Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Chương 1042
Ss Tần
02/02/2024
Bọn họ chính là Tiền Khôn và Tiền Hân Đồng tiếng tăm lẫy lừng.
Tiền Khôn đích thân đến đây! Viên Thọ Sơn hết sức bất ngờ.
Địa vị của Tiền Khôn ở nhà họ Tiền không thua gì tộc trưởng Tiền Nhược Vọng.
Hơn nữa, bản thân Viên Thọ Sơn cũng là người tập võ, ông ta biết Tiền Khôn lợi hại thế nào.
Rất nhiều năm trước, Tiền Khôn đã tiến sát tới cấp bậc Tông Sư nhưng sau khi bị thương ở Đông Doanh thì công phu đã sụt giảm.
Viên Thọ Sơn chỉnh trang lại áo sống, tiến lên mấy bước để đón tiếp: “Ông Khôn, từ khi chia tay đến giờ ông vẫn tốt đẹp cả chứ!”
Tiền Khôn trông thấy ông ta, cười nói: “Hóa ra là gia chủ nhà họ Viên!”
“Không ngờ ông Khôn lại đích thân tới đây, chúng tôi ở đây đều đang ngóng trông người nhà họ Tiền tới giữ gìn lẽ phải!”
“Lẽ phải?”, Tiền Khôn kinh ngạc: “Giữ gìn lẽ phải gì cơ?”
Viên Thọ Sơn đang định nói thì Tiền Hân Đồng đứng bên cạnh Tiền Khôn đã không còn kiên nhẫn nổi nữa, cô ta nói: “Ông à, ông nói mấy lời thừa thãi ấy với bọn họ làm gì, chúng ta tới đây là để chúc mừng anh Lý, không phải đến để ôn chuyện”.
Nói rồi, cô ta chỉ tay sang hướng đối diện: “Ông xem, anh Lý đang ở đằng kia! Chúng ta qua đó thôi!”
Nói rồi, cô ta chẳng buồn đếm xỉa tới ánh mắt của bao ngươi, kéo Tiền Khôn chạy lại chỗ Lý Dục Thần.
Tiền Khôn cũng để mặc cho cháu gái kéo mình đi sang phía đối diện, bỏ Viên Thọ Sơn và nhóm nhà giàu của Nam Giang lại.
Lần này, bọn họ kinh ngạc như thể bị sét đánh.
Bọn họ đều đã nghe thấy Tiền Hân Đồng nói gì.
Ông Khôn của Tiền Đường tới đây là để chúc mừng anh Lý!
“Sao lại như vậy được! Đây là nhà họ Tiền! Là ông Khôn cơ mà!”
Thấy Tiền Khôn đã đi sang phía đối diện, cộng thêm Cao Tử Hạng vừa tới và Từ Thông ở Cô Tô, nhà họ Trần ở Thân Châu, nhà họ Tiêu ở Tuyên Thành, nhà họ Thẩm ở thành phố Cô và bốn nhà Lâm, Triệu, Phùng, Tra của thành phố Hòa.
Mọi người nhanh chóng rút ra kết luận:
“Nhà họ Viên tiêu rồi!”
Viên Thọ Sơn cảm thấy gió hồ càng ngày càng mạnh, tiếng bàn tán của mọi người càng ngày càng nhỏ.
Ông ta quay đầu lại nhìn mới thấy những gia đình giàu có vốn vây quanh ông ta đều đã tản ra hết như thế ông ta là kẻ gieo rắc tai họa, cần phải cách xa ông ta ra.
“Chú Lý, chúc mừng, chúc mừng!”
Tiền Khôn đi về phía Lý Dục Thần, vui vẻ nói.
Một tiếng chú Lý này của ông ấy làm đám đông giật mình rớt cằm.
Thân phận của Tiền Khôn là gì nào?
Ông ấy là nhân vật đứng thứ hai của gia đình số một Giang Nam! Là anh họ của tộc trưởng Tiền Nhược Vọng nhà họ Tiền.
Nghe nói năm xưa, khi tộc trưởng nhà họ Tiền nêu tên các ứng cử viên sẽ kế nhiệm mình, ông ấy là người đứng đầu. Khi nhà họ Tiền tổ chức lễ giỗ tổ, con cháu nhà họ Tiền trên khắp thế giới cùng nhau bỏ phiếu bầu tộc trưởng mới, Tiền Khôn cũng là người giành được số phiếu cao nhất.
Tiền Khôn đích thân đến đây! Viên Thọ Sơn hết sức bất ngờ.
Địa vị của Tiền Khôn ở nhà họ Tiền không thua gì tộc trưởng Tiền Nhược Vọng.
Hơn nữa, bản thân Viên Thọ Sơn cũng là người tập võ, ông ta biết Tiền Khôn lợi hại thế nào.
Rất nhiều năm trước, Tiền Khôn đã tiến sát tới cấp bậc Tông Sư nhưng sau khi bị thương ở Đông Doanh thì công phu đã sụt giảm.
Viên Thọ Sơn chỉnh trang lại áo sống, tiến lên mấy bước để đón tiếp: “Ông Khôn, từ khi chia tay đến giờ ông vẫn tốt đẹp cả chứ!”
Tiền Khôn trông thấy ông ta, cười nói: “Hóa ra là gia chủ nhà họ Viên!”
“Không ngờ ông Khôn lại đích thân tới đây, chúng tôi ở đây đều đang ngóng trông người nhà họ Tiền tới giữ gìn lẽ phải!”
“Lẽ phải?”, Tiền Khôn kinh ngạc: “Giữ gìn lẽ phải gì cơ?”
Viên Thọ Sơn đang định nói thì Tiền Hân Đồng đứng bên cạnh Tiền Khôn đã không còn kiên nhẫn nổi nữa, cô ta nói: “Ông à, ông nói mấy lời thừa thãi ấy với bọn họ làm gì, chúng ta tới đây là để chúc mừng anh Lý, không phải đến để ôn chuyện”.
Nói rồi, cô ta chỉ tay sang hướng đối diện: “Ông xem, anh Lý đang ở đằng kia! Chúng ta qua đó thôi!”
Nói rồi, cô ta chẳng buồn đếm xỉa tới ánh mắt của bao ngươi, kéo Tiền Khôn chạy lại chỗ Lý Dục Thần.
Tiền Khôn cũng để mặc cho cháu gái kéo mình đi sang phía đối diện, bỏ Viên Thọ Sơn và nhóm nhà giàu của Nam Giang lại.
Lần này, bọn họ kinh ngạc như thể bị sét đánh.
Bọn họ đều đã nghe thấy Tiền Hân Đồng nói gì.
Ông Khôn của Tiền Đường tới đây là để chúc mừng anh Lý!
“Sao lại như vậy được! Đây là nhà họ Tiền! Là ông Khôn cơ mà!”
Thấy Tiền Khôn đã đi sang phía đối diện, cộng thêm Cao Tử Hạng vừa tới và Từ Thông ở Cô Tô, nhà họ Trần ở Thân Châu, nhà họ Tiêu ở Tuyên Thành, nhà họ Thẩm ở thành phố Cô và bốn nhà Lâm, Triệu, Phùng, Tra của thành phố Hòa.
Mọi người nhanh chóng rút ra kết luận:
“Nhà họ Viên tiêu rồi!”
Viên Thọ Sơn cảm thấy gió hồ càng ngày càng mạnh, tiếng bàn tán của mọi người càng ngày càng nhỏ.
Ông ta quay đầu lại nhìn mới thấy những gia đình giàu có vốn vây quanh ông ta đều đã tản ra hết như thế ông ta là kẻ gieo rắc tai họa, cần phải cách xa ông ta ra.
“Chú Lý, chúc mừng, chúc mừng!”
Tiền Khôn đi về phía Lý Dục Thần, vui vẻ nói.
Một tiếng chú Lý này của ông ấy làm đám đông giật mình rớt cằm.
Thân phận của Tiền Khôn là gì nào?
Ông ấy là nhân vật đứng thứ hai của gia đình số một Giang Nam! Là anh họ của tộc trưởng Tiền Nhược Vọng nhà họ Tiền.
Nghe nói năm xưa, khi tộc trưởng nhà họ Tiền nêu tên các ứng cử viên sẽ kế nhiệm mình, ông ấy là người đứng đầu. Khi nhà họ Tiền tổ chức lễ giỗ tổ, con cháu nhà họ Tiền trên khắp thế giới cùng nhau bỏ phiếu bầu tộc trưởng mới, Tiền Khôn cũng là người giành được số phiếu cao nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.