Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Chương 1416
Ss Tần
09/05/2024
Theo lý mà nói, quan tài của Hắc Thủy đường chủ Ma Giáo không thể mở ra dễ dàng như vậy được.
Thời gian trôi qua từng chút một, tử khí trong quan tài tràn ra từng chút một, rơi xuống bệ đá, sau đó từ bệ đá rơi xuống đất, lan rộng như thác nước sương mù đen trong đại điện.
Hắc khí trong quan tài chậm rãi chìm xuống, thi thể như đang nổi lên từ mặt nước đang đọng lại, làn da khô héo trên khuôn mặt vốn đã nhăn nheo đột nhiên có chút ẩm ướt, trở nên trong suốt, giống như có một sinh mệnh mới, phía trên được bao phủ dày đặc bởi mạch máu đỏ như tơ nhện, giống như có máu tươi đang chuyển động.
Quỷ Vương đã sống lại!
Lý Dục Thần cau mày.
Hắc Thủy đường chủ của Ma giáo năm trăm năm trước tuyệt đối không phải một nhân vật có pháp lực thấp kém như Đạm Đài Ngọc, ít nhất cũng thuộc cảnh giới Tiên Thiên trở lên, thậm chí có thể còn cao hơn.
Anh không dám chắc chắn điều gì sẽ xảy ra nếu thứ này sống lại.
Không thể suy nghĩ thêm những bí mật của Ma giáo hay bất cứ điều gì khác, phải giết chết nó trước khi nó sống lại.
Lý Dục Thần giơ tay lên tung ra một chưởng, chém về phía thi thể Quỷ vương.
Ở chỗ này, uy lực của pháp thuật Thiên Cương Chính Dương đã giảm đi rất nhiều, mà thuật Cửu Âm chưa chắc có tác dụng với Quỷ Vương, cho nên Lý Dục Thần dứt khoát không sử dụng pháp thuật mà dùng tay làm đao, tương tự như võ thuật.
Nhưng công phu của anh giỏi hơn nhiều so với các tông sư võ đạo trên thế giới. Anh đã có thân thể Tiên Thiên, cơ thể chống cự được lôi kiếp. Chỉ riêng sức mạnh của cơ thể này đã vượt xa khả năng chống lại của những thứ bình thường trên thế giới.
Chỉ nghe ầm một tiếng, chiếc quan tài làm bằng gỗ sẫm màu dày bị sức mạnh của một chưởng làm cho vỡ tan.
Tử khí văng khắp nơi như một cơn mưa xối xả.
Nhưng thi thể của Quỷ Vương vẫn còn nguyên vẹn, cứ lẳng lặng mà nằm trên bệ đá.
Lúc này, hai gò má hóp xuống đã nhô lên, da căng lên, các mạch máu li ti trông rõ ràng hơn. Nhìn xuyên qua làn da trong suốt, có thể thấy các cơ trên má đang nỗ lực tác động lên khóe miệng, khiến nó nở ra một nụ cười.
Lý Dục Thần rất kinh hãi.
Đây là một thân thể cường đại đến mức nào? Chẳng lẽ người này khi còn sống đã đạt đến trình độ không thể phá hủy?
Đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu sợ hãi của ông chủ Hầu vang lên phía sau.
Lý Dục Thần quay đầu lại, nhìn thấy sắc mặt ông chủ Hầu đầy sợ hãi, dùng tay chỉ về phía xa.
Nhìn theo hướng ngón tay của ông ta, chỉ thấy chiếc quan tài đứng thẳng trong hang đá cạnh bức tường của đại điện đang không ngừng rung chuyển.
Sau đó có một tiếng nổ lớn vang lên, nắp quan tài rơi xuống.
Ào ào, vàng bạc lấp đầy bên trong chảy ra như nước, phát ra âm thanh dễ nghe.
Vẻ sợ hãi trên mặt ông chủ Hầu được thay thế bằng sự phấn khích.
Ông ta đã từng gặp qua không ít ngôi mộ cổ, nhưng chưa từng nhìn thấy ngôi mộ nào mà bên trong quan tài lại chôn cất vàng bạc.
Vừa rồi ở bên ngoài, ông ta còn tưởng những bình sứ kia chứa bảo bối, hóa ra lại là xác chết, nhưng thật không ngờ những chiếc quan tài được cho rằng sẽ chứa xác chết thật ra lại chứa bảo vật.
Tòa đại điện này rất lớn, trên vách tường có không dưới một trăm chiếc quan tài như vậy.
Thế thì có bao nhiêu bảo vật đấy!
Thời gian trôi qua từng chút một, tử khí trong quan tài tràn ra từng chút một, rơi xuống bệ đá, sau đó từ bệ đá rơi xuống đất, lan rộng như thác nước sương mù đen trong đại điện.
Hắc khí trong quan tài chậm rãi chìm xuống, thi thể như đang nổi lên từ mặt nước đang đọng lại, làn da khô héo trên khuôn mặt vốn đã nhăn nheo đột nhiên có chút ẩm ướt, trở nên trong suốt, giống như có một sinh mệnh mới, phía trên được bao phủ dày đặc bởi mạch máu đỏ như tơ nhện, giống như có máu tươi đang chuyển động.
Quỷ Vương đã sống lại!
Lý Dục Thần cau mày.
Hắc Thủy đường chủ của Ma giáo năm trăm năm trước tuyệt đối không phải một nhân vật có pháp lực thấp kém như Đạm Đài Ngọc, ít nhất cũng thuộc cảnh giới Tiên Thiên trở lên, thậm chí có thể còn cao hơn.
Anh không dám chắc chắn điều gì sẽ xảy ra nếu thứ này sống lại.
Không thể suy nghĩ thêm những bí mật của Ma giáo hay bất cứ điều gì khác, phải giết chết nó trước khi nó sống lại.
Lý Dục Thần giơ tay lên tung ra một chưởng, chém về phía thi thể Quỷ vương.
Ở chỗ này, uy lực của pháp thuật Thiên Cương Chính Dương đã giảm đi rất nhiều, mà thuật Cửu Âm chưa chắc có tác dụng với Quỷ Vương, cho nên Lý Dục Thần dứt khoát không sử dụng pháp thuật mà dùng tay làm đao, tương tự như võ thuật.
Nhưng công phu của anh giỏi hơn nhiều so với các tông sư võ đạo trên thế giới. Anh đã có thân thể Tiên Thiên, cơ thể chống cự được lôi kiếp. Chỉ riêng sức mạnh của cơ thể này đã vượt xa khả năng chống lại của những thứ bình thường trên thế giới.
Chỉ nghe ầm một tiếng, chiếc quan tài làm bằng gỗ sẫm màu dày bị sức mạnh của một chưởng làm cho vỡ tan.
Tử khí văng khắp nơi như một cơn mưa xối xả.
Nhưng thi thể của Quỷ Vương vẫn còn nguyên vẹn, cứ lẳng lặng mà nằm trên bệ đá.
Lúc này, hai gò má hóp xuống đã nhô lên, da căng lên, các mạch máu li ti trông rõ ràng hơn. Nhìn xuyên qua làn da trong suốt, có thể thấy các cơ trên má đang nỗ lực tác động lên khóe miệng, khiến nó nở ra một nụ cười.
Lý Dục Thần rất kinh hãi.
Đây là một thân thể cường đại đến mức nào? Chẳng lẽ người này khi còn sống đã đạt đến trình độ không thể phá hủy?
Đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu sợ hãi của ông chủ Hầu vang lên phía sau.
Lý Dục Thần quay đầu lại, nhìn thấy sắc mặt ông chủ Hầu đầy sợ hãi, dùng tay chỉ về phía xa.
Nhìn theo hướng ngón tay của ông ta, chỉ thấy chiếc quan tài đứng thẳng trong hang đá cạnh bức tường của đại điện đang không ngừng rung chuyển.
Sau đó có một tiếng nổ lớn vang lên, nắp quan tài rơi xuống.
Ào ào, vàng bạc lấp đầy bên trong chảy ra như nước, phát ra âm thanh dễ nghe.
Vẻ sợ hãi trên mặt ông chủ Hầu được thay thế bằng sự phấn khích.
Ông ta đã từng gặp qua không ít ngôi mộ cổ, nhưng chưa từng nhìn thấy ngôi mộ nào mà bên trong quan tài lại chôn cất vàng bạc.
Vừa rồi ở bên ngoài, ông ta còn tưởng những bình sứ kia chứa bảo bối, hóa ra lại là xác chết, nhưng thật không ngờ những chiếc quan tài được cho rằng sẽ chứa xác chết thật ra lại chứa bảo vật.
Tòa đại điện này rất lớn, trên vách tường có không dưới một trăm chiếc quan tài như vậy.
Thế thì có bao nhiêu bảo vật đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.