Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Chương 580
Ss Tần
30/10/2023
Cuối cùng bảo vệ vẫn bước ra, tiến lên hai bước, đứng trước mặt Lý Dục Thần.
Người nọ là cao thủ Ám Kình.
Lý Dục Thần liếc mắt là nhận ra ngay.
Xem ra Từ Thông rất bảo bọc thằng con trai bảo bối này, đi học còn phải cử một tên bảo vệ thực lực Ám Kình đi theo sát.
Nhưng nhờ vậy cũng có thể thấy được thực lực của Từ Thông, quả không hổ danh mãnh hổ của Giang Đông.
Đúng lúc đó, cửa phòng Vọng Hồ mở ra.
Quan Nhã Lệ dẫn người tiến vào.
“Ai bảo hôm nay phải có người chết hả?”
“Bà chủ Quan!”
“Tổng giám đốc Quan!”
“Chị Nhã Lệ!”
Có kha khá tên nhà giàu hai đời quen biết Quan Nhã Lệ lên chào hỏi.
Chung Thần thì thầm bên tai Từ Hiểu Bắc vài câu.
Từ Hiểu Bắc đứng lên, chuẩn bị đi chào hỏi với Quan Nhã Lệ.
Mọi người đều tự động tránh ra nhường đường.
Có Quan Nhã Lệ ra mặt khiến mọi người đều cảm thấy chuyện hôm nay có thể kết thúc trong hòa bình.
Hẳn Từ Hiểu Bắc sẽ nể mặt nhà họ Quan ở thành phố Âu.
Có người thở phào, có người lòng thầm khó chịu cảm thấy Lâm Mộng Đình và Lý Dục Thần gặp chuyện hời rồi.
Chẳng hạn như Vương Văn Tĩnh, từ xưa đến nay cô ta luôn ghen ghét Lâm Mộng Đình, ước sao Lâm Mộng Đình xấu mặt, nghe Từ Hiểu Bắc muốn giết Lý Dục Thần máu nóng trong cô ta đã sôi trào hưng phấn rồi.
Còn có Chung Thần cũng hy vọng Lý Dục Thần chết. Như vậy giúp anh ta có thể bắt chẹt được Từ Hiểu Bắc, hơn nữa còn có được sự tin tưởng của Viên Thế Kiệt.
Từ Hiểu Bắc đã lên nòng rồi.
Nhưng tình cờ Quan Nhã Lệ xuất hiện cho gã một bậc thang đi xuống, chỉ cần nói vài câu hợp lý với Quan Nhã Lệ là gã có thể thuận theo bậc thang thoát thân rồi.
Thế nhưng điều khiến mọi người bất ngờ ấy là Quan Nhã Lệ không chào hỏi Từ Hiểu Bắc trước, mà bước tới chỗ Lý Dục Thần, kinh ngạc dùng giọng điệu kính cẩn gọi: “Cậu Lý!”
Cái gì?
Mọi người suýt chút nữa đã sinh ra ảo giác.
Không quan tâm đến thiếu gia nhà họ Từ ở Giang Đông, lại chào hỏi người họ Lý này trước? Còn gọi cậu Lý nữa sao? Anh xuất thân chỉ là kẻ nhặt đồng nát, bám vào Lâm Mộng Đình, dùng cái danh con rể tương lai của nhà họ Lâm để ăn bám sao?
Quan Nhã Lệ không hiểu chuyện là thế nào.
Sắc mặt Từ Hiểu Bắc cũng ngay lập tức trở nên khó coi.
Mọi người biết, lần này có kịch hay để xem rồi.
Lý Dục Thần khẽ gật đầu, đáp lại: “Giám đốc Quan, hôm nay đã gây phiền toái cho bà rồi”.
Người nọ là cao thủ Ám Kình.
Lý Dục Thần liếc mắt là nhận ra ngay.
Xem ra Từ Thông rất bảo bọc thằng con trai bảo bối này, đi học còn phải cử một tên bảo vệ thực lực Ám Kình đi theo sát.
Nhưng nhờ vậy cũng có thể thấy được thực lực của Từ Thông, quả không hổ danh mãnh hổ của Giang Đông.
Đúng lúc đó, cửa phòng Vọng Hồ mở ra.
Quan Nhã Lệ dẫn người tiến vào.
“Ai bảo hôm nay phải có người chết hả?”
“Bà chủ Quan!”
“Tổng giám đốc Quan!”
“Chị Nhã Lệ!”
Có kha khá tên nhà giàu hai đời quen biết Quan Nhã Lệ lên chào hỏi.
Chung Thần thì thầm bên tai Từ Hiểu Bắc vài câu.
Từ Hiểu Bắc đứng lên, chuẩn bị đi chào hỏi với Quan Nhã Lệ.
Mọi người đều tự động tránh ra nhường đường.
Có Quan Nhã Lệ ra mặt khiến mọi người đều cảm thấy chuyện hôm nay có thể kết thúc trong hòa bình.
Hẳn Từ Hiểu Bắc sẽ nể mặt nhà họ Quan ở thành phố Âu.
Có người thở phào, có người lòng thầm khó chịu cảm thấy Lâm Mộng Đình và Lý Dục Thần gặp chuyện hời rồi.
Chẳng hạn như Vương Văn Tĩnh, từ xưa đến nay cô ta luôn ghen ghét Lâm Mộng Đình, ước sao Lâm Mộng Đình xấu mặt, nghe Từ Hiểu Bắc muốn giết Lý Dục Thần máu nóng trong cô ta đã sôi trào hưng phấn rồi.
Còn có Chung Thần cũng hy vọng Lý Dục Thần chết. Như vậy giúp anh ta có thể bắt chẹt được Từ Hiểu Bắc, hơn nữa còn có được sự tin tưởng của Viên Thế Kiệt.
Từ Hiểu Bắc đã lên nòng rồi.
Nhưng tình cờ Quan Nhã Lệ xuất hiện cho gã một bậc thang đi xuống, chỉ cần nói vài câu hợp lý với Quan Nhã Lệ là gã có thể thuận theo bậc thang thoát thân rồi.
Thế nhưng điều khiến mọi người bất ngờ ấy là Quan Nhã Lệ không chào hỏi Từ Hiểu Bắc trước, mà bước tới chỗ Lý Dục Thần, kinh ngạc dùng giọng điệu kính cẩn gọi: “Cậu Lý!”
Cái gì?
Mọi người suýt chút nữa đã sinh ra ảo giác.
Không quan tâm đến thiếu gia nhà họ Từ ở Giang Đông, lại chào hỏi người họ Lý này trước? Còn gọi cậu Lý nữa sao? Anh xuất thân chỉ là kẻ nhặt đồng nát, bám vào Lâm Mộng Đình, dùng cái danh con rể tương lai của nhà họ Lâm để ăn bám sao?
Quan Nhã Lệ không hiểu chuyện là thế nào.
Sắc mặt Từ Hiểu Bắc cũng ngay lập tức trở nên khó coi.
Mọi người biết, lần này có kịch hay để xem rồi.
Lý Dục Thần khẽ gật đầu, đáp lại: “Giám đốc Quan, hôm nay đã gây phiền toái cho bà rồi”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.