Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Chương 590
Ss Tần
30/10/2023
“Tôi có thể làm chứng!”, Quan Nhã Lệ đột nhiên nói: “Ông Từ, con trai ông là đứa trẻ thật thà, kẻ đáng ghét là người này, vẫn luôn ở bên cạnh khích bác, khiêu khích gây mâu thuẫn giữa cậu Từ và cậu Lý”.
Quan Nhã Lệ vừa lên tiếng, có nghĩa là chứng thực cho chuyện Chung Thần khiêu khích ly gián.
Cơn giận dồn nén của Từ Thông đang không có chỗ trút ra, liền sải bước đi về phía Chung Thần.
Chung Thần sợ đến lùi lại mấy bước.
Anh ta cảm nhận được sát ý khủng khiếp trên người Từ Thông, lửa giận trong mắt đủ để thiêu cháy anh ta thành tro.
“Không, không phải tôi! Là Viên Thế Kiệt bảo tôi làm như vậy!”, Chung Thần run rẩy nói.
Roạt! Toàn hội trường xôn xao.
Vậy mà liên quan đến nhà họ Viên.
Lần này có kịch hay để xem rồi.
Một bên là mãnh hổ Giang Đông, một bên là gia tộc lớn Tiền Đường.
Sau này Từ Hiểu Bắc còn phải đi học ở Tiền Đường, Từ Thông cũng chưa chắc dám đắc tội với nhà họ Viên ấy chứ?
Lý Dục Thần lại không kich ngạc gì, sớm đã đoán được có người sai bảo phía sau Chung Thần, ngoại trừ nhà họ Viên, còn có ai được chứ?
Chỉ là Chung Thần nói ra trước đám đông, còn tốt hơn nhiều so với suy đoán không chứng cứ.
Viên Thế Kiệt…
Lý Dục Thần cười lạnh lùng một tiếng.
Nhìn thái độ của mọi người, Chung Thần cũng dường như có tự tin hơn, anh ta tin có Viên Thế Kiệt làm chỗ dựa, Từ Thông cũng không dám động vào anh ta.
Chỉ tiếc là, hôm nay không đạt được mục đích kết giao với nhà họ Từ rồi.
Chỉ có thể từ từ nghĩ cách khôi phục quan hệ với Từ Hiểu Bắc, cũng may đều ở cùng một trường học, vẫn còn thời gian và cơ hội.
“Ông Từ!”
Chung Thần lại khôi phục tư thái tự tin của chủ tịch hội học sinh, bình tĩnh đối mặt với Từ Thông.
“Chuyện hôm nay là hiểu nhầm, tôi cũng không ngờ sẽ lại thành ra thế này. Chuyện mà cậu Viên giao phó, tôi cũng không thể không làm. Ông Từ là mãnh hổ Giang Đông, nhà họ Viên là con rồng ở Tiền Đường. Nếu ông Từ có ý, tôi có thể giới thiệu ông Từ, gặp mặt với cậu Viên, mọi người xóa bỏ hiểu lầm, dĩ hòa vi quý mà”.
Anh ta nói thật thoải mái dễ nghe, vừa lôi được nhà họ Viên ra, khiến Từ Thông suy nghĩ, lại vừa cho thể diện, còn đề nghị tác hợp hai nhà gặp mặt.
Ngay cả Quan Nhã Lệ cũng không thể không phục, Chung Thần đúng là có mấy phần thực lực, chẳng trách có thể làm chủ tịch hội học sinh ở đại học Nam Giang.
Từ Thông nhìn Chung Thần nói: “Cậu giới thiệu tôi?”
Chung Thần cười: “Đúng thế, tôi rất thân với cậu Viên, cũng miễn cường có tiếng nói với trưởng bối nhà họ Viên”.
Từ Thông gật đầu, đột nhiên giơ tay, đập mạnh một gậy lên đầu của Chung Thần.
“Giới cái đầu mày! Mày muốn giới thiệu tao?”
Quan Nhã Lệ vừa lên tiếng, có nghĩa là chứng thực cho chuyện Chung Thần khiêu khích ly gián.
Cơn giận dồn nén của Từ Thông đang không có chỗ trút ra, liền sải bước đi về phía Chung Thần.
Chung Thần sợ đến lùi lại mấy bước.
Anh ta cảm nhận được sát ý khủng khiếp trên người Từ Thông, lửa giận trong mắt đủ để thiêu cháy anh ta thành tro.
“Không, không phải tôi! Là Viên Thế Kiệt bảo tôi làm như vậy!”, Chung Thần run rẩy nói.
Roạt! Toàn hội trường xôn xao.
Vậy mà liên quan đến nhà họ Viên.
Lần này có kịch hay để xem rồi.
Một bên là mãnh hổ Giang Đông, một bên là gia tộc lớn Tiền Đường.
Sau này Từ Hiểu Bắc còn phải đi học ở Tiền Đường, Từ Thông cũng chưa chắc dám đắc tội với nhà họ Viên ấy chứ?
Lý Dục Thần lại không kich ngạc gì, sớm đã đoán được có người sai bảo phía sau Chung Thần, ngoại trừ nhà họ Viên, còn có ai được chứ?
Chỉ là Chung Thần nói ra trước đám đông, còn tốt hơn nhiều so với suy đoán không chứng cứ.
Viên Thế Kiệt…
Lý Dục Thần cười lạnh lùng một tiếng.
Nhìn thái độ của mọi người, Chung Thần cũng dường như có tự tin hơn, anh ta tin có Viên Thế Kiệt làm chỗ dựa, Từ Thông cũng không dám động vào anh ta.
Chỉ tiếc là, hôm nay không đạt được mục đích kết giao với nhà họ Từ rồi.
Chỉ có thể từ từ nghĩ cách khôi phục quan hệ với Từ Hiểu Bắc, cũng may đều ở cùng một trường học, vẫn còn thời gian và cơ hội.
“Ông Từ!”
Chung Thần lại khôi phục tư thái tự tin của chủ tịch hội học sinh, bình tĩnh đối mặt với Từ Thông.
“Chuyện hôm nay là hiểu nhầm, tôi cũng không ngờ sẽ lại thành ra thế này. Chuyện mà cậu Viên giao phó, tôi cũng không thể không làm. Ông Từ là mãnh hổ Giang Đông, nhà họ Viên là con rồng ở Tiền Đường. Nếu ông Từ có ý, tôi có thể giới thiệu ông Từ, gặp mặt với cậu Viên, mọi người xóa bỏ hiểu lầm, dĩ hòa vi quý mà”.
Anh ta nói thật thoải mái dễ nghe, vừa lôi được nhà họ Viên ra, khiến Từ Thông suy nghĩ, lại vừa cho thể diện, còn đề nghị tác hợp hai nhà gặp mặt.
Ngay cả Quan Nhã Lệ cũng không thể không phục, Chung Thần đúng là có mấy phần thực lực, chẳng trách có thể làm chủ tịch hội học sinh ở đại học Nam Giang.
Từ Thông nhìn Chung Thần nói: “Cậu giới thiệu tôi?”
Chung Thần cười: “Đúng thế, tôi rất thân với cậu Viên, cũng miễn cường có tiếng nói với trưởng bối nhà họ Viên”.
Từ Thông gật đầu, đột nhiên giơ tay, đập mạnh một gậy lên đầu của Chung Thần.
“Giới cái đầu mày! Mày muốn giới thiệu tao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.