Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Chương 747
Ss Tần
30/11/2023
Trong nhà ăn chỉ còn lại hai người Lý Dục Thần và chị Mai.
Chị Mai trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng khẽ thở dài.
“Chị giống với sư phụ Vinh, sinh ra trong giang hồ. Ông ta là Vinh Môn, còn chị là Lan Đạo.”
“Thật ra Vinh Lan cũng có thể coi như một nhà, đều ăn cơm nhờ vào bản lĩnh trên tay.”
“Lan Môn ngoài cá cược ra, cũng có trộm cắp. Cả hai môn chị đều học”.
“Nhưng khác với Vinh Môn, Vinh Môn nhiều ăn cắp vặt, mà Lan Môn ra đạo tặc”.
“Dùng lời của sư phụ chị nói, chúng tôi là cướp của người giàu chia cho người nghèo”.
“Khi chị dần dần có chút thanh danh trên giang hồ, nội tâm chị bắt đầu bành trướng, chị không còn thỏa mãn với việc trộm của nhà giàu nữa. Thế là, chị nhắm mục tiêu vào nhà họ Liễu tại thành phố Dũng”.
Đạo tặc Lan Môn chủ yếu lấy hoa làm tên.
Tên chị Mai là Nhất Chi Mai.
Năm đó Nhất Chi Mai nổi tiếng khắp thế giới, được mệnh danh là nữ tặc đệ nhất giang hồ. Không chỉ bởi vì kỹ thuật trộm cao siêu, mà còn bởi vì xinh đẹp như hoa.
Để thấy được dung nhan của bà ta, thậm chí có công tử nhà giàu còn cố ý để lộ ra, nói trong nhà cất giấu bảo bối XX, chờ bà ta đi trộm.
Nhưng chưa có ai từng bắt được bà ta tại hiện trường, mãi đến tận khi bà ta trộm ở nhà họ Liễu thành phố Dũng.
Nhất Chi Mai đến nhà họ Liễu trộm đồ thuần túy là vì để chứng minh thực lực của mình, không hề có mục tiêu.
Cho nên lần đầu tiên bà ta tiến vào đại viện nhà họ Liễu chỉ đi lung tung một vòng, cuối cùng trộm hai quyển sách trong Tàng Thư Lâu nhà họ Liễu rồi đi ra.
Nhưng chính hai quyển sách mất trộm này lại khiến nhà họ Liễu như ong vỡ tổ, bởi vì một quyển trong đó là nội công tâm pháp bí truyền của nhà họ Liễu.
Nhất Chi Mai cũng không hề cảm thấy hứng thú với công pháp nhà họ Liễu, chỉ đắc ý với hành vi của mình không bị ai phát hiện. Dưới cái nhìn của bà ta, có danh xưng thế gia võ đạo nhà họ Liễu cũng chỉ được đến thế mà thôi!
Sau này, bà ta lại nghe nói nhà họ Liễu có một bảo vật gia truyền, tên là Thất Trọng Bảo Hàm, một bộ hộp được tạo thành từ bảy cái hộp khác nhau, tục xưng búp bê Matryoshka.
Bộ hộp này chế tạo hoàn toàn từ vàng ròng, công nghệ tinh xảo, có thể so với bảo vật quốc gia.
Về phần cái hộp nhỏ ở tận cùng bên trong che giấu cái gì, bên ngoài không ai biết được.
Thất Trọng Bảo Hàm kia ở ngay trong phòng sách của Liễu Kim Sinh.
Sau khi nghe nói, Nhất Chi Mai một lần nữa lẻn vào nhà họ Liễu, tìm được phòng sách của Liễu Kim Sinh, lúc đang muốn ra tay thì bị Liễu Kim Sinh bắt quả tang.
Hóa ra, tin tức về Thất Trọng Bảo Hàm này là mồi Liễu Kim Sinh cố ý thả ra, chính vì để dụ dỗ Nhất Chi Mai đến nhà, dễ dàng bắt bà ta ngay tại chỗ.
Ngay lúc đó Liễu Kim Sinh vẫn chưa phải Tông Sư, nhưng đã bước một chân đến ngưỡng cửa Tông Sư.
Nhất Chi Mai tất nhiên không phải đối thủ, chỉ có thể ngoan ngoãn chịu trói.
Liễu Kim Sinh không giết bà ta, chỉ bảo bà ta trả lại hai quyển sách kia, rồi sẽ thả bà ta.
Chị Mai trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng khẽ thở dài.
“Chị giống với sư phụ Vinh, sinh ra trong giang hồ. Ông ta là Vinh Môn, còn chị là Lan Đạo.”
“Thật ra Vinh Lan cũng có thể coi như một nhà, đều ăn cơm nhờ vào bản lĩnh trên tay.”
“Lan Môn ngoài cá cược ra, cũng có trộm cắp. Cả hai môn chị đều học”.
“Nhưng khác với Vinh Môn, Vinh Môn nhiều ăn cắp vặt, mà Lan Môn ra đạo tặc”.
“Dùng lời của sư phụ chị nói, chúng tôi là cướp của người giàu chia cho người nghèo”.
“Khi chị dần dần có chút thanh danh trên giang hồ, nội tâm chị bắt đầu bành trướng, chị không còn thỏa mãn với việc trộm của nhà giàu nữa. Thế là, chị nhắm mục tiêu vào nhà họ Liễu tại thành phố Dũng”.
Đạo tặc Lan Môn chủ yếu lấy hoa làm tên.
Tên chị Mai là Nhất Chi Mai.
Năm đó Nhất Chi Mai nổi tiếng khắp thế giới, được mệnh danh là nữ tặc đệ nhất giang hồ. Không chỉ bởi vì kỹ thuật trộm cao siêu, mà còn bởi vì xinh đẹp như hoa.
Để thấy được dung nhan của bà ta, thậm chí có công tử nhà giàu còn cố ý để lộ ra, nói trong nhà cất giấu bảo bối XX, chờ bà ta đi trộm.
Nhưng chưa có ai từng bắt được bà ta tại hiện trường, mãi đến tận khi bà ta trộm ở nhà họ Liễu thành phố Dũng.
Nhất Chi Mai đến nhà họ Liễu trộm đồ thuần túy là vì để chứng minh thực lực của mình, không hề có mục tiêu.
Cho nên lần đầu tiên bà ta tiến vào đại viện nhà họ Liễu chỉ đi lung tung một vòng, cuối cùng trộm hai quyển sách trong Tàng Thư Lâu nhà họ Liễu rồi đi ra.
Nhưng chính hai quyển sách mất trộm này lại khiến nhà họ Liễu như ong vỡ tổ, bởi vì một quyển trong đó là nội công tâm pháp bí truyền của nhà họ Liễu.
Nhất Chi Mai cũng không hề cảm thấy hứng thú với công pháp nhà họ Liễu, chỉ đắc ý với hành vi của mình không bị ai phát hiện. Dưới cái nhìn của bà ta, có danh xưng thế gia võ đạo nhà họ Liễu cũng chỉ được đến thế mà thôi!
Sau này, bà ta lại nghe nói nhà họ Liễu có một bảo vật gia truyền, tên là Thất Trọng Bảo Hàm, một bộ hộp được tạo thành từ bảy cái hộp khác nhau, tục xưng búp bê Matryoshka.
Bộ hộp này chế tạo hoàn toàn từ vàng ròng, công nghệ tinh xảo, có thể so với bảo vật quốc gia.
Về phần cái hộp nhỏ ở tận cùng bên trong che giấu cái gì, bên ngoài không ai biết được.
Thất Trọng Bảo Hàm kia ở ngay trong phòng sách của Liễu Kim Sinh.
Sau khi nghe nói, Nhất Chi Mai một lần nữa lẻn vào nhà họ Liễu, tìm được phòng sách của Liễu Kim Sinh, lúc đang muốn ra tay thì bị Liễu Kim Sinh bắt quả tang.
Hóa ra, tin tức về Thất Trọng Bảo Hàm này là mồi Liễu Kim Sinh cố ý thả ra, chính vì để dụ dỗ Nhất Chi Mai đến nhà, dễ dàng bắt bà ta ngay tại chỗ.
Ngay lúc đó Liễu Kim Sinh vẫn chưa phải Tông Sư, nhưng đã bước một chân đến ngưỡng cửa Tông Sư.
Nhất Chi Mai tất nhiên không phải đối thủ, chỉ có thể ngoan ngoãn chịu trói.
Liễu Kim Sinh không giết bà ta, chỉ bảo bà ta trả lại hai quyển sách kia, rồi sẽ thả bà ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.