Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Chương 751
Ss Tần
01/12/2023
“Muốn làm đệ nhất tông sư Nam Giang? Ông ta có thể qua được cửa ải Hà Trường Xuân trước rồi tính chứ phải không”.
Lý Dục Thần cười ha ha.
Tiên thiên? Tiên thiên của võ giả, và tiên thiên như anh, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Võ giả nhập tiên thiên, còn ở dưới chân Thiên Đô, có thể lên thang trời hay không cũng chưa chắc.
Nói chuyện với chị Mai xong, mới gọi những người khác quay lại.
Sư phụ Vinh và ông chủ Vương nhìn sắc mặt của chị Mai là biết đại khái là vấn đề gì, trong lòng vui mừng.
Mọi người lại tiếp tục uống rượu nói chuyện, vui vẻ ra về.
Ăn cơm xong, Lý Dục Thần gọi Lâm Vân đến, hỏi: “Hai ngày nay nhà cậu thế nào?”
Lâm Vân nói: “Vẫn ổn, bố em rất bận, chuyện trong nhà đã gần như không hỏi đến, cả ngày cùng tập đoàn của mấy người chú Lang nghiên cứu chuyện kinh doanh. Mấy ngày nay sức khỏe ông nội em cũng rất tốt, hôm nay biết anh quay về, còn đặc biệt dặn em, bảo em nói với anh một tiếng, bây giờ ông rất tốt, bảo nếu anh bận thì không cần đi thăm ông”.
“Mẹ cậu thì sao?”
“Mẹ em ở thành phố Mai, vẫn chưa về. Hình như bệnh tình của ông ngoại lại chuyển biến xấu”.
“Không đến Tiền Đường mời ông Hồ à?”
“Mời rồi, nhưng ông Hồ cũng bị bệnh, không ra khỏi nhà được”.
“Ông Hồ bị bệnh?”
Lý Dục Thần cảm thấy không ổn lắm.
Tuy Hồ Sư Ước đã lớn tuổi, nhưng sức khỏe rất tốt. Công pháp dưỡng sinh gia truyền của nhà họ Hồ rất cao minh, không kém hơn tâm pháp nội gia bình thường.
Hơn nữa Lý Dục Thần đã gặp Hồ Sư Ước mấy lần, nhìn từ tinh thần vẻ mặt, tuyệt đối không cần lo bệnh tật trong thời gian tới.
Sao đột nhiên mắc bệnh được chứ?
Lý Dục Thần quyết định đi thăm, vừa hay cũng phải đi thăm Tiền Nhược Vọng, xem ông ta hồi phục thế nào rồi.
Anh nói với Lâm Vân: “Hai ngày nay tôi phải đến Long Hổ Sơn một chuyến, tiện đi qua thành phố Mai, cậu gửi cho tôi địa chỉ của nhà ông ngoại cậu đi”.
Lâm Vân vui mừng nói: “Nếu mẹ em biết anh đến, chắc chắn sẽ vui muốn chết”.
Lý Dục Thần nói: “Cậu đừng nói với bà ấy trước, tránh để bà ấy lại bận tới bận lui lo tiếp đãi tôi, tôi đến đó sẽ gọi điện cho bà ấy”.
Lâm Vân gật đầu đồng ý, đưa địa chỉ của nhà họ Nghiêm thành phố Mai cho Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần dặn dò trong nhà mấy câu, rồi lập tức đi đến Tiền Đường.
Anh trực tiếp đến Đồng Khánh Đường tìm được Hồ Tu Nhất.
Tinh thần của Hồ Tu Nhất không tốt lắm, vừa nhìn thấy Lý Dục Thần, dường như nhìn thấy cứu tinh.
“Cậu Lý, cậu đến rồi! Tôi gọi điện cho cậu mấy lần mà không liên lạc được”.
“Nghe nói ông Hồ bị bệnh, đã xảy ra chuyện gì?”
Lý Dục Thần cười ha ha.
Tiên thiên? Tiên thiên của võ giả, và tiên thiên như anh, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Võ giả nhập tiên thiên, còn ở dưới chân Thiên Đô, có thể lên thang trời hay không cũng chưa chắc.
Nói chuyện với chị Mai xong, mới gọi những người khác quay lại.
Sư phụ Vinh và ông chủ Vương nhìn sắc mặt của chị Mai là biết đại khái là vấn đề gì, trong lòng vui mừng.
Mọi người lại tiếp tục uống rượu nói chuyện, vui vẻ ra về.
Ăn cơm xong, Lý Dục Thần gọi Lâm Vân đến, hỏi: “Hai ngày nay nhà cậu thế nào?”
Lâm Vân nói: “Vẫn ổn, bố em rất bận, chuyện trong nhà đã gần như không hỏi đến, cả ngày cùng tập đoàn của mấy người chú Lang nghiên cứu chuyện kinh doanh. Mấy ngày nay sức khỏe ông nội em cũng rất tốt, hôm nay biết anh quay về, còn đặc biệt dặn em, bảo em nói với anh một tiếng, bây giờ ông rất tốt, bảo nếu anh bận thì không cần đi thăm ông”.
“Mẹ cậu thì sao?”
“Mẹ em ở thành phố Mai, vẫn chưa về. Hình như bệnh tình của ông ngoại lại chuyển biến xấu”.
“Không đến Tiền Đường mời ông Hồ à?”
“Mời rồi, nhưng ông Hồ cũng bị bệnh, không ra khỏi nhà được”.
“Ông Hồ bị bệnh?”
Lý Dục Thần cảm thấy không ổn lắm.
Tuy Hồ Sư Ước đã lớn tuổi, nhưng sức khỏe rất tốt. Công pháp dưỡng sinh gia truyền của nhà họ Hồ rất cao minh, không kém hơn tâm pháp nội gia bình thường.
Hơn nữa Lý Dục Thần đã gặp Hồ Sư Ước mấy lần, nhìn từ tinh thần vẻ mặt, tuyệt đối không cần lo bệnh tật trong thời gian tới.
Sao đột nhiên mắc bệnh được chứ?
Lý Dục Thần quyết định đi thăm, vừa hay cũng phải đi thăm Tiền Nhược Vọng, xem ông ta hồi phục thế nào rồi.
Anh nói với Lâm Vân: “Hai ngày nay tôi phải đến Long Hổ Sơn một chuyến, tiện đi qua thành phố Mai, cậu gửi cho tôi địa chỉ của nhà ông ngoại cậu đi”.
Lâm Vân vui mừng nói: “Nếu mẹ em biết anh đến, chắc chắn sẽ vui muốn chết”.
Lý Dục Thần nói: “Cậu đừng nói với bà ấy trước, tránh để bà ấy lại bận tới bận lui lo tiếp đãi tôi, tôi đến đó sẽ gọi điện cho bà ấy”.
Lâm Vân gật đầu đồng ý, đưa địa chỉ của nhà họ Nghiêm thành phố Mai cho Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần dặn dò trong nhà mấy câu, rồi lập tức đi đến Tiền Đường.
Anh trực tiếp đến Đồng Khánh Đường tìm được Hồ Tu Nhất.
Tinh thần của Hồ Tu Nhất không tốt lắm, vừa nhìn thấy Lý Dục Thần, dường như nhìn thấy cứu tinh.
“Cậu Lý, cậu đến rồi! Tôi gọi điện cho cậu mấy lần mà không liên lạc được”.
“Nghe nói ông Hồ bị bệnh, đã xảy ra chuyện gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.