Cao Thủ Học Đường

Chương 7

Chibin

27/07/2013

Lớp Anh vẫn nằm trong tình trạng tâm hồn treo ngược cành cây, cô Thu tức điên người, nhưng hơn mười năm giảng dạy đã cho cô cái kinh nghiệm giữ một khuôn mặt không cảm xúc, mà riêng với hôm nay thì còn có thêm cả nét dịu dàng. lớp học vẫn im lặng đó, nhưng có ai hay bài giảng của cô Hải Thu không có một chữ nào lọt tai học viên, trừ ba con người mới vào lớp. Cả lớp Anh biết, cô Hải Thu biết, riêng Khánh Đăng Trúc ly và anh Kiệt thì không biết.

( RENGGGGG...........)

Tiếng chuông ngân lên cũng là lúc các học viên bừng tỉnh khỏi giấc mộng đẹp đẽ của mình. Cô thu bước ra khỏi lớp không quên ném lại một ánh mắt bực mình cho Anh Thư. Nhỏ nuốt khan, đúng là vì sắc quên thầy, lần này cô Thu không xử đẹp nhỏ mới lạ.Nhưng có một điều khiến nhỏ chú ý hơn...ba học viên đang bước ra khỏi lớp.Anh Thư vôi vàng bước lại, nhỏ nở một nụ cười tươi tắn :

- Sao vậy, các cậu không học tiết tiếp theo nữa à, tiết sau là tiết Anh Văn đấy.

Anh Kiệt hơi rùng mình, học thêm một tiết nữa chắn là cậu chết đứng vì ớn lạnh mất, cái lớp gì mà học hành nghiêm túc quá mức. Khánh Đăng mỉm cười nhìn Anh Thư:

- Bọn tớ học một tiết thôi, nghe nói lát nữa lớp Toán có giờ của cô chủ nhiệm, nên bọn tớ ghé luôn một thể.

" Lớp Toán, lớp toán, lại là cái lớp chết tiệt đó, lúc nào cũng chen chân vào chuyện của mình". Anh Thư thầm rủa trong bụng, tuy nhiên ngoài mặt nhỏ vẫn tươi cười:

- Thế à ! Vậy thì hẹn gặp lại các cậu nha.

Khánh Đăng gật đầu, Trúc Ly khoanh tay đứng đó, miệng nhỏ nhếch lên:

- Đương nhiên là chúng ta sẽ gặp lại, không có chuyện bọn tớ vào cái lớp Toán kia đâu.

Miệng nhỏ khinh khỉnh, Anh Thư khẽ dấu một nụ cười đắc thắng, có vậy chứ, thêm một thông tin nữa cho thấy lớp Anh đã nắm chắc phần thắng trong tay. Khánh Đăng mỉm cười nhìn cả lớp một lần nữa rồi ngoảnh mặt quay đi không chút chần chữ, Anh Kiệt lững thững bước theo sau, riêng Trúc ly thì có vẻ nhỏ vẫn luyến tiếc nơi này, nhưng lí do chính là nhỏ không muốn sang bên kia, chạm mặt với nhưng kẻ vô phép tắc đó chắc hẳn sẽ là một lớp loạn.

Nhật Nam xoay xoay cục rubi trong tay, miệng chán nản :

- Cái quái này sao rắc rối vậy nhỉ? xoay mãi mà vẫn không được.

Ngọc Vi bĩu môi, nhỏ liếc qua Nam một lát rồi lại quay sang Thái Huy chọc chọc vào cuốn vở của bạn:

- Cái trò đó dành cho những người có tính kiên nhẫn như Cát Anh kìa, còn ông thì...

Nhỏ chép miệng, nhún vai vẻ bất lực. Nhật Nam thả cục rubi xuống bàn, nhìn Ngọc Vi chăm chú:

- bà đúng là lắm chuyện thật, tôi làm sao thì kệ tôi.



- Hứ ! chả thèm ..

Ngọc Vi buông lại một câu, rồi đi thẳng xuống chỗ Cát Anh đang ngồi. Cát anh khẽ đánh mắt nhìn bạn một chút, sau đó lại chăm chú vào cuốn truyện.Nhỏ là vậy,những câu chuyện phiếm của các bạn rất ít khi nhỏ quan tâm. Nhật Nam đứng dậy vươn vai có vẻ uể oải, cậu liếc sang gõ tay vào bàn Thế Bảo:

- Tiểu Bảo bối, lúc nào thì ba cái tên đó sang đây.

Thế Bảo đặt tay lên trán kiểu quân sự:

- báo cáo bí thư, bọn họ học bên đó hai tiết.

Nhật Nam chông cằm,suy nghĩ một lúc, phải cho học sinh mới vượt qua thử thách chứ, miệng cậu hiện lên một nụ cười rạng rỡ.

Bước chân của Khánh Đăng dừng lại trước cánh cửa đề tên : Lớp 10 Toán .Cậu hít một hơi thật sâu, cậu đang cố gắng tiếp cận lớp Toán một cách dễ dàng nhất. Vẫn ánh mắt hằn học đó, trúc Ly nhìn vào cái bảng tên,nhỏ cũng chẳng mong sẽ được đón tiếp nồng nhiệt như lớp Anh.Cả ba đều đang đứng ở ngưỡng cửa, họ chưa bước vào trong.

Cô Hàn Thủy hơi ngạc nhiên trước sự có mặt của ba cô cậu học trò đang thập thò ngoài cửa lớp .Khẽ chớp nhẹ rèm mi cô mỉm cười:

- Các em là ba học sinh mới à !

Cả ba người giật mình, cùng xoay người ra phía sau. Đó là một cô giáo tre và đẹp, khuôn mặt thanh tú càng nổi bật hơn với nụ cười rạng rỡ. Thấy ba học viên đang đơ ra nhìn mình, cô thủy lắc đầu nhẹ:

- Sao các em không vào lớp?

Cả ba lại được một phen hú hồn, cô nói vậy có nghĩa là cô dạy lớp 10 Toán ư? Giáo viên chủ nhiệm gì mà trẻ vậy? Những câu hỏi ấy cứ quanh quẩn trong đầu óc của ba người, đến nỗi cô thủy vào lớp lúc nào không hay.

Cả lớp đang tụm ba tụm bảy chém gió thì đột nhiện quay về đúng chỗ ngồi của mình, chúng nở một nụ cười tươi rói nhìn Cô Hàn Thủy.Đặt chiếc cặp xuống bàn giáo viên, cô đứng ra giữa bục giảng, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía dưới:

- Chào buổi sáng.

Hai mươi tám cái miệng lập tức hoạt động:

- Gần trưa rồi mà cô.

Cô Thủy nheo mắt, mấy đứa tiểu quỷ này, chỉ có cãi cô là giỏi. Nhìn những khuôn mặt ngây thơ , tinh nghịch ấy cô khẽ mỉm cười:

- Đừng giỡn nữa, cho các em một tin vui, có ba người muốn gặp mấy đứa đấy.



Những ánh to tròn ngước lên nhìn cô đầy chờ đợ , Ngọc Vi lém lỉnh nở một nụ cười tươi, nhỏ đứng dậy hỏi cô giáo:

- Ai vậy cô

Cô Thủy nháy mắt, hướng ánh nhìn ra ngoài cửa lớp:

- Là họ đấy

Hai mươi tám con mắt nhằm cửa chính mà lao tới, có chút ngạc nhiên , nhưng chưa đầy ba giây sau không còn có ánh mắt nào bơ vơ ngoài đó nữa, tất cả đã trở về đúng vị trí. Hà Mi bẽn lẽn nhìn lại một lần nữa, nhỏ nghiêng đầu, mỉm cười thật tươi:

- Oa ! Hai anh chàng này đẹp trai quá hà !

Oh my god ! Anh Kiệt và Khánh Đăng gần như ngã ngửa trước lời khen của cô bạn nữ sinh xinh xắn kia. Ừ ! thì họ đã nhận được quá nhiều lới nói tốt đẹp, nhưng mà...cách khen của cô bạn kia có vẻ lại theo cách khác. Cứ như một đứa trẻ nhìn thấy cây kẹo rồi reo lên vậy. Ngọc Vi kéo tay Hà Mi lôi xuống một cách tàn bạo:

- Mi khờ, cậu có biết đó là ai không ?

Hà Mi lắc đầu, nhỏ trả lời bạn thật thà:

- Không biết, tớ nghĩ đó là hai chàng hoàng tử

Thế Bảo bật cười khanh khách, cái cách trả lời của Hà Mi đúng là có một không hai. Ngọc Vi vội liếc Bảo, nhỏ quay sang nhìn Hà Mi tức giận:

- Ba học sinh mới đấy bà cô của tôi ạ.

Nghe tới cái tên học sinh mới, Hà Mi vội cụp mi mắt, nhỏ chẳng dám nói thêm câu nào, khuôn mặt xị xuống, mimi không muốn có kết cục như Thế Bảo, nhỏ sợ Nhật Nam lắm, mặc dì ngoài mấy thằng con trai ra Nam chưa bao giờ nặng lời với đứa con gai nào.

Cảm thấy sự mất tập trung của học trò, cô Thủy mới bắt đầu để ý tới Cát Anh, nhỏ vẫn ngấu nghiến đọc truyện, tận dụng hết mọi thời gian có thể.Cô nhẹ nhàng bước xuống chỗ nhỏ, mỉm cười:

- Các bạn ấy muốn vào học cùng lớp ta tiết này luôn, được chứ lớp trưởng ?

Cát Anh gấp cuốn truyện lại, nhỏ khẽ liếc mắt qua ba người ngoài cửa gật nhẹ :

- Được thưa cô

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cao Thủ Học Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook