Chương 1090
Phong Hòa
19/11/2022
Chương 1215
Ba lá chắn ánh sáng chỉ còn một lá chèo chống đến cuối cùng, một giây sau, lá chắn cuối cùng cũng vỡ vụn trước mắt bao người nơi đây.
Nắm đấm của Diệp Thiên vẫn không lùi bước, mắt thấy sắp đánh trúng Orianna, nhưng trong mắt bà ta lại tràn đầy lạnh giá, còn có thêm nét mỉa mai.
“Hả?”
Ánh mắt Diệp Thiên hơi nghiêm lại, khi nắm đấm của cậu sắp đánh trúng Orianna, một vòng sáng tựa đất trời lặng yên xuất hiện trước người bà ta!
Một quyền của Diệp Thiên đánh vào vòng sáng cứ như đánh vào bông, sức mạnh tiêu tan.
Trong mắt Orianna bùng lên sát ý, nhân kẽ hở này, hai tay bà ta kết ấn, đẩy ngang một chưởng, một dấu ấn ánh sáng vô cùng cô đọng đánh vào ngực Diệp Thiên.
Diệp Thiên lập tức lùi lại, bị một chiêu đánh bay ngược ra sau mấy chục trượng. Khi cậu ổn định thân mình, mọi người đều có thể nhìn thấy nơi ngực cậu có một dấu vết hình bầu dục rõ rệt, một lớp áo đã bị thiêu đốt thành hư vô.
Độ mạnh xác thịt của Diệp Thiên có thể dễ dàng giết chết hai cao thủ cảnh giới siêu phàm luyện thể, nhưng giờ phút này, nơi ngực cậu lại xuất hiện dấu vết màu trắng mờ nhạt, có thể thấy đòn đánh của Orianna đáng sợ đến thế nào.
Cậu đứng trên hư không, vỗ ngực, ngẩng đầu nhìn về phía Rivers. Khí tức trên người Rivers ẩn hiện, tay đang tạo ấn quyết, trên đỉnh đầu có vòng sáng, nhìn cậu với ánh mắt rực cháy.
“Diệp Lăng Thiên, đối thủ của cậu là ba người bọn tôi, cậu tưởng là đánh tay đôi sao?”.
Trong đôi mắt Rivers mang ý cười lạnh lùng, hai tay kết ấn biến đổi lần nữa, vàng sáng hình tròn rời khỏi đỉnh đầu, hóa thành một lưỡi đao ánh sáng hình bán nguyệt.
“Soạt!”.
Ông ta vung một tay ra, ánh mắt Diệp Thiên trở nên nghiêm nghị.
Một lưỡi đao khí hình bán nguyệt bỗng nhiên xuất hiện, bỏ qua lực cản của không khí, giống như xuyên qua hư không, chém vào ngực Diệp Thiên.
“Xoẹt!”.
Lưỡi đao khí hình bán nguyệt khổng lồ đột ngột xuất hiện sau cái vung tay của Rivers, cực kì bất ngờ, khi Diệp Thiên cảm nhận được thì đã bị lưỡi đao khí chém trúng ngực.
Một bóng người lùi ra sau mấy chục trượng, chính là Diệp Thiên. Mỗi bước chân cậu đạp lên hư không đều làm lan ra sóng khí, cậu lùi liên tục bảy bước mới có thể đứng vững.
Quần áo cậu đã bị cắt rách, lộ ra làn da trắng trẻo rắn chắc, nơi ngực có một vệt trắng, hiển nhiên là do nhát chém lúc nãy gây ra.
“Nhất Niệm Thành Nhận?”.
Diệp Thiên nhìn chăm chú, vô cùng bất ngờ. Vừa rồi chỉ với một ý nghĩ của Rivers, cậu đã bị tấn công, thậm chí không có cả thời gian phản ứng, đòn tấn công đó lại không dưng xuất hiện.
Cao thủ như thế nhất định là một kẻ giỏi về sức mạnh tinh thần, mà tu vi của ông ta còn mạnh hơn con của thẩm phán Francis, khả năng khống chế sức mạnh tinh thần đã đạt đến trình độ tuyệt đỉnh.
Cậu có thể cảm nhận được tu vi sức mạnh tinh thần của Rivers đã đạt đến cảnh giới Quy Nguyên, hơn nữa còn là đỉnh cao của cảnh giới Quy Nguyên, tiến thêm một bước là có thể vượt qua Quy Nguyên, bước vào cấp bậc mạnh mẽ khó dò hơn nữa.
Với đẳng cấp thực lực như vậy, ngay cả cậu lúc này cũng còn chênh lệch cực lớn. Chỉ xét trên cảnh giới sức mạnh tinh thần, tu vi sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên lúc này vẫn còn thua ông ta hai cảnh giới nhỏ.
“Diệp Lăng Thiên, mùi vị thế nào?”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.