Chương 1132
Phong Hòa
19/11/2022
Chương 1257
Ở thủ đô, bốn gia tộc lớn ngang vai ngang vế nhau, cùng với nhà họ Giang ở khu Tây đứng hàng đầu, hùng cứ một phương. Còn Trung Hải là một thành phố toàn cầu, nhà Mộ Dung lại là một gia tộc lớn duy nhất, đè ép những gia tộc lâu năm ở bên dưới không ngẩng đầu lên được, có thể gọi là đế vương thực thụ.
Nhà họ Mộ Dung chiếm cứ Trung Hải mấy chục năm, vô số thế lực ở nước ngoài muốn âm thầm xâm nhập đều bị nhà Mộ Dung quét sạch, uy danh của họ chỉ có hơn chứ không kém bốn gia tộc lớn ở thủ đô.
Mọi người đều không ngờ thanh niên ăn mặc đắt tiền này lại là người nhà Mộ Dung, hơn nữa cậu ta mang họ Mộ Dung, rất có khả năng là con cháu trực hệ của nhà Mộ Dung. Thân phận, lai lịch này quả thật có chút dọa người.
Trái ngược với vẻ sợ hãi của những người xung quanh, Diệp Thiên lại không có hành động gì, ngược lại khẽ cười.
“Tôi rất khâm phục sự ngu dốt của cậu!”.
“Nói đi, ông nội cậu là ai, tôi cũng có chút tò mò”.
Mộ Dung Đoạn tỏ ra hãnh diện, vô cùng kiêu ngạo thốt ra bốn chữ.
“Mộ Dung Vô Địch!”.
Khi bốn từ Mộ Dung Vô Địch được thốt ra từ miệng Mộ Dung Đoạn thì bầu không khí lập tức trở nên đặc quánh .
Những người biết danh tiếng của Mộ Dung Vô Địch thì đều cảm thấy kinh hãi.
Đám cậu ấm thủ đô đều là những người không hề đơn giản. Bọn họ có các kênh thu thập thông tin khác nhau và đều có sự liên hệ của bản thân vào rất nhiều phương diện của thế giới.
Đối với thế giới võ thuật. Phần lớn mọi người không can dự nhưng ít nhiều cùng đều có tìm hiểu. Cái tên Mộ Dung Vô Địch có thể nói là như sét đánh ngang tai.
Đây là một cao thủ vô địch đại diện cho một thời đại, danh tiếng chấn động thiên hạ.
Nhất là ở thủ đô, danh tiếng của Mộ Dung Vô Địch đã truyền khắp nơi. Hơn mười năm trước. Bắc Long Nhận – đội quân át chủ bài của quân đội phía Bắc rớt hạng trong cuộc thi đấu đặc chủng binh quốc tế. Sau đó có một vị cao nhân thống lĩnh được triệu tập đến trở thành tổng giáo quan của Bắc Long Nhận và tiến hành chương trình huấn luyện đặc biệt với Bắc Long Nhận.
Chỉ trong vòng một năm. Bắc Long Nhận một lần nữa tham gia cuộc thi đấu quốc tế. Lần này không chỉ đè bẹp cả Nam Long Nhận của Hoa Hạ mà còn đè bẹp cả những đội quân đặc chủng binh hàng đầu của các nước trên thế giới, giành vị trí đứng đầu năm đó, khiến danh tiếng vang xa.
Nhân vật thần bí được triệu gọi tới năm đó chính là Mộ Dung Vô Địch.
Mộ Dung Vô Địch sở hữu uy tín cực cao trong quân đội. Sau khi mang lại huy hoàng cho Bắc Long Nhận thì ông ấy trở thành giáo quan trong quân đội, bồi dưỡng vô số các trụ cột. Hiện tại trong các vị tướng của Hoa Hạ hầu như tới một nửa từng là học trò do Mộ Dung Vô Địch dẫn dắt.
Và ông ấy còn được gọi là thầy của hàng vạn học trò trong quân đội.
Chỉ là sau này Mộ Dung Vô Địch ra khỏi quân đội, lui về ở ẩn ở Trung Hải, cộng thêm với việc Diệp Vân Long xuất thế thì danh tiếng của ông ấy mới dần giảm đi.
Thế nhưng điều này cũng không cản trở được lớp thanh niên trẻ biết về danh tiếng của Mộ Dung Vô Địch.
Những học trò bình thường khác, mặc dù không biết Mộ Dung Vô Địch khủng khiếp tới mức nào. Nhưng nghe tên thôi thì cũng cảm thấy vô cùng bá đạo rồi.
Lấy tên là “Vô Địch”, đây là sự ngạo nghễ tới mức nào chứ.
“Mộ Dung Vô Địch?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.