Chương 226
Phong Hòa
10/12/2021
“Là Cát Khắc Thiết Lực? Sao anh ta lại tới nhỉ?”.
Biểu cảm của Cát Khắc Tú Uyển gần như ngay lập tức trở nên u ám, trong mắt lộ vè lo lắng và sợ hãi rõ rệt.
Còn các cô gái dân tộc Di đứng xem phía ngoài khu vườn kia lại càng tỏ vẻ hốt hoảng, như thể nhìn thấy mãnh thú hoang dã vậy.
Phía đằng xa, một người đàn ông trẻ mặt mũi thô kệch, cơ bắp cuồn cuộn, khắp người toát vẻ hoang dã và tràn đầy sức mạnh đang sải bước đi tới.
Mỗi bước chân hắn giẫm xuống đều giống như chân gấu hoang nặng trịch, cát bụi bay tứ tung, in hằn vết sâu lên mặt đất, nhìn đã biết là một người cộc cằn khó dây.
Tuy bộ dạng của hắn thô kệch, nhưng khắp người đều toát lên hơi thở nhanh nhạy sắc bén, chỉ bước vài bước đã đến bên ngoài khu vườn.
Mấy cô gái dân tộc Di đều tránh như tránh tà, sợ hết hồn.
Người đàn ông tên Cát Khắc Thiết Lực là một đệ tử của Âm Khôi Tông, một nơi linh thiêng được ba thôn lớn của dân tộc Di ở thung lũng hoa công nhận.
Trong thung lũng hoa, Âm Khôi Tông tồn tại như một thần thánh đặc biệt, từ khi có thung lũng hoa đến nay, Âm Khôi Tông được người dân tộc Di ở đây tôn lên làm thần linh.
Gần như mỗi một người dân ở thung lũng hoa đều cảm thấy vinh dự khi được gia nhập Âm Khôi Tông, còn Cát Khắc Thiết Lực là một trong hai người dân tộc Di bước vào Âm Khôi Tông được mọi người trong Âm Khôi Tông vô cùng coi trọng trong mười
năm gần đây.
Hơn nữa bản thân Cát Khắc Thiết Lực có khả năng võ thuật bẩm sinh, thần lực kinh người, khi còn chưa gia nhập Âm Khôi Tông đã có thể một tay đánh chết gấu hoang, giết chết chim ưng trên núi, từ nhỏ đã thích đánh đấm, được mệnh danh là dũng sĩ đứng đầu dân tộc Di.
Sau khi gia nhập Âm Khôi Tông, học võ nghệ, sức chiến đấu mạnh hơn trước đây gấp nhiều lần, cả ba thôn người dân tộc Di trong thung lũng hoa có ai mà không sợ hắn đâu?
Trước khi Cát Khắc Thiết Lực vào bên trong khu vườn, hắn nhìn khắp một lượt, sau đó dừng lại ở chỗ Cát Khắc Tú Uyển, lộ một nụ cười hết sức khó coi.
“Tiểu Uyển, mấy hôm nay anh đều bận tu luyện kỹ năng võ thuật mới ở trong môn phái, lâu lắm rồi chưa đến thăm em, em có giận anh không?”.
Giọng nói của người đàn ông dịu dàng, ánh mắt nhìn Cát Khắc Tú Uyển như thể đang nhìn vỢ hắn vậy.
Hắn nói xong đột nhiên giọng nói gằn xuống.
“Tiểu Uyển, anh biết đã lâu như vậy chưa đến thăm em, em sẽ không vui, nhưng cho dù không vui thì em cũng không thể giấu anh lén lút đến đây gặp người đàn ông khác chứ?”.
Hắn vừa nói dứt, đột nhiên nhìn thẳng vào Diệp Thiên, ánh mắt sắc lạnh lóe lên, tiềm ẩn đầy sát khí.
Mấy hôm nay hắn đều tu luyện kỹ năng võ thuật mà sư phụ mới truyền lại, cuối cùng cũng có chút thành quả, định về vun đắp tình cảm với Cát Khắc Tú Uyển, ai ngờ vừa về đến thôn liền có mấy người quen nói cho hắn biết khu vườn nhà Cát Khắc Tú Uyển có một người đàn ông ở nơi khác đến,
Cát Khắc Tú Uyển còn thường xuyên chạy đến đó chơi, làm sao mà khiến
hắn không tức giận cho được?
Biểu cảm của Cát Khắc Tú Uyển gần như ngay lập tức trở nên u ám, trong mắt lộ vè lo lắng và sợ hãi rõ rệt.
Còn các cô gái dân tộc Di đứng xem phía ngoài khu vườn kia lại càng tỏ vẻ hốt hoảng, như thể nhìn thấy mãnh thú hoang dã vậy.
Phía đằng xa, một người đàn ông trẻ mặt mũi thô kệch, cơ bắp cuồn cuộn, khắp người toát vẻ hoang dã và tràn đầy sức mạnh đang sải bước đi tới.
Mỗi bước chân hắn giẫm xuống đều giống như chân gấu hoang nặng trịch, cát bụi bay tứ tung, in hằn vết sâu lên mặt đất, nhìn đã biết là một người cộc cằn khó dây.
Tuy bộ dạng của hắn thô kệch, nhưng khắp người đều toát lên hơi thở nhanh nhạy sắc bén, chỉ bước vài bước đã đến bên ngoài khu vườn.
Mấy cô gái dân tộc Di đều tránh như tránh tà, sợ hết hồn.
Người đàn ông tên Cát Khắc Thiết Lực là một đệ tử của Âm Khôi Tông, một nơi linh thiêng được ba thôn lớn của dân tộc Di ở thung lũng hoa công nhận.
Trong thung lũng hoa, Âm Khôi Tông tồn tại như một thần thánh đặc biệt, từ khi có thung lũng hoa đến nay, Âm Khôi Tông được người dân tộc Di ở đây tôn lên làm thần linh.
Gần như mỗi một người dân ở thung lũng hoa đều cảm thấy vinh dự khi được gia nhập Âm Khôi Tông, còn Cát Khắc Thiết Lực là một trong hai người dân tộc Di bước vào Âm Khôi Tông được mọi người trong Âm Khôi Tông vô cùng coi trọng trong mười
năm gần đây.
Hơn nữa bản thân Cát Khắc Thiết Lực có khả năng võ thuật bẩm sinh, thần lực kinh người, khi còn chưa gia nhập Âm Khôi Tông đã có thể một tay đánh chết gấu hoang, giết chết chim ưng trên núi, từ nhỏ đã thích đánh đấm, được mệnh danh là dũng sĩ đứng đầu dân tộc Di.
Sau khi gia nhập Âm Khôi Tông, học võ nghệ, sức chiến đấu mạnh hơn trước đây gấp nhiều lần, cả ba thôn người dân tộc Di trong thung lũng hoa có ai mà không sợ hắn đâu?
Trước khi Cát Khắc Thiết Lực vào bên trong khu vườn, hắn nhìn khắp một lượt, sau đó dừng lại ở chỗ Cát Khắc Tú Uyển, lộ một nụ cười hết sức khó coi.
“Tiểu Uyển, mấy hôm nay anh đều bận tu luyện kỹ năng võ thuật mới ở trong môn phái, lâu lắm rồi chưa đến thăm em, em có giận anh không?”.
Giọng nói của người đàn ông dịu dàng, ánh mắt nhìn Cát Khắc Tú Uyển như thể đang nhìn vỢ hắn vậy.
Hắn nói xong đột nhiên giọng nói gằn xuống.
“Tiểu Uyển, anh biết đã lâu như vậy chưa đến thăm em, em sẽ không vui, nhưng cho dù không vui thì em cũng không thể giấu anh lén lút đến đây gặp người đàn ông khác chứ?”.
Hắn vừa nói dứt, đột nhiên nhìn thẳng vào Diệp Thiên, ánh mắt sắc lạnh lóe lên, tiềm ẩn đầy sát khí.
Mấy hôm nay hắn đều tu luyện kỹ năng võ thuật mà sư phụ mới truyền lại, cuối cùng cũng có chút thành quả, định về vun đắp tình cảm với Cát Khắc Tú Uyển, ai ngờ vừa về đến thôn liền có mấy người quen nói cho hắn biết khu vườn nhà Cát Khắc Tú Uyển có một người đàn ông ở nơi khác đến,
Cát Khắc Tú Uyển còn thường xuyên chạy đến đó chơi, làm sao mà khiến
hắn không tức giận cho được?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.