Chương 234
Phong Hòa
10/12/2021
Mặc dù cảm thấy hi vọng mong manh, nhưng Cát Khắc Bác Nhã vẫn không nhịn được tò mò: “Mấy người đại trưởng lão muốn mời ai?”.
Lư Tam Tỉnh chậm rãi giơ hai ngón tay lên.
“Khắp tỉnh Xuyên chỉ có hai người có thể chống lại Âm Quỷ”.
“Một trong số đó là môn chủ Đường Môn – Đường Thiên Phong. Mười năm trước ông ta đã là chí tôn bán bộ, hơn nữa dựa vào ám khí độc dược của Đường Môn đủ để đối đầu với chí tôn võ thuật bình thường mà không rơi vào thế yếu”.
“Giờ đây đã qua mười năm, ông ta cũng đã bế quan mười năm, tu vi đương nhiên cũng tiến bộ, đối kháng với “Âm Quỷ” hẳn là không khó”.
Cát Khắc Bác Nhã sáng mắt lên, uy danh của Đường Môn
đương nhiên như sấm đánh bên tai.
“Vậy chi bằng bây giờ chúng ta đến Đường Môn một chuyến, mời môn chủ Đường Môn ra tay giúp đỡ?”.
Lư Tam Tỉnh nghe vậy lập tức lắc đầu.
“Đại trưởng lão nói Đường Thiên Phong bế quan mười năm, nhưng địa điểm bế quan lại không ai hay biết, không phải ở Đường Môn, chúng ta muốn tìm ông ta e là khó như lên trời”.
Hi vọng của Cát Khắc Bác Nhã bj đánh tan, cô ta nhíu mày,
lại hỏi tiếp: “Vừa rồi anh nói tỉnh Xuyên có hai người có thể chống lại “Âm Quỷ”, vậy người còn lại là ai?”.
Lư Tam Tỉnh nheo mắt, dừng một lúc mới nói.
“Người còn lại đương nhiên là chí tôn võ thuật mới lên của giới võ thuật Hoa Hạ, Diệp Lăng Thiên!”.
“Diệp Lăng Thiên?”.
Diệp Lăng Thiên cũng nhanh chóng trở thành một trong những cao thủ tuyệt đỉnh của giới võ thuật Hoa Hạ thời nay, đứng trên đỉnh kim tự tháp giới võ thuật.
Khi ấy Cát Khắc Bác Nhã và Lư Tam Tỉnh nghe đến sự tích của Diệp Lăng Thiên, có thể nói là kinh ngạc một thời gian rất lâu.
Cát Khắc Bác Nhã im lặng trong chốc lát, sau đó mới lấy lại tinh thần: “Nghe nói Diệp Lăng Thiên thống lĩnh các ông trùm ở tỉnh Xuyên, quan hệ tốt nhất với Ngô Quảng Phú ở Lư Thành. Chúng ta đi tìm Ngô Quảng Phú, có lẽ ông ta có thể giúp chúng ta liên lạc với Diệp Lăng Thiên”.
Lư Tam Tỉnh xoa cằm, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Mấy người đại trưởng lão đã nói về chuyện này từ sớm, họ đã phái người đến Lư Thành tìm Ngô Quảng Phú thăm dò nơi ở của Diệp Lăng Thiên. Nhưng dù chúng ta có tìm được Diệp Lăng Thiên, người ta cũng chưa chắc sẽ giúp”.
“Chí tôn võ thuật đều là nhân vật như rồng thần trên trời, trong mắt họ, chúng ta chỉ là con kiến tầm thường. Âm Khôi Tông chúng ta không có qua lại gì với Diệp Lăng Thiên, cậu ta dựa vào cái gì mà giúp chúng ta?”.
Nghe vậy, Cát Khắc Bác Nhã trô nên trầm mặc. Đúng vậy, mặc dù Âm Khôi Tông bọn họ đứng đầu thung lũng hoa, nhưng cũng chỉ là một môn phái võ thuật hạng hai ở một nơi xa xôi hẻo lánh, không đủ tài lực để có thể mời được một vị chí tôn võ thuật cứu viện.
“Bác Nhã, không cần nghĩ
nhiều quá, chúng ta về trước đi. Bên phía đại trưởng lão chắc chắn sẽ có cách đối phó”.
Lư Tam Tỉnh chậm rãi giơ hai ngón tay lên.
“Khắp tỉnh Xuyên chỉ có hai người có thể chống lại Âm Quỷ”.
“Một trong số đó là môn chủ Đường Môn – Đường Thiên Phong. Mười năm trước ông ta đã là chí tôn bán bộ, hơn nữa dựa vào ám khí độc dược của Đường Môn đủ để đối đầu với chí tôn võ thuật bình thường mà không rơi vào thế yếu”.
“Giờ đây đã qua mười năm, ông ta cũng đã bế quan mười năm, tu vi đương nhiên cũng tiến bộ, đối kháng với “Âm Quỷ” hẳn là không khó”.
Cát Khắc Bác Nhã sáng mắt lên, uy danh của Đường Môn
đương nhiên như sấm đánh bên tai.
“Vậy chi bằng bây giờ chúng ta đến Đường Môn một chuyến, mời môn chủ Đường Môn ra tay giúp đỡ?”.
Lư Tam Tỉnh nghe vậy lập tức lắc đầu.
“Đại trưởng lão nói Đường Thiên Phong bế quan mười năm, nhưng địa điểm bế quan lại không ai hay biết, không phải ở Đường Môn, chúng ta muốn tìm ông ta e là khó như lên trời”.
Hi vọng của Cát Khắc Bác Nhã bj đánh tan, cô ta nhíu mày,
lại hỏi tiếp: “Vừa rồi anh nói tỉnh Xuyên có hai người có thể chống lại “Âm Quỷ”, vậy người còn lại là ai?”.
Lư Tam Tỉnh nheo mắt, dừng một lúc mới nói.
“Người còn lại đương nhiên là chí tôn võ thuật mới lên của giới võ thuật Hoa Hạ, Diệp Lăng Thiên!”.
“Diệp Lăng Thiên?”.
Diệp Lăng Thiên cũng nhanh chóng trở thành một trong những cao thủ tuyệt đỉnh của giới võ thuật Hoa Hạ thời nay, đứng trên đỉnh kim tự tháp giới võ thuật.
Khi ấy Cát Khắc Bác Nhã và Lư Tam Tỉnh nghe đến sự tích của Diệp Lăng Thiên, có thể nói là kinh ngạc một thời gian rất lâu.
Cát Khắc Bác Nhã im lặng trong chốc lát, sau đó mới lấy lại tinh thần: “Nghe nói Diệp Lăng Thiên thống lĩnh các ông trùm ở tỉnh Xuyên, quan hệ tốt nhất với Ngô Quảng Phú ở Lư Thành. Chúng ta đi tìm Ngô Quảng Phú, có lẽ ông ta có thể giúp chúng ta liên lạc với Diệp Lăng Thiên”.
Lư Tam Tỉnh xoa cằm, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Mấy người đại trưởng lão đã nói về chuyện này từ sớm, họ đã phái người đến Lư Thành tìm Ngô Quảng Phú thăm dò nơi ở của Diệp Lăng Thiên. Nhưng dù chúng ta có tìm được Diệp Lăng Thiên, người ta cũng chưa chắc sẽ giúp”.
“Chí tôn võ thuật đều là nhân vật như rồng thần trên trời, trong mắt họ, chúng ta chỉ là con kiến tầm thường. Âm Khôi Tông chúng ta không có qua lại gì với Diệp Lăng Thiên, cậu ta dựa vào cái gì mà giúp chúng ta?”.
Nghe vậy, Cát Khắc Bác Nhã trô nên trầm mặc. Đúng vậy, mặc dù Âm Khôi Tông bọn họ đứng đầu thung lũng hoa, nhưng cũng chỉ là một môn phái võ thuật hạng hai ở một nơi xa xôi hẻo lánh, không đủ tài lực để có thể mời được một vị chí tôn võ thuật cứu viện.
“Bác Nhã, không cần nghĩ
nhiều quá, chúng ta về trước đi. Bên phía đại trưởng lão chắc chắn sẽ có cách đối phó”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.