Chương 2357
Phong Hòa
19/11/2022
Chương 2483
Chín người thuộc cảnh giới truyền thuyết bỗng dấy lên điềm báo nhưng họ đã chậm một bước, Diệp Thiên nhanh chóng khiến không gian thu nhỏ, lúc này bọn họ có tăng tốc thì cũng không thể nào thoát khỏi khu vực đang bị giam cầm.
“Hừ!”
Đôi mắt Diệp Thiên chỉ còn lại sự lạnh lẽo. Mặc dù cả chín người không chịu phục tùng nhà họ La thì tương lai rất có thể họ sẽ gây họa và nhà họ La sẽ bị hủy diệt trong tay bọn họ. Điều mà lúc này cậu cần làm đó là giết lần lượt chín người này để dạy cho Hắc Ma Giáo một bài học.
Không gian ngày càng thu hẹp và nhốt cả chín người vào trong. Đúng lúc này, một hiện tượng kỳ lạ xảy ra.
Hắc Ma Giáo Chủ đứng chính giữa bỗng tiến lên trước, hai tay tạo thành kết ấn màu đen quỷ dị, đạp mạnh chân xuống vùng không gian vẫn đang thu hẹp dần và hô lên.
“Dịch!”
Một giây sau, cả chín người biến mất tại chỗ, chỉ trong chớp mắt bọn họ đã đổi sang một vị trí khác, đứng bên trên lớp bình phong màu đen bao trùm cả Mai Thành.
Chỉ trong nháy mắt, cả chín người đã thoát khỏi khu vực Mai Thành và kéo xa khoảng cách với mấy người Diệp Thiên.
“Hả?”
Khu vực trước đó chín người đứng, không gian đã thu nhỏ hơn bao giờ hết. Một âm thanh nặng nề vang lên, không gian bỗng nứt toác, lan ra bốn phía. Có thể thấy lực phá hoại của nó vô cùng khủng khiếp. Thế nhưng Diệp Thiên chỉ đanh mặt và nhìn chín người với vẻ tò mò.
Với sức mạnh của cậu, chiêu vừa rồi có thể đồng thời gi3t ch3t cả chín người. Thế nhưng dường như trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thì họ đã được một luồng sức mạnh kỳ dị nào đó giúp thay đổi không gian và mới né được đòn tấn công kia.
Đòn tấn công dù không đạt được kết quả nhưng ba bố con nhà họ La đứng sau Diệp Thiên cùng với bố con nhà họ Lăng lúc này cũng đã bị dọa sợ tới mức há mồm trợn mắt. Đến ngay cả Hắc Bạch Song Sát khi nãy bị Diệp Thiên khóa chặt thì cũng nhìn với vẻ mặt vô cùng kinh hãi.
Hắc Bạch Giáo Chủ cộng thêm bát đại trưởng lão, chín người này có thể nói là chiến lực hàng đầu trong Hắc Ma Giáo và còn khủng khiếp hơn cả Hắc Bạch Song Sát – những kẻ đã đạt tới hoàng cấp đỉnh phong.
Vậy mà sự xuất hiện của chín người này lại phải né cả đòn tấn công của một mình Diệp Thiên, thậm chí là còn phải rút ra bên ngoài tấm bình phong màu đen. Vậy thì điều này có nghĩa là gì?
Điều này có nghĩa là chín người vô cùng kiêng dè Diệp Thiên. Đối diện với cậu, đến bọn họ cũng không dám đánh chính diện, đành tạm thời lựa chọn né tránh.
Một người chèn ép chín người, hơn nữa còn là chín người truyền thuyết thì thực lực của cậu phải khủng khiếp tới mức nào chứ?
La Thanh Hàm quay qua nhìn La Thanh Chỉ với ánh mắt chấn động. Cô ta thật sự cảm thấy kinh hãi, rốt cuộc là người em gái của mình đã gặp phải loại quái vật gì thế này?
Chín người đứng bên ngoài tấm bình phong màu đen và thở phào giống như vừa mới được sống lại. Hắc Ma Giáo Chủ đanh mặt và nhìn Diệp Thiên chăm chăm.
“Rốt cuộc cậu là ai mà lại có sức mạnh linh hồn khủng khiếp như vậy- lẽ nào cậu là người của Thần Ý Môn – một trong sáu tông môn Huyền tông?”
Theo như ông ta thấy thì khắp tiểu thế giới này, người có được lực tinh thần khủng khiếp như vậy chắc chắn phải xuất thân từ Thần ý Mông của tông môn luyện thần.
“Thần Ý Môn sao?”, Diệp Thiên cười thản nhiên: “Chưa nghe thấy bao giờ!”
“Nhưng tôi rất tò mò, sao chín người các ông lại có thể đột nhiên dịch chuyển không gian vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.