Chương 2548
Phong Hòa
19/11/2022
Chương 2674
Diệp Thiên vẫn duy trì tư thế đẩy kiếm đi, một lúc sau, cậu mới dần dần thu tay đứng thẳng người, sau đó đáp đất, đứng bên cạnh Thiên Luân.
“Một kiếm này, là vì Tứ Tượng Thần Quân, chấm dứt ân oán tám trăm năm của các người!”
Giọng điệu cậu bình tình, ánh mắt không hề có chút niềm vui đánh bại được Thiên Luân.
Rất nhiều tu sĩ cao thủ tiểu thế giới vây quanh quan sát đều ngây người tại chỗ, nhìn cảnh tượng này một lúc lâu vẫn không lên tiếng.
Một lúc sau, sợ hãi, chấn động, ngơ ngác, kính sợ, đủ các loại ánh mắt đều nhìn Diệp thiên, cho dù là núi Tứ Tượng hay là ở xung quanh, cũng rơi vào tĩnh lặng, tựa như lúc này không gian đều lắng đọng.
Đến hiện tại, bọn họ vẫn không dám tin, đại nhân Thiên Luân đỉnh cao, uy bá tiểu thế giới, lại bị một thanh niên xuất thân từ giới thế tục đánh bại?
Thiên Luân bị đâm xuyên tâm, đó là cội nguồn sinh mệnh của gã, sức mạnh sấm chớp mạnh bạo từ Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm đã phá hủy toàn bộ cơ hội sống sót, lúc này gã chỉ như ngọn nến lay lắt chóng tàn.
Nhưng gã vẫn trừng hai mắt, nhìn Diệp Thiên chằm chằm.
“Chỉ là một kẻ phàm trần, sao có thể… Giết chết tôi?”
“Sao cậu dám… Giết tôi?”
Gã nghĩ không ra, mạnh như Thi Chiến Thiên năm đó chẳng qua cũng chỉ ngang bằng gã, thậm chí trong trận đấu cuối cùng, gã đã thắng với cách biệt suýt sao, khiến Thi Chiến Thiên bại trận.
Nhưng tám trăm năm sau, gã lại bị đánh bại bởi một vãn bối hậu sinh cũng chỉ sánh ngang vài phần của Thi Chiến Thiên, sao có thể cam tâm?
“Người tu tiên chưa chắc đánh đâu thắng đó, người phàm chưa chắc không chịu nổi một đòn, đừng xem thường bất kỳ sinh linh nào sinh ra từ hành tinh nhỏ địa cầu này!”
“Địa cầu, là địa cầu của tất cả mọi người, không phải vật sở hữu của Thiên Luân ông!”
Ánh mắt Diệp Thiên bễ nghễ, bàn tay nâng lên, rút Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm ra, khoảnh khắc khi rút kiếm, thân thể của Thiên Luân đã vỡ vụn ra từng mảnh, từ mặt đến vai, cơ thể, chân, toàn bộ đều hóa thành tro bụi, dần dần tan biến.
Điều này cho thấy bá chủ một phương của tiếu thế giới cứ vậy biến mất, lúc này, hàng loạt tu sĩ cao thủ của tiểu thế giới, không biết là vui hay buồn, chỉ là ai ai cũng thẫn thờ tại chỗ, vẻ mặt phức tạp khó hiểu.
Thiên Luân là chủ nhân của Đại Thiên Cung, đại diện cho thê’ lực cao nhất của tiểu thế giới, mà Diệp Thiên lại là võ giả của tiểu thế giới, hai người giao đấu, cuối cùng kết thúc với chiến thắng của Diệp Thiên, như vậy đồng nghĩa giữa tiểu thế giới và giới thế tục, rốt cuộc là giới thế tục thắng một bậc.
Nhưn vậy đối với các tu sĩ tiểu thế giới trước giờ đều cao ngạo mà nói, thực sự có phần khó chấp nhận, nhưng giờ phút này, ai dám lên tiếng chứ?
Diệp Thiên từ đầu đến cuối chỉ đánh ra ba kiếm, đã chém chết Vân Thiên Chân Quân đạt đến cảnh giới sử thi cùng với Thiên Luân hung hãn khó lường, nhìn khắp tứ môn của tiểu thế giới, ai có thể là đối thủ của cậu?
Dù cộng lại hết cả thế giới, e rằng cũng không đủ đế cậu giết! Giới tu tiên, so với giới võ đạo thì càng tàn khốc, kẻ mạnh có được tất thảy mọi tài nguyên, có được quyền phát ngôn, mà Diệp Thiên, hoàn toàn xứng đáng là người mạnh nhất, không chỉ là một trong sô’ đó.
“Anh, xem ra lựa chọn năm đó của anh thật sự rất chính xác!”
“Năm đó, chuyện anh chưa làm được, giờ anh thật sự đã làm được rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.