Chương 2711
Phong Hòa
25/11/2022
Chương 2837
“Ai đó đã tấn công Tam Nhất Môn ư?”
Thi Tú Vân im lặng một lúc, sau đó lắc đầu nói: “Tình hình hiện tại thì không chắc chắn!”
“Theo như lời kể của trưởng lão Thi Mạc, ông ấy đã từng cử những người ưu tú của Tứ Tượng Tông đến để điều tra chuyện về Tam Nhất Môn, nhưng bên trong không hề có dấu hiệu của cuộc chiến khốc liệt hay bất kỳ sự di dời nào, cho dù là kiến trúc hay mặt đất đều không có dấu hiệu bị tấn công!”
“Theo đánh giá từ tình hình hiện tại, thì có lẽ hơn 2100 người trong Tam Nhất Môn dường như đều đã biến mất trong không khí”.
“Làm sao có thể như vậy được?”
Yến Khinh Vũ càng nghe càng cảm thấy kỳ quái, trong lịch sử ngàn năm của Tam Nhất Môn chưa từng xảy ra chuyện kỳ lạ như vậy.
Di dời, tuyệt đối không thể nào, Tam Nhất Môn đã được kiến lập ở sơn môn băng nguyên phía bắc hơn nghìn năm qua, nơi đây cũng đã trở thành căn cứ của tổ tiên Tam Nhất Môn, hậu nhân làm sao có đủ tư cách để thay đổi được?
Nhưng nếu là công kích, với thực lực của Tam Nhất Môn, thì cũng chỉ có sáu tông Huyền Môn mới có thể làm như vậy.
Tứ Tượng Tông đương nhiên sẽ bị loại đầu tiên, và trong số đó, Vân Thiên Điện đã mất khả năng cạnh tranh vì Vân Thiên Chân Quân và các trưởng lão tinh anh đều đã bị Diệp Thiên giết chết, còn tông chủ Lưu Vân Tông, Lưu Thiên Thuỷ, đã bị Vân Thiên Chân Quân giết chết, hiện tại Lưu Vân Tông cũng đang là rồng không đầu, sức mạnh bị suy giảm đáng kể, không thể nào đánh lại Tam Nhất Môn được.
Chỉ còn lại Thần Ý Môn và Long Tượng Tông mà thôi, nhưng hai môn phái này lại ngang hàng với Tam Nhất Môn, cho dù có thực lực đánh bại Tam Nhất Môn thì cũng không thể khiến hơn 2100 người của Tam Nhất Môn biến mất mà không để lại bất kỳ dấu vết nào được.
Đừng nói đến Thần Ý Môn hay Long Tượng Tông, cho dù có mạnh như Diệp Thiên, e rằng cũng chưa chắc làm gì được.
“Tiểu Vũ, cô biết cháu đang lo lắng cho an nguy của Tam Nhất Môn, cô sẽ ở đây canh giữ Tiểu Ảnh, còn có trận pháp nên sẽ không có vấn đề gì lớn, bây giờ cháu mau về xem thử đi!”
Ở Tam Nhất Môn, bọn họ hầu hết đều là người thân và bạn bè của Yến Khinh Vũ từ lúc nhỏ đến khi trưởng thành, Thi Tú Vân biết nỗi lo của cô lúc này nên đã nói như vậy.
Yến Khinh Vũ thực sự lo lắng cho rất nhiều người thân và bạn bè ở Tam Nhất Môn, nhưng cô do dự một lúc rồi lắc đầu.
“Có thể khiến hơn 2100 người của Tam Nhất Môn biến mất trong không gian mà không để lại dấu vết gì, thực lực như vậy, cho dù cháu có quay lại cũng vô dụng!”
“Hơn nữa, cháu đã hứa với anh ấy sẽ ở bên Hoa Lộng Ảnh cho đến khi anh ấy trở về, làm sao cháu có thể phá vỡ lời hứa của mình với anh ấy được?”
Ánh mắt Yến Khinh Vũ lóe lên, cô liền lấy lại bình tĩnh ban đầu: “Bây giờ tất cả những gì cháu có thể làm là canh giữ Hoa Lộng Ảnh và chờ anh ấy trở lại!”
“Chuyện của Tam Nhất Môn xin làm phiền cô Tú rồi, mong cô hãy giúp cháu nhờ tiền bối Thi Mạc để mắt đến một chút, nếu có diễn biến gì mới nhất, xin hãy cho cháu biết ngay lập tức!”
Phản ứng của Yến Khinh Vũ hoàn toàn ngoài dự đoán của Thi Tú Vân, trong mắt bà lộ ra vẻ tán thưởng, trong hoàn cảnh như vậy mà Yến Khinh Vũ vẫn có thể giữ được bình tĩnh và lý trí, phân tích sự việc một cách khách quan và tỉ mỉ như vậy, đây đúng là một đứa trẻ hiếm thấy.
“Được, vậy chúng ta cùng nhau chờ Thiên Nhi trở về!”
“Cháu yên tâm, nếu như có bất kỳ chuyện gì xảy ra ở Tam Nhất Môn, bọn họ sẽ gửi tin đến ngay lập tức!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.