Chương 2790
Phong Hòa
13/02/2023
Chương 2916
Lời của Ma Hoàng cứ như đang đưa cô vào một lĩnh vực khác mà mình chưa từng tiếp xúc trước đây.
“Đúng vậy!”
Diệp Thiên gật đầu: “Trái đất chỉ là một hạt bụi nhỏ trong vũ trụ bao la, thế giới thực sự rộng lớn hơn chúng ta tưởng tượng nhiều!”
“Có vô số kẻ mạnh ẩn nấp trong vũ trụ, sức mạnh của bọn họ cũng khó mà tưởng tượng được!”
Sau khi Diệp Thiên nói xong, tay liền di chuyển, một luồng ánh sáng từ trên trời rơi xuống, sau đó được giữ chặt giữa lòng bàn tay cậu.
Hoa Thanh Hà nhìn kỹ lại thì thấy đó là một mảnh hoàn chỉnh của Ma Như Ý, lúc này cô lập tức kinh hãi, nhát kiếm thông thiên lúc nãy của Diệp Thiên đủ để nghiền nát mọi thứ, đương nhiên Ma Như Ý này cũng không ngoại lệ, nhưng hiện tại nó vẫn còn nguyên vẹn như vậy, rõ ràng khi tung đòn Diệp Thiên đã sử dụng sức mạnh để tránh Ma Như Ý ra, cho nên nó mới không có chút tổn thất nào.
Tung sát chiêu kinh khủng như vậy mà vẫn có thể khống chế được sức mạnh, tu vi của Diệp Thiên quả thực vô cùng đáng sợ!
Hoa Thanh Hà thầm cảm khái, cô đã biến mất ở nhân gian năm mươi năm, nhưng không thể ngờ năm mươi năm này lại xuất hiện một cao thủ bất khả chiến bại như vậy.
Diệp Thiên liền thu Ma Như Ý vào nhẫn không gian, lý do cậu điều khiển sức mạnh để không làm tổn thương Ma Như Ý chính là muốn tránh những tai nạn khác.
Ma Như Ý là chìa khóa để mở kết giới Hoang Vực, nếu như nó bị phá hủy thì kết giới Hoang Vực sẽ đóng lại, đến lúc đó cậu cũng chỉ có thể dừng tay mà thôi.
“Đi thôi, thứ tôi muốn đang ở trong Hoang Vực!”
Diệp Thiên xua tay, sau đó bước vào Hoang Vực trước.
Hoa Thanh Hà nhìn thấy liền vội vàng đi theo, ở hang ma phương Tây này, chỉ có đi theo Diệp Thiên mới khiến cô cảm thấy an toàn.
Ngay khi cả hai bước vào, liền nhìn thấy lối vào Hoang Vực đang dần đóng lại, cuối cùng hợp nhất với sa mạc Gobi, giống như chưa từng xuất hiện vậy…
Tiểu thế giới, Tứ Tượng Tông!
Thi Mạc lúc này đang đứng trên đỉnh núi Tứ Tượng, lông mày nhíu chặt, trong lòng như có mây đen bao phủ.
Từ lúc người của Tam Nhất Môn biến mất cho đến nay, Thi Mạc đã huy động tất cả lực lượng tình báo của Tứ Tượng Tông đi nghe ngóng tình hình của Tam Nhất Môn, nhưng cho đến nay vẫn không có thu hoạch gì, mấy ngày trước, ông ta có dẫn người đến núi Băng Linh để tìm hiểu chân tướng về việc biến mất của Tam Nhất Môn, nhưng lại chỉ tìm thấy khí tức của Ma Hổ Thánh Đế đã từng trị vì tiểu thế giới ở trên cánh hoa khô héo bên ngoài Tam Nhất Môn mà thôi.
Chỉ là một luồng ma khí vô hình cho nên Thi Mạc cũng không dám hấp tấp đưa ra kết luận, nhưng càng lúc ông ta lại càng cảm thấy mọi thứ trở nên quỷ dị, viên đá trong lòng ông càng thêm nặng trĩu.
Sau lưng Thi Mạc bỗng vang lên tiếng bước chân trầm ổn, chỉ nhìn thấy Bạch Viêm Minh mặc đồ trắng đang bước về phía trước.
“Mạc lão quỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”, ánh mắt Bạch Viêm Minh có hơi ngưng tụ, trầm giọng nói: “Từ khi ông trở về từ núi Băng Linh đã lập tức đặt môn phái chúng ta trong tình trạng báo động, bây giờ mọi người trong môn phái đều vô cùng hoảng loạn, nhưng ông lại không đưa ra được lý do hợp lý nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.