Chương 2945
Phong Hòa
13/02/2023
Chương 3071
Nhiều người ở đằng sau Kỷ Nhược Tuyết đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ và thành kính, đưa mắt tiền Diệp Thiên đi, mà bên cạnh Kỷ Nhược Tuyết không thiếu những chàng trai nhà giàu đào hoa hoặc ông lớn của các công ty giải trí hàng đầu có suy nghĩ không đứng đắn với cô ấy, nhưng lúc này họ đều đánh bay những suy nghĩ không thiết thực đó, ánh mắt khi nhìn Kỷ Nhược Tuyết còn mang theo vẻ sợ hãi.
Cho dù Kỷ Nhược Tuyết có lai lịch gia đình thế nào, nhưng chỉ dựa vào cuộc nói chuyện vừa rồi của cô ấy và Diệp Thiên, quen thuộc đến thế thì trên thế giới này không còn ai dám làm khó cô ấy nữa.
Trang viên nhà họ Hoa ở thủ đô, Thi Mạc, Thi Tú Vân, Diệp Vân Long thấy Diệp Thiên giành chiến thắng đều thở phào, còn Diệp Tinh ngoài mặt thì vui mừng khôn xiết nhưng trong lòng cũng có chút gì đó gọi là khổ sở và bất lực.
Suy cho cùng anh của cậu ta đẫ thật sự đứng trên đỉnh cao nhất của hành tinh này, đây mới là bước chân lên trời thật sự. Cậu ta biết rõ bất kể mình có cố gắng thế nào, vượt xa người khác ra sao nhưng cũng không thể so sánh được với Diệp Thiên, đến cuối đời chỉ có thể đứng phía sau cậu, làm một người đuổi theo mà thôi.
Trong khi mọi người còn đang chìm trong sự vui sướng, Thi Tú Vân lại nhận được tin nhắn Diệp Thiên gửi đến, đọc xong nội dung tin nhắn, vẻ mặt bà ấy hơi cứng đờ, sau đó nói tin tức này cho mọi người còn lại trong nhà biết.
Tất cả mọi người đều đơ người, ánh mắt Thi Mạc càng thêm sâu thẳm, ẩn chứa sự an ủi và cảm khái.
“Anh Đường, quả nhiên mắt nhìn của anh tốt đấy”.
“Bây giờ cậu ta đã vượt xa ông lúc đầu rồi”.
“Tiên lộ mà ông chưa đi hết đường đã nhường cho cậu ta, đi đến đó thay õng .
Lư Thành, tỉnh Xuyên! Đây là một nơi bí ẩn, là một thành phố khoác lên mình màu sắc của truyền thuyết, vì rất nhiều người biết nơi này là điểm xuất phát vực dậy của người đứng đầu thế giới, là nơi bắt đầu một cuộc hành trình tuyệt vời. Cho dù là và mấy tháng trước, nơi này đã trải qua một thảm họa khó mà tưởng tượng nổi, cả thành phố đều chìm trong địa ngục Tu La, nhưng cuối cùng vẫn có người cứu nó về, cứu rất nhiều mạng sống người may mắn.
Trong hơn ba tháng sau khi Diệp Thiên “chết”, tập đoàn Lăng Thiên đã sử dụng lực lượng cực lớn thu mua vật tư với số lượng lớn rồi chuyến đến Lư Thành, còn trung tâm Hoa Hạ cũng được thống nhất đưa ra Nghị quyết góp sức ủng hộ xây dựng lại Lư Thành vô điều kiện, nhiều tình nguyện viên trong nước cũng lần lượt đến Lư Thành tham gia vào đó.
Cộng thêm các công trình kiến trúc ban đầu của Lư Thành không bị tổn thất quá nhiều, và Diệp Thiên đã đánh bại Thiên Luân chỉ với một kiếm, cứu đa số người dân sinh sống ở Lư Thành. Thành phố này nhanh chóng khôi phục lại một khung cảnh phồn vinh, tấp nập, hơn nữa còn phát triển mạnh hơn trước, có động lực bắt kịp thành phố cấp một Hoa Hạ.
Tam Trung Lư Thành, ngôi trường nổi tiếng một trăm năm đã bị Thiên Luân hung hăng báo thù chỉ vì có mối liên hệ với Diệp Thiên, giáo viên và học sinh toàn trường đều trở thành nô lệ, cuối cùng đều chết hết. Bây giờ các đội thi công xây dựng đang ra vào khuôn viên trường đổ nát của Tam Trung Lư Thành cố gắng xây dựng lại trường trong thời gian nhanh nhất.
ở một góc khuất không bắt mắt bên ngoài Tam Trung Lư Thành, con đường không gian âm thầm xuất hiện, Diệp Thiên từ trong đó bước ra.
Nhìn cảnh vật quen thuộc trước mắt, lúc đầu nhiều đàn em khóa dưới bị khống chế thành nô lệ trước mặt cậu, nhưng cậu lại không thể làm gì lại xuất hiện trong đầu cậu.
Cậu không hề cảm thấy đau thương, không than khóc, chỉ thấy trong mắt cậu là một ngọn lửa cháy vàng rực bỗng bùng cháy.
‘Tinh cảnh này không bao giờ xảy ra ngay trước mặt tôi thêm một lần nào nữa .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.