Chương 533
Phong Hòa
18/01/2022
“Ừ!”.
Lục Chí Văn nhìn thấy Lục Chí Minh, chỉ gật đầu, biểu cảm lạnh lùng.
“Trên đường đi cậu có gây chuyện không đấy?”.
Ánh mắt cậu ta nhìn sang Lục Chí Minh, lập tức khiến Lục Chí Minh giật mình cúi đầu xuống.
“Anh cả, em đi ra ngoài đều nghe theo lời dạy bảo của anh và bố, làm sao dám gây chuyện?”.
Lục Chí Minh lắc đầu lia lịa, thậm chí không dám nhắc đến chuyện xảy ra trên máy bay.
Ánh mắt Lục Chí Văn không thay đổi, vẫn nhìn chằm chằm vào Lục Chí Minh, cho đến khi Lục Chí Minh sợ run người rồi cậu ta mới nhìn đi chỗ khác.
“Không có thì tốt, nếu để tôi biết cậu ở bên ngoài làm mất thể diện nhà họ Lục thì cậu biết tôi sẽ làm thế nào rồi đấy!”.
Lục Chí Minh vội vàng gật đầu ra hiệu đã hiểu, căn bản không dám cãi lời.
Tuy cậu ta là người nhà họ Lục, bề ngoài thì là con trai thứ hai của nhà họ Lục, nhưng chỉ có bản thân cậu ta biết rõ cậu ta chẳng qua chỉ là đứa bé được Lục Thiên Thư nhặt về, còn Lục Chí Văn lại là con trai ruột duy nhất của Lục Thiên Thư, địa vị của hai người căn bản hoàn toàn khác nhau.
“Được rồi, Tiểu Tuyết đâu? Cả quãng đường có xảy ra biến cố gì không?”.
Lục Chí Văn hỏi.
“Không ạ, cả quãng đường vô cùng thuận lợi!”, Lục Chí Minh vội vàng trả lời: “Chị dâu đến tỉnh Kiềm trước, sau đó từ Kiềm Tây đi máy bay đến Lư thành, bây giờ đã ở trong phòng tổng thống của khách sạn Lăng Thiên rồi!”.
“Được, vất vả cho cậu rồi!”.
Nhắc đến Kỷ Nhược Tuyết, khuôn mặt Lục Chí Văn mới nở nụ cười, sau đó vỗ nhẹ vào vai Lục Chí Minh.
“Anh cả, bây giờ có muốn qua thăm chị dâu không?”.
Nghe thấy câu hỏi của Lục Chí Minh, Lục Chí Văn xua tay nói.
“Không cần vội, tôi nói với Lí Hồng là ngày mai tôi mới đến, nên hôm nay không tới đó!”.
“Lần này đến đây chủ yếu là vì sự an toàn của Tiểu Tuyết!”.
Ánh mắt của Lục Chí Văn nheo lại, lạnh lùng nói: “Tháng trước bác Kỷ vận chuyển hàng ở Viễn Dương, có xảy ra mâu thuẫn với người của tàu khác, dẫn đến xô xát, đánh chết ba người!”.
“Trong đó có một người là em ruột của một ông trùm ma túy ở Tam Giác Vàng!”.
“Ông trùm ma túy đó bỏ ra số tiền lớn công bố lệnh treo thưởng trên ‘Thế Giới Hắc Ám’, muốn lấy mạng của Tiểu Tuyết, để bác Kỷ phải nếm mùi đau khổ khi mất đi người thân!”.
Hai mắt Lục Chí Minh trố ra, cậu ta không hiểu nhiều về “Thế Giới Hắc Ám”, nhưng cũng biết đó là một trang web treo thưởng sát thủ vô cùng bí mật, một khi có mục tiêu cần giết, người thuê sẽ đăng tin treo thưởng, một khi “Thế Giới Hắc Ám” nhận đơn, chính là mục tiêu treo thưởng đang đối mặt với một tập đoàn sát thủ vô cùng khủng khiếp.
Trong “Thế Giới Hắc Ám”, có vô số cao thủ mạnh, trong đó cao thủ đỉnh cao không hề kém so với người ở cấp chí tôn võ thuật.
“Chuyện này bố cũng vừa mới biết, hơn nữa ông ấy nhìn thấy hẳn tin này trên “Thế Giới Hắc Ám”, và một tiếng trước đã có người nhận đơn rồi!”.
“Điều này chứng tỏ bây giờ Tiểu Tuyết luôn có sát thủ rình rập bên cạnh, ai có thể giết được Tiểu Tuyết người đó sẽ có thể nhận được số tiền thưởng lớn đó!”.
Tim Lục Chí Minh thịch một cái, cậu ta không ngờ một nhân vật ngôi sao như Kỷ Nhược Tuyết lại phải đối mặt với sự truy giết của tập đoàn sát thủ khủng khiếp như vậy, nếu “Thế Giới Hắc Ám” phái cao thủ mạnh đi, vậy Kỷ Nhược Tuyết có thể nói là lành ít dữ nhiều, cho dù có cậu ta và Lục Chí Văn bảo vệ e rằng cũng chẳng ăn thua gì.
“Anh cả, vậy chị dâu bây giờ chẳng phải rấ nguy hiểm sao?”.
Lục Chí Minh trầm giọng hỏi.
“Không cần lo lắng!”, Lục Chí Văn vẫn đang giữ bình tĩnh: “Sau khi có người nhận lệnh treo thưởng của “Thế Giới Hắc Ám”, phải sau 24 giờ mới có hiệu lực, cho dù có người muốn ra tay với Tiểu Tuyết thật, thì cũng là một ngày sau!”.
“Thời gian này Tiểu Tuyết tuyệt đối an toàn!”.
“Tôi đã xin bố hãy đích thân đến đây, tối mai ông ấy sẽ tới nơi!”.
“Còn có cả Quách Dương môn chủ của Tam Tuyệt Môn, chắc cũng đang trên đường đến đây rồi!”.
Lục Chí Minh nghe thấy vậy, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Bố bọn họ là Lục Thiên Thư còn cả Quách Dương môn chủ của Tam Tuyệt môn, họ đều là những cao thủ chí tôn võ thuật trên bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, tu vi tuyệt đỉnh, được hai vị chí tôn võ thuật đến bảo vệ, Kỷ Nhược Tuyết phải vinh dự đến mức nào chứ?
Lục Chí Văn cũng thầm thở phào một hơi, trước đó khi nghe tin trên “Thế Giới Hắc Ám” có người treo thưởng giết Kỷ Nhược Tuyết, khiến cậu ta cảm thấy vô cùng áp lực, cậu ta vội vàng cầu xin Lục Thiên Thư ra tay, lại lập tức thông báo cho Kỷ Nhược Yên xin Quách Dương “Cuồng Thương” ra tay nữa.
Có hai vị chí tôn võ thuật đến bảo vệ, cậu ta mới yên tâm hơn.
Lục Chí Văn nhìn thấy Lục Chí Minh, chỉ gật đầu, biểu cảm lạnh lùng.
“Trên đường đi cậu có gây chuyện không đấy?”.
Ánh mắt cậu ta nhìn sang Lục Chí Minh, lập tức khiến Lục Chí Minh giật mình cúi đầu xuống.
“Anh cả, em đi ra ngoài đều nghe theo lời dạy bảo của anh và bố, làm sao dám gây chuyện?”.
Lục Chí Minh lắc đầu lia lịa, thậm chí không dám nhắc đến chuyện xảy ra trên máy bay.
Ánh mắt Lục Chí Văn không thay đổi, vẫn nhìn chằm chằm vào Lục Chí Minh, cho đến khi Lục Chí Minh sợ run người rồi cậu ta mới nhìn đi chỗ khác.
“Không có thì tốt, nếu để tôi biết cậu ở bên ngoài làm mất thể diện nhà họ Lục thì cậu biết tôi sẽ làm thế nào rồi đấy!”.
Lục Chí Minh vội vàng gật đầu ra hiệu đã hiểu, căn bản không dám cãi lời.
Tuy cậu ta là người nhà họ Lục, bề ngoài thì là con trai thứ hai của nhà họ Lục, nhưng chỉ có bản thân cậu ta biết rõ cậu ta chẳng qua chỉ là đứa bé được Lục Thiên Thư nhặt về, còn Lục Chí Văn lại là con trai ruột duy nhất của Lục Thiên Thư, địa vị của hai người căn bản hoàn toàn khác nhau.
“Được rồi, Tiểu Tuyết đâu? Cả quãng đường có xảy ra biến cố gì không?”.
Lục Chí Văn hỏi.
“Không ạ, cả quãng đường vô cùng thuận lợi!”, Lục Chí Minh vội vàng trả lời: “Chị dâu đến tỉnh Kiềm trước, sau đó từ Kiềm Tây đi máy bay đến Lư thành, bây giờ đã ở trong phòng tổng thống của khách sạn Lăng Thiên rồi!”.
“Được, vất vả cho cậu rồi!”.
Nhắc đến Kỷ Nhược Tuyết, khuôn mặt Lục Chí Văn mới nở nụ cười, sau đó vỗ nhẹ vào vai Lục Chí Minh.
“Anh cả, bây giờ có muốn qua thăm chị dâu không?”.
Nghe thấy câu hỏi của Lục Chí Minh, Lục Chí Văn xua tay nói.
“Không cần vội, tôi nói với Lí Hồng là ngày mai tôi mới đến, nên hôm nay không tới đó!”.
“Lần này đến đây chủ yếu là vì sự an toàn của Tiểu Tuyết!”.
Ánh mắt của Lục Chí Văn nheo lại, lạnh lùng nói: “Tháng trước bác Kỷ vận chuyển hàng ở Viễn Dương, có xảy ra mâu thuẫn với người của tàu khác, dẫn đến xô xát, đánh chết ba người!”.
“Trong đó có một người là em ruột của một ông trùm ma túy ở Tam Giác Vàng!”.
“Ông trùm ma túy đó bỏ ra số tiền lớn công bố lệnh treo thưởng trên ‘Thế Giới Hắc Ám’, muốn lấy mạng của Tiểu Tuyết, để bác Kỷ phải nếm mùi đau khổ khi mất đi người thân!”.
Hai mắt Lục Chí Minh trố ra, cậu ta không hiểu nhiều về “Thế Giới Hắc Ám”, nhưng cũng biết đó là một trang web treo thưởng sát thủ vô cùng bí mật, một khi có mục tiêu cần giết, người thuê sẽ đăng tin treo thưởng, một khi “Thế Giới Hắc Ám” nhận đơn, chính là mục tiêu treo thưởng đang đối mặt với một tập đoàn sát thủ vô cùng khủng khiếp.
Trong “Thế Giới Hắc Ám”, có vô số cao thủ mạnh, trong đó cao thủ đỉnh cao không hề kém so với người ở cấp chí tôn võ thuật.
“Chuyện này bố cũng vừa mới biết, hơn nữa ông ấy nhìn thấy hẳn tin này trên “Thế Giới Hắc Ám”, và một tiếng trước đã có người nhận đơn rồi!”.
“Điều này chứng tỏ bây giờ Tiểu Tuyết luôn có sát thủ rình rập bên cạnh, ai có thể giết được Tiểu Tuyết người đó sẽ có thể nhận được số tiền thưởng lớn đó!”.
Tim Lục Chí Minh thịch một cái, cậu ta không ngờ một nhân vật ngôi sao như Kỷ Nhược Tuyết lại phải đối mặt với sự truy giết của tập đoàn sát thủ khủng khiếp như vậy, nếu “Thế Giới Hắc Ám” phái cao thủ mạnh đi, vậy Kỷ Nhược Tuyết có thể nói là lành ít dữ nhiều, cho dù có cậu ta và Lục Chí Văn bảo vệ e rằng cũng chẳng ăn thua gì.
“Anh cả, vậy chị dâu bây giờ chẳng phải rấ nguy hiểm sao?”.
Lục Chí Minh trầm giọng hỏi.
“Không cần lo lắng!”, Lục Chí Văn vẫn đang giữ bình tĩnh: “Sau khi có người nhận lệnh treo thưởng của “Thế Giới Hắc Ám”, phải sau 24 giờ mới có hiệu lực, cho dù có người muốn ra tay với Tiểu Tuyết thật, thì cũng là một ngày sau!”.
“Thời gian này Tiểu Tuyết tuyệt đối an toàn!”.
“Tôi đã xin bố hãy đích thân đến đây, tối mai ông ấy sẽ tới nơi!”.
“Còn có cả Quách Dương môn chủ của Tam Tuyệt Môn, chắc cũng đang trên đường đến đây rồi!”.
Lục Chí Minh nghe thấy vậy, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Bố bọn họ là Lục Thiên Thư còn cả Quách Dương môn chủ của Tam Tuyệt môn, họ đều là những cao thủ chí tôn võ thuật trên bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, tu vi tuyệt đỉnh, được hai vị chí tôn võ thuật đến bảo vệ, Kỷ Nhược Tuyết phải vinh dự đến mức nào chứ?
Lục Chí Văn cũng thầm thở phào một hơi, trước đó khi nghe tin trên “Thế Giới Hắc Ám” có người treo thưởng giết Kỷ Nhược Tuyết, khiến cậu ta cảm thấy vô cùng áp lực, cậu ta vội vàng cầu xin Lục Thiên Thư ra tay, lại lập tức thông báo cho Kỷ Nhược Yên xin Quách Dương “Cuồng Thương” ra tay nữa.
Có hai vị chí tôn võ thuật đến bảo vệ, cậu ta mới yên tâm hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.