Chương 575
Phong Hòa
18/01/2022
“Thời đại trước?”
Khi người đàn ông nói ra danh xưng của mình thì đám
người trẻ tuổi Kỳ Nhược Yên, Liễu Như Thành, Lục Chí Văn
đều cầm thấy rất lạ lẫm. Nhưng Quách Dương và Lục
Thiên Thư phía sau lưng Diệp Thiên lại cùng lúc thay đổi
sắc mặt.
Trong giới võ thuật, dù ở Hoa Hạ hay các nước khác
đều công nhận hai mươi lăm năm là một thời đại, dù là hai
người họ, hay là “Tứ Tuyệt’ của Hoa Hạ thì cũng đều đã
trải qua một thời đại. Nhưng đúng ra mà nói, bọn họ có
thể coi là cao thủ hàng đầu của thời đại này, nhưng ở thời
đại hai mươi lăm năm trước, bọn họ chi như những người
mới bắt đầu xuất hiện mà thôi.
Những người nổi danh trên thế giới hai mươi lăm năm
trước và được xếp vào hàng cao thủ hàng đầu thế giới
mới được coi là những cao thủ thực sự cùa thời đại trước,
chẳng hạn như Tiếu Phật Tây Lĩnh đã bị Diệp Thiên giết
chết vậy.
Vậy mà lúc này, người đàn ông mặc áo gió nhìn có vẻ
không quá ba mươi tuổi này lại nói rằng hắn được người
thời đại trước gọi là ‘Chúa Tế Hắc Ám: Điểu này cho thấy
tuổi thật của hắn cao hơn gấp nhiều lần so với vẻ bề ngoài
của hắn.
Đây là một cao thủ cùng thời với đám người Tiểu Phật
Tây Lĩnh kía.
“Chúa Tế Hắc Ám?”
Quách Dương khẽ nhíu mày, ông ta và Lục Thiên Thư
cũng xem như đã trải qua hai thời đại. Tuy rằng hai mươi
lắm năm trước không phải là nổi tiếng, nhưng cũng đã
từng nghe nói qua một số nhân vật nổi danh trong giới võ
thuật.
Và Chúa Tể Hắc Ám là một trong số đó.
Theo truyền thuyết, hai mươi lăm năm trước, có một
cao thủ chí tôn võ thuật chưa bao giờ khoe khoang và
cũng không bao giờ khiêu chiến với người khác. Sau này
Thiên Cơ Lâu đã công bố danh sách những cao thủ hàng
đầu của Hoa Hạ, nhưng người đó lại không được đưa vào
danh sách đó.
Chính vì vậy mà cao thủ chí tôn võ thuật này mới chợt
nồi xung lên, liên tiếp khiêu chiến từ chí tôn võ thuật thứ
hai đến người đứng thứ mười lăm trong bảng xếp hạng
cao thủ Hoa Hạ và đều chiến thắng, làm chấn động giới
võ thuật Hoa Hạ hồi đó.
Sau đó, hắn đã giao đấu với Tiếu Phật Tây Lĩnh là
người đang xếp thứ nhất lúc bấy giờ, và cả hai kết thúc
với tỷ số hòa. Chính vì lẽ đó nên hắn đã nồi danh trong
giới võ thuật Hoa Hạ, nhưng Thiên Cơ Lâu đã công bố
người đứng đầu danh sách cao thủ Hoa Hạ rồi và sẽ
không thay đổi, nên hắn vẫn không có cách nào được liệt
vào danh sách xếp hạng này.
Vì chuyện này mà hắn đã canh cánh trong lòng bao
lâu, sau đó hắn lại đi khiêu chiến với các môn phái võ học
nổi tiếng Hoa Hạ lúc bấy giờ khiến cho không ít chưởng
môn, bậc trường bối bị trọng thương. Thậm chí có ba
nhân vật ở cấp bậc trưởng lão cũng chết trong tay hắn.
Vào thời điểm đó, trong giới võ thuật Hoa Hạ vẫn còn
sự phân biệt rạch ròi giữa chính và tà, chính vì vậy mà hắn
đã trở thành mục tiêu của vô số kẻ tự cho mình là chính
nghĩa, đồng thời trở thành kè thù không đội trời chung
của chính nghĩa. Các thánh địa trong giới võ học Hoa Hạ
như phái Hồ Ngọc Nguyệt, chùa Ma Đà Lan Nhược cũng
gọi hắn là ‘Tà Đồ’.
Khi người đàn ông nói ra danh xưng của mình thì đám
người trẻ tuổi Kỳ Nhược Yên, Liễu Như Thành, Lục Chí Văn
đều cầm thấy rất lạ lẫm. Nhưng Quách Dương và Lục
Thiên Thư phía sau lưng Diệp Thiên lại cùng lúc thay đổi
sắc mặt.
Trong giới võ thuật, dù ở Hoa Hạ hay các nước khác
đều công nhận hai mươi lăm năm là một thời đại, dù là hai
người họ, hay là “Tứ Tuyệt’ của Hoa Hạ thì cũng đều đã
trải qua một thời đại. Nhưng đúng ra mà nói, bọn họ có
thể coi là cao thủ hàng đầu của thời đại này, nhưng ở thời
đại hai mươi lăm năm trước, bọn họ chi như những người
mới bắt đầu xuất hiện mà thôi.
Những người nổi danh trên thế giới hai mươi lăm năm
trước và được xếp vào hàng cao thủ hàng đầu thế giới
mới được coi là những cao thủ thực sự cùa thời đại trước,
chẳng hạn như Tiếu Phật Tây Lĩnh đã bị Diệp Thiên giết
chết vậy.
Vậy mà lúc này, người đàn ông mặc áo gió nhìn có vẻ
không quá ba mươi tuổi này lại nói rằng hắn được người
thời đại trước gọi là ‘Chúa Tế Hắc Ám: Điểu này cho thấy
tuổi thật của hắn cao hơn gấp nhiều lần so với vẻ bề ngoài
của hắn.
Đây là một cao thủ cùng thời với đám người Tiểu Phật
Tây Lĩnh kía.
“Chúa Tế Hắc Ám?”
Quách Dương khẽ nhíu mày, ông ta và Lục Thiên Thư
cũng xem như đã trải qua hai thời đại. Tuy rằng hai mươi
lắm năm trước không phải là nổi tiếng, nhưng cũng đã
từng nghe nói qua một số nhân vật nổi danh trong giới võ
thuật.
Và Chúa Tể Hắc Ám là một trong số đó.
Theo truyền thuyết, hai mươi lăm năm trước, có một
cao thủ chí tôn võ thuật chưa bao giờ khoe khoang và
cũng không bao giờ khiêu chiến với người khác. Sau này
Thiên Cơ Lâu đã công bố danh sách những cao thủ hàng
đầu của Hoa Hạ, nhưng người đó lại không được đưa vào
danh sách đó.
Chính vì vậy mà cao thủ chí tôn võ thuật này mới chợt
nồi xung lên, liên tiếp khiêu chiến từ chí tôn võ thuật thứ
hai đến người đứng thứ mười lăm trong bảng xếp hạng
cao thủ Hoa Hạ và đều chiến thắng, làm chấn động giới
võ thuật Hoa Hạ hồi đó.
Sau đó, hắn đã giao đấu với Tiếu Phật Tây Lĩnh là
người đang xếp thứ nhất lúc bấy giờ, và cả hai kết thúc
với tỷ số hòa. Chính vì lẽ đó nên hắn đã nồi danh trong
giới võ thuật Hoa Hạ, nhưng Thiên Cơ Lâu đã công bố
người đứng đầu danh sách cao thủ Hoa Hạ rồi và sẽ
không thay đổi, nên hắn vẫn không có cách nào được liệt
vào danh sách xếp hạng này.
Vì chuyện này mà hắn đã canh cánh trong lòng bao
lâu, sau đó hắn lại đi khiêu chiến với các môn phái võ học
nổi tiếng Hoa Hạ lúc bấy giờ khiến cho không ít chưởng
môn, bậc trường bối bị trọng thương. Thậm chí có ba
nhân vật ở cấp bậc trưởng lão cũng chết trong tay hắn.
Vào thời điểm đó, trong giới võ thuật Hoa Hạ vẫn còn
sự phân biệt rạch ròi giữa chính và tà, chính vì vậy mà hắn
đã trở thành mục tiêu của vô số kẻ tự cho mình là chính
nghĩa, đồng thời trở thành kè thù không đội trời chung
của chính nghĩa. Các thánh địa trong giới võ học Hoa Hạ
như phái Hồ Ngọc Nguyệt, chùa Ma Đà Lan Nhược cũng
gọi hắn là ‘Tà Đồ’.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.