Chương 580
Phong Hòa
18/01/2022
“Theo tôi biết, trong viện trọng tài có lẽ có không
dưới năm mươi trọng tài viên tinh anh!”
Diệp Thiên nghe vậy, ánh mắt hơi ngưng lại: “Ó?”
Nghe được những gì Chúa Tề Hắc Ám nói, ngay cả
cậu cũng phải có chút kinh ngạc, điều này có nghĩa là
mỗi một trọng tài viên tinh anh đều là cao thủ cảnh giới
siêu phàm. Mà trong viện trọng tài, trọng tài viên tinh anh
mới ở cấp bậc thứ hai. Lai lịch của viện trọng tài đáng sợ
hơn những gì cậu đã tưởng tượng.
“Bên trên những trọng tài viên tinh anh là những
người quản lý cấp cao thực sự của viện trọng tài. Những
người như vậy được gọi là trường trọng tài!”
“Mỗi trưởng trọng tài quản lý ít nhất ba mươi trọng tài viên và năm trọng tài viên tinh anh. Các mệnh lệnh của
người đó, miễn là dưoi quyền của trưởng trọng tài, phải
được thi hành và không được vi phạm!”
“Về phần thực lực của trường trọng tài thì tôi cũng
chưa nắm rõ!”
Hai mắt Diệp Thiên hơi nheo lại, cậu cũng có khái
niệm chung về vị trí gọi là trường trọng tài này, có thể
quàn lý trọng tài viên tinh anh và trọng tài viên bình
thường, muốn những người này tâm phục khẩu phục,
ngoại trừ thân phận cao hơn thì còn cần một sức mạnh
tuyệt đối có thể trấn áp được mọi người.
Sức mạnh của trường trọng tài phải cao hơn các trọng
tài viên tinh anh và khó có thể ước lượng được mức độ
sức mạnh của người thuộc cấp bậc này.
Cậu nhoèn miệng cười không mấy kiêng dè và hỏi
tiếp: “Ông đã nói ba cấp độ rồi, vậy còn cấp độ cuối cùng thì sao?”
Đồng từ của Chúa Tề Hắc Ám co rút lại, về mặt của
hắn hơi ngưng lại trong chốc lát.
Dường như thật lâu sau hắn mới điều chỉnh lại được
tâm trạng, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi sâu xa.
“Cấp cuối cùng, đó chính là chủ nhân chân chính của
viện trọng tài, họ được gọi là…”
“Mười sáu Thầm phán vương!”
“Mười sáu Thầm phán vương?”.
Ánh mắt Diệp Thiên dừng lại.
Chúa Tề Hắc Ám gật đầu, hạ giọng nói: “Mười sáu
Thầm phán vương chính là thống soái cao nhất của viện
trọng tài, nắm giữ quyền sinh sát chân chính trong viện
trọng tài, không ai có thể chống lại. Bất cứ vị trường
trọng tài nào cũng thuộc quyền điều động của bọn họ”.
“Tương truyền mười sáu Thầm phán vương là hậu
duệ của người sáng lập ra viện trọng tài năm xưa, cũng
có tin đồn rằng bọn họ là những người sáng lập đầu tiên
của viện trọng tài”.
“Mười sáu người này thực lực mạnh mẽ, so với thế
giới cũng là bá chủ tối cao chân chính. Nghe nói giáo
hội Anh Đình từng đối đầu với viện trọng tài đã bị mười
sáu vị Thầm phán vương ra tay dẹp tan, khiến giáo hội
Anh Đình không gượng dậy nổi”.
“Thực lực của bọn họ mạnh hơn trưởng trọng tài, có
thể nói là sâu không thể lường được, không biết đã đạt
đến cảnh giới nào. Có mười sáu người này ở đây, dù viện
trọng tài có bị tổn thất nặng nề thế nào cũng vẫn sừng
sững không đổ”.
“Trọng tài viên, trọng tài viên tinh anh, trưởng trọng
tài, Thầm phán vương?”.
Diệp Thiên nhỏ giọng lẩm bẩm. Trong viện trọng tài
có bốn cấp bậc lớn, giữa các cấp bậc đều phân chia
theo nấc thang thực lực mạnh yếu.
dưới năm mươi trọng tài viên tinh anh!”
Diệp Thiên nghe vậy, ánh mắt hơi ngưng lại: “Ó?”
Nghe được những gì Chúa Tề Hắc Ám nói, ngay cả
cậu cũng phải có chút kinh ngạc, điều này có nghĩa là
mỗi một trọng tài viên tinh anh đều là cao thủ cảnh giới
siêu phàm. Mà trong viện trọng tài, trọng tài viên tinh anh
mới ở cấp bậc thứ hai. Lai lịch của viện trọng tài đáng sợ
hơn những gì cậu đã tưởng tượng.
“Bên trên những trọng tài viên tinh anh là những
người quản lý cấp cao thực sự của viện trọng tài. Những
người như vậy được gọi là trường trọng tài!”
“Mỗi trưởng trọng tài quản lý ít nhất ba mươi trọng tài viên và năm trọng tài viên tinh anh. Các mệnh lệnh của
người đó, miễn là dưoi quyền của trưởng trọng tài, phải
được thi hành và không được vi phạm!”
“Về phần thực lực của trường trọng tài thì tôi cũng
chưa nắm rõ!”
Hai mắt Diệp Thiên hơi nheo lại, cậu cũng có khái
niệm chung về vị trí gọi là trường trọng tài này, có thể
quàn lý trọng tài viên tinh anh và trọng tài viên bình
thường, muốn những người này tâm phục khẩu phục,
ngoại trừ thân phận cao hơn thì còn cần một sức mạnh
tuyệt đối có thể trấn áp được mọi người.
Sức mạnh của trường trọng tài phải cao hơn các trọng
tài viên tinh anh và khó có thể ước lượng được mức độ
sức mạnh của người thuộc cấp bậc này.
Cậu nhoèn miệng cười không mấy kiêng dè và hỏi
tiếp: “Ông đã nói ba cấp độ rồi, vậy còn cấp độ cuối cùng thì sao?”
Đồng từ của Chúa Tề Hắc Ám co rút lại, về mặt của
hắn hơi ngưng lại trong chốc lát.
Dường như thật lâu sau hắn mới điều chỉnh lại được
tâm trạng, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi sâu xa.
“Cấp cuối cùng, đó chính là chủ nhân chân chính của
viện trọng tài, họ được gọi là…”
“Mười sáu Thầm phán vương!”
“Mười sáu Thầm phán vương?”.
Ánh mắt Diệp Thiên dừng lại.
Chúa Tề Hắc Ám gật đầu, hạ giọng nói: “Mười sáu
Thầm phán vương chính là thống soái cao nhất của viện
trọng tài, nắm giữ quyền sinh sát chân chính trong viện
trọng tài, không ai có thể chống lại. Bất cứ vị trường
trọng tài nào cũng thuộc quyền điều động của bọn họ”.
“Tương truyền mười sáu Thầm phán vương là hậu
duệ của người sáng lập ra viện trọng tài năm xưa, cũng
có tin đồn rằng bọn họ là những người sáng lập đầu tiên
của viện trọng tài”.
“Mười sáu người này thực lực mạnh mẽ, so với thế
giới cũng là bá chủ tối cao chân chính. Nghe nói giáo
hội Anh Đình từng đối đầu với viện trọng tài đã bị mười
sáu vị Thầm phán vương ra tay dẹp tan, khiến giáo hội
Anh Đình không gượng dậy nổi”.
“Thực lực của bọn họ mạnh hơn trưởng trọng tài, có
thể nói là sâu không thể lường được, không biết đã đạt
đến cảnh giới nào. Có mười sáu người này ở đây, dù viện
trọng tài có bị tổn thất nặng nề thế nào cũng vẫn sừng
sững không đổ”.
“Trọng tài viên, trọng tài viên tinh anh, trưởng trọng
tài, Thầm phán vương?”.
Diệp Thiên nhỏ giọng lẩm bẩm. Trong viện trọng tài
có bốn cấp bậc lớn, giữa các cấp bậc đều phân chia
theo nấc thang thực lực mạnh yếu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.