Chương 5: Gặp Lại
Băng Du
29/09/2016
Sau khi chào tạm biệt hắn , nó phóng thật nhanh đến chỗ hẹn , kẻo muộn 1s là không xong với cô chị dâu tương lai đâu . Đến phòng hiệu trưởng nó đạp cửa xông vào thì thấy cả ba cùng ông hiệu trưởng đang ngồi rảnh uống trà .
" Đúng thời gian ghê ta "- nhỏ nhìn vào chiếc đồng hồ đeo trên tay mà nói không nhìn mặt nó .
" Em đi đâu vậy ?"- anh hai lạnh lùng nhâm nhi tách trà , đã hơn 1 tiếng rồi đó chứ không phải mấy phút đâu mà không hỏi nó cho được .
Thiên nhìn lên khuôn mặt mang mồ hôi mẹ mồ hôi con túa ra như mưa vì mệt . Nó thở hổn hển cho đến khi ngẩng hẳn khuôn mặt lên cậu mới thấy khác biệt bởi đôi má .
" Mày sao vậy ?"- Thiên đi đến nâng gương mặt nó lên thấy vệt hằn đỏ bàn tay với 5 ngón mà lo lắng hỏi thăm .
" À không có gì đâu "- nó xua xua hai bàn tay trước mặt cười trừ vì câu hỏi bất ngờ của cậu . Nó chỉ nghĩ đến đây mà quên mất rằng khuôn mặt đang có dấu vết .
" Nói "- anh lạnh giọng giờ còn lạnh hơn khiến những người trong căn phòng này không rét mà run . Ai dám đụng đến nó , anh sẽ không tha .
Nó chần chừ không biết trả lời sao , quay sang nhỏ thì bị bơ một cục , bạn bè như vậy đấy , ngóc đầu nhìn Thiên thì cậu ra hiệu nói nhanh kẻo phòng này trở thành tảng băng ngàn năm mất .
" Em bị lôi vào một số chuyện nên bị con nhỏ tối hôm trước mặc áo thiếu vải tát "- nó nghĩ lại cũng thấy ức mà , đã vậy nhân cơ hội trả thù luôn .
" Thanh , tìm ra con nhỏ đó rồi cắt cả năm ngón tay của ả "- anh quay sang nhỏ đang ngồi bên cạnh uống trà với chiếc latop bên cạnh .
" Ok ! Mày cũng là bạn tao mà nhỉ , phải trả thù chứ "- nhỏ nhìn nó nhe răng cười nham nhở mà khiến nó sôi máu chỉ muốn ra đấm rụng răng nhỏ ra .
" Tao không dám nhận ý tốt của mày đâu , hai đứa bay chỉ cần bắt ả ta còn trừng phạt thì dành cho tao nha "- nó đáp lại mà nhân thể khôn đi chọn việc rảnh nhất , còn đi bắt để cho hai người kia .
" Thôi lên lớp "- sau khi phân công việc xong thì anh đứng dậy nói với ba đứa đang đứng nhìn nhau với ánh mắt đắm đuối trượt vỏ chuối .
Vì đã biết được học lớp nào nên tụi nó chỉ việc đi đến thôi , tụi nó được học lớp 12A gồm có 17 học viên kể cả tụi nó , đó là lớp dành riêng cho những thiên tài , thần đồng mang đầu óc thông minh của trường mà không phân biệt sự giàu nghèo .
Chẳng mấy chốc cả bốn đang ở trước cửa lớp , bên trong là GVCN đang hát cho lớp bài ca bất hủ . Nghe cũng biết chắc lớp này bá đạo lắm nhỉ !
" Các em vào đi "- cô nãy giờ mới để ý rằng tụi nó đang ở ngoài kia chờ này giờ , mà đâu phải đang xem phim mới đúng , đứa thì ăn , đứa thì uống , thằng thì hóng gió , thằng thì chăm chú nghe chuyện mây trời .
" Giới thiệu với các em , đây là những học viên mới của lớp ta , các em giới thiệu đi "- cô giáo gõ vài đường kiếm điêu luyện khiến ai cũng đanh mặt rồi lên tiếng .
" Lâm Hàn Thanh , 18 tuổi , mong mọi người giúp đỡ "- tụi nó luôn giới thiệu những cái tên khác nhau vì đang giữ bí mật thân phận của chính mình .
Sau khi nhỏ giới thiẹu thì nhận được nhiều ánh mắt trái tim bay đến khiến nhỏ phải lấy tay búng lần lượt -_-
" Trần Nhật Thiên , 18 tuổi . Rất vui được gặp mọi người "- bản chất playboy nổi dậy , cái tính sát gái phong trào .
" A ... Anh Thiên cool quá "- tất cả nữ sinh trong lớp hét ầm rộ lên như thiên thạch rơi vậy .
" Hoàng Diệp Phương "- nó lạnh lùng , mặc dù cách ăn mặc trái ngược với lời nói , mái tóc ngắn cột chéo tinh nghịch , một bên má được dán băng giảm đau .
" Hoàng Quốc Phong "- hai anh em có khác , lời nói ngang tàng chẳng khác gì nhau là mấy .
" Ồ , cặp sinh đôi "- tất cả ồ lên khi nhìn vào anh em nó , nếu không phải mái tóc với dáng người khác nhau thì có thể chẳng ai có thể phân biệt được ai với ai cả .
" Bộp bộp .... Tất cả trật tự , các em có thể tùy ý chọn chỗ ngồi "- cô gõ cây thước quát to , thấy tất cả giữ im lặng mới quay qua tụi nó .
Cả bốn không nói gì mà đi xuống ngồi đại hai bàn cuối dãy giữa . Lớp chia ra làm ba tổ , mỗi tổ 6 bàn , mỗi bàn hai người ngồi nhưng còn một bàn một người .
" Em với thằng Thiên ngồi bàn dưới còn hai người ngồi cùng nhau nha "- nó kéo khuỷu tay cậu xuống bàn cuối cùng để lại câu nói bất ngờ cho nhỏ và có độ vui vẻ trong mắt anh .
" Ơ "- nhỏ chưa kịp nói gì đã bị giọng nói người bên cạnh ngắt lời .
" Ngồi vào chỗ đi "- anh khẽ đẩy nhẹ nhỏ vào chỗ , thật sự trong việc hành động hay bộc lộ cảm xúc thật sự anh không giỏi cho lắm .
" Um "- nhỏ hơi bất ngờ nhưng cũng gật đầu ngồi xuống như lời anh nói .
Trong khi bàn trên như vậy nhưng bên bàn dưới thì lại khác , tiếng cười nói rúc rích bên dưới khiến cả lớp chú ý . Người thì ngắm người thì ngưỡng mộ , thật sự thì lớp 12A này không chứa chấp những người hay ghen tỵ , đố kị mà . Tập thể toàn chỉ là những thành viên đoàn kết , bá đạo không à .
Bỗng dưng một cậu học sinh chạy vào lớp với tốc độ ánh sáng khiến ai cũng phải đen mặt vì cảnh này quá đỗi quen thuộc .
" Em thưa cô , cho em vào lớp "- mái tóc hung đỏ cafe vuốt ngược để lộ vầng trán rộng , đôi mắt pha màu không lạc vào đâu được , hắn trong bộ đồng phục học sinh trông thật cuốn hút .
" Vào đi "- bà giáo cũng cạn lời , vì có giảng đạo cho hắn cũng chẳng có chữ nào lọt vao não hết nên cho vào luôn cho rảnh nợ .
Hắn đi vào chỗ ngồi trong dáng vẻ lạnh lùng , nó thì từ nãy tám chuyện với Thiên nên không quan tâm đến thứ xung quanh dù trời có sập đi chăng nữa .
Hắn ngồi bàn cuối dãy ngoài cửa ra vào , nhìn sang bàn bên cạnh bỗng dưng thấy kín người , thấy lạ nhìn lên kẻ nào đã ngồi ở đây thì bắt gặp hình bóng ban nãy , hắn vừa về thay đồ rồi đến trường nhưng không ngờ lại gặp nó nhanh vậy .
" Gặp lại em rồi "- hắn đập nhẹ vai nó , giọng nói vang dưới cuối lớp .
" Hơ .... Là anh , mà anh nghĩ sao kêu tôi là em "- nó giật mình quay lại vì nghe thấy giọng nói này có phần quen quen nên quay lại xem , không ngờ lại đập ngay cái bản mặt kẻ nợ ở đây .
" Tôi 19 tuổi còn em ?"- hắn nhếch mép nhìn nó với ánh mắt thách thức , ai hẹn hò lại đi nói chuyện thân mật với tên khác .
" À thì tôi 18 tuổi "- nó khóc không ra nước mắt , không lẽ phải nghe người ngoài mới quen gọi nó là em sao ? Thật khó có thể chấp nhận được mà .
" Ai vậy ?"- Thiên thấy cuộc trò chuyện mà tò mò hỏi nó .
" À là kẻ bị gái lừa hôm qua gặp đó "- nó giải thích rất chi là phù hợp mà , khiến hắn nổi cáu lun .
" À "- Thiên gật đầu mang ý cười , còn hai người đằng trên cũng nghe thấy câu trả lời mà cười không thành tiếng .
" Tôi có thể bóp chết em trong tích tắc đó "- hắn kéo người nó sang ngồi bên cạnh mình mà bóp má khiến nó chu mỏ trông rất đáng yêu .
" Vậy dù anh có hơn tuổi tôi cũng không nể "- anh quay xuống đưa ánh mắt sắc bén nhìn hắn . Có thể nói , ngoài ba đứa anh ra thì anh chưa thấy có kẻ lại thân thiết với nó như vậy .
" Ồ anh em sinh đôi cơ à "- hắn cười thích thú nhìn hai gương mặt giống y đúc không khác nhau là mấy khi đôi mắt màu khác nhau và màu tóc .
" Thì sao ?"- nó trả lời khi hai má vẫn bị hắn nhào nặn , xoa bóp đau đến chảy nước mắt .
" Vậy chắc em ngồi cạnh là bạn gái hả ?"- hắn cười nhìn cô gái ngồi cạnh anh .
" Không phải "- cả hai không hẹn cùng đồng lớn khiến cả lớp quay lại nhìn chăm chăm .
" Thanh , Phong ! Hai em không muốn học có thể ra ngoài "- bà giáo phát biểu nhưng đâu có ai nghe cơ chứ .
" Đồng thanh kìa , hahaha "- nghe thấy hắn , cậu , nó đồng thanh khiến cả lớp hiểu được phần nào mà cùng cười lớn .
.
" Hazz ! Tất cả ra trực nhật quanh trường sạch sẽ mau "- bà giáo nỗi cáu quát lớp .
" Vâng , hahaha "- cả lũ kéo nhau ra kể cả những thành viên mới đến .
Thật ra nó không định đứng lên nhưng bị hắn kéo nên đành phải đi thôi , còn ba kẻ kia thì thấy nó đi thì phải theo , Thiên thì ngồi trong lớp làm gì cơ chứ còn hai người kia thì khỏi nói . Ngại ngùng => đỏ mặt => không ở được riêng tư .
" Đúng thời gian ghê ta "- nhỏ nhìn vào chiếc đồng hồ đeo trên tay mà nói không nhìn mặt nó .
" Em đi đâu vậy ?"- anh hai lạnh lùng nhâm nhi tách trà , đã hơn 1 tiếng rồi đó chứ không phải mấy phút đâu mà không hỏi nó cho được .
Thiên nhìn lên khuôn mặt mang mồ hôi mẹ mồ hôi con túa ra như mưa vì mệt . Nó thở hổn hển cho đến khi ngẩng hẳn khuôn mặt lên cậu mới thấy khác biệt bởi đôi má .
" Mày sao vậy ?"- Thiên đi đến nâng gương mặt nó lên thấy vệt hằn đỏ bàn tay với 5 ngón mà lo lắng hỏi thăm .
" À không có gì đâu "- nó xua xua hai bàn tay trước mặt cười trừ vì câu hỏi bất ngờ của cậu . Nó chỉ nghĩ đến đây mà quên mất rằng khuôn mặt đang có dấu vết .
" Nói "- anh lạnh giọng giờ còn lạnh hơn khiến những người trong căn phòng này không rét mà run . Ai dám đụng đến nó , anh sẽ không tha .
Nó chần chừ không biết trả lời sao , quay sang nhỏ thì bị bơ một cục , bạn bè như vậy đấy , ngóc đầu nhìn Thiên thì cậu ra hiệu nói nhanh kẻo phòng này trở thành tảng băng ngàn năm mất .
" Em bị lôi vào một số chuyện nên bị con nhỏ tối hôm trước mặc áo thiếu vải tát "- nó nghĩ lại cũng thấy ức mà , đã vậy nhân cơ hội trả thù luôn .
" Thanh , tìm ra con nhỏ đó rồi cắt cả năm ngón tay của ả "- anh quay sang nhỏ đang ngồi bên cạnh uống trà với chiếc latop bên cạnh .
" Ok ! Mày cũng là bạn tao mà nhỉ , phải trả thù chứ "- nhỏ nhìn nó nhe răng cười nham nhở mà khiến nó sôi máu chỉ muốn ra đấm rụng răng nhỏ ra .
" Tao không dám nhận ý tốt của mày đâu , hai đứa bay chỉ cần bắt ả ta còn trừng phạt thì dành cho tao nha "- nó đáp lại mà nhân thể khôn đi chọn việc rảnh nhất , còn đi bắt để cho hai người kia .
" Thôi lên lớp "- sau khi phân công việc xong thì anh đứng dậy nói với ba đứa đang đứng nhìn nhau với ánh mắt đắm đuối trượt vỏ chuối .
Vì đã biết được học lớp nào nên tụi nó chỉ việc đi đến thôi , tụi nó được học lớp 12A gồm có 17 học viên kể cả tụi nó , đó là lớp dành riêng cho những thiên tài , thần đồng mang đầu óc thông minh của trường mà không phân biệt sự giàu nghèo .
Chẳng mấy chốc cả bốn đang ở trước cửa lớp , bên trong là GVCN đang hát cho lớp bài ca bất hủ . Nghe cũng biết chắc lớp này bá đạo lắm nhỉ !
" Các em vào đi "- cô nãy giờ mới để ý rằng tụi nó đang ở ngoài kia chờ này giờ , mà đâu phải đang xem phim mới đúng , đứa thì ăn , đứa thì uống , thằng thì hóng gió , thằng thì chăm chú nghe chuyện mây trời .
" Giới thiệu với các em , đây là những học viên mới của lớp ta , các em giới thiệu đi "- cô giáo gõ vài đường kiếm điêu luyện khiến ai cũng đanh mặt rồi lên tiếng .
" Lâm Hàn Thanh , 18 tuổi , mong mọi người giúp đỡ "- tụi nó luôn giới thiệu những cái tên khác nhau vì đang giữ bí mật thân phận của chính mình .
Sau khi nhỏ giới thiẹu thì nhận được nhiều ánh mắt trái tim bay đến khiến nhỏ phải lấy tay búng lần lượt -_-
" Trần Nhật Thiên , 18 tuổi . Rất vui được gặp mọi người "- bản chất playboy nổi dậy , cái tính sát gái phong trào .
" A ... Anh Thiên cool quá "- tất cả nữ sinh trong lớp hét ầm rộ lên như thiên thạch rơi vậy .
" Hoàng Diệp Phương "- nó lạnh lùng , mặc dù cách ăn mặc trái ngược với lời nói , mái tóc ngắn cột chéo tinh nghịch , một bên má được dán băng giảm đau .
" Hoàng Quốc Phong "- hai anh em có khác , lời nói ngang tàng chẳng khác gì nhau là mấy .
" Ồ , cặp sinh đôi "- tất cả ồ lên khi nhìn vào anh em nó , nếu không phải mái tóc với dáng người khác nhau thì có thể chẳng ai có thể phân biệt được ai với ai cả .
" Bộp bộp .... Tất cả trật tự , các em có thể tùy ý chọn chỗ ngồi "- cô gõ cây thước quát to , thấy tất cả giữ im lặng mới quay qua tụi nó .
Cả bốn không nói gì mà đi xuống ngồi đại hai bàn cuối dãy giữa . Lớp chia ra làm ba tổ , mỗi tổ 6 bàn , mỗi bàn hai người ngồi nhưng còn một bàn một người .
" Em với thằng Thiên ngồi bàn dưới còn hai người ngồi cùng nhau nha "- nó kéo khuỷu tay cậu xuống bàn cuối cùng để lại câu nói bất ngờ cho nhỏ và có độ vui vẻ trong mắt anh .
" Ơ "- nhỏ chưa kịp nói gì đã bị giọng nói người bên cạnh ngắt lời .
" Ngồi vào chỗ đi "- anh khẽ đẩy nhẹ nhỏ vào chỗ , thật sự trong việc hành động hay bộc lộ cảm xúc thật sự anh không giỏi cho lắm .
" Um "- nhỏ hơi bất ngờ nhưng cũng gật đầu ngồi xuống như lời anh nói .
Trong khi bàn trên như vậy nhưng bên bàn dưới thì lại khác , tiếng cười nói rúc rích bên dưới khiến cả lớp chú ý . Người thì ngắm người thì ngưỡng mộ , thật sự thì lớp 12A này không chứa chấp những người hay ghen tỵ , đố kị mà . Tập thể toàn chỉ là những thành viên đoàn kết , bá đạo không à .
Bỗng dưng một cậu học sinh chạy vào lớp với tốc độ ánh sáng khiến ai cũng phải đen mặt vì cảnh này quá đỗi quen thuộc .
" Em thưa cô , cho em vào lớp "- mái tóc hung đỏ cafe vuốt ngược để lộ vầng trán rộng , đôi mắt pha màu không lạc vào đâu được , hắn trong bộ đồng phục học sinh trông thật cuốn hút .
" Vào đi "- bà giáo cũng cạn lời , vì có giảng đạo cho hắn cũng chẳng có chữ nào lọt vao não hết nên cho vào luôn cho rảnh nợ .
Hắn đi vào chỗ ngồi trong dáng vẻ lạnh lùng , nó thì từ nãy tám chuyện với Thiên nên không quan tâm đến thứ xung quanh dù trời có sập đi chăng nữa .
Hắn ngồi bàn cuối dãy ngoài cửa ra vào , nhìn sang bàn bên cạnh bỗng dưng thấy kín người , thấy lạ nhìn lên kẻ nào đã ngồi ở đây thì bắt gặp hình bóng ban nãy , hắn vừa về thay đồ rồi đến trường nhưng không ngờ lại gặp nó nhanh vậy .
" Gặp lại em rồi "- hắn đập nhẹ vai nó , giọng nói vang dưới cuối lớp .
" Hơ .... Là anh , mà anh nghĩ sao kêu tôi là em "- nó giật mình quay lại vì nghe thấy giọng nói này có phần quen quen nên quay lại xem , không ngờ lại đập ngay cái bản mặt kẻ nợ ở đây .
" Tôi 19 tuổi còn em ?"- hắn nhếch mép nhìn nó với ánh mắt thách thức , ai hẹn hò lại đi nói chuyện thân mật với tên khác .
" À thì tôi 18 tuổi "- nó khóc không ra nước mắt , không lẽ phải nghe người ngoài mới quen gọi nó là em sao ? Thật khó có thể chấp nhận được mà .
" Ai vậy ?"- Thiên thấy cuộc trò chuyện mà tò mò hỏi nó .
" À là kẻ bị gái lừa hôm qua gặp đó "- nó giải thích rất chi là phù hợp mà , khiến hắn nổi cáu lun .
" À "- Thiên gật đầu mang ý cười , còn hai người đằng trên cũng nghe thấy câu trả lời mà cười không thành tiếng .
" Tôi có thể bóp chết em trong tích tắc đó "- hắn kéo người nó sang ngồi bên cạnh mình mà bóp má khiến nó chu mỏ trông rất đáng yêu .
" Vậy dù anh có hơn tuổi tôi cũng không nể "- anh quay xuống đưa ánh mắt sắc bén nhìn hắn . Có thể nói , ngoài ba đứa anh ra thì anh chưa thấy có kẻ lại thân thiết với nó như vậy .
" Ồ anh em sinh đôi cơ à "- hắn cười thích thú nhìn hai gương mặt giống y đúc không khác nhau là mấy khi đôi mắt màu khác nhau và màu tóc .
" Thì sao ?"- nó trả lời khi hai má vẫn bị hắn nhào nặn , xoa bóp đau đến chảy nước mắt .
" Vậy chắc em ngồi cạnh là bạn gái hả ?"- hắn cười nhìn cô gái ngồi cạnh anh .
" Không phải "- cả hai không hẹn cùng đồng lớn khiến cả lớp quay lại nhìn chăm chăm .
" Thanh , Phong ! Hai em không muốn học có thể ra ngoài "- bà giáo phát biểu nhưng đâu có ai nghe cơ chứ .
" Đồng thanh kìa , hahaha "- nghe thấy hắn , cậu , nó đồng thanh khiến cả lớp hiểu được phần nào mà cùng cười lớn .
.
" Hazz ! Tất cả ra trực nhật quanh trường sạch sẽ mau "- bà giáo nỗi cáu quát lớp .
" Vâng , hahaha "- cả lũ kéo nhau ra kể cả những thành viên mới đến .
Thật ra nó không định đứng lên nhưng bị hắn kéo nên đành phải đi thôi , còn ba kẻ kia thì thấy nó đi thì phải theo , Thiên thì ngồi trong lớp làm gì cơ chứ còn hai người kia thì khỏi nói . Ngại ngùng => đỏ mặt => không ở được riêng tư .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.