Cặp Đôi Ác Quỷ 2

Chương 1: Kì Nghỉ Vừa Đến Đã Kết Thúc

Băng Du

29/09/2016

Biển xanh rì rào sóng mang lại những cơn gió mang vị thoang thoảng muối nồng . Trong căn phòng toàn màu trắng , qua ô cửa sổ hướng ra biển , chiếc rèm đen tung bay trái ngược với màu của căn phòng . Một cô gái với mái tóc xanh sẫm cùng đôi mắt đã nhắm nghiền , đôi môi đỏ hồng luôn cử động . Bộ quần áo ngủ xanh biển mang hình gấu pooh , mặc dù mặt trời đã đứng giữa biển cộng với tiếng chuông điện thoại réo liên tục mà vẫn chưa thấy dấu hiệu cô gái dậy . Quả là sâu ngủ mà ! Bỗng dưng , tiếng chân đâu đó đến gần với căn phòng hai màu của nó .

" Tao cho mày 5s để ra mở cửa "- tiếng giọng oanh vàng của một cô gái tóc đen láy được cột đuôi ngựa với đôi mắt xanh sâu thẳm cùng chiếc áo sơmi dài tay , quần đùi đen cùng đôi giày nike trắng .

" Cho tao 5' nữa "- nó nói vọng tiếng giọng ngái ngủ khiến con người bên ngoài tức ói máu .

Đối với nó 5' rất đỗi bình thường nhưng với nhỏ thì đã nghe không biết bao nhiều lần 5' rồi nhưng có lần nào 5' là dậy lun đâu nên có một sự điên tiết không hề nhẹ là phải .

" Rầm "- cánh cửa phòng tội nghiệp đã ra đi mãi mãi không bao giờ quay lại với chúng ta nữa rồi và hung thủ không ai khác ngoài Thanh ca mà nhầm Thanh tỷ mới đúng .

" Con kia mày dậy cho tao "- khi bước vào vẫn thấy nó cuộn tròn trong trăn , nhỏ tức giận đi vào lôi chiếc trăn bông ấm thật mạnh khiến nó không kịp trở mình

" Rầm" - lại là một âm thanh tương tự nhưng lần này là nó không phải là cửa , nhỏ lôi nó cùng cái trăn xuống đất , trăn thì không sao nhưng nó thì có sao đó .

" Ui da , con kia sao mày dã man thế "- nó vừa la oán vừa xoa xoa vết xưng đang to dần trên trán do cú va chạm da thịt với sàn nhà mát rượi .

" Mày có biết mama gọi bao nhiêu cuộc rồi không hả ? Gọi cho mày không được nên tao bị lôi vào đấy "- nhỏ xổ một tràng , giấc ngủ ngàn năm , hoàng tử sắp gặp được , ngày định mệnh của đời nhỏ đã bị tiếng điện thoại phá tan mất rồi .

" Có chuyện gì à ? Sao mama lại gọi gấp như vậy ?"- nó bây giờ mới tỉnh khỏi cơn mơ ngủ , chị ta đã tỉnh lại và ăn hại gấp bội vì câu hỏi rất thừa .

" Thì có chuyện mới gọi , bama quyết định gọi về để đi học đó "- nhỏ khoanh tay nhìn nó với cặp mắt giết người , nhưng cũng chán nản vì hai từ Đi học .

" Tại sao , tưởng anh hai báo cáo cho hai đứa đi biển một tuần vì hoàn thành nhiệm vụ rồi cơ mà ?"- nó khóc không ra nước mắt vì nghe tin sấm gầm ù tai này , học hết kiến thức cấp 3 rồi còn đi học nữa làm gì cơ chứ .

" Mama bảo có một tập đoàn tên ẩn mới nổi ngang hàng với hai công ty Vương Thiên và Trần Anh , muốn chúng ta đi học trường Astin vừa thư giãn , vừa tìm thông tin "- nhỏ giải thích tỉ mỉ đến nỗi nó suýt thì đánh một giấc nữa , may mà vẫn đủ tỉnh nếu không chuẩn bị gặp Ngọc Hoàng đi .

" Ừm , vậy chờ tao một chút "- nó lấy tay vỗ vỗ vài cái vào mặt cho tỉnh rồi đi vào trong thay đồ .

Khi đi ra , nó đã hóa thân thành một đứa lạnh lùng bởi chiếc áo khoác da đen có mũ , mái tóc xanh ngắn buông xõa ngang lưng đã được chiếc mũ áo che khuất , quần gió đen kẻ cam dài cùng đôi giày thể thao đen mui trắng .

" Đi thôi "- nó lên tiếng rồi đi thẳng không cần sắp xếp hành lý gì cả , vì sao ? Rất đơn giản vì đây là biệt thự riêng của tụi nó ^^



" Ừm "- nhỏ lắc đầu ngao ngán , đến nhỏ còn phải bó tay với nó , lúc gần người quen thì nói nhiều như quạ khoang , ra ngoài thì ngược lại nhưng đã khi gặp người hứng thú thì hòa đồng , vui vẻ . Gọi chung tính cách dở dời vậy , sáng nắng chiều mưa , đêm giông , bão tố , biển động nhẹ .

------------- Đến nơi ------------

Tụi nó đã ngồi trên máy bay hàng 3 tiếng đồng hồ rồi lại ngồi trên xe lamboring 2 tiếng được chuẩn bị sẵn từ trước vì sợ đám đông khiến mông cả hai ê mỏi . Chạm xe cuối cùng cũng đến , cả hai đứa giờ đây đang đứng trước một trong ngôi biệt thự lớn nhất ở Sài Gòn .

" Hai tiểu thư đã về "- cánh cổng lớn được bật mở thì hàng dài các bác giúp việc đứng cúi chào hai đứa nó .

" Các bác không cần vậy đâu , gọi cháu bằng tên được rồi "- đến nhà rồi cần gì phong thái nữa , nó vứt bỏ vẻ lạnh lùng sang một bên mà vui vẻ nói với mấy bác giúp việc .

" Đúng đấy , các bác cứ tự nhiên đi ạ "- nhỏ khoác vai nó mà cười , hai đứa đâu có khắt khe mấy việc chào hỏi này làm gì . Người lớn được chào trước mới phải chứ .

" Dạ , cậu Thiên với cậu Phong ở bên trong đợi hai cháu "- ông quản gia ra bảo , vì là quản gia ở đây lâu năm và được thấy tụi nó trưởng thành nên ông coi mấy đứa như cháu ông vậy

" Dạ "- tụi nó đồng thanh rồi chạy vô nhà như những đứa trẻ khiến cả các bác giúp việc đằng sau chỉ biết lắc đầu cười .

Đi đến vào căn nhà thì đã thấy sát khí đâu đó tỏa ra ầm ầm , không phải hai thanh niên mà là một . Anh thì nhìn vào bản báo cáo của Thiên mà mặt lạnh mày nhẹ nhưng ai nhìn vào cũng thấy lạnh xương sống .

" Anh hai sao vậy ?"- nó chạy vào ngồi bên cạnh anh mà nói với vẻ quan tâm , ít khi anh nói chuyện với những người quen mà nhiều sát khí bốc lên như vậy đâu .

" Đây này , đã bị bắt đi học rồi vậy mà trong thế giới ngầm kia lại có một bang phái tên Waru dẫn trước bang mình lên đứng đầu "- Thiên đưa cho cả hai cái tập tài liệu mà thở dài nườm nượp , độ chán nản trong phòng này được tăng lên một cách đột ngột theo chiều hướng tích cực .

" Thôi cứ đến trường đã rồi tính tiếp , Thiên ! Mày xin phép cho tất cả nghỉ học hôm nay đi "- anh ngắt hơi một tiếng , nghĩ nhiều làm chi cho mệt , giải lao cho đầu óc thoải mái đã .

" Ừm , vậy tao để bảo bama "- Thiên nói mà trong lòng tràn lên sức sống , chơi với nhau hàng 18 năm giời sao không biết tính cách của từng người được chứ .

" Vậy đi chơi thôi "- nó đứng dậy hô hào như được món quà miễn phí từ trên trời rơi xuống vậy .

" Quẩy hết mình nào "- anh sung phong lên tiếng , vừa nãy còn tàn tã tâm trí cơ mà sao giờ đây là kẻ sung nhất nhóm

" Hazz ! Anh em sinh đôi có khác , giống hệt nhau từ mặt lẫn tính cách "- nhỏ thở dài ngao ngán với anh em nhà này , giận ai cũng chẳng giận lâu đâu mà .

" Xong rồi "- Thiên gập latop lại rồi cười nhìn cả bọn .



Thế là một buổi đi chơi diễn ra trong ngày rất đỗi bình thường nhưng đối với tụi nó thì như vớ được vàng vậy , nó , nhỏ với Thiên đi chơi thì đã đành nhưng hôm nay còn có anh nữa mà . Thường khi anh bận việc có đi chơi cùng ba đứa đâu nên hôm nay phải chơi cho đã thôi . Đến tối về cả bọn nằm la liệt như xác chết trên sofa rộng đủ chứa thêm 2 kẻ nữa .

" Đi bar không mọi người ?"- Thiên lên ý kiến đúng chất của một play boy được thừa hưởng . Chơi ngày chưa đủ được nên phải chơi thâu đêm luôn .

" Ok ! Tao đồng ý "- nó vui vẻ dơ tay đồng ý , kẻ thích chơi , lười biếng có khác .

" Tao cũng đi "- nhỏ cũng chấp nhận rồi cùng cả hai quay sang anh mong chờ một ý kiến .

" Đành phải đi thôi "- anh chào thua với mấy đứa này , chẳng có lần nào qua khỏi cái ánh mắt đắm đuối buồng chuối .

" Yeah , anh hai là nhất "- nó vui vẻ ôm lấy anh như đứa trẻ khiến ai trong đây không khỏi bật cười .

" Thôi đi cô nương , em giỏi nhất vấn đề này rồi "- anh cười bẹo má nó , quả thật đã 13 năm trời rồi mà hai má mũm mĩm vẫn không hề thay đổi .

" Ui da , một người thì trán một người má , hai người ăn hiếp em . Em méc mama cho coi "- nó phụng phịu chỉ hai kẻ nào đó chắc ai cũng biết và đó chính là cặp đôi nổi tiếng tình yêu tuổi thứ 5 ^^ .

" Hahaa "- cả bọn lẫn các bác giúp việc bật cười giòn tan và đó là điều làm nó vui vẻ . Nó luôn tạo tiếng cười cho mọi người .

" Đi thôi "- nhỏ lên tiếng rồi cùng cả bọn đi đến bar .

Sẽ có sự kiện gì xảy ra ?

Bar là nơi của thế giới của những kẻ chơi bời

Trong khi không ai biết họ là ai ngoại trừ mấy kẻ cận thân

Liệu họ có gặp những khó khăn gì ?

--------- Mời mọi người đọc chương tiếp theo ---------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cặp Đôi Ác Quỷ 2

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook