Chương 10: ĐI CHƠI
Băng Du
21/11/2015
Bầu trời đã ngả về tối , những ngôi sao lắp lánh trên bầu trời kia
cũng bắt đầu hiện lên , nó đã nướng suốt từ sáng rồi chưa dậy còn nhỏ
thì háo hức đi xem ba nhỏ kia mà cứ đợi chờ điện thoại rung. Ngôi nhà
tĩnh lặng trong những ánh đèn mờ ảo thì có một chiếc xe Lambor xanh biển từ đâu đến đợi trước cổng biệt thự của tụi nó , cánh cổng được mở ra
thì chiếc xe đó được lái vào nhanh tróng , bước từ trong cánh cửa đen
kia là một cô gái với mái tóc đen sẫm được cột cao gọn đuôi ngựa với đôi mắt nâu ấm trìu mến . Cô mang trên người chiếc áo khoác mỏng trắng khóa được kéo ngang cổ che đi làn da trắng mịn , chiếc quần jean đen cá tính cùng đôi giày cao cổ có độ cao 5 phân , đúng là một tay chơi không vừa .
" Chào cô ! Cô muốn tìm ai ạ !"- cô hầu từ trong nhà thấy có người đến thì chạy ra kính cẩn chào vì chỉ có bạn cô chủ mới đến thôi nếu không người khác đến làm gì cơ chứ.
" Chào cô ! Tôi muốn gặp Thư và An !"- Trang thấy vậy cũng bèn chào hỏi , là con nhà gia giáo nên được học từ nhỏ vả lại cô hầu đó còn lớn tuổi hơn cả Trang nữa là.
" Dạ ! Cho hỏi cô tên gì ạ ?"- cô hầu nhìn Trang cười trìu mến vì Trang đúng là một người tốt mà , tuy đó chỉ là cử chỉ thôi nhưng cô hầu vẫn biết được cả tính cách của họ nữa là ( Đúng là chủ nào tớ nấy )như những người nhà giàu khác chẳng coi người làm ra gì cả mà cũng may sao cô vào làm cho nhà nó cũng được mà họ tuy giàu nhưng coi mọi người ở đây như người một nhà cả .
" Dạ ! Bảo cháu tên Trang muốn gặp ạ !"- Trang nhìn vào căn nhà mà suy nghĩ , sao tụi nó phải giấu thân phận của mình chứ ? Nhà thì cao ngất ngưỡng thế này mà giới thiệu là con nhà nghèo thôi ư ? Hazz ! Nhà ai mà cũng nghèo như nhà này chắc trên thế giới không còn diện tích đất để vui chơi rồi !
" Dạ ! Cô chờ tôi một chút !"- cô hầu nói xong rồi đi thẳng vào trong nhà để chuyển lời nói đến nhỏ
Nhỏ đi ra trong sự bất ngờ , rõ ràng nhỏ và nó nói nhà nghèo cơ mà nếu Trang biết được không lẽ lộ rồi sao , đã khóa chặt mọi thông tin mà vẫn tìm thấy . Thật không ngờ đó nha !
" Sao cậu biết tụi tớ ở đây ? Mà có ai biết nữa không đấy ?"- nhỏ ngó ngang ngó dọc xem có ai ở ngoài nữa không . Nếu có chắc nó và nhỏ bị dần bởi bọn A1 mất ! Mong rằng đừng có ai nữa nhá !
" Không có ai đâu ! Mình nói mình là một hacker bạn tin không ?"- cô mỉm cười nói nhỏ . Đúng cô là một hacker mà ai cũng biết đến cái biệt hiệu " Kingu " vì họ tưởng rằng tên hacker đó là một thằng con trai mới làm được như vậy . Nhưng có ai đâu ngờ là một đứa con gái chân yếu tay mềm này , chính vì vậy nên cô đã lấy được thông tin và địa chỉ của hai tụi nó.
" Thật không ngờ đó nha !"- nhỏ cười cười , không ngờ biết nhanh vậy nhưng đây chỉ là thông tin do nhỏ bảo mật thôi còn nếu nó mà khóa thông tin thì một hacker tài như cô cũng phải có thời gian dài đó . Nhưng cũng phải đáng vỗ tay cho cô vì độ tài giỏi ngang tàng nhau như vậy.
" Sao tin dễ vậy bạn !"- cô trợn tròn mắt , cái thông tin này đâu dễ để người ngoài tin đâu mà cô chỉ nói đúng một câu mà nhỏ đã tin mê muội rồi hả trời !
" Vì thông tin do tay tớ bảo mật đâu dễ dàng bị lấy cắp cơ chứ !"- nhỏ vỗ vỗ vai cô ý hiểu lời nói của cô cũng đúng sự thật mà cần gì phải kích động vậy đâu vả lại nó đã tìm hiểu cô từ buổi học đầu tiên rồi .
" Chuẩn bị đi thôi còn đứng đó !"- nó tắm rửa xong từ trên lầu xuống với một cây đen trên người lun , áo đen bó sát cơ thể để lộ đường cong tuyệt hảo với body cực chuẩn , chiếc quần đen da bóng với chiếc giày cao cổ dài gần đầu gối với chiếc mũ lĩa trai đội rụp che nửa khuôn mặt .
" Đi đâu !"- nhỏ và cô cùng ngơ ngác nhìn nó . Đi đâu mà phải mặc hẳn cây đen thù lù thế này , nhỏ nhớ hôm nay làm gì có nhiệm vụ từ K.S đâu mà ăn mặc kiểu đó
" Xử !"- chỉ cần một từ làm cho cô và nhỏ hiểu ra mọi chuyện rồi gật đầu đồng ý
Nhỏ lên trên phòng mang trên mình một chiếc áo đỏ bó sát cơ thể hở nửa người , chiếc quần đùi đen ôm sát lấy đùi tạo ra một đường cong đẹp đẽ , bây giờ trông nhỏ thật nóng bỏng và bốc lửa .
" Đi !"- câu nói của nó phát ra như một lời mệnh lệnh không được cãi lại vậy , ngay lập tức cả ba lên xe của cô mà ngồi nhưng không phải là nó lái vì rút kinh nghiệm cho đợt suýt nữa thì mất trí của vụ sáng nay , cô cũng không lái thề dĩ nhiên là nhỏ lái rồi , với vận tốc ánh sáng khiến nhỏ dừng ngay điểm hẹn đúng giờ .
Phải nói trước mặt tụi nó đây là gì nhỉ , một quán đầy màu sắc của những trùm đèn màu , bên trong tiếng nhạc lớn đã lấn áp giọng nói của tụi nó khiến cả bọn khó chịu . Đây là bar Slaying thuộc quyền của tụi hắn , tụi hắn thì mỗi người một bộ áo vet đen đúng chất với một bang chủ , phó bang nơi đây . Tụi nó đi vào là tâm điểm của mọi người ở đây nhất là bọn hám gái đang nhìn tụi nó với ánh mắt thèm thuồng , nó và nhỏ không sợ nhưng còn cô thì có vẻ mặt đã tái đi vì sợ nên nó đã bảo anh nên đưa cô ra ngoài cho khoây khỏa . Sau khi cái bóng của hai người đã khuất dưới những ánh đèn thì tụi nó cũng yên tâm hơn. Cả bốn đi vào phòng Vip 1 thì thấy ba nhỏ kia đón chào tụi nó với ánh mắt căm phẫn còn tụi nó thì dửng dưng bước vào ngồi xuống trước mặt ba nhỏ đang bị trói tay , chân kia.
" Mày cũng quỷ kế thật nhỉ ?"- nhỏ My mất bình tĩnh nhất trong nhóm lên tiếng với chất giọng đầy mỉa mai
" Tôi là thế đó thì sao ! Còn hơn mấy người cậy nhà có thế thì hô mưa gọi gió được sao !"- nhỏ khinh khỉnh trước bộ dạng tả tơi của My mà cười chế nhạo . Nhỏ là vậy đó nhưng đây chỉ là một trò chơi khởi đầu mà thôi và cũng có thể nói tụi nó là một con quỷ atula thực sự .
" Bám đuôi xong rồi lại còn dở cái trò lưu manh này ra !"- nhỏ Nga giúp bạn được câu nào thì hay câu đó nhưng những câu như vậy chả là gì đối với nhỏ cả.
" Không biết pama mày nuôi dạy mày kiểu gì mà lại có khả năng bám theo zai rất tốt ! Hay là nhà nghèo nợ nần chồng chất phải bán thân đi để chuộc lại ! Gương mặt như vậy mà pama mày bán mày đi ư ! Thật tội nghiệp ! Hahaha !"- nhỏ Quyên mồm miệng sắc bén bôi do , chát chấu nói xấu pama nhỏ khiến nhỏ nổi giật nhưng không để lộ bên ngoài
" Quân cho tôi mượn chiếc kéo !"- nhỏ dùng ánh mắt sắc lạnh tia nhỏ Quyên. Những người mà nói xấu pama nhỏ thì không có cái kết tốt đâu
" Cô định làm gì ! Đừng có qua đây !"- nhỏ Quyên hét lên khi thấy An cầm chiếc kéo đang tiến về phía mình nhưng không làm gì được vì An đã đưa chiếc kéo trước mặt nhỏ Quyên mà rặch một vệt dài xuống cằm khiến tụi hắn phải rùng mình còn nhỏ Quyên thì la lên vì đau
" Á..." tiếng la thất thanh vọng khắp phong nhưng vì phòng này cách âm nên không truyền ra ngoài
" Có muốn tiếp tục không !"- nhỏ vuốt nhẹ vệt màu trên chiếc kéo kia mà dơ trước mặt Quyên nhỏ từng giọt chất lỏng xuông đất khiến nhỏ tái xanh mặt vì sợ nhưng không nói được gì
" Tiếp theo là lưỡi nha ! Cắt đi cho bớt phát ngôn bừa bãi nha !"- An tiến đến gần gương mặt kia hơn mà nói thầm vào tai nhỏ khiến nhỏ phải lắc đầu lia lịa
" Thôi đi mày chơi thế là đủ rồi !"- nó từ nãy xem kịch thì lên tiếng vì chơi nữa là vượt quá giới hạn với con người bình thường rồi nên ngừng lại kẻo xảy ra án mạng à ! Đàng nào mấy nhỏ kia chưa đụng vào một sợi tóc của nhỏ mà cần gì kích động vậy.
" Tạm tha cho tụi mày ! Nếu còn lôi pama tao ra thì lần sau thì cụt lưỡi lun nhá !"- nhỏ cảnh cáo tụi con My . Chỉ có nó mới ngăn được nhỏ nếu không thì lộ hết bản chất thật rồi còn gì !
" Thả ba nhỏ ra !"- cậu từ nãy quan sát nhỏ mà phải run theo từng hồi . Không ngờ nhỏ ghê vây ! Không biết nếu cậu làm gì sai không biết khuôn mặt điển trai này con không nữa .
Tất cả lôi nhau ra khỏi quán rồi rủ nhau đi chơi vì mới có 8h tối thôi mà , nó cho cậu và nhỏ đánh lẻ chơi riêng còn mình thì đi bộ trên đường phố một mình mà không biết đã để quên một người không nhắc đến . Nó đi vòng quanh trên vỉa hè ngắm những cặp đôi đang chơi tối vui vẻ ở xa kia còn hắn thì sao nhỉ ? Cứ đi theo sau mà rõi theo nó đến khi nó đứng lại ở một chiếc ghế đá trong công viên thì hắn tiến đến trên tay mang theo hai cây kem ốc vị socola mới mua .
" Cô có chuyện buồn ?" - hắn ngồi cạnh nó mà đưa cho nó cây kem , nhìn đôi mắt u buồn của nó chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra trước khi nó chuyển đến lớp .
" Phải !"- nó nhận kem từ tay hắn , vị này nó thích ăn à nha ! Ai nói là người giàu có chỉ thích ăn sơn hào hải vị , những thứ đắt tiền thì họ đã sai . Đối với nó thì thích ăn những thứ đơn giản thôi và nhất là kem , có bao nhiêu bao tử nó cũng chứa hết.
" Có thể tâm sự cùng tôi !"- thật không như hắn nghĩ như những người khác thì cứ giữ trong lòng mà không nói ra nhưng nó thì khác là một con người thẳng thắn , quyết đoán.
" Tôi không biết !"- nó bóc vỏ kem ra sau đó ăn ngon lành , không quan tâm câu chuyện là mấy .
" Tôi không đáng tin ?"- hắn mở mắt nhìn nó đang ăn , thật chẳng ra dáng con gái gì hết ! Mà hình như kem là điểm yếu của nó thì phải , thấy kem là chẳng nghĩ ngợi gì cả
" Không phải ! Vì chưa muốn nói !"- nó ngẩn người nhớ lại cuộc đối thoại vừa nãy . Không ngờ kem có sức ảnh hưởng lớn như vậy
" Vậy bao giờ muốn tâm sự thì cứ gọi tôi !"- hắn thấy nó vui hơn trước thì lợi dụng thời cơ luôn kẻo lần sau nó không nói cho bí mật .
" Ưm !"- nó gật đầu cười mà không màng đến kết quả là làm hắn đơ lại vì nụ cười hiếm có đó . Không ngờ nó cười đẹp đến vậy , hắn phải giữ chặt nó trong vòng tay mới được.
" Đi chơi !"- hắn vui vẻ kéo tay nó đi khiến nó chưa kịp ú ớ gì đã bị kéo đi .
Cả hai đi khắp khu giải trí mà chơi hết trò này đến trò khác , nó đã cười nhiều hơn trước . Nó kéo hắn vào khu bắn súng có giải thưởng là một chú gấu bông trắng cao 1m80 kia nhưng ở đó không có một mà là có hai con gấu còn một con màu nâu nữa . Hình như đây là một cặp gấu cho một cặp đôi nào bắn được tất cả những viên đạn vào tâm vòng bia chỉ con số 10
" Lấy giải thưởng đi !"- nó như đứa trẻ đòi kẹo mút mà nhìn hắn , vì đây là cả hai cùng phải bắn nên nó mới rủ hắn nếu một người thì nó chẳng cần nhờ vả đến vậy .
" Được !"- hắn nhìn thấy phần thưởng nên cũng hiểu ý nó mà kéo nó vào chơi cho vui
Cả hai lấy hai khẩu súng mà bỏ những viên đạn vào , tuy là giả nhưng kết cấu giống hệt đồ thật vậy. Mỗi người được bắn 5 phát phải chúng cả 5 , ai cũng đi vào xem vì trò này rất hấp dẫn nhưng cũng khó chơi , khó ai lấy được phần quà đó.
Nó và hắn nhếch mép với chiếc bia đỏ kia cùng nổ súng 5 phát liên tiếp , những viên đạn nối đuôi nhau mà đi theo một đường thẳng khiến ai cũng mắt chữ A miệng chữ O mà đầy kinh ngạc về cặp đôi này .
" Thành công !"- cả hai cùng nhìn nhau mà cười hợp ý , đúng là một cặp khiến ai cũng ngưỡng mộ mà , nhan sắc đẹp hơn người và còn tài giỏi nữa chứ ! Không ngưỡng mộ sao được .
" Chúc mừng hai bạn trẻ !"- cặp vợ chồng quán đó mang hai chú gấu ra chao tặng cả hai mà cười hiền hậu.
" Yeah !"- nó cười vui vẻ nhận chú gấu mà trắng vì nó chỉ cao 1m72 thui làm sao ôm nổi hai con cao 1m80 cơ chứ nên đành ngậm ngùi cho hắn một con vậy. Nó tham thật đấy ! (+_+)
" Nhường cho anh một con đó nha ! Nếu tại tui không ôm được hai con thì còn lâu anh mới được con kia ! Hứ..!"- nó bĩu môi , phồng má rất đáng yêu đó nha.
" Đây cũng là phần quà tui mà sao cô lại tranh chứ !"- độ đáng yêu của nó làm hắn phải bật cười vì cái tinh trẻ con của nó. Thật không ngờ có một ngày nó lại có cái tính trẻ con như vậy !
" Thôi tôi không đôi co nữa , 11h30 rồi ! Về thôi !"- nó quay mặt nhìn hắn , nó làm gì đi xe đến đây cơ chứ , đi bộ về cho chết mỏi à . Thôi bảo hắn đưa về còn hơn , biết thân phận cũng được đàng nào cũng không quan trọng nữa.
" Ưm .. sao không về mà còn đứng đó !"- hắn chăm chú nhìn , nó tại sao không về ? Không lẽ không có xe ! Haha lần này chắc anh hùng phải cứu mỹ nhân rồi !
" Không có xe !"- nó năn nỉ nếu hắn không đưa nó về nó phải đi bộ thật đó , hết tiền , không xe thì biết làm sao giờ ! Huhu tội nghiệp nó quá !
" Thôi đi !"- hắn ôm con gấu đi trước nó khiến nó phải đuổi theo với thứ cồng kềnh trên tay nữa chứ . Thôi chịu khó vậy !
Cả hai đi trên con đường như những cặp đang yêu vậy khiến nó có cái gì đó được gọi là ấm áp . Đến nơi cả hai lên xe rồi phóng về thẳng , mệt mỏi khiến nó phải ngủ gục trên xe ,không biết trời đất mà trong khi đó hắn lại không biết nhà nó và không muốn đánh thức nó dậy bèn đưa nó về nhà mình rồi bế nó rời khỏi xe đặt nó lên giường để nó ngủ , hắn sau khi thay đồ xong thì nhảy lên giường ôm nó mà ngủ luôn .
Ngày hôm sau nó sẽ phản ứng ra sao ?
" Chào cô ! Cô muốn tìm ai ạ !"- cô hầu từ trong nhà thấy có người đến thì chạy ra kính cẩn chào vì chỉ có bạn cô chủ mới đến thôi nếu không người khác đến làm gì cơ chứ.
" Chào cô ! Tôi muốn gặp Thư và An !"- Trang thấy vậy cũng bèn chào hỏi , là con nhà gia giáo nên được học từ nhỏ vả lại cô hầu đó còn lớn tuổi hơn cả Trang nữa là.
" Dạ ! Cho hỏi cô tên gì ạ ?"- cô hầu nhìn Trang cười trìu mến vì Trang đúng là một người tốt mà , tuy đó chỉ là cử chỉ thôi nhưng cô hầu vẫn biết được cả tính cách của họ nữa là ( Đúng là chủ nào tớ nấy )như những người nhà giàu khác chẳng coi người làm ra gì cả mà cũng may sao cô vào làm cho nhà nó cũng được mà họ tuy giàu nhưng coi mọi người ở đây như người một nhà cả .
" Dạ ! Bảo cháu tên Trang muốn gặp ạ !"- Trang nhìn vào căn nhà mà suy nghĩ , sao tụi nó phải giấu thân phận của mình chứ ? Nhà thì cao ngất ngưỡng thế này mà giới thiệu là con nhà nghèo thôi ư ? Hazz ! Nhà ai mà cũng nghèo như nhà này chắc trên thế giới không còn diện tích đất để vui chơi rồi !
" Dạ ! Cô chờ tôi một chút !"- cô hầu nói xong rồi đi thẳng vào trong nhà để chuyển lời nói đến nhỏ
Nhỏ đi ra trong sự bất ngờ , rõ ràng nhỏ và nó nói nhà nghèo cơ mà nếu Trang biết được không lẽ lộ rồi sao , đã khóa chặt mọi thông tin mà vẫn tìm thấy . Thật không ngờ đó nha !
" Sao cậu biết tụi tớ ở đây ? Mà có ai biết nữa không đấy ?"- nhỏ ngó ngang ngó dọc xem có ai ở ngoài nữa không . Nếu có chắc nó và nhỏ bị dần bởi bọn A1 mất ! Mong rằng đừng có ai nữa nhá !
" Không có ai đâu ! Mình nói mình là một hacker bạn tin không ?"- cô mỉm cười nói nhỏ . Đúng cô là một hacker mà ai cũng biết đến cái biệt hiệu " Kingu " vì họ tưởng rằng tên hacker đó là một thằng con trai mới làm được như vậy . Nhưng có ai đâu ngờ là một đứa con gái chân yếu tay mềm này , chính vì vậy nên cô đã lấy được thông tin và địa chỉ của hai tụi nó.
" Thật không ngờ đó nha !"- nhỏ cười cười , không ngờ biết nhanh vậy nhưng đây chỉ là thông tin do nhỏ bảo mật thôi còn nếu nó mà khóa thông tin thì một hacker tài như cô cũng phải có thời gian dài đó . Nhưng cũng phải đáng vỗ tay cho cô vì độ tài giỏi ngang tàng nhau như vậy.
" Sao tin dễ vậy bạn !"- cô trợn tròn mắt , cái thông tin này đâu dễ để người ngoài tin đâu mà cô chỉ nói đúng một câu mà nhỏ đã tin mê muội rồi hả trời !
" Vì thông tin do tay tớ bảo mật đâu dễ dàng bị lấy cắp cơ chứ !"- nhỏ vỗ vỗ vai cô ý hiểu lời nói của cô cũng đúng sự thật mà cần gì phải kích động vậy đâu vả lại nó đã tìm hiểu cô từ buổi học đầu tiên rồi .
" Chuẩn bị đi thôi còn đứng đó !"- nó tắm rửa xong từ trên lầu xuống với một cây đen trên người lun , áo đen bó sát cơ thể để lộ đường cong tuyệt hảo với body cực chuẩn , chiếc quần đen da bóng với chiếc giày cao cổ dài gần đầu gối với chiếc mũ lĩa trai đội rụp che nửa khuôn mặt .
" Đi đâu !"- nhỏ và cô cùng ngơ ngác nhìn nó . Đi đâu mà phải mặc hẳn cây đen thù lù thế này , nhỏ nhớ hôm nay làm gì có nhiệm vụ từ K.S đâu mà ăn mặc kiểu đó
" Xử !"- chỉ cần một từ làm cho cô và nhỏ hiểu ra mọi chuyện rồi gật đầu đồng ý
Nhỏ lên trên phòng mang trên mình một chiếc áo đỏ bó sát cơ thể hở nửa người , chiếc quần đùi đen ôm sát lấy đùi tạo ra một đường cong đẹp đẽ , bây giờ trông nhỏ thật nóng bỏng và bốc lửa .
" Đi !"- câu nói của nó phát ra như một lời mệnh lệnh không được cãi lại vậy , ngay lập tức cả ba lên xe của cô mà ngồi nhưng không phải là nó lái vì rút kinh nghiệm cho đợt suýt nữa thì mất trí của vụ sáng nay , cô cũng không lái thề dĩ nhiên là nhỏ lái rồi , với vận tốc ánh sáng khiến nhỏ dừng ngay điểm hẹn đúng giờ .
Phải nói trước mặt tụi nó đây là gì nhỉ , một quán đầy màu sắc của những trùm đèn màu , bên trong tiếng nhạc lớn đã lấn áp giọng nói của tụi nó khiến cả bọn khó chịu . Đây là bar Slaying thuộc quyền của tụi hắn , tụi hắn thì mỗi người một bộ áo vet đen đúng chất với một bang chủ , phó bang nơi đây . Tụi nó đi vào là tâm điểm của mọi người ở đây nhất là bọn hám gái đang nhìn tụi nó với ánh mắt thèm thuồng , nó và nhỏ không sợ nhưng còn cô thì có vẻ mặt đã tái đi vì sợ nên nó đã bảo anh nên đưa cô ra ngoài cho khoây khỏa . Sau khi cái bóng của hai người đã khuất dưới những ánh đèn thì tụi nó cũng yên tâm hơn. Cả bốn đi vào phòng Vip 1 thì thấy ba nhỏ kia đón chào tụi nó với ánh mắt căm phẫn còn tụi nó thì dửng dưng bước vào ngồi xuống trước mặt ba nhỏ đang bị trói tay , chân kia.
" Mày cũng quỷ kế thật nhỉ ?"- nhỏ My mất bình tĩnh nhất trong nhóm lên tiếng với chất giọng đầy mỉa mai
" Tôi là thế đó thì sao ! Còn hơn mấy người cậy nhà có thế thì hô mưa gọi gió được sao !"- nhỏ khinh khỉnh trước bộ dạng tả tơi của My mà cười chế nhạo . Nhỏ là vậy đó nhưng đây chỉ là một trò chơi khởi đầu mà thôi và cũng có thể nói tụi nó là một con quỷ atula thực sự .
" Bám đuôi xong rồi lại còn dở cái trò lưu manh này ra !"- nhỏ Nga giúp bạn được câu nào thì hay câu đó nhưng những câu như vậy chả là gì đối với nhỏ cả.
" Không biết pama mày nuôi dạy mày kiểu gì mà lại có khả năng bám theo zai rất tốt ! Hay là nhà nghèo nợ nần chồng chất phải bán thân đi để chuộc lại ! Gương mặt như vậy mà pama mày bán mày đi ư ! Thật tội nghiệp ! Hahaha !"- nhỏ Quyên mồm miệng sắc bén bôi do , chát chấu nói xấu pama nhỏ khiến nhỏ nổi giật nhưng không để lộ bên ngoài
" Quân cho tôi mượn chiếc kéo !"- nhỏ dùng ánh mắt sắc lạnh tia nhỏ Quyên. Những người mà nói xấu pama nhỏ thì không có cái kết tốt đâu
" Cô định làm gì ! Đừng có qua đây !"- nhỏ Quyên hét lên khi thấy An cầm chiếc kéo đang tiến về phía mình nhưng không làm gì được vì An đã đưa chiếc kéo trước mặt nhỏ Quyên mà rặch một vệt dài xuống cằm khiến tụi hắn phải rùng mình còn nhỏ Quyên thì la lên vì đau
" Á..." tiếng la thất thanh vọng khắp phong nhưng vì phòng này cách âm nên không truyền ra ngoài
" Có muốn tiếp tục không !"- nhỏ vuốt nhẹ vệt màu trên chiếc kéo kia mà dơ trước mặt Quyên nhỏ từng giọt chất lỏng xuông đất khiến nhỏ tái xanh mặt vì sợ nhưng không nói được gì
" Tiếp theo là lưỡi nha ! Cắt đi cho bớt phát ngôn bừa bãi nha !"- An tiến đến gần gương mặt kia hơn mà nói thầm vào tai nhỏ khiến nhỏ phải lắc đầu lia lịa
" Thôi đi mày chơi thế là đủ rồi !"- nó từ nãy xem kịch thì lên tiếng vì chơi nữa là vượt quá giới hạn với con người bình thường rồi nên ngừng lại kẻo xảy ra án mạng à ! Đàng nào mấy nhỏ kia chưa đụng vào một sợi tóc của nhỏ mà cần gì kích động vậy.
" Tạm tha cho tụi mày ! Nếu còn lôi pama tao ra thì lần sau thì cụt lưỡi lun nhá !"- nhỏ cảnh cáo tụi con My . Chỉ có nó mới ngăn được nhỏ nếu không thì lộ hết bản chất thật rồi còn gì !
" Thả ba nhỏ ra !"- cậu từ nãy quan sát nhỏ mà phải run theo từng hồi . Không ngờ nhỏ ghê vây ! Không biết nếu cậu làm gì sai không biết khuôn mặt điển trai này con không nữa .
Tất cả lôi nhau ra khỏi quán rồi rủ nhau đi chơi vì mới có 8h tối thôi mà , nó cho cậu và nhỏ đánh lẻ chơi riêng còn mình thì đi bộ trên đường phố một mình mà không biết đã để quên một người không nhắc đến . Nó đi vòng quanh trên vỉa hè ngắm những cặp đôi đang chơi tối vui vẻ ở xa kia còn hắn thì sao nhỉ ? Cứ đi theo sau mà rõi theo nó đến khi nó đứng lại ở một chiếc ghế đá trong công viên thì hắn tiến đến trên tay mang theo hai cây kem ốc vị socola mới mua .
" Cô có chuyện buồn ?" - hắn ngồi cạnh nó mà đưa cho nó cây kem , nhìn đôi mắt u buồn của nó chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra trước khi nó chuyển đến lớp .
" Phải !"- nó nhận kem từ tay hắn , vị này nó thích ăn à nha ! Ai nói là người giàu có chỉ thích ăn sơn hào hải vị , những thứ đắt tiền thì họ đã sai . Đối với nó thì thích ăn những thứ đơn giản thôi và nhất là kem , có bao nhiêu bao tử nó cũng chứa hết.
" Có thể tâm sự cùng tôi !"- thật không như hắn nghĩ như những người khác thì cứ giữ trong lòng mà không nói ra nhưng nó thì khác là một con người thẳng thắn , quyết đoán.
" Tôi không biết !"- nó bóc vỏ kem ra sau đó ăn ngon lành , không quan tâm câu chuyện là mấy .
" Tôi không đáng tin ?"- hắn mở mắt nhìn nó đang ăn , thật chẳng ra dáng con gái gì hết ! Mà hình như kem là điểm yếu của nó thì phải , thấy kem là chẳng nghĩ ngợi gì cả
" Không phải ! Vì chưa muốn nói !"- nó ngẩn người nhớ lại cuộc đối thoại vừa nãy . Không ngờ kem có sức ảnh hưởng lớn như vậy
" Vậy bao giờ muốn tâm sự thì cứ gọi tôi !"- hắn thấy nó vui hơn trước thì lợi dụng thời cơ luôn kẻo lần sau nó không nói cho bí mật .
" Ưm !"- nó gật đầu cười mà không màng đến kết quả là làm hắn đơ lại vì nụ cười hiếm có đó . Không ngờ nó cười đẹp đến vậy , hắn phải giữ chặt nó trong vòng tay mới được.
" Đi chơi !"- hắn vui vẻ kéo tay nó đi khiến nó chưa kịp ú ớ gì đã bị kéo đi .
Cả hai đi khắp khu giải trí mà chơi hết trò này đến trò khác , nó đã cười nhiều hơn trước . Nó kéo hắn vào khu bắn súng có giải thưởng là một chú gấu bông trắng cao 1m80 kia nhưng ở đó không có một mà là có hai con gấu còn một con màu nâu nữa . Hình như đây là một cặp gấu cho một cặp đôi nào bắn được tất cả những viên đạn vào tâm vòng bia chỉ con số 10
" Lấy giải thưởng đi !"- nó như đứa trẻ đòi kẹo mút mà nhìn hắn , vì đây là cả hai cùng phải bắn nên nó mới rủ hắn nếu một người thì nó chẳng cần nhờ vả đến vậy .
" Được !"- hắn nhìn thấy phần thưởng nên cũng hiểu ý nó mà kéo nó vào chơi cho vui
Cả hai lấy hai khẩu súng mà bỏ những viên đạn vào , tuy là giả nhưng kết cấu giống hệt đồ thật vậy. Mỗi người được bắn 5 phát phải chúng cả 5 , ai cũng đi vào xem vì trò này rất hấp dẫn nhưng cũng khó chơi , khó ai lấy được phần quà đó.
Nó và hắn nhếch mép với chiếc bia đỏ kia cùng nổ súng 5 phát liên tiếp , những viên đạn nối đuôi nhau mà đi theo một đường thẳng khiến ai cũng mắt chữ A miệng chữ O mà đầy kinh ngạc về cặp đôi này .
" Thành công !"- cả hai cùng nhìn nhau mà cười hợp ý , đúng là một cặp khiến ai cũng ngưỡng mộ mà , nhan sắc đẹp hơn người và còn tài giỏi nữa chứ ! Không ngưỡng mộ sao được .
" Chúc mừng hai bạn trẻ !"- cặp vợ chồng quán đó mang hai chú gấu ra chao tặng cả hai mà cười hiền hậu.
" Yeah !"- nó cười vui vẻ nhận chú gấu mà trắng vì nó chỉ cao 1m72 thui làm sao ôm nổi hai con cao 1m80 cơ chứ nên đành ngậm ngùi cho hắn một con vậy. Nó tham thật đấy ! (+_+)
" Nhường cho anh một con đó nha ! Nếu tại tui không ôm được hai con thì còn lâu anh mới được con kia ! Hứ..!"- nó bĩu môi , phồng má rất đáng yêu đó nha.
" Đây cũng là phần quà tui mà sao cô lại tranh chứ !"- độ đáng yêu của nó làm hắn phải bật cười vì cái tinh trẻ con của nó. Thật không ngờ có một ngày nó lại có cái tính trẻ con như vậy !
" Thôi tôi không đôi co nữa , 11h30 rồi ! Về thôi !"- nó quay mặt nhìn hắn , nó làm gì đi xe đến đây cơ chứ , đi bộ về cho chết mỏi à . Thôi bảo hắn đưa về còn hơn , biết thân phận cũng được đàng nào cũng không quan trọng nữa.
" Ưm .. sao không về mà còn đứng đó !"- hắn chăm chú nhìn , nó tại sao không về ? Không lẽ không có xe ! Haha lần này chắc anh hùng phải cứu mỹ nhân rồi !
" Không có xe !"- nó năn nỉ nếu hắn không đưa nó về nó phải đi bộ thật đó , hết tiền , không xe thì biết làm sao giờ ! Huhu tội nghiệp nó quá !
" Thôi đi !"- hắn ôm con gấu đi trước nó khiến nó phải đuổi theo với thứ cồng kềnh trên tay nữa chứ . Thôi chịu khó vậy !
Cả hai đi trên con đường như những cặp đang yêu vậy khiến nó có cái gì đó được gọi là ấm áp . Đến nơi cả hai lên xe rồi phóng về thẳng , mệt mỏi khiến nó phải ngủ gục trên xe ,không biết trời đất mà trong khi đó hắn lại không biết nhà nó và không muốn đánh thức nó dậy bèn đưa nó về nhà mình rồi bế nó rời khỏi xe đặt nó lên giường để nó ngủ , hắn sau khi thay đồ xong thì nhảy lên giường ôm nó mà ngủ luôn .
Ngày hôm sau nó sẽ phản ứng ra sao ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.