Chương 20: Rượt Đuổi - Bị Bắt
Băng Du
08/04/2016
Sáng hôm sau vẫn như mọi ngày thường xảy ra , tụi nó vẫn đến trường
nhưng có vẻ cảnh giác hơn mọi khi , tất cả những thông tin nhỏ và cô
kiếm được cũng kể cho nó hết rồi . Tuy thông tin nó vẫn được phạm vi bí
mật nhưng nhỏ và cô đã tìm được thông tin nho nhỏ thôi nhưng cũng chứng
minh được lời Thành nói trong video nó và hắn xem là đúng sự thật . Cả 6 gương mặt điển trai xinh gái đều tụ tập ở trong cănteen trường và là
tâm điểm của những lời khen ngợi , ngưỡng mộ . Vì sao lại không có khinh bỉ , khinh miệt với ánh mắt giết người ? Là do cái vụ đánh hội đồng vừa rồi đã khiến tụi nó được tôn vinh lên một bậc , mà đâu lên tận chức đại tỉ liền nhưng đại tỉ ở đây là nhỏ không phải nó vì nó có thể hiện đâu .
" Mày tính sao ?"- cô gái với mái tóc hồng cột chéo , gương mặt thiên thần , đôi mắt đen đến động lòng mang trên mình chiếc áo pull trắng cùng quần jean đen mài rách đôi chỗ cùng đôi bốt cao năm phân đen ra dáng đàn chị nhưng nhỏ chỉ mới 17 tuổi thôi .
" Tao không biết nữa , giao mày giải quyết , tao không tiện tay " - nó với mái tóc hung đỏ cột cao , đôi mắt tím buồn trở nên sắc lạnh khiến người xung quanh cũng cảm thấy không rét mà run . Nó diệm trên người chiếc áo phông trắng khoác bên ngoài là chiếc áo da đen bóng , quần gió rộng đen kẻ xanh sẫm , đôi giày nike trắng , chiếc mũ lĩa trai đen kéo che mất nửa khuôn mặt ác quỷ nhưng đẹp đến hút hồn kia .
" Tụi anh có thể giúp mà ?"- mái tóc xanh sẫm , đôi mắt tím buồn , khuôn mắt khiến các cô gái nào cũng phải dõi theo , bộ đồ quần áo bò xanh sẫm , đôi giày thể thao đen năng động . Anh nhìn thẳng vào tròng mắt nó .
" Thôi tùy các anh , cẩn thận nha "- nó nói xong rồi quay người đi vì nó đang rất rối , tại sao ông bác hàng xóm hay yêu thương nó mà lại sai người đi ám sát nó vì chiếc đồng hồ chứ .
" Tao đi trước "- hắn từ nãy ngồi nghe với chiếc áo sơmi trắng cùng quần tây dài , đôi giày thể thao xanh sẫm mui trắng . Hắn quay sang anh rồi chạy theo nó , hắn không thể bỏ nó một mình được . Vụ lần trươcd hắn đến giúp mà cả hai te tua đến như vậy thì không biết lần sau sẽ thế nào .
" Phải bắt đầu từ đâu ?"- cô trên người chiếc áo phông dài tay cùng quần jean đen , đôi giày thể thao trắng . Cô nhìn anh và nhỏ mà xem bắt đầu từ đâu , làm gì cô cũng theo , đã là bạn thì phải giúp hết mình chứ . Mà còn là em dâu tương lai nữa chứ Biểu tượng cảm xúc squint
" Đúng vậy ?"- cậu bộ vét lịch lãm , từ khi yêu nhỏ và còn được sống cùng nhỏ thì cậu đa thay đổi hoàn toàn rồi .
" Như thế này ...... bla bla .. "- nhỏ bắt đầu tụm bốn với ba người kia mà nói nhỏ đủ để cả ba người kia nghe thôi . Nhỏ với nó quậy thì quậy thật nhưng cả hai đâu có ngu ^0^
--------- Đến cảnh nó và hắn -------
Nó sau khi rời khỏi cănteen thì cũng bắt đầu lên sân thượng mà hóng gió mà đâu đang nhắm mắt ở một xó để làn gió đùa nghịch mái tóc đấy chứ . Hắn đi theo nó lên sân thượng thì thấy nó đang ngồi dựa ở một góc sân thượng bèn đi đến gần mà ngồi cạnh nó .
" Anh đến đây làm gì ?"- nó không mở mắt mà cũng biết người ngồi cạnh mình là ai , cái mùi quen thuộc đó nó có thể nhận ra được .
" Để bảo vệ em "- hắn vẫn đáp tỉnh bơ như không phải việc gì quan trọng mà đáp một cách nhanh chóng không cần suy nghĩ , mà hắn đang trả lời thật lòng mà .
" Tôi có thể tự bảo vệ bản thân "- nó khẽ mở đôi mắt tím buồn kia ra mà nhìn hắn .
" Thế đây là chứng minh em không thể bảo vệ được cho mình "- hắn kéo tay nó lên mà lộ ra hẳn một vùng tay với chi chít vết thương vẫn còn thấm máu .
" Không cần "- nó vẫn đôi mắt lạnh mà nhìn thẳng vào đôi mắt hắn không ngầ ngại .Nó luyện thế cũng thành quen rồi mà nên việc này có gì là khó cơ chứ .
" Sao em bướng bỉnh vậy "- hắn dơ tay chào thua về cái độ cứng đầu của nó . Hắn chưa gặp cô gái nào mà lại có độ bướng bỉnh không nghe lời lại cao như vậy .
" Vậy tốt rồi đừng ám theo .... "- đang nhắm mắt nói dở câu thì bị cái gì đó mềm mềm ấm ấm chặn lại , khi nó mở mắt ra thì đang bị hắn cưỡng hôn , ôi cái tên trời đánh mà , đang thanh thiên bạch nếu ai nhìn thấy thì cái danh lạnh lùng nó gầy dựng cho mình bấy lâu bị phá hủy hay sao T-T
" Anh gan lắm "- nó sau một hồi vật vã đẩy hắn khỏi người thì nó mới bắt đầu dùng ánh mắt sắc bén nhìn hắn . Lần này nó quyết không tha nha !
" Thách cô bắt được tôi "- hắn chuồn trước rồi quay lại nói với nó một câu đầy thách thức .
" Anh đứng lại "- nó vừa đuổi vừa cười với một nụ cười tỏa nắng nhưng nó không lọt vào mắt hắn mà lọt vào con mắt của tên khác , thấy cả hắn và nó cách xa nhau thì không biết một bóng đen nào di chuyển rất nhanh khiến nó không phản ứng kịp mà bị tên đó đánh ngất đi .
Trước khi nó ngất thì chỉ thấy bóng dáng hắn càng ngày càng xa nó . Nó nhắm nghiền mắt lại mà không biết chuyện gì xảy ra sau đó . Còn về hắn sau khi quay lại thì không thấy nó đâu , tìm khắp nơi rồi không thấy sinh ra lo lắng .
" Thư ! Thật ra em đang ở đâu ?"- hắn nhìn trong một khoảng không vô định . Thật sự hắn đang rất lo lắng , gọi cho nó thì thuê bao , gọi về nhà thì các bác giúp việc bảo nó không có nhà .
Thật sự nó đã bị gì ?
Chương tiếp theo sẽ giải đáp tất cả .
" Mày tính sao ?"- cô gái với mái tóc hồng cột chéo , gương mặt thiên thần , đôi mắt đen đến động lòng mang trên mình chiếc áo pull trắng cùng quần jean đen mài rách đôi chỗ cùng đôi bốt cao năm phân đen ra dáng đàn chị nhưng nhỏ chỉ mới 17 tuổi thôi .
" Tao không biết nữa , giao mày giải quyết , tao không tiện tay " - nó với mái tóc hung đỏ cột cao , đôi mắt tím buồn trở nên sắc lạnh khiến người xung quanh cũng cảm thấy không rét mà run . Nó diệm trên người chiếc áo phông trắng khoác bên ngoài là chiếc áo da đen bóng , quần gió rộng đen kẻ xanh sẫm , đôi giày nike trắng , chiếc mũ lĩa trai đen kéo che mất nửa khuôn mặt ác quỷ nhưng đẹp đến hút hồn kia .
" Tụi anh có thể giúp mà ?"- mái tóc xanh sẫm , đôi mắt tím buồn , khuôn mắt khiến các cô gái nào cũng phải dõi theo , bộ đồ quần áo bò xanh sẫm , đôi giày thể thao đen năng động . Anh nhìn thẳng vào tròng mắt nó .
" Thôi tùy các anh , cẩn thận nha "- nó nói xong rồi quay người đi vì nó đang rất rối , tại sao ông bác hàng xóm hay yêu thương nó mà lại sai người đi ám sát nó vì chiếc đồng hồ chứ .
" Tao đi trước "- hắn từ nãy ngồi nghe với chiếc áo sơmi trắng cùng quần tây dài , đôi giày thể thao xanh sẫm mui trắng . Hắn quay sang anh rồi chạy theo nó , hắn không thể bỏ nó một mình được . Vụ lần trươcd hắn đến giúp mà cả hai te tua đến như vậy thì không biết lần sau sẽ thế nào .
" Phải bắt đầu từ đâu ?"- cô trên người chiếc áo phông dài tay cùng quần jean đen , đôi giày thể thao trắng . Cô nhìn anh và nhỏ mà xem bắt đầu từ đâu , làm gì cô cũng theo , đã là bạn thì phải giúp hết mình chứ . Mà còn là em dâu tương lai nữa chứ Biểu tượng cảm xúc squint
" Đúng vậy ?"- cậu bộ vét lịch lãm , từ khi yêu nhỏ và còn được sống cùng nhỏ thì cậu đa thay đổi hoàn toàn rồi .
" Như thế này ...... bla bla .. "- nhỏ bắt đầu tụm bốn với ba người kia mà nói nhỏ đủ để cả ba người kia nghe thôi . Nhỏ với nó quậy thì quậy thật nhưng cả hai đâu có ngu ^0^
--------- Đến cảnh nó và hắn -------
Nó sau khi rời khỏi cănteen thì cũng bắt đầu lên sân thượng mà hóng gió mà đâu đang nhắm mắt ở một xó để làn gió đùa nghịch mái tóc đấy chứ . Hắn đi theo nó lên sân thượng thì thấy nó đang ngồi dựa ở một góc sân thượng bèn đi đến gần mà ngồi cạnh nó .
" Anh đến đây làm gì ?"- nó không mở mắt mà cũng biết người ngồi cạnh mình là ai , cái mùi quen thuộc đó nó có thể nhận ra được .
" Để bảo vệ em "- hắn vẫn đáp tỉnh bơ như không phải việc gì quan trọng mà đáp một cách nhanh chóng không cần suy nghĩ , mà hắn đang trả lời thật lòng mà .
" Tôi có thể tự bảo vệ bản thân "- nó khẽ mở đôi mắt tím buồn kia ra mà nhìn hắn .
" Thế đây là chứng minh em không thể bảo vệ được cho mình "- hắn kéo tay nó lên mà lộ ra hẳn một vùng tay với chi chít vết thương vẫn còn thấm máu .
" Không cần "- nó vẫn đôi mắt lạnh mà nhìn thẳng vào đôi mắt hắn không ngầ ngại .Nó luyện thế cũng thành quen rồi mà nên việc này có gì là khó cơ chứ .
" Sao em bướng bỉnh vậy "- hắn dơ tay chào thua về cái độ cứng đầu của nó . Hắn chưa gặp cô gái nào mà lại có độ bướng bỉnh không nghe lời lại cao như vậy .
" Vậy tốt rồi đừng ám theo .... "- đang nhắm mắt nói dở câu thì bị cái gì đó mềm mềm ấm ấm chặn lại , khi nó mở mắt ra thì đang bị hắn cưỡng hôn , ôi cái tên trời đánh mà , đang thanh thiên bạch nếu ai nhìn thấy thì cái danh lạnh lùng nó gầy dựng cho mình bấy lâu bị phá hủy hay sao T-T
" Anh gan lắm "- nó sau một hồi vật vã đẩy hắn khỏi người thì nó mới bắt đầu dùng ánh mắt sắc bén nhìn hắn . Lần này nó quyết không tha nha !
" Thách cô bắt được tôi "- hắn chuồn trước rồi quay lại nói với nó một câu đầy thách thức .
" Anh đứng lại "- nó vừa đuổi vừa cười với một nụ cười tỏa nắng nhưng nó không lọt vào mắt hắn mà lọt vào con mắt của tên khác , thấy cả hắn và nó cách xa nhau thì không biết một bóng đen nào di chuyển rất nhanh khiến nó không phản ứng kịp mà bị tên đó đánh ngất đi .
Trước khi nó ngất thì chỉ thấy bóng dáng hắn càng ngày càng xa nó . Nó nhắm nghiền mắt lại mà không biết chuyện gì xảy ra sau đó . Còn về hắn sau khi quay lại thì không thấy nó đâu , tìm khắp nơi rồi không thấy sinh ra lo lắng .
" Thư ! Thật ra em đang ở đâu ?"- hắn nhìn trong một khoảng không vô định . Thật sự hắn đang rất lo lắng , gọi cho nó thì thuê bao , gọi về nhà thì các bác giúp việc bảo nó không có nhà .
Thật sự nó đã bị gì ?
Chương tiếp theo sẽ giải đáp tất cả .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.