Chương 58: Bột Độc
Qualy Demy
25/07/2017
Bột bay khắp nơi thành một màu trắng xóa. Demy dù cố gắng
thật nhanh thoát ra bụi bột nhưng không kịp. Thấy mớ bột lấm
tấm trên người nó Như Nguyệt và Ngọc Linh vui vẻ cười đắc ý.
"ÀO". Nụ cười trên môi 2 nhỏ đông cứng ánh mắt hoảng loạn một mùi hôi thối bốc lên. Cả 2 như chết đứng ước nhẹp trong mớ nước trộn vs mấy cái trứng thúi nhìn Kelvin mặt đen mày chau dùng chiếc áo vest của hắn khoát trên người Demy mặt đang khó chịu nhăn nhó 2 tay bấu chặt vào váy áo chịu đựng cảm giác ngứa ngáy đang lan tỏa khắp ngươi. Lavy lấy khăn tay từ Kason phủi mớ bột trên người Demy. Sau khi phủ xong lớp bột Kelvin nhanh chóng đưa Demy về phòng Lavy tìm cách xử lý tác dụng của bột. (Vì Demy và Kelvin là 2 trong 3 người đứng đầu chế tạo chất độc nên chỉ cần ngửi mùi thì sẽ biết đó là bột độc).
Luzy để bình nước vừa trúc hết lên người Cảnh Ngọc Linh và Đỗ Như Nguyệt xuống trước mặt 2 nhỏ. Nó và Lavy mặt lạnh như băng giọng nói có thể giết chết người.
Luzy: -Chuyện hôm qua chưa kịp tính sổ với 2 người. Mà gìơ 2 người còn dám hạ thủ với Thiên Ân. Lần này tụi tôi không để yên cho 2 người đâu.
Lavy: -Chờ gánh lấy hậu quả của các người đi.
Nói rồi tụi nó bỏ đi sau đầy sát khí. 2 nhỏ giờ chỉ biết nhìn Ken và Kason trân trối.
Như Nguyệt: -Không phải như 2 anh nghĩ đâu! Tại con nhỏ Thiên Ân gây chuyện với tụi em trước.
-Phải đó. Tụi em không hề có ý làm hại Thiên Ân. Còn nữa họ vu khống tụi em. Tụi em không hề làm An Nhiên bị ngã vào hồ nứơc. Hôm qua là ngày quan trọng của anh Kason tụi em nào dám làm gì! Ngọc Linh vừa khóc vừa nắm ống tay áo của Ken nức nỡ.
Ken hất tay nhỏ ra:
- Thật không biết xấu hổ chyện cô làm tụi tôi biết hết. Cô còn dám qua mặt tụi tôi sao?
Nói rồi hắn hừ lạnh bỏ đi. Kason lắc đầu cũng rời đi bỏ lại 1 câu cho 2 nhỏ:
-Hôm qua tôi chỉ định cho các cô biến khỏi thành phố này nhưng mà... lần này các cô.... Hừ...
--- Tại phòng Lavy ---
Demy tắm thật sạch mớ bột còn thừa trên người nhưng nó vẫn khó chịu cố kìm nén báu vào đâu đó để không chạm vào mấy chỗ ngứa. Lavy và Luzy lửa giận đang phát tiết trong lòng ánh mắt vừa lo vừa tức nhìn Demy lâu lâu lại co vo giật giật người vì ngứa. Kelvin đã về nhà của hắn để điều chế thuốc giải. Ken cho người dọn dẹp mớ hỗn độn lúc nãy và kêu xe đưa Cảnh Ngọc Linh và Đỗ Như Nguyệt về để giữ im lặng không cho ai biết làm ảnh hưởng đến bữa tiệc. Còn Kason vẫn tiếp tục làm 1 người anh tốt hoàn thiện buổi sinh nhật cho Micky dù trong lòng không yên lo lắng cho tụi nó.
Ken định vào phòng xem Demy thế nào rồi thì thấy Lavy và Luzy từ cửa phòng đi ra. Hắn hỏi:
-Thế nào rồi?
-Demy muốn ở 1 mình. Luzy mở miệng đáp.
Rồi cả 3 đi vào phòng khách ngồi phịch xuống ghế. Lúc này Kason đến gần và ngồi xuống.
Ken: -Bây giờ 2 người muốn xử lý họ thế nào?
Kason: -Đuổi học bọn họ? Hay đuổi họ ra khỏi thành phố?
Luzy 2 tay nắm chặt thành nắm đấm:
-Đuổi họ đi khỏi thành phố là quá dễ dàng cho họ. Vì sự ngu dốt của họ mà cả gia đình họ sẽ phải trả giá.
Lavy mặt lạnh không nói trong đầu đều có tính toán.
Khi tiệc vừa tàn. Lúc này Kelvin cũng quay trở lại. Hắn cùng tụi nó đang chờ ở phòng khách đến chỗ Demy.
Mở cửa phòng ra, tụi nó liền thấy Demy đang cuộn mình trong chăn nhoi nhoi lăn qua lăn lại để giảm phần nào cơn ngứa như 1 đứa trẻ đang đùa nghịch không giống như bộ mặt lạnh lùng nghiêm túc hằng ngày của nó.
-Ngứa quá đi! Thậth là khó chịu!......
"ÀO". Nụ cười trên môi 2 nhỏ đông cứng ánh mắt hoảng loạn một mùi hôi thối bốc lên. Cả 2 như chết đứng ước nhẹp trong mớ nước trộn vs mấy cái trứng thúi nhìn Kelvin mặt đen mày chau dùng chiếc áo vest của hắn khoát trên người Demy mặt đang khó chịu nhăn nhó 2 tay bấu chặt vào váy áo chịu đựng cảm giác ngứa ngáy đang lan tỏa khắp ngươi. Lavy lấy khăn tay từ Kason phủi mớ bột trên người Demy. Sau khi phủ xong lớp bột Kelvin nhanh chóng đưa Demy về phòng Lavy tìm cách xử lý tác dụng của bột. (Vì Demy và Kelvin là 2 trong 3 người đứng đầu chế tạo chất độc nên chỉ cần ngửi mùi thì sẽ biết đó là bột độc).
Luzy để bình nước vừa trúc hết lên người Cảnh Ngọc Linh và Đỗ Như Nguyệt xuống trước mặt 2 nhỏ. Nó và Lavy mặt lạnh như băng giọng nói có thể giết chết người.
Luzy: -Chuyện hôm qua chưa kịp tính sổ với 2 người. Mà gìơ 2 người còn dám hạ thủ với Thiên Ân. Lần này tụi tôi không để yên cho 2 người đâu.
Lavy: -Chờ gánh lấy hậu quả của các người đi.
Nói rồi tụi nó bỏ đi sau đầy sát khí. 2 nhỏ giờ chỉ biết nhìn Ken và Kason trân trối.
Như Nguyệt: -Không phải như 2 anh nghĩ đâu! Tại con nhỏ Thiên Ân gây chuyện với tụi em trước.
-Phải đó. Tụi em không hề có ý làm hại Thiên Ân. Còn nữa họ vu khống tụi em. Tụi em không hề làm An Nhiên bị ngã vào hồ nứơc. Hôm qua là ngày quan trọng của anh Kason tụi em nào dám làm gì! Ngọc Linh vừa khóc vừa nắm ống tay áo của Ken nức nỡ.
Ken hất tay nhỏ ra:
- Thật không biết xấu hổ chyện cô làm tụi tôi biết hết. Cô còn dám qua mặt tụi tôi sao?
Nói rồi hắn hừ lạnh bỏ đi. Kason lắc đầu cũng rời đi bỏ lại 1 câu cho 2 nhỏ:
-Hôm qua tôi chỉ định cho các cô biến khỏi thành phố này nhưng mà... lần này các cô.... Hừ...
--- Tại phòng Lavy ---
Demy tắm thật sạch mớ bột còn thừa trên người nhưng nó vẫn khó chịu cố kìm nén báu vào đâu đó để không chạm vào mấy chỗ ngứa. Lavy và Luzy lửa giận đang phát tiết trong lòng ánh mắt vừa lo vừa tức nhìn Demy lâu lâu lại co vo giật giật người vì ngứa. Kelvin đã về nhà của hắn để điều chế thuốc giải. Ken cho người dọn dẹp mớ hỗn độn lúc nãy và kêu xe đưa Cảnh Ngọc Linh và Đỗ Như Nguyệt về để giữ im lặng không cho ai biết làm ảnh hưởng đến bữa tiệc. Còn Kason vẫn tiếp tục làm 1 người anh tốt hoàn thiện buổi sinh nhật cho Micky dù trong lòng không yên lo lắng cho tụi nó.
Ken định vào phòng xem Demy thế nào rồi thì thấy Lavy và Luzy từ cửa phòng đi ra. Hắn hỏi:
-Thế nào rồi?
-Demy muốn ở 1 mình. Luzy mở miệng đáp.
Rồi cả 3 đi vào phòng khách ngồi phịch xuống ghế. Lúc này Kason đến gần và ngồi xuống.
Ken: -Bây giờ 2 người muốn xử lý họ thế nào?
Kason: -Đuổi học bọn họ? Hay đuổi họ ra khỏi thành phố?
Luzy 2 tay nắm chặt thành nắm đấm:
-Đuổi họ đi khỏi thành phố là quá dễ dàng cho họ. Vì sự ngu dốt của họ mà cả gia đình họ sẽ phải trả giá.
Lavy mặt lạnh không nói trong đầu đều có tính toán.
Khi tiệc vừa tàn. Lúc này Kelvin cũng quay trở lại. Hắn cùng tụi nó đang chờ ở phòng khách đến chỗ Demy.
Mở cửa phòng ra, tụi nó liền thấy Demy đang cuộn mình trong chăn nhoi nhoi lăn qua lăn lại để giảm phần nào cơn ngứa như 1 đứa trẻ đang đùa nghịch không giống như bộ mặt lạnh lùng nghiêm túc hằng ngày của nó.
-Ngứa quá đi! Thậth là khó chịu!......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.