Chương 65
Qualy Demy
08/08/2017
Kason thấy Lavy mặt không vui liền mè nheo:
-Thôi cô đừng giận tôi nữa. Đường về nhà còn dài còn đi cùng nhau dài dài cô mà cứ giận như vậy hoài tôi buồn lắm.
-Hứ! Anh mà cũng biết buồn sao? Lavy biểu môi lườm Kason một cái.
- Sao lại không?
Nói rồi Kason đưa tay nắm lấy tay Lavy. Lavy muốn rụt tay về nhưng lại bị tay gắn nắm chặt. Kason nói típ:
-Vị hôn thê của tôi không vui sao tôi vui cho được. Thôi đừng giận nữa nhá. Kason nhìn nó chân thành nháy mắt một cái.
Lavy hơi mất tự nhiên mặt có chút ửng hồng một nụ cười thoáng trên môi tay cũng không muốn rút ra nữa cứ để mặc Kason nắm lấy cố tỏ vẻ kiêu ngạo ngoảnh mặt đi. Mọi biểu hiện của nó Kason đều nhìn thấy miệng cười tủm tỉm nắm bắt cơ hội làm hoà:
-Tôi kể chuyện cười cho cô nghe nhé. Thấy nó không nói gì Kason bắt đầu kể lại những câu chuyện khi bé của hắn và Lavy và cả hai đều ôn lại chuyện xưa cười rất vui vẻ.
-Cô còn nhớ cái lúc tôi với cô chơi trốn tìm với chị giúp việc nhà tôi khi bé không?
-Nhớ. Lúc đó tôi với anh với trốn vào thùng xe tải của một chú làm ở nhà anh sau đó thì cứ thế bị chở đi.
-Đúng vậy. Lúc đó cô đã khóc rất nhiều tôi phải cố lắm mới dỗ được cô nín khóc sau đó 2 đứa lại lẻn được ra ngoài. Cô còn nhớ tụi mình đã đến đâu không?
-Uhm... Hình như là ruộng lúa.
-Phải và tôi đã bị trượt. Chân ngã xuống ruộng. Sau đó cố cứ thúc thích khóc suốt cho đến khi tôi bò lên thì cô lại bật cười ha hả.
-Đúng rồi. Tôi nhớ rồi... haha ... Lúc đó cả người anh đen thui dính bùn đầu thì như gáo dừa..... hahaha... Tôi còn tưởng anh là cây nấm thật.....hahaha.... Anh còn bốc mùi thúi nữa. Lavy ôm bụng cười.
- Phải nên từ đó cô gọi tôi là đầu nấm luôn. Thấy nó vui vẻ Kason cũng cười theo.
Xe Kelvin, vì không muốn nói nhiều với Kelvin nên vừa lên xe nó liền mắt nhắm nghiền. Kelvin cũng im lặng lái xe nghĩ thầm "Chắc cô ta mệt lắm dù sao cũng mới bị người ta hại độc nên nghỉ ngơi nhiều một chút"
Được một lúc Demy chẳng thể ngủ thêm. Kelvin thấy nó đã tỉnh đưa cho nó một chai nước
-Cảm ơn. Demy nhận lấy chai nước từ tay Kelvin.
-Các cô đã nghĩ trả thù 2 người kia thế nào chưa?
-Chưa biết nữa. Khi nào về nhà chúng tôi sẽ bàn về vấn đề này. Demy thờ ơ trả lời.
-Gia đình Kason đã nói chuyện này với gia đình của Như Nguyệt và Ngọc Linh. 2 người đó sẽ sớm tìm chúng ta xin lỗi.
-Đâu phải cứ xin lỗi là sẽ được tha thứ tôi chắc là họ vẫn chưa biết lỗi của mình lớn thế nào đâu! Vì vậy tôi sẽ cho họ biết THẬT RÕ. Demy nhấn mạnh 2 từ cuối giọng nói đầy lạnh lẽo.
Kelvin trong đầu cũng có tính toán suy nghĩ riêng của mình. Trong xe một trận trầm mặc kéo đến.
-Thôi cô đừng giận tôi nữa. Đường về nhà còn dài còn đi cùng nhau dài dài cô mà cứ giận như vậy hoài tôi buồn lắm.
-Hứ! Anh mà cũng biết buồn sao? Lavy biểu môi lườm Kason một cái.
- Sao lại không?
Nói rồi Kason đưa tay nắm lấy tay Lavy. Lavy muốn rụt tay về nhưng lại bị tay gắn nắm chặt. Kason nói típ:
-Vị hôn thê của tôi không vui sao tôi vui cho được. Thôi đừng giận nữa nhá. Kason nhìn nó chân thành nháy mắt một cái.
Lavy hơi mất tự nhiên mặt có chút ửng hồng một nụ cười thoáng trên môi tay cũng không muốn rút ra nữa cứ để mặc Kason nắm lấy cố tỏ vẻ kiêu ngạo ngoảnh mặt đi. Mọi biểu hiện của nó Kason đều nhìn thấy miệng cười tủm tỉm nắm bắt cơ hội làm hoà:
-Tôi kể chuyện cười cho cô nghe nhé. Thấy nó không nói gì Kason bắt đầu kể lại những câu chuyện khi bé của hắn và Lavy và cả hai đều ôn lại chuyện xưa cười rất vui vẻ.
-Cô còn nhớ cái lúc tôi với cô chơi trốn tìm với chị giúp việc nhà tôi khi bé không?
-Nhớ. Lúc đó tôi với anh với trốn vào thùng xe tải của một chú làm ở nhà anh sau đó thì cứ thế bị chở đi.
-Đúng vậy. Lúc đó cô đã khóc rất nhiều tôi phải cố lắm mới dỗ được cô nín khóc sau đó 2 đứa lại lẻn được ra ngoài. Cô còn nhớ tụi mình đã đến đâu không?
-Uhm... Hình như là ruộng lúa.
-Phải và tôi đã bị trượt. Chân ngã xuống ruộng. Sau đó cố cứ thúc thích khóc suốt cho đến khi tôi bò lên thì cô lại bật cười ha hả.
-Đúng rồi. Tôi nhớ rồi... haha ... Lúc đó cả người anh đen thui dính bùn đầu thì như gáo dừa..... hahaha... Tôi còn tưởng anh là cây nấm thật.....hahaha.... Anh còn bốc mùi thúi nữa. Lavy ôm bụng cười.
- Phải nên từ đó cô gọi tôi là đầu nấm luôn. Thấy nó vui vẻ Kason cũng cười theo.
Xe Kelvin, vì không muốn nói nhiều với Kelvin nên vừa lên xe nó liền mắt nhắm nghiền. Kelvin cũng im lặng lái xe nghĩ thầm "Chắc cô ta mệt lắm dù sao cũng mới bị người ta hại độc nên nghỉ ngơi nhiều một chút"
Được một lúc Demy chẳng thể ngủ thêm. Kelvin thấy nó đã tỉnh đưa cho nó một chai nước
-Cảm ơn. Demy nhận lấy chai nước từ tay Kelvin.
-Các cô đã nghĩ trả thù 2 người kia thế nào chưa?
-Chưa biết nữa. Khi nào về nhà chúng tôi sẽ bàn về vấn đề này. Demy thờ ơ trả lời.
-Gia đình Kason đã nói chuyện này với gia đình của Như Nguyệt và Ngọc Linh. 2 người đó sẽ sớm tìm chúng ta xin lỗi.
-Đâu phải cứ xin lỗi là sẽ được tha thứ tôi chắc là họ vẫn chưa biết lỗi của mình lớn thế nào đâu! Vì vậy tôi sẽ cho họ biết THẬT RÕ. Demy nhấn mạnh 2 từ cuối giọng nói đầy lạnh lẽo.
Kelvin trong đầu cũng có tính toán suy nghĩ riêng của mình. Trong xe một trận trầm mặc kéo đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.