Chương 62: Em thích tôi rồi phải không?
Qualy Demy
28/07/2017
Luzy cầm lấy chiếc áo Ken vừa cởi ra đặt sang một bên mắt nhìn Ken. Đôi
mắt chói sáng như viên ngọc trong đêm tối xoáy thẳng vào tim khiến tim
hắn đạp liên hoàn trong lòng ngực.
Trong chốc lát Ken không ý thức đưa tay vuốt nhẹ gương mặt của Luzy từ vầng trán đến cầm rồi giữ lấy gương mặt nó môi từ từ ghé sát vào môi nó và... "Bẹp" Ken chưa kịp hôn Luzy thì bị nó vỗ vào mặt làm hắn đơ người.
Lúc đặt chiếc áo Ken sang một bên chưa kịp lên tiếng đã thấy Ken nhìn mình chầm chầm. Mắt chạm mắt Luzy có chút khó thở thẩn thờ khi thấy bàn tay không an phận của Ken trên gương mặt mình rồi còn muốn hôn mình nữa nên nó cố giữ lại một chút lý trí đưa tay vỗ nhẹ vào má Ken:
- Nè! Tỉnh mộng đi. Anh đang tưởng bở gì vậy? Thấy Ken không phản ứng chăm chăm nhìn mình Luzy thuận tay đẩy Ken ra cười giễu cợt nói tiếp:
- Sao? Anh không kiềm được trước nhan sắc xinh đẹp của tôi sao? Anh nghĩ tôi bảo anh vào xe để anh hôn tôi sao? Anh đang nằm mơ khi chưa đi ngủ hả? Tôi dễ giải đến thế hả?
Ken chẳng thèm để tâm lời nói châm chọc của Luzy vẫn thản nhiên nâng cầm nó lại một lần nữa nhìn thẳng vào mắt nó nhếch mép nói:
- Hừ... Em kêu tôi lên xe còn bảo tôi cởi áo rồi nhìn tôi kiểu đó. Người có nhan sắc mỹ nam như tôi cũng sẽ nghĩ rằng em là đang muốn quyến rũ tôi.
- Tôi nào có rãnh rỗi đi quyến rũ anh làm gì. Luzy hất tay Ken ra xoay mặt đi tránh ánh mắt của hắn.
- Vậy em nói đi em là muốn làm gì? Ken ngồi ngay lại mắt vẫn không rời Luzy hỏi.
Luzy liền cầm lấy túi thuốc trong xe hắn giơ lên trả lời:
-Tôi là muốn giúp anh thoa thuốc vết thương. Anh về rồi lại tự làm sẽ rất khó khăn nên tôi muốn giúp anh trước khi về. Anh nghĩ nhiều quá rồi đó.
Ken tủm tỉm cười: -Tôi nghĩ nhiều hay không thì chưa biết. Thấy em quan tâm lo lắng tôi thế này... Em thích tôi rồi phải không?
Luzy 2 má đã ửng hồng trong lòng một phen nháo loạn nhưng mặt cố tỏ ra bình tĩnh:
- Thích cái con khỉ. Em gì mà em. Tôi là cảm thấy ấy náy vì tôi mà anh bị thương. Đừng có mà nói nhảm. Anh còn không xoay người lại thì tự về bôi thuốc đi.
- Được rồi. Ken trong lòng có chút vui sướng ngoan ngoãn xoay người lại: - Nè thoa đi.
Sau khi thoa thuốc xong Luzy đưa áo cho Ken: - Mặc vào đi
- Còn tay nữa sẵn rồi bôi thuốc giùm đi. Ken đưa bàn tay bị thương về phía Luzy. Nó cũng không từ chối nắm lấy tay hắn mà bôi thuốc.
-Xong rồi. Anh đi về cẫn thận. Tôi mệt rồi vào trong đây. Nói rồi Luzy cứ thế xuống xe đi thẳng vào nhà khiến Ken chẳng kịp nói gì. Hắn xuống xe muốn giữ nó lại nhưng rồi chỉ trầm mặt nhìn Luzy rời đi cho đến khi không còn thấy bóng dáng nó nữa mới không đành lòng mà về nhà.
Thật ra trong lòng Luzy vẫn còn bấn loạn nó sợ mình thật sự thích Ken, sợ cứ ở cạnh Ken thế này sẽ không thể kiểm soát trái tim và lý trí mình được nữa nên mau chóng chuồn khỏi Ken thoát khỏi nỗi sợ nhưng buồn thay nó không những không thoát khỏi mà còn bị Ken ám ảnh đến sáng mới chợp mắt được.
Trong chốc lát Ken không ý thức đưa tay vuốt nhẹ gương mặt của Luzy từ vầng trán đến cầm rồi giữ lấy gương mặt nó môi từ từ ghé sát vào môi nó và... "Bẹp" Ken chưa kịp hôn Luzy thì bị nó vỗ vào mặt làm hắn đơ người.
Lúc đặt chiếc áo Ken sang một bên chưa kịp lên tiếng đã thấy Ken nhìn mình chầm chầm. Mắt chạm mắt Luzy có chút khó thở thẩn thờ khi thấy bàn tay không an phận của Ken trên gương mặt mình rồi còn muốn hôn mình nữa nên nó cố giữ lại một chút lý trí đưa tay vỗ nhẹ vào má Ken:
- Nè! Tỉnh mộng đi. Anh đang tưởng bở gì vậy? Thấy Ken không phản ứng chăm chăm nhìn mình Luzy thuận tay đẩy Ken ra cười giễu cợt nói tiếp:
- Sao? Anh không kiềm được trước nhan sắc xinh đẹp của tôi sao? Anh nghĩ tôi bảo anh vào xe để anh hôn tôi sao? Anh đang nằm mơ khi chưa đi ngủ hả? Tôi dễ giải đến thế hả?
Ken chẳng thèm để tâm lời nói châm chọc của Luzy vẫn thản nhiên nâng cầm nó lại một lần nữa nhìn thẳng vào mắt nó nhếch mép nói:
- Hừ... Em kêu tôi lên xe còn bảo tôi cởi áo rồi nhìn tôi kiểu đó. Người có nhan sắc mỹ nam như tôi cũng sẽ nghĩ rằng em là đang muốn quyến rũ tôi.
- Tôi nào có rãnh rỗi đi quyến rũ anh làm gì. Luzy hất tay Ken ra xoay mặt đi tránh ánh mắt của hắn.
- Vậy em nói đi em là muốn làm gì? Ken ngồi ngay lại mắt vẫn không rời Luzy hỏi.
Luzy liền cầm lấy túi thuốc trong xe hắn giơ lên trả lời:
-Tôi là muốn giúp anh thoa thuốc vết thương. Anh về rồi lại tự làm sẽ rất khó khăn nên tôi muốn giúp anh trước khi về. Anh nghĩ nhiều quá rồi đó.
Ken tủm tỉm cười: -Tôi nghĩ nhiều hay không thì chưa biết. Thấy em quan tâm lo lắng tôi thế này... Em thích tôi rồi phải không?
Luzy 2 má đã ửng hồng trong lòng một phen nháo loạn nhưng mặt cố tỏ ra bình tĩnh:
- Thích cái con khỉ. Em gì mà em. Tôi là cảm thấy ấy náy vì tôi mà anh bị thương. Đừng có mà nói nhảm. Anh còn không xoay người lại thì tự về bôi thuốc đi.
- Được rồi. Ken trong lòng có chút vui sướng ngoan ngoãn xoay người lại: - Nè thoa đi.
Sau khi thoa thuốc xong Luzy đưa áo cho Ken: - Mặc vào đi
- Còn tay nữa sẵn rồi bôi thuốc giùm đi. Ken đưa bàn tay bị thương về phía Luzy. Nó cũng không từ chối nắm lấy tay hắn mà bôi thuốc.
-Xong rồi. Anh đi về cẫn thận. Tôi mệt rồi vào trong đây. Nói rồi Luzy cứ thế xuống xe đi thẳng vào nhà khiến Ken chẳng kịp nói gì. Hắn xuống xe muốn giữ nó lại nhưng rồi chỉ trầm mặt nhìn Luzy rời đi cho đến khi không còn thấy bóng dáng nó nữa mới không đành lòng mà về nhà.
Thật ra trong lòng Luzy vẫn còn bấn loạn nó sợ mình thật sự thích Ken, sợ cứ ở cạnh Ken thế này sẽ không thể kiểm soát trái tim và lý trí mình được nữa nên mau chóng chuồn khỏi Ken thoát khỏi nỗi sợ nhưng buồn thay nó không những không thoát khỏi mà còn bị Ken ám ảnh đến sáng mới chợp mắt được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.