Chương 51: Tôi Sẽ Trị Bệnh Cứng Đầu Của Cô
Qualy Demy
26/08/2015
5:00pm "Cốc cốc.... Cốc cốc...."
Luzy vừa chọn quần áo vừa lằm bằm chửi:
-Mấy tên đó ăn không ngồi rồi gõ cửa hoài.
Demy đang tắm nói vọng ra:
-Mày ra mở cửa cho 2 thằng chả đi. Còn ngồi đó nữa.
-Kệ đi. Gõ 1 hồi rồi cũng ngưng. Ăn no không việc gì làm đến hoài.
"Cốc cốc..."
Demy bực bội nói:
-Mở cửa đi tao nhức đầu quá.
Luzy tức tối bỏ chiếc váy xuống dùng dằn ra mở cửa. Nó rủa:
-Dai lì. Người ta đã không muốn mở rồi mà gõ hoài.
Nó vừa mở cửa ra thấy 1 tên phục vụ ôm tay thổi thổi nhìn Luzy đầy oán trách. Luzy tặc lưỡi ánh mắt thông cảm "Nếu tôi biết là 2 tên này nhờ anh bạn gõ cửa thì tôi đã mở cửa sớm hơn"
Kelvin đẩy cửa vào: -Đừng có đo độ bướng với tụi tôi.
Luzy cười nham nhỡ: -Tôi biết mấy anh lì như trâu rồi khỏi khoe.
Kelvin mặt lạnh không thèm để tâm câu nói của Luzy. Ken đứng trước cửa nhăn nhó lườm nó. Luzy thấy cái mặt như bị bón của Ken rất hài lòng:
-Nghe không lọt tai có thể về. Không ti..(tiễn)
Nó chưa nói hết câu bị Ken lôi đi. Kelvin mặt thờ ơ như không có gì rồi đóng cửa tay cầm cuốn tạp chí nhàn nhã ngồi xuống ghế. 1 mùi hương lan tỏa. Demy xuất hiện trước mặt hắn với chiếc váy đen ngắn hở lưng trần đầy quyến rũ. Nó lạnh lùng liếc hắn 1 cái rồi bước đến bàn trang điểm lau khô mái tóc còn ướt. Kelvin bị nó cuốn hút hắn không tự chủ tiến đến bên nó đưa tay định sờ tóc nó thì nó lấy con dao thái từ trong tủ đặt trên bàn. Kelvin bật cười rồi ngồi xuống giường cạnh Demy. Nó vừa lau khô tóc vừa nói:
-Anh là muốn giúp Ken bắt cốc Bảo Hân?
-Mượn. Không bắt cốc.
-Lí do?
-Anh em nhờ tôi giúp.
-Anh giúp xong rồi thì về đi.
-Tôi còn chưa làm xong việc sao có thể về.
Demy dừng tay nhìn hắn nhếch mày hỏi:
-Việc gì?
-Đưa cô đi dự tiệc.
Demy tiếp tục makeup
-Tôi có thể tự đi.
-Tôi sẵn lòng bế cô lên xe.
Demy lườm Kelvin rồi cười nhếch mép:
-Tôi sẽ đi với anh nhưng với 1 điều kiện.
-Nói đi.
-Tôi muốn anh kể lại cho tôi nghe về tên bóng lần trước anh gặp.
Kelvin mặt lãnh đạm thân nhiệt hạ xuống âm độ nhìn Demy làm nó hơi rùng mình. Hắn gằn từng chữ:
-Đừng có nhắc chuyện đó với tôi nữa.
Demy nhúng vai cũng gằn từng chữ:
-Anh cũng đừng có kiếm chuyện với tôi nữa.
Kelvin nắm lấy tay nó tiến sát tới nó miệng kề tai nó làm nó giật mình nhớ lại cảnh hắn hôn tai nó khi ngồi trong xe. Mặt nó chưa đánh má hồng mà đã đỏ ửng. Kelvin nhàn nhạt nói:
-5:00pm
"Cốc cốc.... Cốc cốc...."
Luzy vừa chọn quần áo vừa lằm bằm chửi:
-Mấy tên đó ăn không ngồi rồi gõ cửa hoài.
Demy đang tắm nói vọng ra:
-Mày ra mở cửa cho 2 thằng chả đi. Còn ngồi đó nữa.
-Kệ đi. Gõ 1 hồi rồi cũng ngưng. Ăn no không việc gì làm đến hoài.
"Cốc cốc..."
Demy bực bội nói:
-Mở cửa đi tao nhức đầu quá.
Luzy tức tối bỏ chiếc váy xuống dùng dằn ra mở cửa. Nó rủa:
-Dai lì. Người ta đã không muốn mở rồi mà gõ hoài.
Nó vừa mở cửa ra thấy 1 tên phục vụ ôm tay thổi thổi nhìn Luzy đầy oán trách. Luzy tặc lưỡi ánh mắt thông cảm "Nếu tôi biết là 2 tên này nhờ anh bạn gõ cửa thì tôi đã mở cửa sớm hơn"
Kelvin đẩy cửa vào: -Đừng có đo độ bướng với tụi tôi.
Luzy cười nham nhỡ: -Tôi biết mấy anh lì như trâu rồi khỏi khoe.
Kelvin mặt lạnh không thèm để tâm câu nói của Luzy. Ken đứng trước cửa nhăn nhó lườm nó. Luzy thấy cái mặt như bị bón của Ken rất hài lòng:
-Nghe không lọt tai có thể về. Không ti..(tiễn)
Nó chưa nói hết câu bị Ken lôi đi. Kelvin mặt thờ ơ như không có gì rồi đóng cửa tay cầm cuốn tạp chí nhàn nhã ngồi xuống ghế. 1 mùi hương lan tỏa. Demy xuất hiện trước mặt hắn với chiếc váy đen ngắn hở lưng trần đầy quyến rũ. Nó lạnh lùng liếc hắn 1 cái rồi bước đến bàn trang điểm lau khô mái tóc còn ướt. Kelvin bị nó cuốn hút hắn không tự chủ tiến đến bên nó đưa tay định sờ tóc nó thì nó lấy con dao thái từ trong tủ đặt trên bàn. Kelvin bật cười rồi ngồi xuống giường cạnh Demy. Nó vừa lau khô tóc vừa nói:
-Anh là muốn giúp Ken bắt cốc Bảo Hân?
-Mượn. Không bắt cốc.
-Lí do?
-Anh em nhờ tôi giúp.
-Anh giúp xong rồi thì về đi.
-Tôi còn chưa làm xong việc sao có thể về.
Demy dừng tay nhìn hắn nhếch mày hỏi:
-Việc gì?
-Đưa cô đi dự tiệc.
Demy tiếp tục makeup
-Tôi có thể tự đi.
-Tôi sẵn lòng bế cô lên xe.
Demy lườm Kelvin rồi cười nhếch mép:
-Tôi sẽ đi với anh nhưng với 1 điều kiện.
-Nói đi.
-Tôi muốn anh kể lại cho tôi nghe về tên bóng lần trước anh gặp.
Kelvin mặt lãnh đạm thân nhiệt hạ xuống âm độ nhìn Demy làm nó hơi rùng mình. Hắn gằn từng chữ:
-Đừng có nhắc chuyện đó với tôi nữa.
Demy nhúng vai cũng gằn từng chữ:
-Anh cũng đừng có kiếm chuyện với tôi nữa.
Kelvin nắm lấy tay nó tiến sát tới nó miệng kề tai nó làm nó giật mình nhớ lại cảnh hắn hôn tai nó khi ngồi trong xe. Mặt nó chưa đánh má hồng mà đã đỏ ửng. Kelvin nhàn nhạt nói:
-Tôi sẽ trị bệnh cứng đầu của cô.
"Chụt" Hắn lại hôn tai nó. Nó giẫm vào chân hắn rồi đẩy hắn ra không nói gì. Hắn cười sung sướng. Cuối cùng nó cũng ngoan ngoãn để hắn đưa đi dự tiệc.
5:00pm
"Cốc cốc.... Cốc cốc...."
Luzy vừa chọn quần áo vừa lằm bằm chửi:
-Mấy tên đó ăn không ngồi rồi gõ cửa hoài.
Demy đang tắm nói vọng ra:
-Mày ra mở cửa cho 2 thằng chả đi. Còn ngồi đó nữa.
-Kệ đi. Gõ 1 hồi rồi cũng ngưng. Ăn no không việc gì làm đến hoài.
"Cốc cốc..."
Demy bực bội nói:
-Mở cửa đi tao nhức đầu quá.
Luzy tức tối bỏ chiếc váy xuống dùng dằn ra mở cửa. Nó rủa:
-Dai lì. Người ta đã không muốn mở rồi mà gõ hoài.
Nó vừa mở cửa ra thấy 1 tên phục vụ ôm tay thổi thổi nhìn Luzy đầy oán trách. Luzy tặc lưỡi ánh mắt thông cảm "Nếu tôi biết là 2 tên này nhờ anh bạn gõ cửa thì tôi đã mở cửa sớm hơn"
Kelvin đẩy cửa vào: -Đừng có đo độ bướng với tụi tôi.
Luzy cười nham nhỡ: -Tôi biết mấy anh lì như trâu rồi khỏi khoe.
Kelvin mặt lạnh không thèm để tâm câu nói của Luzy. Ken đứng trước cửa nhăn nhó lườm nó. Luzy thấy cái mặt như bị bón của Ken rất hài lòng:
-Nghe không lọt tai có thể về. Không ti..(tiễn)
Nó chưa nói hết câu bị Ken lôi đi. Kelvin mặt thờ ơ như không có gì rồi đóng cửa tay cầm cuốn tạp chí nhàn nhã ngồi xuống ghế. 1 mùi hương lan tỏa. Demy xuất hiện trước mặt hắn với chiếc váy đen ngắn hở lưng trần đầy quyến rũ. Nó lạnh lùng liếc hắn 1 cái rồi bước đến bàn trang điểm lau khô mái tóc còn ướt. Kelvin bị nó cuốn hút hắn không tự chủ tiến đến bên nó đưa tay định sờ tóc nó thì nó lấy con dao thái từ trong tủ đặt trên bàn. Kelvin bật cười rồi ngồi xuống giường cạnh Demy. Nó vừa lau khô tóc vừa nói:
-Anh là muốn giúp Ken bắt cốc Bảo Hân?
-Mượn. Không bắt cốc.
-Lí do?
-Anh em nhờ tôi giúp.
-Anh giúp xong rồi thì về đi.
-Tôi còn chưa làm xong việc sao có thể về.
Demy dừng tay nhìn hắn nhếch mày hỏi:
-Việc gì?
-Đưa cô đi dự tiệc.
Demy tiếp tục makeup
-Tôi có thể tự đi.
-Tôi sẵn lòng bế cô lên xe.
Demy lườm Kelvin rồi cười nhếch mép:
-Tôi sẽ đi với anh nhưng với 1 điều kiện.
-Nói đi.
-Tôi muốn anh kể lại cho tôi nghe về tên bóng lần trước anh gặp.
Kelvin mặt lãnh đạm thân nhiệt hạ xuống âm độ nhìn Demy làm nó hơi rùng mình. Hắn gằn từng chữ:
-Đừng có nhắc chuyện đó với tôi nữa.
Demy nhúng vai cũng gằn từng chữ:
-Anh cũng đừng có kiếm chuyện với tôi nữa.
Kelvin nắm lấy tay nó tiến sát tới nó miệng kề tai nó làm nó giật mình nhớ lại cảnh hắn hôn tai nó khi ngồi trong xe. Mặt nó chưa đánh má hồng mà đã đỏ ửng. Kelvin nhàn nhạt nói:
-Tôi sẽ trị bệnh cứng đầu của cô.
"Chụt" Hắn lại hôn tai nó. Nó giẫm vào chân hắn rồi đẩy hắn ra không nói gì. Hắn cười sung sướng. Cuối cùng nó cũng ngoan ngoãn để hắn đưa đi dự tiệc.
Luzy vừa chọn quần áo vừa lằm bằm chửi:
-Mấy tên đó ăn không ngồi rồi gõ cửa hoài.
Demy đang tắm nói vọng ra:
-Mày ra mở cửa cho 2 thằng chả đi. Còn ngồi đó nữa.
-Kệ đi. Gõ 1 hồi rồi cũng ngưng. Ăn no không việc gì làm đến hoài.
"Cốc cốc..."
Demy bực bội nói:
-Mở cửa đi tao nhức đầu quá.
Luzy tức tối bỏ chiếc váy xuống dùng dằn ra mở cửa. Nó rủa:
-Dai lì. Người ta đã không muốn mở rồi mà gõ hoài.
Nó vừa mở cửa ra thấy 1 tên phục vụ ôm tay thổi thổi nhìn Luzy đầy oán trách. Luzy tặc lưỡi ánh mắt thông cảm "Nếu tôi biết là 2 tên này nhờ anh bạn gõ cửa thì tôi đã mở cửa sớm hơn"
Kelvin đẩy cửa vào: -Đừng có đo độ bướng với tụi tôi.
Luzy cười nham nhỡ: -Tôi biết mấy anh lì như trâu rồi khỏi khoe.
Kelvin mặt lạnh không thèm để tâm câu nói của Luzy. Ken đứng trước cửa nhăn nhó lườm nó. Luzy thấy cái mặt như bị bón của Ken rất hài lòng:
-Nghe không lọt tai có thể về. Không ti..(tiễn)
Nó chưa nói hết câu bị Ken lôi đi. Kelvin mặt thờ ơ như không có gì rồi đóng cửa tay cầm cuốn tạp chí nhàn nhã ngồi xuống ghế. 1 mùi hương lan tỏa. Demy xuất hiện trước mặt hắn với chiếc váy đen ngắn hở lưng trần đầy quyến rũ. Nó lạnh lùng liếc hắn 1 cái rồi bước đến bàn trang điểm lau khô mái tóc còn ướt. Kelvin bị nó cuốn hút hắn không tự chủ tiến đến bên nó đưa tay định sờ tóc nó thì nó lấy con dao thái từ trong tủ đặt trên bàn. Kelvin bật cười rồi ngồi xuống giường cạnh Demy. Nó vừa lau khô tóc vừa nói:
-Anh là muốn giúp Ken bắt cốc Bảo Hân?
-Mượn. Không bắt cốc.
-Lí do?
-Anh em nhờ tôi giúp.
-Anh giúp xong rồi thì về đi.
-Tôi còn chưa làm xong việc sao có thể về.
Demy dừng tay nhìn hắn nhếch mày hỏi:
-Việc gì?
-Đưa cô đi dự tiệc.
Demy tiếp tục makeup
-Tôi có thể tự đi.
-Tôi sẵn lòng bế cô lên xe.
Demy lườm Kelvin rồi cười nhếch mép:
-Tôi sẽ đi với anh nhưng với 1 điều kiện.
-Nói đi.
-Tôi muốn anh kể lại cho tôi nghe về tên bóng lần trước anh gặp.
Kelvin mặt lãnh đạm thân nhiệt hạ xuống âm độ nhìn Demy làm nó hơi rùng mình. Hắn gằn từng chữ:
-Đừng có nhắc chuyện đó với tôi nữa.
Demy nhúng vai cũng gằn từng chữ:
-Anh cũng đừng có kiếm chuyện với tôi nữa.
Kelvin nắm lấy tay nó tiến sát tới nó miệng kề tai nó làm nó giật mình nhớ lại cảnh hắn hôn tai nó khi ngồi trong xe. Mặt nó chưa đánh má hồng mà đã đỏ ửng. Kelvin nhàn nhạt nói:
-5:00pm
"Cốc cốc.... Cốc cốc...."
Luzy vừa chọn quần áo vừa lằm bằm chửi:
-Mấy tên đó ăn không ngồi rồi gõ cửa hoài.
Demy đang tắm nói vọng ra:
-Mày ra mở cửa cho 2 thằng chả đi. Còn ngồi đó nữa.
-Kệ đi. Gõ 1 hồi rồi cũng ngưng. Ăn no không việc gì làm đến hoài.
"Cốc cốc..."
Demy bực bội nói:
-Mở cửa đi tao nhức đầu quá.
Luzy tức tối bỏ chiếc váy xuống dùng dằn ra mở cửa. Nó rủa:
-Dai lì. Người ta đã không muốn mở rồi mà gõ hoài.
Nó vừa mở cửa ra thấy 1 tên phục vụ ôm tay thổi thổi nhìn Luzy đầy oán trách. Luzy tặc lưỡi ánh mắt thông cảm "Nếu tôi biết là 2 tên này nhờ anh bạn gõ cửa thì tôi đã mở cửa sớm hơn"
Kelvin đẩy cửa vào: -Đừng có đo độ bướng với tụi tôi.
Luzy cười nham nhỡ: -Tôi biết mấy anh lì như trâu rồi khỏi khoe.
Kelvin mặt lạnh không thèm để tâm câu nói của Luzy. Ken đứng trước cửa nhăn nhó lườm nó. Luzy thấy cái mặt như bị bón của Ken rất hài lòng:
-Nghe không lọt tai có thể về. Không ti..(tiễn)
Nó chưa nói hết câu bị Ken lôi đi. Kelvin mặt thờ ơ như không có gì rồi đóng cửa tay cầm cuốn tạp chí nhàn nhã ngồi xuống ghế. 1 mùi hương lan tỏa. Demy xuất hiện trước mặt hắn với chiếc váy đen ngắn hở lưng trần đầy quyến rũ. Nó lạnh lùng liếc hắn 1 cái rồi bước đến bàn trang điểm lau khô mái tóc còn ướt. Kelvin bị nó cuốn hút hắn không tự chủ tiến đến bên nó đưa tay định sờ tóc nó thì nó lấy con dao thái từ trong tủ đặt trên bàn. Kelvin bật cười rồi ngồi xuống giường cạnh Demy. Nó vừa lau khô tóc vừa nói:
-Anh là muốn giúp Ken bắt cốc Bảo Hân?
-Mượn. Không bắt cốc.
-Lí do?
-Anh em nhờ tôi giúp.
-Anh giúp xong rồi thì về đi.
-Tôi còn chưa làm xong việc sao có thể về.
Demy dừng tay nhìn hắn nhếch mày hỏi:
-Việc gì?
-Đưa cô đi dự tiệc.
Demy tiếp tục makeup
-Tôi có thể tự đi.
-Tôi sẵn lòng bế cô lên xe.
Demy lườm Kelvin rồi cười nhếch mép:
-Tôi sẽ đi với anh nhưng với 1 điều kiện.
-Nói đi.
-Tôi muốn anh kể lại cho tôi nghe về tên bóng lần trước anh gặp.
Kelvin mặt lãnh đạm thân nhiệt hạ xuống âm độ nhìn Demy làm nó hơi rùng mình. Hắn gằn từng chữ:
-Đừng có nhắc chuyện đó với tôi nữa.
Demy nhúng vai cũng gằn từng chữ:
-Anh cũng đừng có kiếm chuyện với tôi nữa.
Kelvin nắm lấy tay nó tiến sát tới nó miệng kề tai nó làm nó giật mình nhớ lại cảnh hắn hôn tai nó khi ngồi trong xe. Mặt nó chưa đánh má hồng mà đã đỏ ửng. Kelvin nhàn nhạt nói:
-Tôi sẽ trị bệnh cứng đầu của cô.
"Chụt" Hắn lại hôn tai nó. Nó giẫm vào chân hắn rồi đẩy hắn ra không nói gì. Hắn cười sung sướng. Cuối cùng nó cũng ngoan ngoãn để hắn đưa đi dự tiệc.
5:00pm
"Cốc cốc.... Cốc cốc...."
Luzy vừa chọn quần áo vừa lằm bằm chửi:
-Mấy tên đó ăn không ngồi rồi gõ cửa hoài.
Demy đang tắm nói vọng ra:
-Mày ra mở cửa cho 2 thằng chả đi. Còn ngồi đó nữa.
-Kệ đi. Gõ 1 hồi rồi cũng ngưng. Ăn no không việc gì làm đến hoài.
"Cốc cốc..."
Demy bực bội nói:
-Mở cửa đi tao nhức đầu quá.
Luzy tức tối bỏ chiếc váy xuống dùng dằn ra mở cửa. Nó rủa:
-Dai lì. Người ta đã không muốn mở rồi mà gõ hoài.
Nó vừa mở cửa ra thấy 1 tên phục vụ ôm tay thổi thổi nhìn Luzy đầy oán trách. Luzy tặc lưỡi ánh mắt thông cảm "Nếu tôi biết là 2 tên này nhờ anh bạn gõ cửa thì tôi đã mở cửa sớm hơn"
Kelvin đẩy cửa vào: -Đừng có đo độ bướng với tụi tôi.
Luzy cười nham nhỡ: -Tôi biết mấy anh lì như trâu rồi khỏi khoe.
Kelvin mặt lạnh không thèm để tâm câu nói của Luzy. Ken đứng trước cửa nhăn nhó lườm nó. Luzy thấy cái mặt như bị bón của Ken rất hài lòng:
-Nghe không lọt tai có thể về. Không ti..(tiễn)
Nó chưa nói hết câu bị Ken lôi đi. Kelvin mặt thờ ơ như không có gì rồi đóng cửa tay cầm cuốn tạp chí nhàn nhã ngồi xuống ghế. 1 mùi hương lan tỏa. Demy xuất hiện trước mặt hắn với chiếc váy đen ngắn hở lưng trần đầy quyến rũ. Nó lạnh lùng liếc hắn 1 cái rồi bước đến bàn trang điểm lau khô mái tóc còn ướt. Kelvin bị nó cuốn hút hắn không tự chủ tiến đến bên nó đưa tay định sờ tóc nó thì nó lấy con dao thái từ trong tủ đặt trên bàn. Kelvin bật cười rồi ngồi xuống giường cạnh Demy. Nó vừa lau khô tóc vừa nói:
-Anh là muốn giúp Ken bắt cốc Bảo Hân?
-Mượn. Không bắt cốc.
-Lí do?
-Anh em nhờ tôi giúp.
-Anh giúp xong rồi thì về đi.
-Tôi còn chưa làm xong việc sao có thể về.
Demy dừng tay nhìn hắn nhếch mày hỏi:
-Việc gì?
-Đưa cô đi dự tiệc.
Demy tiếp tục makeup
-Tôi có thể tự đi.
-Tôi sẵn lòng bế cô lên xe.
Demy lườm Kelvin rồi cười nhếch mép:
-Tôi sẽ đi với anh nhưng với 1 điều kiện.
-Nói đi.
-Tôi muốn anh kể lại cho tôi nghe về tên bóng lần trước anh gặp.
Kelvin mặt lãnh đạm thân nhiệt hạ xuống âm độ nhìn Demy làm nó hơi rùng mình. Hắn gằn từng chữ:
-Đừng có nhắc chuyện đó với tôi nữa.
Demy nhúng vai cũng gằn từng chữ:
-Anh cũng đừng có kiếm chuyện với tôi nữa.
Kelvin nắm lấy tay nó tiến sát tới nó miệng kề tai nó làm nó giật mình nhớ lại cảnh hắn hôn tai nó khi ngồi trong xe. Mặt nó chưa đánh má hồng mà đã đỏ ửng. Kelvin nhàn nhạt nói:
-Tôi sẽ trị bệnh cứng đầu của cô.
"Chụt" Hắn lại hôn tai nó. Nó giẫm vào chân hắn rồi đẩy hắn ra không nói gì. Hắn cười sung sướng. Cuối cùng nó cũng ngoan ngoãn để hắn đưa đi dự tiệc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.