Chương 68: Trường có ma
Qualy Demy
17/12/2017
Hôm nay trời trong xanh, ánh nắng chan hoà luồn qua khe cửa sổ soi sáng 6 gương mặt đang ngáy ngủ ở cuối lớp.
- Tụi bây biết tin gì chưa?
- Tin gì vậy?
- Cái nhà kho sau trường mình có ma đó.
- Thật hả?
- Uh. Tao còn nghe kể cái kho đó từng có người tự tử. Ban đêm còn nghe tiếng khóc nữa.
- Tao cũng vừa nghe con nhỏ lớp bên nói. Người chết là một cô gái do thất tình mà chết. Đêm đến thường đi lang thang gần nhà kho nữa.
- Huhuhu.... ghê quá.
- Hèn gì nhà kho đó không có ai đến. Nhìn âm u thấy ghê.
- Có người đã thấy cô gái đó mắt chảy máu mặc áo trắng không có chân nữa.
- Aaaaa đáng sợ quá.
"Rầm"
- Nè mấy người có thôi đi không. La ó cái gì! Không thấy có người đang ngủ hả?
Luzy vì bị làm ồn mà tỉnh giấc bực bội đập bàn nhìn đám người tụm năm tụm bảy đang nhiều chuyện.
- Còn tụi tôi vì cái đập bàn của cô mà tỉnh đó biết không hả? Kason làu bầu ngốc đầu nhìn Luzy một cách chán nản.
- Gì chứ. Luzy liếc mắt nhìn Kason rồi nhìn Lavy nhếch mép cười. Lavy cũng nhếch mép cười quay sang nhìn Kason nhẹ nhàng hỏi:
- Đang đói bụng hả?
Kason cảm thấy không ổn nhưng cũng thật thà trả lời:
- Cũng hơi đói. Mà sao cô lại hỏi vậy?
- Tại tôi thấy anh hình như đang thèm ăn cái này thì phải?
Lavy vừa nói vừa giơ nấm đấm đến trước mặt Kason làm hắn sợ mắt mở to mặt mày tỉnh táo hẳng sau cơn buồn ngủ mà không cần rửa mặt vội vàng lắc tay lắc đầu:
- Không không đói. Rồi quay sang Luzy rặng một nụ cười:
- Tôi chỉ là đùa thôi. Là tự tôi làm ồn tự tôi tỉnh giấc.
- Luzy vui vẻ gật đầu: - Uh. Tự biết lỗi vậy là ngoan. Rất tốt.
Sau câu nói của Luzy cả đám phá lên cười chỉ mỗi Kason là mặt méo xẹo không vui nổi.
- Tụi bây biết tin gì chưa?
- Tin gì vậy?
- Cái nhà kho sau trường mình có ma đó.
- Thật hả?
- Uh. Tao còn nghe kể cái kho đó từng có người tự tử. Ban đêm còn nghe tiếng khóc nữa.
- Tao cũng vừa nghe con nhỏ lớp bên nói. Người chết là một cô gái do thất tình mà chết. Đêm đến thường đi lang thang gần nhà kho nữa.
- Huhuhu.... ghê quá.
- Hèn gì nhà kho đó không có ai đến. Nhìn âm u thấy ghê.
- Có người đã thấy cô gái đó mắt chảy máu mặc áo trắng không có chân nữa.
- Aaaaa đáng sợ quá.
"Rầm"
- Nè mấy người có thôi đi không. La ó cái gì! Không thấy có người đang ngủ hả?
Luzy vì bị làm ồn mà tỉnh giấc bực bội đập bàn nhìn đám người tụm năm tụm bảy đang nhiều chuyện.
- Còn tụi tôi vì cái đập bàn của cô mà tỉnh đó biết không hả? Kason làu bầu ngốc đầu nhìn Luzy một cách chán nản.
- Gì chứ. Luzy liếc mắt nhìn Kason rồi nhìn Lavy nhếch mép cười. Lavy cũng nhếch mép cười quay sang nhìn Kason nhẹ nhàng hỏi:
- Đang đói bụng hả?
Kason cảm thấy không ổn nhưng cũng thật thà trả lời:
- Cũng hơi đói. Mà sao cô lại hỏi vậy?
- Tại tôi thấy anh hình như đang thèm ăn cái này thì phải?
Lavy vừa nói vừa giơ nấm đấm đến trước mặt Kason làm hắn sợ mắt mở to mặt mày tỉnh táo hẳng sau cơn buồn ngủ mà không cần rửa mặt vội vàng lắc tay lắc đầu:
- Không không đói. Rồi quay sang Luzy rặng một nụ cười:
- Tôi chỉ là đùa thôi. Là tự tôi làm ồn tự tôi tỉnh giấc.
- Luzy vui vẻ gật đầu: - Uh. Tự biết lỗi vậy là ngoan. Rất tốt.
Sau câu nói của Luzy cả đám phá lên cười chỉ mỗi Kason là mặt méo xẹo không vui nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.