Chương 17
Chiryu Vũ
16/03/2015
Sáng sớm tới trường, nhỏ đã bay ngay lên phòng phát thanh. Nhỏ biết giờ này 11a đã tới đông đủ. Nhỏ nói với Thanh Thuỵ cho nhỏ mượn loa phát thanh trường một lúc nhưng ả ko chịu nghe. Vậy là nhỏ ta bị nhỏ đánh cho tan xác. Dù ko học võ nhưng là một... thì đánh ngất một người thì khó gì.
Nhỏ cầm mic. Tự nhiên, ở đâu ra có một nguồn sinh khí tiếp xúc cho nhỏ, cho nhỏ tự tin. Nhỏ nói thật to vào mic:
-Chào các bạn, mình là Lâm Hoà Thanh Quỳnh, học sinh lớp 11a. Do có nhiều chuyện xảy ra, Quỳnh mong 11a tha lỗi cho Quỳnh. Vì biết các bạn ko muốn nghe Quỳnh nói nên Quỳnh sẽ hát cho các bạn nghe, mong khi nghe xong các bạn sẽ đối xử với Quỳnh như trước.
Vậy là nhỏ hát. Cái giọng hát trong treo đc truyền vào loa nghe sao mà hay tới vậy. Nhẹ nhàng truyền cảm, mang sự hối hận và buồn bã.
Xong, nhỏ trở về lớp.
11a đã đứng chờ nhỏ ở cửa. Hắn có lẽ là đại diện cho lớp bước lên trước mặt nhỏ, hỏi với giọng thực sự nghiêm túc:
-Cậu....đã làm gì Thanh Thuỵ?-hắn nhìn nhỏ với ánh mắt chờ đợi.
Hình như cả lớp cùng chung một câu hỏi hay sao í. Nhỏ bỗng thấy hơi chạnh lòng nhưng nhanh chóng trở lại với vẻ mặt hối hận cực kì
-Sao thế?-hắn đột nhiên ân cần
-Hix...tớ..đánh nhỏ ngất xỉu ở phòng phát thanh-nhỏ lí nhí
ko gian bỗng chìm vào yên lặng
Và........
-Ôi, yêu cậu quá Quỳnh ơi-Cả lũ con gái nhào vào nhỏ trừ An
Vậy là mọi thứ bình thường trở lại. Lại một nút thắt đc gỡ rối. Ai biết đâu, người gở ko phải là nhỏ mà chính là cô tiểu thư lạnh lùng. Cô chính là người thuê người đàn ông và thằng bé hát rong....
Cô thực sự là ai? Nhỏ là ai? Tuy chưa biết nhưng chắc chắn một điều.....họ là người tốt!
Nhỏ cầm mic. Tự nhiên, ở đâu ra có một nguồn sinh khí tiếp xúc cho nhỏ, cho nhỏ tự tin. Nhỏ nói thật to vào mic:
-Chào các bạn, mình là Lâm Hoà Thanh Quỳnh, học sinh lớp 11a. Do có nhiều chuyện xảy ra, Quỳnh mong 11a tha lỗi cho Quỳnh. Vì biết các bạn ko muốn nghe Quỳnh nói nên Quỳnh sẽ hát cho các bạn nghe, mong khi nghe xong các bạn sẽ đối xử với Quỳnh như trước.
Vậy là nhỏ hát. Cái giọng hát trong treo đc truyền vào loa nghe sao mà hay tới vậy. Nhẹ nhàng truyền cảm, mang sự hối hận và buồn bã.
Xong, nhỏ trở về lớp.
11a đã đứng chờ nhỏ ở cửa. Hắn có lẽ là đại diện cho lớp bước lên trước mặt nhỏ, hỏi với giọng thực sự nghiêm túc:
-Cậu....đã làm gì Thanh Thuỵ?-hắn nhìn nhỏ với ánh mắt chờ đợi.
Hình như cả lớp cùng chung một câu hỏi hay sao í. Nhỏ bỗng thấy hơi chạnh lòng nhưng nhanh chóng trở lại với vẻ mặt hối hận cực kì
-Sao thế?-hắn đột nhiên ân cần
-Hix...tớ..đánh nhỏ ngất xỉu ở phòng phát thanh-nhỏ lí nhí
ko gian bỗng chìm vào yên lặng
Và........
-Ôi, yêu cậu quá Quỳnh ơi-Cả lũ con gái nhào vào nhỏ trừ An
Vậy là mọi thứ bình thường trở lại. Lại một nút thắt đc gỡ rối. Ai biết đâu, người gở ko phải là nhỏ mà chính là cô tiểu thư lạnh lùng. Cô chính là người thuê người đàn ông và thằng bé hát rong....
Cô thực sự là ai? Nhỏ là ai? Tuy chưa biết nhưng chắc chắn một điều.....họ là người tốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.