Chương 7
Chiryu Vũ
16/03/2015
Rầm........
Một lần nữa, cánh cửa sắt bật tung. Một chàng trai với mái tóc gỗ mun, ánh mắt hằn lên những tia đáng sợ bước vào. Theo sau là hắn trong bộ đồng phục nhàu nát.
An chẳng thèm liếc họ. Một sức mạnh giúp cô bật tung những sợi dây thừng đáng nguyền rủa. Cô chạy tới bên nhỏ. Khoé mắt tiểu thư lạnh lùng chợt xuất hiện một thứ gì đó ươn ướt và nóng hổi nhưng cô ko quan tâm và cũng ko biết đó là gì. Điều cô quan tâm lúc này là lịch sử sẽ được tiếp diễn......
-Joe, ta thật ko ngờ mi lại dám làm cái trò hèn hạ này!-Lâm Duyệt lên giọng, oai quyền như một bậc đế vương
-Thái tử, xin người tha tội. Thần thật sự ko biết đó là người phụ nữ của người. Xin người tha tội-Tóc Hung Đỏ hiểu ra vấn đề, vội vàng quỳ lạy dưới chân Lâm Duyệt, sắc mặt tái nhợt
-Dù ta có tha nhưng mi cx sẽ chẳng sống nổi đâu.-Cậu khẽ đánh mắt nhìn về phía cô nàng lạnh lùng đang ôm nhỏ trong vòng tay và người bạn thân đứng bên cạnh rồi đạp Joe thẳng ra xa, miệng lẩm bẩm"ta còn ko thoát nổi nói gì đến mi"
Joe sợ hãi, co rúm người vào trong góc phòng. Bọn đàn em Joe thấy vậy thì toát mồ hôi lạnh. Rốt cục thì những người trước mặt là ai mà có thể làm cho đại ca uy quyền của chúng sợ tới vậy?
-Tiểu thư Shine, Quỳnh ko sao đâu, chỉ là mệt và lo lắng nên ngất đi thôi. Tôi sẽ đưa 2 người về Hoàng Cung. Có lẽ ông ấy sẽ cho người giải quyết....-Lâm Duyệt cố gắng trấn an An
-Giết hết!-An lạnh lùng nhưng ánh mắt ngập tràn yêu thương lại nhìn về phía nhỏ.
-Saoo..?-Lâm Duyệt kinh hoàng
-Ta nói giết hết. Ngươi nên nhớ ngươi là ai! Đừng để ta nói lại!- An trừng mắt. An thật đáng sợ. Từ trước tới nay cô chưa bao giờ như vậy.
-Bắt hết bọn chúng lại- Lâm Duyệt hét lên rồi đánh An ngất xỉu. Bình thường thì cậu đánh ko lại nhưng cô đang bị cảm xúc chi phối nên mới có thể yên giấc nằm trong vòng tay cậu.
Lâm Duyệt bế An trên tay có hắn thì lại phải bồng nhỏ. 4 con người tài sắc vẹn toàn nhưng thân phận còn đang bí ẩn bước đi, để lại cho lũ người phía sau một cơn ác mộng mang tên ''Tiểu thư Shine''
Một lần nữa, cánh cửa sắt bật tung. Một chàng trai với mái tóc gỗ mun, ánh mắt hằn lên những tia đáng sợ bước vào. Theo sau là hắn trong bộ đồng phục nhàu nát.
An chẳng thèm liếc họ. Một sức mạnh giúp cô bật tung những sợi dây thừng đáng nguyền rủa. Cô chạy tới bên nhỏ. Khoé mắt tiểu thư lạnh lùng chợt xuất hiện một thứ gì đó ươn ướt và nóng hổi nhưng cô ko quan tâm và cũng ko biết đó là gì. Điều cô quan tâm lúc này là lịch sử sẽ được tiếp diễn......
-Joe, ta thật ko ngờ mi lại dám làm cái trò hèn hạ này!-Lâm Duyệt lên giọng, oai quyền như một bậc đế vương
-Thái tử, xin người tha tội. Thần thật sự ko biết đó là người phụ nữ của người. Xin người tha tội-Tóc Hung Đỏ hiểu ra vấn đề, vội vàng quỳ lạy dưới chân Lâm Duyệt, sắc mặt tái nhợt
-Dù ta có tha nhưng mi cx sẽ chẳng sống nổi đâu.-Cậu khẽ đánh mắt nhìn về phía cô nàng lạnh lùng đang ôm nhỏ trong vòng tay và người bạn thân đứng bên cạnh rồi đạp Joe thẳng ra xa, miệng lẩm bẩm"ta còn ko thoát nổi nói gì đến mi"
Joe sợ hãi, co rúm người vào trong góc phòng. Bọn đàn em Joe thấy vậy thì toát mồ hôi lạnh. Rốt cục thì những người trước mặt là ai mà có thể làm cho đại ca uy quyền của chúng sợ tới vậy?
-Tiểu thư Shine, Quỳnh ko sao đâu, chỉ là mệt và lo lắng nên ngất đi thôi. Tôi sẽ đưa 2 người về Hoàng Cung. Có lẽ ông ấy sẽ cho người giải quyết....-Lâm Duyệt cố gắng trấn an An
-Giết hết!-An lạnh lùng nhưng ánh mắt ngập tràn yêu thương lại nhìn về phía nhỏ.
-Saoo..?-Lâm Duyệt kinh hoàng
-Ta nói giết hết. Ngươi nên nhớ ngươi là ai! Đừng để ta nói lại!- An trừng mắt. An thật đáng sợ. Từ trước tới nay cô chưa bao giờ như vậy.
-Bắt hết bọn chúng lại- Lâm Duyệt hét lên rồi đánh An ngất xỉu. Bình thường thì cậu đánh ko lại nhưng cô đang bị cảm xúc chi phối nên mới có thể yên giấc nằm trong vòng tay cậu.
Lâm Duyệt bế An trên tay có hắn thì lại phải bồng nhỏ. 4 con người tài sắc vẹn toàn nhưng thân phận còn đang bí ẩn bước đi, để lại cho lũ người phía sau một cơn ác mộng mang tên ''Tiểu thư Shine''
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.