Chương 35: Nhiệm Vụ Cuối Cùng (P2)
Chiryu Vũ
10/03/2016
Có lẽ ngày hôm qua thú vị nên hôm nay nhỏ đã dậy từ rất sớm. Có điều
có người có dậy sớm hơn-người cùng sống chung nhà với nhỏ-bà.
_Bà! Sao bà dậy sớm vậy?-Quỳnh ngạc nhiên. Nhỏ có đánh thức bà sao?
_LẠi đây, chúng ta nói chuyện!-Thẩm Huỳnh Liên-bà của nhỏ nghiêm túc gọi nhỏ tới
_Dạ-Thấy tình hình không bình thường, nhỏ cx nghiêm túc hơn chút chút
_Hôm nay cháu sẽ nghỉ học-Không đợi Quỳnh phản ứng, bà tiếp tục nói-Bà đã nhận nhiệm vụ cuối cùng. Hôm nay cháu sẽ tới đó giám sát.
_Nhiệm vụ của cháu là gì ạ?
_Ám sát Thái tử của Kanya Mius.
Dù nhỏ rất muốn làm nhiệm vụ cuối cùng nhưng việc giết Lâm Duyệt....nhỏ không làm đc! Tuy có hoá thành Rosa đi chăng nữa nhưng lần này là người nhỏ quen biết...là chồng của Tiên An....là bạn thân của hắn....!! Nghĩ tới hắn, một dòng nước ấm như len lỏi tới khắp mọi nơi trong cơ thể nhỏ....
_Cháu ko thể giết người này. Đây là bạn của cháu!
_Trước tiên cứ thử thăm dò đã. Việc giết người, có thể mượn tay người khác làm. Lát nx, cháu sẽ đột nhập và Royal Villa, hãy tìm hiểu nơi Thái tử đó sống rồi chúng ta sẽ nói tiếp.
_Nhưng cháu...
_Hoàn thành nhiệm vụ này, cháu sẽ trở lại là một cô gái bình thường....
............
Biệt thự Hoàng cung rộng lớn nhưng khu của Thái tử thì chỉ bằng một góc nhỏ trong số đó. Rộng hơn hết là khu nhà của Thái tử Phi, cx chính là Mỹ Tiên An-Analise Ruana. Nhỏ thân thủ nhanh nhẹn lẻn vào trong phòng của Thái tử, chỉ thấy ở đó là một màu vàng lấp lánh. Vàng này cx chẳng phải vàng thật, chỉ là dát vàng thôi nhưng bên trong thì cx làm bằng những vật liệu không hề rẻ.
Nhỏ tự nhiên cầm khăn lau lau lau những vật trong phòng. Hiện tại, nhỏ đang cải trang thành một người quét dọn phòng mà tới đây dọn dẹp. Công nhận bà Thẩm lên kế hoạch chu đáo thật! Chuẩn bị cả đồng phục cho nhỏ nx.
Đang ''quét dọn phòng'' thì một tiếng cửa bật mở, tiếp theo là giọng một người phụ nữ nghiêm khắc vang lên
_Người kia kia! Tại sao cô lại dọn ở đây?
Đó là một người phụ nữ mặc vest đen, áo sơ mi trắng, ngoại hình trang nhã, thanh thoát mà đậm đà như thủy mặc nhưng lại nghiêm nghị cùng phong thái quản lí vô cùng đáng sợ. Bà ta tuy tuổi có khi đã gần năm mươi nhưng thân hình lại thon thả, làn da không trắng nhưng cx ko quá sậm màu lại hoàn toàn không có vết nhăn gì. Bà ta khẽ đẩy gọng kính vàng lên, vừa chăm chăm nhìn theo từng cử chỉ, động tác của nhỏ.
_Thái tử nói tôi dọn ở đây. Hôm nay Người sẽ đưa bạn tới.
Đáng nhẽ sau giờ học hôm nay Lâm Duyệt sẽ mời 3 người bọn họ tới dự lễ kỉ niệm một tháng ngày cưới tạm thời của cậu ta và An. Nhỏ nằm trong số đó, đương nhiên là biết rồi. Và nhỏ nghĩ người phụ nữ kia cx biết!
_Vậy cô dọn cho sạch sẽ vào!-Người phụ nữ chớp mắt thật chậm như thể hiện sự đồng ý rồi quay người định bước đi. Trước khi đi, người đó con quay sang nói với nhỏ-Lần sau, nhớ phải nói ''Thưa tổng quản Mine''.
_Thưa tổng quản Mine, đã rõ!
Người phụ nữ khẽ khựng lại một chút rồi nhanh chóng cất bước.
Nhỏ thầm thở phào nhẹ nhõm vì đại nạn đã qua. Tiếp tục làm công việc thăm dò của mình, trong lòng nhỏ bỗng nổi lên một cỗ bất an.
Sau này, trong khi cùng ngồi đàm đạo về quá khứ cùng chị gái, nhỏ thầm thở dài oán trách tại sao ngày đó không nhận ra âm mưu của vị nữ quản gia đáng sợ kia.
Bạn nhỏ Thanh Quỳnh từ sau khi bị tổng quản Mine nhìn thấy thì lập tức sợ bị chú ý, liền không thể chuồn khỏi đó, vô cùng bực bội.
Cho tới buổi tối, Lâm Duyệt trở về, nhìn thấy căn phòng sạch sẽ hơn thường ngày liền cảm thấy có chút quái dị. Từ khi nào mà phòng cậu lại có vẻ giống một căn phòng như thế này chứ?
Nhân lúc cậu không để ý, nhỏ phi thân qua cửa sổ, trước khi đi tuyệt nhiên không lưu lại bất cứ dấu vết gì. Cầm balo phóng tới nhà vệ sinh nữ, nhỏ vô cùng tự tin về khả năng ẩn nấp siêu hạng của chính mình. Nhỏ không biết, không chỉ một người mà rất nhiều người nhìn thấy bóng dáng nhỏ chạy đi.
Lâm Duyệt thấy không ổn, liền gọi vị tổng quản của mình tới tra hỏi. Đó là một chàng trai tuổi chừng 30, nét mặt cương nghị, khuôn mặt góc cạnh, ngũ quan có vài phần khắc khổ, hoàn toàn không phù hợp với độ tuổi thật sự
_Sebastian, hôm nay đã ai vào phòng tôi?-Lâm Duyệt bức cung, tỏa ra khí chất một nhà lãnh đạo uy thế tôn nghiêm
_Camera giám sát khu vực bị hỏng, tôi đã điều người tới giám sát nhưng hai người này lại bị người ta đánh thuốc mê-Sebastian nói không thừa lấy một chữ
_Đã đoán được hay chưa kẻ nào?-Ngữ khí băng lãnh hoàn toàn khác hẳn Thượng Lâm Duyệt cao cao tại thượng hàng ngày
_Đã!-Sebastian gật đầu
_Thái tử Phi đã biết chuyện này chưa?
_Đã!
Nói tới Thái tử Phi, Sebastian đáy mắt lóe lên tia sáng, hoàn toàn thán phục. Trong mắt hắn, người mà hắn đáng để phục vụ, ngoài cô ra không có kẻ thứ 2. Hắn phục vụ Thượng Lâm Duyệt vốn cũng chính là phục vụ cô, hơn nữa còn là cô yêu cầu, chính hắn không thể không nghe.
Lâm Duyệt thực sự có chút ghen tị, ghen với cả hai người. Ghen với Sebas bởi hắn là người cô tín nhiệm nhất. Còn hắn ghen tị với cô là bởi trong mắt Sebas, cậu hoàn toàn không bằng một góc nhỏ của cô.
Mà tạm dừng chuyện này đã. Bây giờ không phải lúc nói mấy cái chuyện linh tinh vớ vẩn này!
_Hoàn thành tốt!-Không phải một câu dặn dò mà ngữ khí của Lâm Duyệt hoàn toàn là ra lệnh
_Đã!-Sebas không thích cậu, cũng không muốn nhiều lời
_Hôm nay chỉ có ta cùng Thái tử Phi đàm đạo, hai người kia không tới-Lâm Duyệt tỏ ý thông báo
_Đã-Sebas gật đầu
_Ra ngoài đi. 7h tối chúng ta sẽ dùng bữa_Khẽ phẩy tay, Lâm DUyệt xua đuổi
Sebas không trả lời, vô thanh vô tức lui ra
***
Dùng bữa tối cùng Mỹ Tiên An, tâm tình Lâm Duyệt trở nên vô cùng tốt. Du Duyệt thấy hôm nay Thanh Quỳnh nghỉ học, liền quyết định sẽ không tới chỗ cậu mà chuyến đi thăm bạn gái. Càng tốt! Cậu càng có cơ hội ngồi cùng mĩ nhân bồi dưỡng tình cảm.
An nhấp li rượu khai vị Sherry ngòn ngọt, khuôn mặt băng lãnh dưới ánh nến có vài phần nhu hòa. Hiện tại cô đang cùng cậu ăn một bữa tối lãng mạn trong vườn Thượng Uyển của Royal Villa. An thanh tao quý phái đầy nhã nhặn có đôi mắt bạc đầy xúc cảm; Lâm Duyệt ôn nhu sủng nịch tự mình cắt nhỏ miếng bò bít tết cho cô, gương mặt luôn tươi cười nhưng từ cậu lại tỏa ra một khí chất khác lạ.
Đột nhiên, khi bữa ăn trôi qua một nửa, Lâm Duyệt cảm thấy đầu óc hơi choáng, cậu nói là do cậu uống hơi nhiều rượu. An đỡ cậu về phòng, an bài thật tốt cho cậu rồi ra ngoài tìm bác sĩ riêng.
Quỳnh từ ngoài cửa sổ nhảy vào. Nhỏ nhìn người nằm trên giường, lòng cảm thấy mình thật có lỗi. Nhưng dù có lỗi, nhỏ vẫn sẽ làm, bởi khi hoàn thành, nhỏ sẽ tự do!
_Bà! Sao bà dậy sớm vậy?-Quỳnh ngạc nhiên. Nhỏ có đánh thức bà sao?
_LẠi đây, chúng ta nói chuyện!-Thẩm Huỳnh Liên-bà của nhỏ nghiêm túc gọi nhỏ tới
_Dạ-Thấy tình hình không bình thường, nhỏ cx nghiêm túc hơn chút chút
_Hôm nay cháu sẽ nghỉ học-Không đợi Quỳnh phản ứng, bà tiếp tục nói-Bà đã nhận nhiệm vụ cuối cùng. Hôm nay cháu sẽ tới đó giám sát.
_Nhiệm vụ của cháu là gì ạ?
_Ám sát Thái tử của Kanya Mius.
Dù nhỏ rất muốn làm nhiệm vụ cuối cùng nhưng việc giết Lâm Duyệt....nhỏ không làm đc! Tuy có hoá thành Rosa đi chăng nữa nhưng lần này là người nhỏ quen biết...là chồng của Tiên An....là bạn thân của hắn....!! Nghĩ tới hắn, một dòng nước ấm như len lỏi tới khắp mọi nơi trong cơ thể nhỏ....
_Cháu ko thể giết người này. Đây là bạn của cháu!
_Trước tiên cứ thử thăm dò đã. Việc giết người, có thể mượn tay người khác làm. Lát nx, cháu sẽ đột nhập và Royal Villa, hãy tìm hiểu nơi Thái tử đó sống rồi chúng ta sẽ nói tiếp.
_Nhưng cháu...
_Hoàn thành nhiệm vụ này, cháu sẽ trở lại là một cô gái bình thường....
............
Biệt thự Hoàng cung rộng lớn nhưng khu của Thái tử thì chỉ bằng một góc nhỏ trong số đó. Rộng hơn hết là khu nhà của Thái tử Phi, cx chính là Mỹ Tiên An-Analise Ruana. Nhỏ thân thủ nhanh nhẹn lẻn vào trong phòng của Thái tử, chỉ thấy ở đó là một màu vàng lấp lánh. Vàng này cx chẳng phải vàng thật, chỉ là dát vàng thôi nhưng bên trong thì cx làm bằng những vật liệu không hề rẻ.
Nhỏ tự nhiên cầm khăn lau lau lau những vật trong phòng. Hiện tại, nhỏ đang cải trang thành một người quét dọn phòng mà tới đây dọn dẹp. Công nhận bà Thẩm lên kế hoạch chu đáo thật! Chuẩn bị cả đồng phục cho nhỏ nx.
Đang ''quét dọn phòng'' thì một tiếng cửa bật mở, tiếp theo là giọng một người phụ nữ nghiêm khắc vang lên
_Người kia kia! Tại sao cô lại dọn ở đây?
Đó là một người phụ nữ mặc vest đen, áo sơ mi trắng, ngoại hình trang nhã, thanh thoát mà đậm đà như thủy mặc nhưng lại nghiêm nghị cùng phong thái quản lí vô cùng đáng sợ. Bà ta tuy tuổi có khi đã gần năm mươi nhưng thân hình lại thon thả, làn da không trắng nhưng cx ko quá sậm màu lại hoàn toàn không có vết nhăn gì. Bà ta khẽ đẩy gọng kính vàng lên, vừa chăm chăm nhìn theo từng cử chỉ, động tác của nhỏ.
_Thái tử nói tôi dọn ở đây. Hôm nay Người sẽ đưa bạn tới.
Đáng nhẽ sau giờ học hôm nay Lâm Duyệt sẽ mời 3 người bọn họ tới dự lễ kỉ niệm một tháng ngày cưới tạm thời của cậu ta và An. Nhỏ nằm trong số đó, đương nhiên là biết rồi. Và nhỏ nghĩ người phụ nữ kia cx biết!
_Vậy cô dọn cho sạch sẽ vào!-Người phụ nữ chớp mắt thật chậm như thể hiện sự đồng ý rồi quay người định bước đi. Trước khi đi, người đó con quay sang nói với nhỏ-Lần sau, nhớ phải nói ''Thưa tổng quản Mine''.
_Thưa tổng quản Mine, đã rõ!
Người phụ nữ khẽ khựng lại một chút rồi nhanh chóng cất bước.
Nhỏ thầm thở phào nhẹ nhõm vì đại nạn đã qua. Tiếp tục làm công việc thăm dò của mình, trong lòng nhỏ bỗng nổi lên một cỗ bất an.
Sau này, trong khi cùng ngồi đàm đạo về quá khứ cùng chị gái, nhỏ thầm thở dài oán trách tại sao ngày đó không nhận ra âm mưu của vị nữ quản gia đáng sợ kia.
Bạn nhỏ Thanh Quỳnh từ sau khi bị tổng quản Mine nhìn thấy thì lập tức sợ bị chú ý, liền không thể chuồn khỏi đó, vô cùng bực bội.
Cho tới buổi tối, Lâm Duyệt trở về, nhìn thấy căn phòng sạch sẽ hơn thường ngày liền cảm thấy có chút quái dị. Từ khi nào mà phòng cậu lại có vẻ giống một căn phòng như thế này chứ?
Nhân lúc cậu không để ý, nhỏ phi thân qua cửa sổ, trước khi đi tuyệt nhiên không lưu lại bất cứ dấu vết gì. Cầm balo phóng tới nhà vệ sinh nữ, nhỏ vô cùng tự tin về khả năng ẩn nấp siêu hạng của chính mình. Nhỏ không biết, không chỉ một người mà rất nhiều người nhìn thấy bóng dáng nhỏ chạy đi.
Lâm Duyệt thấy không ổn, liền gọi vị tổng quản của mình tới tra hỏi. Đó là một chàng trai tuổi chừng 30, nét mặt cương nghị, khuôn mặt góc cạnh, ngũ quan có vài phần khắc khổ, hoàn toàn không phù hợp với độ tuổi thật sự
_Sebastian, hôm nay đã ai vào phòng tôi?-Lâm Duyệt bức cung, tỏa ra khí chất một nhà lãnh đạo uy thế tôn nghiêm
_Camera giám sát khu vực bị hỏng, tôi đã điều người tới giám sát nhưng hai người này lại bị người ta đánh thuốc mê-Sebastian nói không thừa lấy một chữ
_Đã đoán được hay chưa kẻ nào?-Ngữ khí băng lãnh hoàn toàn khác hẳn Thượng Lâm Duyệt cao cao tại thượng hàng ngày
_Đã!-Sebastian gật đầu
_Thái tử Phi đã biết chuyện này chưa?
_Đã!
Nói tới Thái tử Phi, Sebastian đáy mắt lóe lên tia sáng, hoàn toàn thán phục. Trong mắt hắn, người mà hắn đáng để phục vụ, ngoài cô ra không có kẻ thứ 2. Hắn phục vụ Thượng Lâm Duyệt vốn cũng chính là phục vụ cô, hơn nữa còn là cô yêu cầu, chính hắn không thể không nghe.
Lâm Duyệt thực sự có chút ghen tị, ghen với cả hai người. Ghen với Sebas bởi hắn là người cô tín nhiệm nhất. Còn hắn ghen tị với cô là bởi trong mắt Sebas, cậu hoàn toàn không bằng một góc nhỏ của cô.
Mà tạm dừng chuyện này đã. Bây giờ không phải lúc nói mấy cái chuyện linh tinh vớ vẩn này!
_Hoàn thành tốt!-Không phải một câu dặn dò mà ngữ khí của Lâm Duyệt hoàn toàn là ra lệnh
_Đã!-Sebas không thích cậu, cũng không muốn nhiều lời
_Hôm nay chỉ có ta cùng Thái tử Phi đàm đạo, hai người kia không tới-Lâm Duyệt tỏ ý thông báo
_Đã-Sebas gật đầu
_Ra ngoài đi. 7h tối chúng ta sẽ dùng bữa_Khẽ phẩy tay, Lâm DUyệt xua đuổi
Sebas không trả lời, vô thanh vô tức lui ra
***
Dùng bữa tối cùng Mỹ Tiên An, tâm tình Lâm Duyệt trở nên vô cùng tốt. Du Duyệt thấy hôm nay Thanh Quỳnh nghỉ học, liền quyết định sẽ không tới chỗ cậu mà chuyến đi thăm bạn gái. Càng tốt! Cậu càng có cơ hội ngồi cùng mĩ nhân bồi dưỡng tình cảm.
An nhấp li rượu khai vị Sherry ngòn ngọt, khuôn mặt băng lãnh dưới ánh nến có vài phần nhu hòa. Hiện tại cô đang cùng cậu ăn một bữa tối lãng mạn trong vườn Thượng Uyển của Royal Villa. An thanh tao quý phái đầy nhã nhặn có đôi mắt bạc đầy xúc cảm; Lâm Duyệt ôn nhu sủng nịch tự mình cắt nhỏ miếng bò bít tết cho cô, gương mặt luôn tươi cười nhưng từ cậu lại tỏa ra một khí chất khác lạ.
Đột nhiên, khi bữa ăn trôi qua một nửa, Lâm Duyệt cảm thấy đầu óc hơi choáng, cậu nói là do cậu uống hơi nhiều rượu. An đỡ cậu về phòng, an bài thật tốt cho cậu rồi ra ngoài tìm bác sĩ riêng.
Quỳnh từ ngoài cửa sổ nhảy vào. Nhỏ nhìn người nằm trên giường, lòng cảm thấy mình thật có lỗi. Nhưng dù có lỗi, nhỏ vẫn sẽ làm, bởi khi hoàn thành, nhỏ sẽ tự do!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.