Chương 3
Thu Đường Miêu
19/04/2018
Hơi nước tràn ngập ở trong phòng tắm không lớn, làm cho bóng người trong
phòng tắm có vẻ không rõ ràng lắm. Dùng gạch men sứ ngà voi màu trắng
lát nền phòng tắm, chỉ có thể thỉnh thoảng nghe thấy tiếng nước bị quẫy
động…… Cùng với không khí tràn ngập ái muội làm cho người ta không cách
nào bỏ qua.
Đầu Hạ Noãn dựa vào thành bồn tắm, cằm nâng lên phía trước, phần cổ hình thành một đường cong duyên dáng. Hai tay cô giơ qua đỉnh đầu vươn về phía sau, nhìn lại theo hai tay trắng nõn mảnh khảnh của cô, phát hiện trên cổ tay gầy yếu có một còng tay màu trắng bạc. Dây xích còng tay xuyên qua ống nước màu trắng phía sau bồn tắm, làm cho đôi tay của cô chỉ có thể duy trì một tư thế, không cách nào nhúc nhích.
Hạ Noãn hơi rũ mi mắt, trên lông mi nhỏ dài nồng đậm dính bọt nước do hơi nước ngưng kết thành. Theo lông mi ngẫu nhiên run rẩy, bọt nước phía trên thỉnh thoảng rơi xuống, dọc theo đường cong khuôn mặt đẹp của cô chậm rãi chảy xuống. Trên mặt cô tràn ngập không vẻ đỏ ửng bình thường, hàm răng cắn chặt môi son, thỉnh thoảng từ bên miệng để lộ ra một tiếng than nhẹ làm người mặt đỏ tim đập.
Thân thể của cô ngâm ở trong nước tắm ấm áp, trong nước hai chân khó nhịn không ngừng đong đưa. Nhưng mà bởi vì đôi tay bị hạn chế, làm cho cô không cách nào giảm bớt tra tấn khó nhịn trên thân thể của mình, chỉ có thể không ngừng đong đưa hai chân, giảm bớt gánh nặng trên người chính mình.
“A.”
Ngay ở lúc Hạ Noãn dần dần không thể chịu đựng được loại tra tấn này, trong mắt xinh đẹp không nhịn được trào ra nước mắt, một tiếng cười khẽ vang lên từ bên cạnh cô.
Hạ Noãn mở mắt, mắt to sóng nước mênh mông nhìn lại nơi phát ra âm thanh. Chỉ thấy thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên từ nhỏ của mình, hai tay đút trong túi quần, từ trên cao nhìn xuống chính mình.
An Nguyên mặc quần màu đen, lqd nút thắt trên áo sơmi màu trắng không chút cẩu thả cài đến cổ, tóc ngắn màu đen cũng chải chỉnh tề. Dáng vẻ sạch sẽ lưu loát có vẻ vô cùng không hợp với phòng tắm và thể • thân • lõa • lồ của Hạ Noãn trong bồn tắm kia.
Trên mặt An Nguyên mang theo nụ cười nghiền ngẫm, lúc nhìn thấy Hạ Noãn nhìn về phía mình, cong lưng cúi thấp người tiến tới gần gương mặt của cô. Nhìn khuôn mặt bị tình • dục tra tấn dụ dỗ người phạm tội của Hạ Noãn, tay trái của anh vươn ra từ trong túi quần, ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt ve theo gương mặt cô.
Bởi vì An Nguyên đột nhiên đụng chạm, lông mi của Hạ Noãn không nhịn được run rẩy, nhưng vẫn không có né tránh đụng chạm của An Nguyên. Hàm răng của cô vẫn cắn môi như cũ, sau khi An Nguyên phát hiện thì ngón trỏ chậm rãi đi tới môi của cô, sau đó đẩy ra hàm răng cắn chặt, nhẹ nhàng duỗi ngón trỏ đi vào, không ngừng trêu chọc đầu lưỡi của cô.
“Ô!”
Bởi vì trong miệng đột nhiên xuất hiện vật lạ, An Nguyên hoạt động ngón trỏ, khiến cho Hạ Noãn không nhịn được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
An Nguyên không chút dao động đối với tiếng hô của Hạ Noãn, anh nheo đôi mắt lại cẩn thận quan sát biểu tình của Hạ Noãn. Ở lúc gương mặt của Hạ Noãn trở nên càng ngày càng đỏ, An Nguyên thong thả rút ngón trỏ ra. Đầu ngón tay kéo ra sợi chỉ bạc (nước miếng đó :3) ái muội, từ từ nhỏ dần, cuối cùng đứt rớt.
An Nguyên nhìn biểu tình mê mang của Hạ Noãn, xoay người ngồi ở bên cạnh bồn tắm. Anh duỗi tay sờ vào trong nước, không thèm để ý tay áo áo sơmi màu trắng bị tẩm ướt một chút nào. Anh sờ đến thứ không ngừng tra tấn Hạ Noãn, lqd vừa thong thả rút nó ra từ trong thân thể của Hạ Noãn vừa tinh tế nhìn biểu tình không ngừng biến hóa theo động tác của anh của Hạ Noãn.
Theo đồ vật rời đi thân thể của mình, Hạ Noãn cầm lòng không được thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chính là theo đó cũng là hư không càng thêm làm cho cô khó nhịn, cô cầm lòng không được lại bắt đầu cọ xát hai chân của mình, trên mặt mang theo biểu tình cầu xin chính mình cũng không biết nhìn về phía An Nguyên.
An Nguyên nhìn biểu tình của Hạ Noãn, trên mặt lộ ra tươi cười dịu dàng vô hại.
“Làm sao vậy?”
Anh vừa vô cùng đứng đắn hỏi Hạ Noãn, vừa dùng ngón tay lên xuống phác họa hai chân ở dưới nước của Hạ Noãn.
“Thật, thật là khó chịu……”
Hạ Noãn nhẹ nhàng cắn môi, rối rắm mãi vẫn là nói ra cảm thụ của mình.
“Hả? Nơi nào khó chịu?”
Tay của An Nguyên từng chút từng chút tới gần cấm địa, lại không ngừng quanh quẩn ở chung quanh cấm địa, chính là không chịu thỏa mãn Hạ Noãn.
“Nơi, nơi đó……”
Hai mắt Hạ Noãn lại lần nữa tràn ngập hơi nước, bởi vì thân thể không chiếm được thỏa mãn, trong giọng nói cũng không tự giác mang theo một chút ủy khuất.
An Nguyên nhìn biểu tình ủy khuất của Hạ Noãn, lại một lần nữa cười khẽ ra tiếng. Anh nâng đùi thon dài của Hạ Noãn lên, đặt ở phía trên đầu gối của mình, cũng không để ý quần áo của mình lại một lần nữa bị nước làm ướt nhẹp.
Một bàn tay của An Nguyên đỡ mắt cá chân nhỏ nhắn tinh xảo của Hạ Noãn, một bàn tay nghiêm túc cẩn thận vuốt ve mỗi một tấc da thịt trên đùi mát mẻ. Trên đùi truyền đến xúc cảm làm cho trái tim của Hạ Noãn ngứa ngáy khó nhịn, mà cảm giác không cách nào thỏa mãn trong cơ thể cũng làm cho cô khổ sở không thôi.
“An Nguyên……”
Hạ Noãn không rõ vì cái gì An Nguyên muốn đối đãi với mình như vậy, trong giọng nói mơ hồ của cô mang theo một chút khóc nức nở.
An Nguyên chuyển tầm mắt chuyên chú ở trên đùi của cô tới trên mặt của cô, anh dừng động tác trong tay không nói gì.
Thân thể của Hạ Noãn bởi vì duy trì thời gian dài một tư thế không thoải mái mà có chút cứng đờ, theo cơ bắp thân thể không linh hoạt, l.q.d những cảm giác làm người xấu hổ • bối rối đó cũng bắt đầu biến mất. Đầu óc có chút tỉnh táo của Hạ Noãn cũng bắt đầu cẩn thận đánh giá An Nguyên ngồi ở một bên, anh nghiêng người ngồi ở bên cạnh bồn tắm màu trắng, thân hình thon dài khiến cho anh cho dù là một dáng ngồi tùy ý cũng tràn ngập cảm giác làm cho người thấy cảnh đẹp ý vui. Áo sơ mi màu trắng của anh sớm bị hơi nước trong phòng tắm làm ướt nhẹp, vải màu trắng trong suốt gắt gao dán ở trên người anh, làm cho làn da của anh như ẩn như hiện, thậm chí có thể thấy hai điểm màu đỏ trước ngực kia. Quần dài màu đen cũng kề sát ở phía trên hai chân của anh, phác hoạ ra đôi chân thon dài và đùi có lực của anh. Một chân trắng noãn của Hạ Noãn đặt ở phía trên hai chân của anh, cùng với quần của anh hình thành hai sắc thái đen trắng đối lập. Đôi tay có màu da không thua kém gì Hạ Noãn kia của anh đặt ở trên đùi của cô, khiến cho hiện tại An Nguyên cho dù quần áo vẫn mặc chỉnh tề ở trên người chính mình, cả người cũng tràn ngập một loại hương vị sắc • dục.
Hạ Noãn nhìn An Nguyên như vậy, không nhịn được mịt mờ nuốt nuốt nước miếng. Cảm thấy đại não vừa mới có chút thanh tỉnh của mình, lại một lần nữa bắt đầu choáng choáng váng váng.
“Hạ Noãn……”
Rốt cuộc giọng nói trong trẻo của An Nguyên cũng vang lên, tay của anh cũng theo đó bắt đầu có động tác.
Anh thong thả theo đường cong của chân nhẹ nhàng huy động, từng chút từng chút tiến vào dưới nước.
“Về sau……”
Theo động tác và giọng nói của anh thân thể của Hạ Noãn bắt đầu căng chặt lên, tay của anh càng đến gần nơi đó, lqđ Hạ Noãn càng khẩn trương hơn, thậm chí bắt đầu ngừng thở.
“Đừng cho người đàn ông nào khác tùy tiện chạm vào em!”
Một chữ cuối cùng của An Nguyên vừa nói ra, ngón tay của anh cũng tùy theo đó hung ác xâm nhập cấm địa.
Rầm ——
Hạ Noãn bụm mặt ngồi dậy thân thể từ bồn tắm, đầu tóc ướt át của cô dính sát vào phần lưng trắng nõn. Thân thể của cô bắt đầu run rẩy, theo động tác run càng ngày càng kịch liệt, trong miệng cũng bắt đầu chậm rãi phát ra một chuỗi tiếng cười quỷ dị.
“Hắc, hắc hắc, hắc hắc hắc, ha ha ha ha ha ha……”
“Gâu gâu gâu!!! Ngao ô ~”
Mà cùng với tiếng cười quỷ dị đột nhiên xuất hiện của cô, là tiếng Nhị Quyển tru lên ở ngoài cửa phòng tắm, cùng tôn nhau lên.
“Ơ…… Cậu nói cái gì?”
Vương Nhụy đang cầm một quyển trên bìa viết《Giáo dục tư tưởng chính trị》, mà nội dung bên trong là một quyển truyện tranh đam mỹ H quay nửa người lại ngây ngốc nhìn Hạ Noãn lộ ra biểu tình ngượng ngùng làm người động tâm ở chỗ ngồi phía sau.
“Mình nói có khả năng mình có cảm giác với An Nguyên, mình hy vọng anh ấy có thể ‘thượng’ mình.”
Mà hoàn toàn không tương xứng với biểu tình ngượng ngùng ngây thơ chính là, lời nói tương đương bích trì (*) mà Hạ Noãn nói ra.
(*) bích trì: cùng âm với từ Bitch trong tiếng Anh, tiếng lóng dân mạng Trung Quốc sử dụng với ý nghĩa chó mẹ, người đàn bà hư hỏng; ý rộng hơn là ‘tiện nhân’, ‘gái mại dâm’. Đa số là ý chê bai, châm biếm; nhưng cũng dùng để chỉ phái nữ đại biếu cho một quần thể dùng lý do đường hoàng ‘theo đuổi tình yêu’, ‘theo đuổi sự nghiệp’, ‘hưởng thụ cuộc sống’ để che che giấu giấu sự thật. Vì nhiều bồ nhí dùng nó làm lý do để từ từ đuổi vợ cả đi, llqqđ hay đồng nghiệp dùng nó làm lý do hãm hại nhau để thăng chức v.v. nên mới làm cho ‘bích trì’ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Ở đây ý nói là lời nói của nữ9 là lấy bích trì (gặp được tình yêu chân chính) làm lý do để che giấu sự thật là muốn xxoo với n9
Vương Nhụy trưng ra khuôn mặt ngốc nghếch nhìn Hạ Noãn một lúc lâu, sau khi lấy lại tinh thần không sao cả tiếp tục nhìn về phía truyện tranh trong tay.
“Vậy làm anh ta ‘thượng’ cậu, bớt cho hai đứa khốn các cậu đoạt Tống Kỳ với mình.”
Đôi tay Hạ Noãn giao nhau tạo thành chữ thập, hai mắt giống như lóe sáng lấp lánh nhìn về phía Vương Nhụy một lần nữa đắm chìm ở trong thế giới đam mỹ làm người ta sôi trào máu sói, vô cùng đứng đắn tràn ngập hương vị học thuật hỏi:
“Vậy như thế nào mới có thể làm anh ấy ‘thượng’ mình đây?”
“Ấn ngã anh ta.”
Hai mắt Vương Nhụy không rời đi truyện tranh trong tay một chút nào, trong giọng nói trả lời Hạ Noãn cũng mang theo hương vị đứng đắn vô cùng không hợp với vấn đề đang thảo luận.
“Mình mạnh mẽ ‘thượng’ anh ấy sao? Như vậy thật không thú vị.”
“Vậy cậu muốn như thế nào?”
“À……”
Hạ Noãn nhìn chằm chằm khẩu hiệu viết trên bảng đen phía trước “Bảo kiếm do gió mài giũa ra, l.d.q hương mai hoa tỏa ra trong rét lạnh” (*), dáng vẻ tự hỏi nghiêm túc muốn chết, chỉ là trong đầu lại tràn ngập tư tưởng ngượng ngùng vô liêm sỉ.
(*) câu này ý nói mọi việc phải trải qua rèn luyện gian khổ, không ngừng rèn luyện mới thành công
“Hy vọng anh ấy có thể bá vương ngạnh thượng cung (cường đoạt = mạnh mẽ ‘thượng’) mình, trói chặt mình, cầm tù mình, quất bằng roi nhỏ cũng có thể nha ~”
“Mẹ nó! Cậu là đồ thích M biến thái!”
“A hắc hắc ~”
Hạ Noãn ghé vào trên bàn sách, nghiêng đầu nhìn tươi cười điềm mỹ lộ ra trên mặt Vương Nhụy, không thèm để ý mình bị bạn thân nói là đồ biến thái một chút nào.
“Nhưng mà……”
“Bang” một tiếng, Vương Nhụy khép lại truyện tranh trong tay, quay đầu lộ vẻ khó hiểu nhìn về phía Hạ Noãn.
“Vì cái gì cậu lại có loại suy nghĩ này?”
Đầu của Hạ Noãn vẫn đặt ở cánh tay của mình như cũ, cô lắc lư đầu qua lại, trái ngắm phải ngắm, cuối cùng nghiêm túc lại lần nữa nhìn về phía Vương Nhụy.
“Không biết. Nhưng mà chính là cảm thấy nếu một người đàn ông bá đạo lại cường thế với mình, lqd lập tức sẽ làm mình thực động tâm. A! Đương nhiên điều kiện tiên quyết là một người bá đạo lại cường thế với mình nha ~”
“Mình cảm thấy điều kiện tiên quyết không phải cái này……”
Vương Nhụy bày ra biểu tình lạnh lung cao ngạo nhìn Hạ Noãn được xưng là thiên tài lộ ra biểu tình khó hiểu ít gặp.
“Điều kiện tiên quyết là người bá đạo cường thế với cậu là tên đàn ông tùy tiện nào cũng được, hay chỉ có thể là An Nguyên đây?”
Thiên tài Hạ Noãn trên mặt luôn treo tươi cười điềm mỹ dịu dàng thoạt nhìn chính là người có IQ (chỉ số thông minh) cao lần đầu tiên biến thành trợn tròn mắt.
Đầu Hạ Noãn dựa vào thành bồn tắm, cằm nâng lên phía trước, phần cổ hình thành một đường cong duyên dáng. Hai tay cô giơ qua đỉnh đầu vươn về phía sau, nhìn lại theo hai tay trắng nõn mảnh khảnh của cô, phát hiện trên cổ tay gầy yếu có một còng tay màu trắng bạc. Dây xích còng tay xuyên qua ống nước màu trắng phía sau bồn tắm, làm cho đôi tay của cô chỉ có thể duy trì một tư thế, không cách nào nhúc nhích.
Hạ Noãn hơi rũ mi mắt, trên lông mi nhỏ dài nồng đậm dính bọt nước do hơi nước ngưng kết thành. Theo lông mi ngẫu nhiên run rẩy, bọt nước phía trên thỉnh thoảng rơi xuống, dọc theo đường cong khuôn mặt đẹp của cô chậm rãi chảy xuống. Trên mặt cô tràn ngập không vẻ đỏ ửng bình thường, hàm răng cắn chặt môi son, thỉnh thoảng từ bên miệng để lộ ra một tiếng than nhẹ làm người mặt đỏ tim đập.
Thân thể của cô ngâm ở trong nước tắm ấm áp, trong nước hai chân khó nhịn không ngừng đong đưa. Nhưng mà bởi vì đôi tay bị hạn chế, làm cho cô không cách nào giảm bớt tra tấn khó nhịn trên thân thể của mình, chỉ có thể không ngừng đong đưa hai chân, giảm bớt gánh nặng trên người chính mình.
“A.”
Ngay ở lúc Hạ Noãn dần dần không thể chịu đựng được loại tra tấn này, trong mắt xinh đẹp không nhịn được trào ra nước mắt, một tiếng cười khẽ vang lên từ bên cạnh cô.
Hạ Noãn mở mắt, mắt to sóng nước mênh mông nhìn lại nơi phát ra âm thanh. Chỉ thấy thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên từ nhỏ của mình, hai tay đút trong túi quần, từ trên cao nhìn xuống chính mình.
An Nguyên mặc quần màu đen, lqd nút thắt trên áo sơmi màu trắng không chút cẩu thả cài đến cổ, tóc ngắn màu đen cũng chải chỉnh tề. Dáng vẻ sạch sẽ lưu loát có vẻ vô cùng không hợp với phòng tắm và thể • thân • lõa • lồ của Hạ Noãn trong bồn tắm kia.
Trên mặt An Nguyên mang theo nụ cười nghiền ngẫm, lúc nhìn thấy Hạ Noãn nhìn về phía mình, cong lưng cúi thấp người tiến tới gần gương mặt của cô. Nhìn khuôn mặt bị tình • dục tra tấn dụ dỗ người phạm tội của Hạ Noãn, tay trái của anh vươn ra từ trong túi quần, ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt ve theo gương mặt cô.
Bởi vì An Nguyên đột nhiên đụng chạm, lông mi của Hạ Noãn không nhịn được run rẩy, nhưng vẫn không có né tránh đụng chạm của An Nguyên. Hàm răng của cô vẫn cắn môi như cũ, sau khi An Nguyên phát hiện thì ngón trỏ chậm rãi đi tới môi của cô, sau đó đẩy ra hàm răng cắn chặt, nhẹ nhàng duỗi ngón trỏ đi vào, không ngừng trêu chọc đầu lưỡi của cô.
“Ô!”
Bởi vì trong miệng đột nhiên xuất hiện vật lạ, An Nguyên hoạt động ngón trỏ, khiến cho Hạ Noãn không nhịn được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
An Nguyên không chút dao động đối với tiếng hô của Hạ Noãn, anh nheo đôi mắt lại cẩn thận quan sát biểu tình của Hạ Noãn. Ở lúc gương mặt của Hạ Noãn trở nên càng ngày càng đỏ, An Nguyên thong thả rút ngón trỏ ra. Đầu ngón tay kéo ra sợi chỉ bạc (nước miếng đó :3) ái muội, từ từ nhỏ dần, cuối cùng đứt rớt.
An Nguyên nhìn biểu tình mê mang của Hạ Noãn, xoay người ngồi ở bên cạnh bồn tắm. Anh duỗi tay sờ vào trong nước, không thèm để ý tay áo áo sơmi màu trắng bị tẩm ướt một chút nào. Anh sờ đến thứ không ngừng tra tấn Hạ Noãn, lqd vừa thong thả rút nó ra từ trong thân thể của Hạ Noãn vừa tinh tế nhìn biểu tình không ngừng biến hóa theo động tác của anh của Hạ Noãn.
Theo đồ vật rời đi thân thể của mình, Hạ Noãn cầm lòng không được thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chính là theo đó cũng là hư không càng thêm làm cho cô khó nhịn, cô cầm lòng không được lại bắt đầu cọ xát hai chân của mình, trên mặt mang theo biểu tình cầu xin chính mình cũng không biết nhìn về phía An Nguyên.
An Nguyên nhìn biểu tình của Hạ Noãn, trên mặt lộ ra tươi cười dịu dàng vô hại.
“Làm sao vậy?”
Anh vừa vô cùng đứng đắn hỏi Hạ Noãn, vừa dùng ngón tay lên xuống phác họa hai chân ở dưới nước của Hạ Noãn.
“Thật, thật là khó chịu……”
Hạ Noãn nhẹ nhàng cắn môi, rối rắm mãi vẫn là nói ra cảm thụ của mình.
“Hả? Nơi nào khó chịu?”
Tay của An Nguyên từng chút từng chút tới gần cấm địa, lại không ngừng quanh quẩn ở chung quanh cấm địa, chính là không chịu thỏa mãn Hạ Noãn.
“Nơi, nơi đó……”
Hai mắt Hạ Noãn lại lần nữa tràn ngập hơi nước, bởi vì thân thể không chiếm được thỏa mãn, trong giọng nói cũng không tự giác mang theo một chút ủy khuất.
An Nguyên nhìn biểu tình ủy khuất của Hạ Noãn, lại một lần nữa cười khẽ ra tiếng. Anh nâng đùi thon dài của Hạ Noãn lên, đặt ở phía trên đầu gối của mình, cũng không để ý quần áo của mình lại một lần nữa bị nước làm ướt nhẹp.
Một bàn tay của An Nguyên đỡ mắt cá chân nhỏ nhắn tinh xảo của Hạ Noãn, một bàn tay nghiêm túc cẩn thận vuốt ve mỗi một tấc da thịt trên đùi mát mẻ. Trên đùi truyền đến xúc cảm làm cho trái tim của Hạ Noãn ngứa ngáy khó nhịn, mà cảm giác không cách nào thỏa mãn trong cơ thể cũng làm cho cô khổ sở không thôi.
“An Nguyên……”
Hạ Noãn không rõ vì cái gì An Nguyên muốn đối đãi với mình như vậy, trong giọng nói mơ hồ của cô mang theo một chút khóc nức nở.
An Nguyên chuyển tầm mắt chuyên chú ở trên đùi của cô tới trên mặt của cô, anh dừng động tác trong tay không nói gì.
Thân thể của Hạ Noãn bởi vì duy trì thời gian dài một tư thế không thoải mái mà có chút cứng đờ, theo cơ bắp thân thể không linh hoạt, l.q.d những cảm giác làm người xấu hổ • bối rối đó cũng bắt đầu biến mất. Đầu óc có chút tỉnh táo của Hạ Noãn cũng bắt đầu cẩn thận đánh giá An Nguyên ngồi ở một bên, anh nghiêng người ngồi ở bên cạnh bồn tắm màu trắng, thân hình thon dài khiến cho anh cho dù là một dáng ngồi tùy ý cũng tràn ngập cảm giác làm cho người thấy cảnh đẹp ý vui. Áo sơ mi màu trắng của anh sớm bị hơi nước trong phòng tắm làm ướt nhẹp, vải màu trắng trong suốt gắt gao dán ở trên người anh, làm cho làn da của anh như ẩn như hiện, thậm chí có thể thấy hai điểm màu đỏ trước ngực kia. Quần dài màu đen cũng kề sát ở phía trên hai chân của anh, phác hoạ ra đôi chân thon dài và đùi có lực của anh. Một chân trắng noãn của Hạ Noãn đặt ở phía trên hai chân của anh, cùng với quần của anh hình thành hai sắc thái đen trắng đối lập. Đôi tay có màu da không thua kém gì Hạ Noãn kia của anh đặt ở trên đùi của cô, khiến cho hiện tại An Nguyên cho dù quần áo vẫn mặc chỉnh tề ở trên người chính mình, cả người cũng tràn ngập một loại hương vị sắc • dục.
Hạ Noãn nhìn An Nguyên như vậy, không nhịn được mịt mờ nuốt nuốt nước miếng. Cảm thấy đại não vừa mới có chút thanh tỉnh của mình, lại một lần nữa bắt đầu choáng choáng váng váng.
“Hạ Noãn……”
Rốt cuộc giọng nói trong trẻo của An Nguyên cũng vang lên, tay của anh cũng theo đó bắt đầu có động tác.
Anh thong thả theo đường cong của chân nhẹ nhàng huy động, từng chút từng chút tiến vào dưới nước.
“Về sau……”
Theo động tác và giọng nói của anh thân thể của Hạ Noãn bắt đầu căng chặt lên, tay của anh càng đến gần nơi đó, lqđ Hạ Noãn càng khẩn trương hơn, thậm chí bắt đầu ngừng thở.
“Đừng cho người đàn ông nào khác tùy tiện chạm vào em!”
Một chữ cuối cùng của An Nguyên vừa nói ra, ngón tay của anh cũng tùy theo đó hung ác xâm nhập cấm địa.
Rầm ——
Hạ Noãn bụm mặt ngồi dậy thân thể từ bồn tắm, đầu tóc ướt át của cô dính sát vào phần lưng trắng nõn. Thân thể của cô bắt đầu run rẩy, theo động tác run càng ngày càng kịch liệt, trong miệng cũng bắt đầu chậm rãi phát ra một chuỗi tiếng cười quỷ dị.
“Hắc, hắc hắc, hắc hắc hắc, ha ha ha ha ha ha……”
“Gâu gâu gâu!!! Ngao ô ~”
Mà cùng với tiếng cười quỷ dị đột nhiên xuất hiện của cô, là tiếng Nhị Quyển tru lên ở ngoài cửa phòng tắm, cùng tôn nhau lên.
“Ơ…… Cậu nói cái gì?”
Vương Nhụy đang cầm một quyển trên bìa viết《Giáo dục tư tưởng chính trị》, mà nội dung bên trong là một quyển truyện tranh đam mỹ H quay nửa người lại ngây ngốc nhìn Hạ Noãn lộ ra biểu tình ngượng ngùng làm người động tâm ở chỗ ngồi phía sau.
“Mình nói có khả năng mình có cảm giác với An Nguyên, mình hy vọng anh ấy có thể ‘thượng’ mình.”
Mà hoàn toàn không tương xứng với biểu tình ngượng ngùng ngây thơ chính là, lời nói tương đương bích trì (*) mà Hạ Noãn nói ra.
(*) bích trì: cùng âm với từ Bitch trong tiếng Anh, tiếng lóng dân mạng Trung Quốc sử dụng với ý nghĩa chó mẹ, người đàn bà hư hỏng; ý rộng hơn là ‘tiện nhân’, ‘gái mại dâm’. Đa số là ý chê bai, châm biếm; nhưng cũng dùng để chỉ phái nữ đại biếu cho một quần thể dùng lý do đường hoàng ‘theo đuổi tình yêu’, ‘theo đuổi sự nghiệp’, ‘hưởng thụ cuộc sống’ để che che giấu giấu sự thật. Vì nhiều bồ nhí dùng nó làm lý do để từ từ đuổi vợ cả đi, llqqđ hay đồng nghiệp dùng nó làm lý do hãm hại nhau để thăng chức v.v. nên mới làm cho ‘bích trì’ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Ở đây ý nói là lời nói của nữ9 là lấy bích trì (gặp được tình yêu chân chính) làm lý do để che giấu sự thật là muốn xxoo với n9
Vương Nhụy trưng ra khuôn mặt ngốc nghếch nhìn Hạ Noãn một lúc lâu, sau khi lấy lại tinh thần không sao cả tiếp tục nhìn về phía truyện tranh trong tay.
“Vậy làm anh ta ‘thượng’ cậu, bớt cho hai đứa khốn các cậu đoạt Tống Kỳ với mình.”
Đôi tay Hạ Noãn giao nhau tạo thành chữ thập, hai mắt giống như lóe sáng lấp lánh nhìn về phía Vương Nhụy một lần nữa đắm chìm ở trong thế giới đam mỹ làm người ta sôi trào máu sói, vô cùng đứng đắn tràn ngập hương vị học thuật hỏi:
“Vậy như thế nào mới có thể làm anh ấy ‘thượng’ mình đây?”
“Ấn ngã anh ta.”
Hai mắt Vương Nhụy không rời đi truyện tranh trong tay một chút nào, trong giọng nói trả lời Hạ Noãn cũng mang theo hương vị đứng đắn vô cùng không hợp với vấn đề đang thảo luận.
“Mình mạnh mẽ ‘thượng’ anh ấy sao? Như vậy thật không thú vị.”
“Vậy cậu muốn như thế nào?”
“À……”
Hạ Noãn nhìn chằm chằm khẩu hiệu viết trên bảng đen phía trước “Bảo kiếm do gió mài giũa ra, l.d.q hương mai hoa tỏa ra trong rét lạnh” (*), dáng vẻ tự hỏi nghiêm túc muốn chết, chỉ là trong đầu lại tràn ngập tư tưởng ngượng ngùng vô liêm sỉ.
(*) câu này ý nói mọi việc phải trải qua rèn luyện gian khổ, không ngừng rèn luyện mới thành công
“Hy vọng anh ấy có thể bá vương ngạnh thượng cung (cường đoạt = mạnh mẽ ‘thượng’) mình, trói chặt mình, cầm tù mình, quất bằng roi nhỏ cũng có thể nha ~”
“Mẹ nó! Cậu là đồ thích M biến thái!”
“A hắc hắc ~”
Hạ Noãn ghé vào trên bàn sách, nghiêng đầu nhìn tươi cười điềm mỹ lộ ra trên mặt Vương Nhụy, không thèm để ý mình bị bạn thân nói là đồ biến thái một chút nào.
“Nhưng mà……”
“Bang” một tiếng, Vương Nhụy khép lại truyện tranh trong tay, quay đầu lộ vẻ khó hiểu nhìn về phía Hạ Noãn.
“Vì cái gì cậu lại có loại suy nghĩ này?”
Đầu của Hạ Noãn vẫn đặt ở cánh tay của mình như cũ, cô lắc lư đầu qua lại, trái ngắm phải ngắm, cuối cùng nghiêm túc lại lần nữa nhìn về phía Vương Nhụy.
“Không biết. Nhưng mà chính là cảm thấy nếu một người đàn ông bá đạo lại cường thế với mình, lqd lập tức sẽ làm mình thực động tâm. A! Đương nhiên điều kiện tiên quyết là một người bá đạo lại cường thế với mình nha ~”
“Mình cảm thấy điều kiện tiên quyết không phải cái này……”
Vương Nhụy bày ra biểu tình lạnh lung cao ngạo nhìn Hạ Noãn được xưng là thiên tài lộ ra biểu tình khó hiểu ít gặp.
“Điều kiện tiên quyết là người bá đạo cường thế với cậu là tên đàn ông tùy tiện nào cũng được, hay chỉ có thể là An Nguyên đây?”
Thiên tài Hạ Noãn trên mặt luôn treo tươi cười điềm mỹ dịu dàng thoạt nhìn chính là người có IQ (chỉ số thông minh) cao lần đầu tiên biến thành trợn tròn mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.