Chương 3
Pơry Susu
12/08/2015
- À không , chị ấy nói là anh họ của bọn tớ đó ! Do ở nhà thường chơi trò người hầu nên chị tớ thường gọi anh ấy là đại thiếu gia ! - Gấu Con quay xuống giải thích vì bà chủ và ông chủ nói không cho ai biết thân phận người hầu của 2 người
- A.. 2 bạn là song sinh sao ?
- Ừm ,đây là em tớ ! Nó là Gấu Con đó !
- Vậy hả ? Tớ là Minh Khang ! Rất vui khi được làm bạn với 2 cậu nhé !
- Ừ !
- Nhìn 2 bạn rất dễ thương và xinh đẹp đó !
- Cậu cũng đẹp trai lắm á !
Nghe lời nói của Thỏ Con mà làm cho cậu nhóc Minh Khang đỏ ửng lên , Tuấn Tú đang vui cười với các bạn nữ thì thấy Gấu Con đang cùng Thỏ Con nói chuyện với Minh Khang liền tức giận , chuông vào lớp reo lên . Nhị thiếu gia lại ngồi kế Gấu Con .
- Sao mặt cậu hầm hầm thế ? Chẵng lẽ bị bạn Ngọc Huyền chê !
- Haha , ta đã ra tay thì ai mà chê chứ ! Bạn ấy còn nói rất thích cái băng đô nữa !
- Ôi , chắc bạn ấy không có mất thẫm mỹ nhìn tới nhìn lui chã thấy cái băng đô đó đẹp chỗ nào !
Tuấn Tú điên máu với Gấu Con , dám nói đồ cậu mua không đẹp sao .
- Mà thôi cái băng đô không cần đẹp , một khi đeo lên người bạn ấy nó sẽ đẹp lên thôi !
- Cũng phải , à mà hình như cậu đang tự chê đồ của mình xấu thì phải , mắt cậu không có thẫm mỹ rồi !
- Con nhỏ này .. !
Gấu Con nhìn Tuấn Tú cười đểu , quay xuống nói chuyện với Minh Khang.
- Minh Khang nè , tớ cho cậu cái này nè , do chính tay tớ làm cậu nhớ móc vào cặp nhé , tớ cũng có một cái nữa đó !
Gấu Con nhấn mạnh nói to cho ai đó nghe , Tuấn Tú xoay qua nhìn thấy con rối hình con trai rất dễ thương mà Gấu Con đang đưa cho Minh Khang .
- Cám ơn cậu nhé , đẹp lắm !
- Hông có chi !
- Hứ !
Tuấn Tú quay sang nhìn lên bảng , Gấu Con thì cứ một chút quay xuống nói chuyện với Minh Khang rồi cười tươi làm cậu bực vô cùng . Giờ ra về , cậu bỏ đi một mạch không thèm nói chuyện với ai đó , Thỏ Con ngây ngô quay sang hỏi đại thiếu gia :
- Cậu ơi !
- Gì ?
- 2 người họ đang giận nhau sao ?
- Ai biết !
- Em thấy hình như Gấu Con tặng cho bạn con trai...tên gì nhỉ .. Nói chung là tặng quà cho bạn đó ! Nhưng sao nhị thiếu gia lại giận !
- Mày nhiều chuyện quá ! Đi về kìa !
Thỏ Con leo lên xe , nhìn cảnh 2 người đang xoay mặt hướng khác nhau , chỉ có Tuấn Kiệt đang chăm chú vào những cuốn sách toán .Chiếc xe vừa tới nhà , cả 2 quay mặt bỏ đi . Đại thiếu gia không nói gì bỏ lên phòng . Tối đến --
- Thỏ Con ! - tiếng cậu gọi
- Dạ ! - Thỏ Con mặc bộ đồ kitty màu hồng đi lên phòng cậu
- Mày vào đây !
- Gì dạ cậu ?
- Mày ăn chung với tao đi , hôm nay Tuấn Tú nó lên cơn không chịu ăn cơm rồi !
- Cám ơn cậu nha !
Thỏ Con bay vèo lên ngồi đối diện cậu , ăn rất ngon miệng thỉnh thoảng còn được cậu đút cho ăn nữa . Bỗng cô nhớ ra điều gì liền hỏi :
- Cậu ơi , có phải Gấu Con và nhị thiếu gia giận nhau không ?
- Ừ !
- Mà sao vậy cậu ?
- Tất nhiên , nếu như mày thấy người mà mày yêu quý tặng đồ cho người khác mày giận không ?
- Ơ , vậy sao em không giận cậu ? Cậu cũng là người em quý mà cậu tặng quà cho chị cùng lớp , mà em chả thấy giận !
- Tao tặng cái gì ?
- Thì cái băng đô đó , cậu mua tặng chứ không lẽ đeo !
Đại thiếu gia mỉm cười bước tới tủ mở ra lấy cái sợi dây rất đẹp , có hoa văn con thỏ xung quanh .
- Ủa , cọng gì vậy cậu ?
- Ngu quá , đây là dây băng đô ! - Tuấn Kiệt nói
- Đẹp quá cậu ơi !
- Muốn có không ?
- Muốn !
- "Mi" vào đây cái đi , tao cho !
Đại thiếu gia chỉ ngay má , Thỏ Con ngây thơ nhìn :
- Sao phải "mi" ? Cậu đang lợi dụng à !
- Lợi dụng đầu mày , mày biết khi người ta tặng đồ thì phải "mi" lại !
- Ô , thế sao ?
Thỏ Con leo xuống ghế , mi nhẹ vào má Tuấn Kiệt làm cậu ửng hồng má , quay mặt đưa dây băng đô cho Thỏ Con .
- Cái này đeo làm sao ?
- Đúng là ngu ngốc !
Đại thiếu gia bước tới cầm dây băng đô luồn qua tóc thỏ con , rồi buộc lên đầu cô ra thành 2 nhánh rất giống tai thỏ . Thỏ Con mỉm cười chạy quanh phòng , đại thiếu gia cũng bật cười .Bỗng Thỏ Con chạy về phòng , Tuấn Kiệt tức điên lên :
- Con thỏ điên kia , mày đi đâu vậy hả ?
Thỏ Con chạy ào lên , đưa cho Tuấn Kiệt một con búp bê con trai rất dễ thương .
- Em tặng cho cậu nè , hôm qua Gấu Con chỉ cho em làm đó !
- Mày làm gì mà xấu quá vậy ? Tao đeo vào cặp cho người ta cười à !
- Cậu... em may đếm 10 ngón tay chảy máu đó , sao cậu nói vậy ?
- Đâu !
Đại thiếu gia lo lắng kéo tay cô lại xem , trên đầu 10 ngón tay đều có một lỗ nhỏ . Đại thiếu gia cốc đầu Thỏ con trách :
- Không biết làm thì đừng làm nghe chưa ? Tay con gái mà bị vậy sao mà đẹp ?
- Vâng !
- Được rồi ! Ngồi xuống đây !
Thỏ Con ngồi xuống , cầm con búp bê mình ra . Đại thiếu gia mỉm cười , thì :
- Cậu , cậu có nhớ gì không ?
- Nhớ gì ?
- Cậu chưa "mi" em , cậu nói khi nhận quà người ta phải "mi" mà !
- Cũng đúng !
Đại thiếu gia nhướn người tới mi nhẹ vào má Thỏ Con , Thỏ Con liền giật mình rồi trở về trạng thái bình thường .
- Hôm nay đi học vui không ? - Tuấn Kiệt hỏi
- Ngoài được kết bạn với bạn ngồi kế thì chả gì vui !
- Sao vậy ? Mày thích học lắm mà !
- Nhưng nhìn Gấu Con và nhị thiếu gia được học chung thì em nhớ cậu ! Cậu ơi , không ấy cậu cho em lên lớp cậu học nha !
- Không được , lớp của tao là lớp 2 , còn mày lớp 1 thì sẽ không lên được , lớp 2 chỉ cho mấy đứa 8 tuổi thôi hiểu chưa ?
- Nhưng..!
- Còn giờ ra chơi với giờ ra về mà , lúc đó mày đâu có xa tao đâu mà lo !
- Cũng phải !
- Thôi ! Đi ngủ đi !
- Vâng , cậu ngủ ngon !
- Mày cũng ngủ ngon !
Đại thiếu gia cúi xuống mi nhẹ vào má Thỏ Con , làm cô run lên lắc đầu một cái rồi nhìn cậu .
- Sao cậu mi em ?
- Chỉ là hôn chúc ngủ ngon thôi , bye !
Thỏ Con đi về phòng , thì thấy nhị thiếu gia đứng ngoài của cầm cái băng đô rất đẹp , có nơ màu hồng . Chạy xuống đứng cạnh cậu :
- Nhị thiếu gia , sao cậu không vào ?
- À , cô đưa cái này cho Gấu Con giúp ta , nói ta xin lỗi !
- Gấu Con !
Thỏ Con la lên , thì cánh cửa bỗng mở ra . Gấu Con nhìn thấy Tuấn Tú liền quay mặt , quay sang nhìn Tbỏ Con :
- Sao thế chị ?
- Nhị thiếu gia có chuyện nói , chị vào giải bài tập !
Thỏ Con nháy mắt tinh nghịch , Tuấn Tú ngạc nhiên hình như Thỏ Con có gì đó rất lạ .
- Có chuyện gì ?
- Cái này .... cho Gấu Con nè ! Cái băng đô này , tui thấy đẹp hơn cái hồi sáng nên mới lấy cái đó cho bạn Ngọc Huyền !
Gấu Con nhìn nhị thiếu gia đang ngại ngùng liền phì cười , cậu là cao thủ sát gái mà bây giờ lại đỏ mặt khi tặng quà cho cô sao ? Đưa tay ra lấy món quà , rồi lấy con búp bê con trai khác ra đẹp hơn con hồi sáng.
- Cho cậu, cái này với con của tui mới là một cặp nên nhớ giữ kỹ !
- Cám ơn Gấu Con nha !
- Cậu đã trễ giờ ngủ , mau đi lên phòng nhanh !
- Vâng !
Tuấn Tú chạy ào lên phòng , Gấu Con mỉm cười mở cửa vước vào thì thấy Thỏ Con đã giải bài tập nhìn vào , cô hoảng hốt , tất cả đều đúng .
- Cái này chị giải à !
-Ừ , dễ mà !
Thỏ Con cất tập vở vào cặp , quay lên giừơng . Gấu Con nhìn cô , hình như Thỏ Con rất lạ hay là do cô nhầm.
- A.. 2 bạn là song sinh sao ?
- Ừm ,đây là em tớ ! Nó là Gấu Con đó !
- Vậy hả ? Tớ là Minh Khang ! Rất vui khi được làm bạn với 2 cậu nhé !
- Ừ !
- Nhìn 2 bạn rất dễ thương và xinh đẹp đó !
- Cậu cũng đẹp trai lắm á !
Nghe lời nói của Thỏ Con mà làm cho cậu nhóc Minh Khang đỏ ửng lên , Tuấn Tú đang vui cười với các bạn nữ thì thấy Gấu Con đang cùng Thỏ Con nói chuyện với Minh Khang liền tức giận , chuông vào lớp reo lên . Nhị thiếu gia lại ngồi kế Gấu Con .
- Sao mặt cậu hầm hầm thế ? Chẵng lẽ bị bạn Ngọc Huyền chê !
- Haha , ta đã ra tay thì ai mà chê chứ ! Bạn ấy còn nói rất thích cái băng đô nữa !
- Ôi , chắc bạn ấy không có mất thẫm mỹ nhìn tới nhìn lui chã thấy cái băng đô đó đẹp chỗ nào !
Tuấn Tú điên máu với Gấu Con , dám nói đồ cậu mua không đẹp sao .
- Mà thôi cái băng đô không cần đẹp , một khi đeo lên người bạn ấy nó sẽ đẹp lên thôi !
- Cũng phải , à mà hình như cậu đang tự chê đồ của mình xấu thì phải , mắt cậu không có thẫm mỹ rồi !
- Con nhỏ này .. !
Gấu Con nhìn Tuấn Tú cười đểu , quay xuống nói chuyện với Minh Khang.
- Minh Khang nè , tớ cho cậu cái này nè , do chính tay tớ làm cậu nhớ móc vào cặp nhé , tớ cũng có một cái nữa đó !
Gấu Con nhấn mạnh nói to cho ai đó nghe , Tuấn Tú xoay qua nhìn thấy con rối hình con trai rất dễ thương mà Gấu Con đang đưa cho Minh Khang .
- Cám ơn cậu nhé , đẹp lắm !
- Hông có chi !
- Hứ !
Tuấn Tú quay sang nhìn lên bảng , Gấu Con thì cứ một chút quay xuống nói chuyện với Minh Khang rồi cười tươi làm cậu bực vô cùng . Giờ ra về , cậu bỏ đi một mạch không thèm nói chuyện với ai đó , Thỏ Con ngây ngô quay sang hỏi đại thiếu gia :
- Cậu ơi !
- Gì ?
- 2 người họ đang giận nhau sao ?
- Ai biết !
- Em thấy hình như Gấu Con tặng cho bạn con trai...tên gì nhỉ .. Nói chung là tặng quà cho bạn đó ! Nhưng sao nhị thiếu gia lại giận !
- Mày nhiều chuyện quá ! Đi về kìa !
Thỏ Con leo lên xe , nhìn cảnh 2 người đang xoay mặt hướng khác nhau , chỉ có Tuấn Kiệt đang chăm chú vào những cuốn sách toán .Chiếc xe vừa tới nhà , cả 2 quay mặt bỏ đi . Đại thiếu gia không nói gì bỏ lên phòng . Tối đến --
- Thỏ Con ! - tiếng cậu gọi
- Dạ ! - Thỏ Con mặc bộ đồ kitty màu hồng đi lên phòng cậu
- Mày vào đây !
- Gì dạ cậu ?
- Mày ăn chung với tao đi , hôm nay Tuấn Tú nó lên cơn không chịu ăn cơm rồi !
- Cám ơn cậu nha !
Thỏ Con bay vèo lên ngồi đối diện cậu , ăn rất ngon miệng thỉnh thoảng còn được cậu đút cho ăn nữa . Bỗng cô nhớ ra điều gì liền hỏi :
- Cậu ơi , có phải Gấu Con và nhị thiếu gia giận nhau không ?
- Ừ !
- Mà sao vậy cậu ?
- Tất nhiên , nếu như mày thấy người mà mày yêu quý tặng đồ cho người khác mày giận không ?
- Ơ , vậy sao em không giận cậu ? Cậu cũng là người em quý mà cậu tặng quà cho chị cùng lớp , mà em chả thấy giận !
- Tao tặng cái gì ?
- Thì cái băng đô đó , cậu mua tặng chứ không lẽ đeo !
Đại thiếu gia mỉm cười bước tới tủ mở ra lấy cái sợi dây rất đẹp , có hoa văn con thỏ xung quanh .
- Ủa , cọng gì vậy cậu ?
- Ngu quá , đây là dây băng đô ! - Tuấn Kiệt nói
- Đẹp quá cậu ơi !
- Muốn có không ?
- Muốn !
- "Mi" vào đây cái đi , tao cho !
Đại thiếu gia chỉ ngay má , Thỏ Con ngây thơ nhìn :
- Sao phải "mi" ? Cậu đang lợi dụng à !
- Lợi dụng đầu mày , mày biết khi người ta tặng đồ thì phải "mi" lại !
- Ô , thế sao ?
Thỏ Con leo xuống ghế , mi nhẹ vào má Tuấn Kiệt làm cậu ửng hồng má , quay mặt đưa dây băng đô cho Thỏ Con .
- Cái này đeo làm sao ?
- Đúng là ngu ngốc !
Đại thiếu gia bước tới cầm dây băng đô luồn qua tóc thỏ con , rồi buộc lên đầu cô ra thành 2 nhánh rất giống tai thỏ . Thỏ Con mỉm cười chạy quanh phòng , đại thiếu gia cũng bật cười .Bỗng Thỏ Con chạy về phòng , Tuấn Kiệt tức điên lên :
- Con thỏ điên kia , mày đi đâu vậy hả ?
Thỏ Con chạy ào lên , đưa cho Tuấn Kiệt một con búp bê con trai rất dễ thương .
- Em tặng cho cậu nè , hôm qua Gấu Con chỉ cho em làm đó !
- Mày làm gì mà xấu quá vậy ? Tao đeo vào cặp cho người ta cười à !
- Cậu... em may đếm 10 ngón tay chảy máu đó , sao cậu nói vậy ?
- Đâu !
Đại thiếu gia lo lắng kéo tay cô lại xem , trên đầu 10 ngón tay đều có một lỗ nhỏ . Đại thiếu gia cốc đầu Thỏ con trách :
- Không biết làm thì đừng làm nghe chưa ? Tay con gái mà bị vậy sao mà đẹp ?
- Vâng !
- Được rồi ! Ngồi xuống đây !
Thỏ Con ngồi xuống , cầm con búp bê mình ra . Đại thiếu gia mỉm cười , thì :
- Cậu , cậu có nhớ gì không ?
- Nhớ gì ?
- Cậu chưa "mi" em , cậu nói khi nhận quà người ta phải "mi" mà !
- Cũng đúng !
Đại thiếu gia nhướn người tới mi nhẹ vào má Thỏ Con , Thỏ Con liền giật mình rồi trở về trạng thái bình thường .
- Hôm nay đi học vui không ? - Tuấn Kiệt hỏi
- Ngoài được kết bạn với bạn ngồi kế thì chả gì vui !
- Sao vậy ? Mày thích học lắm mà !
- Nhưng nhìn Gấu Con và nhị thiếu gia được học chung thì em nhớ cậu ! Cậu ơi , không ấy cậu cho em lên lớp cậu học nha !
- Không được , lớp của tao là lớp 2 , còn mày lớp 1 thì sẽ không lên được , lớp 2 chỉ cho mấy đứa 8 tuổi thôi hiểu chưa ?
- Nhưng..!
- Còn giờ ra chơi với giờ ra về mà , lúc đó mày đâu có xa tao đâu mà lo !
- Cũng phải !
- Thôi ! Đi ngủ đi !
- Vâng , cậu ngủ ngon !
- Mày cũng ngủ ngon !
Đại thiếu gia cúi xuống mi nhẹ vào má Thỏ Con , làm cô run lên lắc đầu một cái rồi nhìn cậu .
- Sao cậu mi em ?
- Chỉ là hôn chúc ngủ ngon thôi , bye !
Thỏ Con đi về phòng , thì thấy nhị thiếu gia đứng ngoài của cầm cái băng đô rất đẹp , có nơ màu hồng . Chạy xuống đứng cạnh cậu :
- Nhị thiếu gia , sao cậu không vào ?
- À , cô đưa cái này cho Gấu Con giúp ta , nói ta xin lỗi !
- Gấu Con !
Thỏ Con la lên , thì cánh cửa bỗng mở ra . Gấu Con nhìn thấy Tuấn Tú liền quay mặt , quay sang nhìn Tbỏ Con :
- Sao thế chị ?
- Nhị thiếu gia có chuyện nói , chị vào giải bài tập !
Thỏ Con nháy mắt tinh nghịch , Tuấn Tú ngạc nhiên hình như Thỏ Con có gì đó rất lạ .
- Có chuyện gì ?
- Cái này .... cho Gấu Con nè ! Cái băng đô này , tui thấy đẹp hơn cái hồi sáng nên mới lấy cái đó cho bạn Ngọc Huyền !
Gấu Con nhìn nhị thiếu gia đang ngại ngùng liền phì cười , cậu là cao thủ sát gái mà bây giờ lại đỏ mặt khi tặng quà cho cô sao ? Đưa tay ra lấy món quà , rồi lấy con búp bê con trai khác ra đẹp hơn con hồi sáng.
- Cho cậu, cái này với con của tui mới là một cặp nên nhớ giữ kỹ !
- Cám ơn Gấu Con nha !
- Cậu đã trễ giờ ngủ , mau đi lên phòng nhanh !
- Vâng !
Tuấn Tú chạy ào lên phòng , Gấu Con mỉm cười mở cửa vước vào thì thấy Thỏ Con đã giải bài tập nhìn vào , cô hoảng hốt , tất cả đều đúng .
- Cái này chị giải à !
-Ừ , dễ mà !
Thỏ Con cất tập vở vào cặp , quay lên giừơng . Gấu Con nhìn cô , hình như Thỏ Con rất lạ hay là do cô nhầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.