Chương 19
Lục Hoàng Thiên Băng
08/07/2023
Nhưng nay họ lại thấy Khả Như như một người khác vậy, ánh mắt đó làm cả đám khá sợ hãi. Tuyết Nguyệt cũng há hốc mồm với biểu cảm của Khả Như.
Giai Nhược thấy được ánh mắt đó của Khả Như mà không tự chủ được khẽ run sợ.
" C-Cô...đừng tưởng làm vậy tôi sẽ sợ " Run sợ mà vẫn cố gắng lớn giọng.
" Đây là tập đoàn, nếu ở bên ngoài tôi chắc chắn mai cái mỏ chó của cô rồi " Khả Như trừng mắt giọng có phần lạnh lẽo.
Giai Nhược thấy vậy mà lùi về phía sau vài bước.
" C-Cô..." Quay sang Tuyết Nguyệt.
" Mày tưởng được mấy đứa khốn nạn này bảo vệ thì mày sẽ được an toàn sao? Tao sẽ đuổi việc bọn mày hết " Quay sang trút giận với Tuyết Nguyệt.
" Con nhỏ khốn, mày vừa vào làm không lâu lại muốn hơn với tao sao? " Nhào đến định đánh Tuyết Nguyệt.
" Cô còn muốn đánh người sao? Cô đánh em ấy rất nhiều giờ còn muốn động tay động chân? "
Khả Như như muốn biến thành ác quỷ vậy? Khả Như tức giận đến độ ánh mắt muốn đổi sang màu đỏ mà nhìn Giai Nhược như muốn uống máu, ăn tươi cô ta vậy.
" Cô thích đuổi người khác lắm sao? Được vậy tôi dẫn cô đi gặp Boss rồi cho Boss xử lý việc này " Khả Như nắm lấy tay của Giai Nhược mà lôi đi.
" Chị Như...khoan đã " Nhẹ giọng gọi.
Tuyết Nguyệt gọi xem ra Khả Như không thèm nghe mà vẫn lôi Giai Nhược đi.
" Mấy chị như vậy sẽ ổn chứ? " Tuyết Nguyệt lo lắng nhìn ba người còn lại.
" Em đừng lo sẽ không sao đâu " Tuệ Ngân lên tiếng trấn an Tuyết Nguyệt.
" Tuy chị chưa gặp trường hợp này nhưng chắc sẽ không sao đâu " Tố Tố nhìn theo cũng có vẻ lo lắng.
" Yên tâm đi, hai người cứ chờ xem đi sẽ không sao đâu " Tuệ Ngân bình thản nói.
Điều đó khiến Tuyết Nguyệt nhìn Tuệ Ngân mà cảm thấy lạ, bình thường nếu vậy chẳng phải Tuệ Ngân sẽ góp vui luôn hay sao nhưng bây giờ nhìn Tuệ Ngân có vẻ điềm tĩnh và bình thản đến lạ.
Còn về phía của Khả Như.
Khả Như liền lôi Giai Nhược bước đi vào trong tập đoàn với những ánh mắt ngạc nhiên không hiểu chuyện gì của tất cả nhân viên.
Cả hai đi vào thang máy rồi bấm tầng cao nhất, sau một lúc cửa thang máy cũng mở ra Khả Như tiếp tục lôi Giai Nhược đi đến phòng Boss.
Đến nơi Khả Như bị thư ký chặn lại làm Khả Như tức giận trừng mắt nhìn thư ký. Thư ký thấy ánh mắt đỏ rực của Khả Như và hốt hoảng mở cửa cho Khả Như vào.
Khả Như lôi Giai Nhược rồi đẩy ngã Giai Nhược quỳ ở dưới sàn. Giai Nhược khi thấy Minh Quân mà bò lết ôm lấy chân khóc lóc rồi kể lể.
" Anh Quân giúp em với, cô ta...cô ta và mấy người kia ức hiếp em đó " Làm bộ dạng đáng thương.
Minh Quân thấy Giai Nhược chạm vào mình mà cau mày khó chịu.
" Mau buông ra "
" Anh..."
Minh Quân trừng mắt nhìn Giai Nhược làm cô ta hoảng sợ mà buông ra nhưng vẫn khóc rồi kể lể này nọ.
" Boss mau xử lý chuyện này đi, cô ta bắt nạt nhân viên thì đã thôi đi đằng này cô ta quá đáng đánh Nguyệt còn làm em ấy cơ thể đầy vết thương " Khả Như dùng giọng âm trầm nói rồi nhìn Minh Quân.
" Cô dám ăn nói vậy với anh Quân sao? " Quát.
" Ngậm miệng lại, tôi đã cho cô lên tiếng? " Nhướn mày.
" Vâng..." Sợ nên ngậm miệng lại ngay.
" Được rồi chuyện này tôi sẽ xem xét " Thở dài.
" Xem xét? Boss mau giải quyết nhanh đi " Lườm Minh Quân.
" Anh Quân đừng có nghe lời của cô ta nói, em chẳng làm gì cả là do bọn họ ức hiếp em trước " Nhìn Minh Quân mà lắc lắc đầu ngây thơ.
" Ồn ào quá, Lục Tân "
Dứt lời người thư ký tên Lục Tân đó bước vào.
" Boss có chuyện gì sao? " Cung kính.
" Mau lôi cô ta ra ngoài đi, để ta nói chuyện với phó trưởng phòng "
" Vâng Boss "
Lục Tân làm theo lời của Boss liền đi đến gần Giai Nhược.
" Thẩm tiểu thư xin thất lễ " Cúi nhẹ đầu rồi.
" Đừng phí lời làm mau đi " Nhăn mặt nhìn Lục Tân.
Lục Tân không nói nữa liền thẳng tay lôi Giai Nhược ra khỏi phòng.
" Buông ra cậu biết tôi là ai không? Mau buông ra...Minh Quân em mới là người bị ức hiếp tại sao lại đuổi em đi chứ? Người anh nên đuổi chính là cô ta mới đúng "
Vừa dứt lời cũng là lúc Giai Nhược bị Lục Tân lôi ra bên ngoài rồi đóng cửa lại.
" Mau chóng giải quyết đi, đừng để bên này tự ra tay " Khả Như ngồi ở sopha mà lên tiếng.
" Đừng có mà gây sự đấy Tháp Cỗ Nhã Hinh " Minh Quân liền đi đến sopha cũng ngồi đối diện Khả Như.
" Nhóc con dám gọi thẳng tên chị vậy sao?" Lườm Minh Quân.
" Chị ở đây là muốn sống hòa nhập với con người chứ đừng có gây phiền phức "
" Chị biết rồi, nhưng em mau chống tống cổ cô ta càng sớm tốt đi Tháp Cỗ Minh Quân " Khả Như đứng lên liếc nhìn Minh Quân.
Giai Nhược thấy được ánh mắt đó của Khả Như mà không tự chủ được khẽ run sợ.
" C-Cô...đừng tưởng làm vậy tôi sẽ sợ " Run sợ mà vẫn cố gắng lớn giọng.
" Đây là tập đoàn, nếu ở bên ngoài tôi chắc chắn mai cái mỏ chó của cô rồi " Khả Như trừng mắt giọng có phần lạnh lẽo.
Giai Nhược thấy vậy mà lùi về phía sau vài bước.
" C-Cô..." Quay sang Tuyết Nguyệt.
" Mày tưởng được mấy đứa khốn nạn này bảo vệ thì mày sẽ được an toàn sao? Tao sẽ đuổi việc bọn mày hết " Quay sang trút giận với Tuyết Nguyệt.
" Con nhỏ khốn, mày vừa vào làm không lâu lại muốn hơn với tao sao? " Nhào đến định đánh Tuyết Nguyệt.
" Cô còn muốn đánh người sao? Cô đánh em ấy rất nhiều giờ còn muốn động tay động chân? "
Khả Như như muốn biến thành ác quỷ vậy? Khả Như tức giận đến độ ánh mắt muốn đổi sang màu đỏ mà nhìn Giai Nhược như muốn uống máu, ăn tươi cô ta vậy.
" Cô thích đuổi người khác lắm sao? Được vậy tôi dẫn cô đi gặp Boss rồi cho Boss xử lý việc này " Khả Như nắm lấy tay của Giai Nhược mà lôi đi.
" Chị Như...khoan đã " Nhẹ giọng gọi.
Tuyết Nguyệt gọi xem ra Khả Như không thèm nghe mà vẫn lôi Giai Nhược đi.
" Mấy chị như vậy sẽ ổn chứ? " Tuyết Nguyệt lo lắng nhìn ba người còn lại.
" Em đừng lo sẽ không sao đâu " Tuệ Ngân lên tiếng trấn an Tuyết Nguyệt.
" Tuy chị chưa gặp trường hợp này nhưng chắc sẽ không sao đâu " Tố Tố nhìn theo cũng có vẻ lo lắng.
" Yên tâm đi, hai người cứ chờ xem đi sẽ không sao đâu " Tuệ Ngân bình thản nói.
Điều đó khiến Tuyết Nguyệt nhìn Tuệ Ngân mà cảm thấy lạ, bình thường nếu vậy chẳng phải Tuệ Ngân sẽ góp vui luôn hay sao nhưng bây giờ nhìn Tuệ Ngân có vẻ điềm tĩnh và bình thản đến lạ.
Còn về phía của Khả Như.
Khả Như liền lôi Giai Nhược bước đi vào trong tập đoàn với những ánh mắt ngạc nhiên không hiểu chuyện gì của tất cả nhân viên.
Cả hai đi vào thang máy rồi bấm tầng cao nhất, sau một lúc cửa thang máy cũng mở ra Khả Như tiếp tục lôi Giai Nhược đi đến phòng Boss.
Đến nơi Khả Như bị thư ký chặn lại làm Khả Như tức giận trừng mắt nhìn thư ký. Thư ký thấy ánh mắt đỏ rực của Khả Như và hốt hoảng mở cửa cho Khả Như vào.
Khả Như lôi Giai Nhược rồi đẩy ngã Giai Nhược quỳ ở dưới sàn. Giai Nhược khi thấy Minh Quân mà bò lết ôm lấy chân khóc lóc rồi kể lể.
" Anh Quân giúp em với, cô ta...cô ta và mấy người kia ức hiếp em đó " Làm bộ dạng đáng thương.
Minh Quân thấy Giai Nhược chạm vào mình mà cau mày khó chịu.
" Mau buông ra "
" Anh..."
Minh Quân trừng mắt nhìn Giai Nhược làm cô ta hoảng sợ mà buông ra nhưng vẫn khóc rồi kể lể này nọ.
" Boss mau xử lý chuyện này đi, cô ta bắt nạt nhân viên thì đã thôi đi đằng này cô ta quá đáng đánh Nguyệt còn làm em ấy cơ thể đầy vết thương " Khả Như dùng giọng âm trầm nói rồi nhìn Minh Quân.
" Cô dám ăn nói vậy với anh Quân sao? " Quát.
" Ngậm miệng lại, tôi đã cho cô lên tiếng? " Nhướn mày.
" Vâng..." Sợ nên ngậm miệng lại ngay.
" Được rồi chuyện này tôi sẽ xem xét " Thở dài.
" Xem xét? Boss mau giải quyết nhanh đi " Lườm Minh Quân.
" Anh Quân đừng có nghe lời của cô ta nói, em chẳng làm gì cả là do bọn họ ức hiếp em trước " Nhìn Minh Quân mà lắc lắc đầu ngây thơ.
" Ồn ào quá, Lục Tân "
Dứt lời người thư ký tên Lục Tân đó bước vào.
" Boss có chuyện gì sao? " Cung kính.
" Mau lôi cô ta ra ngoài đi, để ta nói chuyện với phó trưởng phòng "
" Vâng Boss "
Lục Tân làm theo lời của Boss liền đi đến gần Giai Nhược.
" Thẩm tiểu thư xin thất lễ " Cúi nhẹ đầu rồi.
" Đừng phí lời làm mau đi " Nhăn mặt nhìn Lục Tân.
Lục Tân không nói nữa liền thẳng tay lôi Giai Nhược ra khỏi phòng.
" Buông ra cậu biết tôi là ai không? Mau buông ra...Minh Quân em mới là người bị ức hiếp tại sao lại đuổi em đi chứ? Người anh nên đuổi chính là cô ta mới đúng "
Vừa dứt lời cũng là lúc Giai Nhược bị Lục Tân lôi ra bên ngoài rồi đóng cửa lại.
" Mau chóng giải quyết đi, đừng để bên này tự ra tay " Khả Như ngồi ở sopha mà lên tiếng.
" Đừng có mà gây sự đấy Tháp Cỗ Nhã Hinh " Minh Quân liền đi đến sopha cũng ngồi đối diện Khả Như.
" Nhóc con dám gọi thẳng tên chị vậy sao?" Lườm Minh Quân.
" Chị ở đây là muốn sống hòa nhập với con người chứ đừng có gây phiền phức "
" Chị biết rồi, nhưng em mau chống tống cổ cô ta càng sớm tốt đi Tháp Cỗ Minh Quân " Khả Như đứng lên liếc nhìn Minh Quân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.