Chương 7
Lục Hoàng Thiên Băng
08/07/2023
Vừa vào phòng Tuyết Nguyệt nằm ngã ra giường chớp mắt.
Tận chiều hôm đó Tuyết Nguyệt thức dậy rồi vào phòng tắm sau một lúc mau bước ra.
Tuyết Nguyệt đi đến phòng khách thì không thấy Liên Kiều đi vào phòng bếp cũng vậy.
" Mẹ đi đâu rồi nhỉ? Chắc mẹ lại đi đâu rồi "
Sau đó Tuyết Nguyệt liền đi vào nhà bếp rồi bắt đầu nấu nướng rồi chờ Liên Kiều về.
Sau một đến hai tiếng Tuyết Nguyệt loay hoay bên trong nhà bếp thì cũng xong và dọn ra sẵn trên bàn.
Tuyết Nguyệt ngồi ở đó chờ Liên Kiều, đến tận nữa tiếng sau Liên Kiều từ người cửa đi vào.
" Mẹ đi đâu vậy ạ? "
Tuyết Nguyệt thấy Liên Kiều mang đồ vào liền đi đến xách phụ Liên Kiều.
" Mẹ đi lấy đồ của anh con gửi về, mẹ nghe bảo lần này anh con gửi đồ ăn và quần áo rất nhiều "
" Thật vậy sao? Con không ngờ anh hai lại gửi đồ về vào giờ nào đó "
" Vì tối nên mẹ sang bưu điện để lấy mà vì đồ khá nặng nên mẹ mãi mới đến về đây được "
" Sao mẹ kêu con đi lấy mà mẹ đi vậy "
" Mẹ lên phòng thấy con ngủ ngon quá nên mẹ không nỡ gọi con dậy "
" Mẹ thật là..."
Tuyết Nguyệt cùng Liên Kiều soạn đồ ra và Tuyết Nguyệt thấy một thứ rất thú vị...
" C-Cái gì đây? Sao anh hai lại có thể gửi cái này cho con chứ? "
Tuyết Nguyệt cầm giơ lên thì thật bất ngờ đó là đồ con của giành Tuyết Nguyệt.
Tuyết Nguyệt thấy thì liền đỏ mặt tức giận.
" Anh hai đúng là đồ đáng ghét mà "
" Thôi nào con...anh hai con chỉ muốn con khỏi ra bên ngoài mua nên đã mua cho con sẵn đó mà "
" Nhưng mà anh ấy sao biết được size của con mà mua chứ? "
Tuyết Nguyệt nhìn mấy đồ con mà thắc mắc.
" Có khi nào anh gửi toàn đồ one size không? "
" Mẹ nghĩ có thể lắm "
" Anh hai đáng ghét, đợi đó anh mà về đây biết tay em "
Tại một nơi nào đó
" Hắc xì, ai lại nhắc mình vậy ta chắc là em với mẹ nhắc mình đây mà bọn họ chắc rất vui vì được nhận quà cho xem "
Vui vẻ rồi cắm đầu vào làm việc.
- ---------------
" Được rồi con gái mau cất vào xem cái nào của con đem lên phòng của con đi "
" Dạ mẹ, của mẹ để con đem lên phòng mẹ luôn nhé "
" Ừm nhờ ở con "
Tuyết Nguyệt gật nhẹ đầu rồi bê mấy thùng xốp đó lên phòng mình và phòng Liên Kiều.
Xong xuôi Tuyết Nguyệt trở ra phòng bếp cùng Liên Kiều ăn bữa tối, ăn xong Tuyết Nguyệt vẫn đi rửa bát.
Rửa xong thì lấy bánh và trái cây ra phòng khách rồi cùng Liên Kiều vừa xem phim vừa ăn.
Liên Kiều và Tuyết Nguyệt xem đến tận gần 10 giờ, Liên Kiều thấy cũng đã gần khuya nên lên phòng trước nhưng trước khi đi...
" Nguyệt Nguyệt con ngủ sớm đi đấy, ngày mai phải đi làm đó ngày đầu tiên đừng để bị trễ biết chưa "
" Con nhớ rồi thưa mẹ "
" Đừng mê phim mà ngủ trễ đấy khuya rồi đó mẹ lên phòng ngủ trước đây "
" Mẹ ngủ ngon ạ "
" Nguyệt Nguyệt con cũng vậy "
Liên Kiều nói xong liền bước vào phòng của mình đóng cửa lại còn Tuyết Nguyệt thì vẫn ở bên ngoài xem phim đến tận 11-12 giờ.
" Sao tự nhiên thấy lạnh quá ta "
Tuyết Nguyệt khẽ rùng mình rồi ngáp nên đã quyết định tắt tivi rồi đi về phòng ngủ.
Vừa vào phòng Tuyết Nguyệt nằm thẳng lên giường rồi trùm chăn cảm thấy ấm áp rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau Tuyết Nguyệt ngồi bật dậy tung chăn rồi chạy thẳng vào phòng tắm.
" Chết rồi trễ giờ làm rồi, biết vậy tối mình ngủ sớm rồi "
Tuyết Nguyệt cứ luống cà luống cuống chạy khắp phòng hết tìm đồ này rồi quay sang tìm đồ khác.
Loay hoay mãi Tuyết Nguyệt mới chuẩn bị xong rồi chạy thẳng ra nhà bếp, ăn lẹ vài cái bánh mì.
" Nguyệt Nguyệt con mau lại ăn đàng hoàng đi sao lại ăn sơ sơ như vậy sẽ không tốt cho bao tử đó "
" Con sắp trễ giờ rồi mẹ, con đi luôn đây có gì trưa con ăn luôn ạ "
Tuyết Nguyệt miệng thì ngậm bánh mì tay thì mang giày.
" Con đi cẩn thận đấy nhớ ăn uống đầy đủ đừng nhịn ăn đấy biết chưa "
Liên Kiều lo lắng dặn dò Tuyết Nguyệt.
" Dạ con nhớ rồi mẹ, thưa mẹ con đi ạ "
Vừa nói xong đã không thấy bóng dáng Tuyết Nguyệt đâu cả.
Liên Kiều nhìn theo mà chỉ biết lắc đầu bất lực với đứa con gái hậu đậu của mình.
Tuyết Nguyệt tranh thủ vừa ăn vừa chạy nhanh đến tập đoàn, hôm nay là ngày đầu tiên Tuyết Nguyệt đi làm mà còn đi trễ chắc bị đuổi mất.
Thế rồi Tuyết Nguyệt cứ cấm đầu cắm cổ mà chạy muốn tụt quần.
Sao khoảng gần 15 phút chạy thì Tuyết Nguyệt cũng đứng trước cổng tập đoàn.
Tuyết Nguyệt chỉnh sửa lại quần áo đàng hoàng rồi bước vào trong tập đoàn.
Vừa vào trong đã thấy rất nhiều người trong đó có một người khá xinh đẹp đang đứng ở quầy lễ tân, người đó thấy Tuyết Nguyệt liền tiến tới.
Tận chiều hôm đó Tuyết Nguyệt thức dậy rồi vào phòng tắm sau một lúc mau bước ra.
Tuyết Nguyệt đi đến phòng khách thì không thấy Liên Kiều đi vào phòng bếp cũng vậy.
" Mẹ đi đâu rồi nhỉ? Chắc mẹ lại đi đâu rồi "
Sau đó Tuyết Nguyệt liền đi vào nhà bếp rồi bắt đầu nấu nướng rồi chờ Liên Kiều về.
Sau một đến hai tiếng Tuyết Nguyệt loay hoay bên trong nhà bếp thì cũng xong và dọn ra sẵn trên bàn.
Tuyết Nguyệt ngồi ở đó chờ Liên Kiều, đến tận nữa tiếng sau Liên Kiều từ người cửa đi vào.
" Mẹ đi đâu vậy ạ? "
Tuyết Nguyệt thấy Liên Kiều mang đồ vào liền đi đến xách phụ Liên Kiều.
" Mẹ đi lấy đồ của anh con gửi về, mẹ nghe bảo lần này anh con gửi đồ ăn và quần áo rất nhiều "
" Thật vậy sao? Con không ngờ anh hai lại gửi đồ về vào giờ nào đó "
" Vì tối nên mẹ sang bưu điện để lấy mà vì đồ khá nặng nên mẹ mãi mới đến về đây được "
" Sao mẹ kêu con đi lấy mà mẹ đi vậy "
" Mẹ lên phòng thấy con ngủ ngon quá nên mẹ không nỡ gọi con dậy "
" Mẹ thật là..."
Tuyết Nguyệt cùng Liên Kiều soạn đồ ra và Tuyết Nguyệt thấy một thứ rất thú vị...
" C-Cái gì đây? Sao anh hai lại có thể gửi cái này cho con chứ? "
Tuyết Nguyệt cầm giơ lên thì thật bất ngờ đó là đồ con của giành Tuyết Nguyệt.
Tuyết Nguyệt thấy thì liền đỏ mặt tức giận.
" Anh hai đúng là đồ đáng ghét mà "
" Thôi nào con...anh hai con chỉ muốn con khỏi ra bên ngoài mua nên đã mua cho con sẵn đó mà "
" Nhưng mà anh ấy sao biết được size của con mà mua chứ? "
Tuyết Nguyệt nhìn mấy đồ con mà thắc mắc.
" Có khi nào anh gửi toàn đồ one size không? "
" Mẹ nghĩ có thể lắm "
" Anh hai đáng ghét, đợi đó anh mà về đây biết tay em "
Tại một nơi nào đó
" Hắc xì, ai lại nhắc mình vậy ta chắc là em với mẹ nhắc mình đây mà bọn họ chắc rất vui vì được nhận quà cho xem "
Vui vẻ rồi cắm đầu vào làm việc.
- ---------------
" Được rồi con gái mau cất vào xem cái nào của con đem lên phòng của con đi "
" Dạ mẹ, của mẹ để con đem lên phòng mẹ luôn nhé "
" Ừm nhờ ở con "
Tuyết Nguyệt gật nhẹ đầu rồi bê mấy thùng xốp đó lên phòng mình và phòng Liên Kiều.
Xong xuôi Tuyết Nguyệt trở ra phòng bếp cùng Liên Kiều ăn bữa tối, ăn xong Tuyết Nguyệt vẫn đi rửa bát.
Rửa xong thì lấy bánh và trái cây ra phòng khách rồi cùng Liên Kiều vừa xem phim vừa ăn.
Liên Kiều và Tuyết Nguyệt xem đến tận gần 10 giờ, Liên Kiều thấy cũng đã gần khuya nên lên phòng trước nhưng trước khi đi...
" Nguyệt Nguyệt con ngủ sớm đi đấy, ngày mai phải đi làm đó ngày đầu tiên đừng để bị trễ biết chưa "
" Con nhớ rồi thưa mẹ "
" Đừng mê phim mà ngủ trễ đấy khuya rồi đó mẹ lên phòng ngủ trước đây "
" Mẹ ngủ ngon ạ "
" Nguyệt Nguyệt con cũng vậy "
Liên Kiều nói xong liền bước vào phòng của mình đóng cửa lại còn Tuyết Nguyệt thì vẫn ở bên ngoài xem phim đến tận 11-12 giờ.
" Sao tự nhiên thấy lạnh quá ta "
Tuyết Nguyệt khẽ rùng mình rồi ngáp nên đã quyết định tắt tivi rồi đi về phòng ngủ.
Vừa vào phòng Tuyết Nguyệt nằm thẳng lên giường rồi trùm chăn cảm thấy ấm áp rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau Tuyết Nguyệt ngồi bật dậy tung chăn rồi chạy thẳng vào phòng tắm.
" Chết rồi trễ giờ làm rồi, biết vậy tối mình ngủ sớm rồi "
Tuyết Nguyệt cứ luống cà luống cuống chạy khắp phòng hết tìm đồ này rồi quay sang tìm đồ khác.
Loay hoay mãi Tuyết Nguyệt mới chuẩn bị xong rồi chạy thẳng ra nhà bếp, ăn lẹ vài cái bánh mì.
" Nguyệt Nguyệt con mau lại ăn đàng hoàng đi sao lại ăn sơ sơ như vậy sẽ không tốt cho bao tử đó "
" Con sắp trễ giờ rồi mẹ, con đi luôn đây có gì trưa con ăn luôn ạ "
Tuyết Nguyệt miệng thì ngậm bánh mì tay thì mang giày.
" Con đi cẩn thận đấy nhớ ăn uống đầy đủ đừng nhịn ăn đấy biết chưa "
Liên Kiều lo lắng dặn dò Tuyết Nguyệt.
" Dạ con nhớ rồi mẹ, thưa mẹ con đi ạ "
Vừa nói xong đã không thấy bóng dáng Tuyết Nguyệt đâu cả.
Liên Kiều nhìn theo mà chỉ biết lắc đầu bất lực với đứa con gái hậu đậu của mình.
Tuyết Nguyệt tranh thủ vừa ăn vừa chạy nhanh đến tập đoàn, hôm nay là ngày đầu tiên Tuyết Nguyệt đi làm mà còn đi trễ chắc bị đuổi mất.
Thế rồi Tuyết Nguyệt cứ cấm đầu cắm cổ mà chạy muốn tụt quần.
Sao khoảng gần 15 phút chạy thì Tuyết Nguyệt cũng đứng trước cổng tập đoàn.
Tuyết Nguyệt chỉnh sửa lại quần áo đàng hoàng rồi bước vào trong tập đoàn.
Vừa vào trong đã thấy rất nhiều người trong đó có một người khá xinh đẹp đang đứng ở quầy lễ tân, người đó thấy Tuyết Nguyệt liền tiến tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.