Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi (H)
Chương 13: Nghiêm Ngặt
Tiểu Xuân Đa Mộng
28/07/2023
Anh nói rằng anh đã quyết định chấm dứt mối quan hệ với cô khi mở video, nhưng cuối cùng lại nói với cô rằng anh đã thay đổi quyết định.
Trần Tư Nhung tự hỏi liệu Sara có bao giờ ngờ rằng anh lại nói lời kết thúc một cách dứt khoát như vậy khi cô ấy gửi ảnh của mình cho anh không.
Huống chi, cô ấy chưa từng làm bất cứ điều gì chống lại mệnh lệnh của anh.
Trần Tư Nhung không thể biết chính xác điều gì đã khiến anh đưa ra những quyết định như thế, nhưng cô cảm thấy rõ ràng máu đang sôi sục trong tim khi anh bảo rằng anh dự định kết thúc mối quan hệ — cô chưa muốn kết thúc nó.
Sau khi tắt video, Trần Tư Nhung thong thả đi tắm một lần nữa.
Từ phòng tắm đi ra, cô chậm rãi nằm xuống giường, kéo chăn quấn kín người.
Bây giờ chưa phải là giờ ngủ thường ngày của cô, nhưng Trần Tư Nhung cảm thấy cô không thể làm gì khác, cô muốn nằm xuống, cô muốn ẩn mình dưới chiếc chăn bông ấm áp.
Một loại cảm xúc phức tạp khó nói rõ đè nặng trong lòng Trần Tư Nhung, cô có nên vui mừng không?
Chủ nhân cho biết ban đầu anh muốn kết thúc mối quan hệ nhưng đã thay đổi quyết định sau khi cô thủ dâm.
Tại sao ngay từ đầu lại muốn kết thúc mối quan hệ? Có phải vì ánh nhìn đầu tiên khi cô mở video không?
Không thích cơ thể của cô hay không thích giọng nói của cô?
Cảnh nền sau lưng cô trông quá đơn giản, hay tấm thảm mà cô đang trải trên sàn không phải màu yêu thích của anh?
Nhưng lúc cả hai trò chuyện trước đó, anh nói rằng anh đã chọn cô mà.
Vậy là bởi vì những lý do trên lại quyết định từ bỏ cô, Trần Tư Nhung cảm thấy điều đó thật khó hiểu và không thể tha thứ.
Cô không nghĩ mình lại tệ như vậy, tệ đến mức anh có ý định kết thúc mối quan hệ ngay từ giây đầu tiên bật video.
Nhưng tại sao anh lại thay đổi quyết định sau khi cô thủ dâm xong?
Bởi vì phát hiện ra rằng cô thực sự là một người phụ nữ dâm đãng?
Có phải chỉ vì liên quan đến khoái cảm tình dục nên anh đã quyết định giữ cô lại?
Khuôn mặt của Trần Tư Nhung vùi trong chiếc chăn bông mềm mại, chất lỏng ấm áp chảy ra từ hốc mắt cô.
Tình dục là một phần không thể thiếu trong mối quan hệ, nhưng nó không phải là lý do duy nhất để duy trì mối quan hệ.
Cô có thể tự do thể hiện ham muốn của mình với chủ nhân, cô cũng có thể làm bất cứ điều gì chủ nhân muốn cô làm, nhưng không chỉ vì tình dục.
Cô muốn mối quan hệ tiếp tục tồn tại vì cả hai người họ, không phải chỉ vì ham muốn tình dục của anh đối với mình.
Thậm chí, anh không cần nói với cô về điều đó.
Coi như không có chuyện gì xảy ra, cho dù anh không thể nào cho cô sự an ủi sau khi xong việc, Trần Tư Nhung cũng không oán trách, đây là khuyết điểm của người ra lệnh qua mạng, vĩnh viễn chỉ có thể cách một cái màn hình, không có cách nào cảm nhận được nhiệt độ chân thật của lòng bàn tay.
Trần Tư Nhung chấp nhận điều này.
Nhưng anh vẫn mang chuyện này ra nói.
Mong đợi cô có cảm giác được đền đáp từ việc đó? Bởi vì anh vốn dĩ muốn bỏ cuộc.
Hạnh phúc sao? Có lẽ có chút.
Nhưng Trần Tư Nhung không cười nổi.
Giao diện trò chuyện dừng lại ở cuộc gọi điện video mà Trần Tư Nhung đã kết thúc.
Thật ra cô nên nói: Chủ nhân, chúc ngủ ngon.
Hoặc đáp lại những gì đã xảy ra tối nay.
Nhưng cô không gửi gì cả, cuộc trò chuyện kết thúc đột ngột, như cây bút treo lơ lửng trên không trung.
-
Sáng hôm sau, Trần Tư Nhung thức dậy rất sớm.
Cuối buổi của ngày làm việc là thời gian các bộ phận họp thường kỳ.
Thời điểm Trần Tư Nhung bước ra ngoài, không khí lạnh đột ngột ập tới khiến cô không khỏi run lên.
Ferrari có trụ sở chính tại Modena, Ý, mùa đông thường không dưới 0 độ, vào buổi trưa có lúc nhiệt độ lên tới 10 độ.
Trần Tư Nhung mặc một chiếc váy dài, hai tay ôm chặt chiếc áo khoác đen, vội vã đến quán cà phê cạnh đó để mua cà phê.
Nhân viên cửa hàng khá quen thuộc với Trần Tư Nhung, hỏi cô tại sao hôm nay đến sớm như vậy.
Trần Tư Nhung khẽ cười: "Ngủ không ngon."
Nhân viên cửa hàng: "Triple shot*? (Ba shot)"
(*) 1 shot = 25 ml
Trần Tư Nhung cười thành tiếng: "Xin người. Hai shot được rồi."
Cầm cà phê nóng bước ra khỏi quán, Trần Tư Nhung chậm rãi đi về phía văn phòng.
Cơn gió buổi sáng không nhỏ, thổi ngọn tóc cô thỉnh thoảng lướt qua gò má.
Cà phê nóng từ từ chảy xuống thực quản, khi Trần Tư Nhung chuẩn bị đi đến văn phòng, cơ thể của cô đã ấm lên.
Trong phòng làm việc bật điều hòa, cô cởi áo ngoài bắt đầu làm việc.
Mùa giải mới vào tháng 3 đang đến gần, số lượng các thông cáo báo chí gần đây đã bắt đầu tăng lên, do giới hạn ngân sách, đoàn xe đã phải cắt giảm đáng kể nhân sự để đảm bảo có đủ kinh phí cho việc cải tiến xe đua.
James nói trước đây khoa quan hệ công chúng so với bây giờ sôi nổi hơn nhiều, nhưng bây giờ chỉ còn lại vài người, thực tập sinh cũng phải có trách nhiệm.
Hiện tại Caesar đang giữ chức quản lý, yêu cầu công việc thậm chí còn nghiêm ngặt hơn.
Trần Tư Nhung kiểm tra email mới nhận được từ Caesar trong hộp thư của mình, thấy rằng thời gian là khoảng mười một giờ đêm qua ở Ý.
Không phải anh đang ở Nhật Bản sao?
Chắc chắn lúc đó ở Nhật đã là đêm khuya.
Lúc đó mà anh vẫn còn làm việc sao?
Trần Tư Nhung bất giác cảm thấy da đầu tê dại, cũng cảm thấy áp lực càng lớn.
Bấm vào email và thấy đó là một nhiệm vụ được giao cho bộ phận PR trước khi bắt đầu mùa giải mới.
Trần Tư Nhung đã tải xuống tệp đính kèm, đó là một yêu cầu công việc dài mười trang.
Cô đọc kỹ từng chữ một, suýt nữa thì tê liệt tại chỗ.
Caesar gửi cho bộ phận quan hệ công chúng một danh sách chi tiết cách vận hành công việc của mùa giải mới, yêu cầu công việc và quy trình báo cáo khẩn cấp.
Nếu Trần Tư Nhung nhớ không nhầm, lẽ ra anh đã phải đối thoại với nhà cung cấp Toyota Nhật Bản về động cơ cho mùa giải mới vào ngày hôm qua.
Dạ dày của cô bắt đầu tiết ra dịch chua, đó là một trong những biểu hiện khi Trần Tư Nhung căng thẳng, cô ra lệnh cho mình hít thở sâu vài cái rồi bắt đầu làm việc.
Trần Tư Nhung tự hỏi liệu Sara có bao giờ ngờ rằng anh lại nói lời kết thúc một cách dứt khoát như vậy khi cô ấy gửi ảnh của mình cho anh không.
Huống chi, cô ấy chưa từng làm bất cứ điều gì chống lại mệnh lệnh của anh.
Trần Tư Nhung không thể biết chính xác điều gì đã khiến anh đưa ra những quyết định như thế, nhưng cô cảm thấy rõ ràng máu đang sôi sục trong tim khi anh bảo rằng anh dự định kết thúc mối quan hệ — cô chưa muốn kết thúc nó.
Sau khi tắt video, Trần Tư Nhung thong thả đi tắm một lần nữa.
Từ phòng tắm đi ra, cô chậm rãi nằm xuống giường, kéo chăn quấn kín người.
Bây giờ chưa phải là giờ ngủ thường ngày của cô, nhưng Trần Tư Nhung cảm thấy cô không thể làm gì khác, cô muốn nằm xuống, cô muốn ẩn mình dưới chiếc chăn bông ấm áp.
Một loại cảm xúc phức tạp khó nói rõ đè nặng trong lòng Trần Tư Nhung, cô có nên vui mừng không?
Chủ nhân cho biết ban đầu anh muốn kết thúc mối quan hệ nhưng đã thay đổi quyết định sau khi cô thủ dâm.
Tại sao ngay từ đầu lại muốn kết thúc mối quan hệ? Có phải vì ánh nhìn đầu tiên khi cô mở video không?
Không thích cơ thể của cô hay không thích giọng nói của cô?
Cảnh nền sau lưng cô trông quá đơn giản, hay tấm thảm mà cô đang trải trên sàn không phải màu yêu thích của anh?
Nhưng lúc cả hai trò chuyện trước đó, anh nói rằng anh đã chọn cô mà.
Vậy là bởi vì những lý do trên lại quyết định từ bỏ cô, Trần Tư Nhung cảm thấy điều đó thật khó hiểu và không thể tha thứ.
Cô không nghĩ mình lại tệ như vậy, tệ đến mức anh có ý định kết thúc mối quan hệ ngay từ giây đầu tiên bật video.
Nhưng tại sao anh lại thay đổi quyết định sau khi cô thủ dâm xong?
Bởi vì phát hiện ra rằng cô thực sự là một người phụ nữ dâm đãng?
Có phải chỉ vì liên quan đến khoái cảm tình dục nên anh đã quyết định giữ cô lại?
Khuôn mặt của Trần Tư Nhung vùi trong chiếc chăn bông mềm mại, chất lỏng ấm áp chảy ra từ hốc mắt cô.
Tình dục là một phần không thể thiếu trong mối quan hệ, nhưng nó không phải là lý do duy nhất để duy trì mối quan hệ.
Cô có thể tự do thể hiện ham muốn của mình với chủ nhân, cô cũng có thể làm bất cứ điều gì chủ nhân muốn cô làm, nhưng không chỉ vì tình dục.
Cô muốn mối quan hệ tiếp tục tồn tại vì cả hai người họ, không phải chỉ vì ham muốn tình dục của anh đối với mình.
Thậm chí, anh không cần nói với cô về điều đó.
Coi như không có chuyện gì xảy ra, cho dù anh không thể nào cho cô sự an ủi sau khi xong việc, Trần Tư Nhung cũng không oán trách, đây là khuyết điểm của người ra lệnh qua mạng, vĩnh viễn chỉ có thể cách một cái màn hình, không có cách nào cảm nhận được nhiệt độ chân thật của lòng bàn tay.
Trần Tư Nhung chấp nhận điều này.
Nhưng anh vẫn mang chuyện này ra nói.
Mong đợi cô có cảm giác được đền đáp từ việc đó? Bởi vì anh vốn dĩ muốn bỏ cuộc.
Hạnh phúc sao? Có lẽ có chút.
Nhưng Trần Tư Nhung không cười nổi.
Giao diện trò chuyện dừng lại ở cuộc gọi điện video mà Trần Tư Nhung đã kết thúc.
Thật ra cô nên nói: Chủ nhân, chúc ngủ ngon.
Hoặc đáp lại những gì đã xảy ra tối nay.
Nhưng cô không gửi gì cả, cuộc trò chuyện kết thúc đột ngột, như cây bút treo lơ lửng trên không trung.
-
Sáng hôm sau, Trần Tư Nhung thức dậy rất sớm.
Cuối buổi của ngày làm việc là thời gian các bộ phận họp thường kỳ.
Thời điểm Trần Tư Nhung bước ra ngoài, không khí lạnh đột ngột ập tới khiến cô không khỏi run lên.
Ferrari có trụ sở chính tại Modena, Ý, mùa đông thường không dưới 0 độ, vào buổi trưa có lúc nhiệt độ lên tới 10 độ.
Trần Tư Nhung mặc một chiếc váy dài, hai tay ôm chặt chiếc áo khoác đen, vội vã đến quán cà phê cạnh đó để mua cà phê.
Nhân viên cửa hàng khá quen thuộc với Trần Tư Nhung, hỏi cô tại sao hôm nay đến sớm như vậy.
Trần Tư Nhung khẽ cười: "Ngủ không ngon."
Nhân viên cửa hàng: "Triple shot*? (Ba shot)"
(*) 1 shot = 25 ml
Trần Tư Nhung cười thành tiếng: "Xin người. Hai shot được rồi."
Cầm cà phê nóng bước ra khỏi quán, Trần Tư Nhung chậm rãi đi về phía văn phòng.
Cơn gió buổi sáng không nhỏ, thổi ngọn tóc cô thỉnh thoảng lướt qua gò má.
Cà phê nóng từ từ chảy xuống thực quản, khi Trần Tư Nhung chuẩn bị đi đến văn phòng, cơ thể của cô đã ấm lên.
Trong phòng làm việc bật điều hòa, cô cởi áo ngoài bắt đầu làm việc.
Mùa giải mới vào tháng 3 đang đến gần, số lượng các thông cáo báo chí gần đây đã bắt đầu tăng lên, do giới hạn ngân sách, đoàn xe đã phải cắt giảm đáng kể nhân sự để đảm bảo có đủ kinh phí cho việc cải tiến xe đua.
James nói trước đây khoa quan hệ công chúng so với bây giờ sôi nổi hơn nhiều, nhưng bây giờ chỉ còn lại vài người, thực tập sinh cũng phải có trách nhiệm.
Hiện tại Caesar đang giữ chức quản lý, yêu cầu công việc thậm chí còn nghiêm ngặt hơn.
Trần Tư Nhung kiểm tra email mới nhận được từ Caesar trong hộp thư của mình, thấy rằng thời gian là khoảng mười một giờ đêm qua ở Ý.
Không phải anh đang ở Nhật Bản sao?
Chắc chắn lúc đó ở Nhật đã là đêm khuya.
Lúc đó mà anh vẫn còn làm việc sao?
Trần Tư Nhung bất giác cảm thấy da đầu tê dại, cũng cảm thấy áp lực càng lớn.
Bấm vào email và thấy đó là một nhiệm vụ được giao cho bộ phận PR trước khi bắt đầu mùa giải mới.
Trần Tư Nhung đã tải xuống tệp đính kèm, đó là một yêu cầu công việc dài mười trang.
Cô đọc kỹ từng chữ một, suýt nữa thì tê liệt tại chỗ.
Caesar gửi cho bộ phận quan hệ công chúng một danh sách chi tiết cách vận hành công việc của mùa giải mới, yêu cầu công việc và quy trình báo cáo khẩn cấp.
Nếu Trần Tư Nhung nhớ không nhầm, lẽ ra anh đã phải đối thoại với nhà cung cấp Toyota Nhật Bản về động cơ cho mùa giải mới vào ngày hôm qua.
Dạ dày của cô bắt đầu tiết ra dịch chua, đó là một trong những biểu hiện khi Trần Tư Nhung căng thẳng, cô ra lệnh cho mình hít thở sâu vài cái rồi bắt đầu làm việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.