Chương 37: Nại Hà gả cho tôi đi.
Mứt Cam
04/01/2021
Hôm nay là chủ nhật nên ít người đến công ty.Mới tầm 5h nên đội lao công cũng chưa đến.Nếu không báo ngày hôm nay đã đưa tin.
Chủ tịch tập đoàn Cố Thị dâm ô với cả cướp.Không biết lúc này mặt mũi cô để đâu .Cô ôm mặt khẽ nhìn người đàn ông đang trần truồng như nhộng kia.
Trực tiếp cầm thẻ đặt nhanh xuống bàn" pass là 1298."Sau đó lao nhanh ra khỏi phòng.
Gương mặt anh khẽ nở nụ cười bi quan:" Em muốn chơi tôi xong .Bỏ chạy sao,nhớ đó cho tôi."
Sau đó,anh nhấc điện thoại bàn.Gọi một số nào đó không biết . Chỉ biết là đầu dây bên kia vui chỉ thiếu điều nhảy lò cò thôi.
Tại một quán nước~
"Ôi cục cưng của tôi.Cuối cùng cậu cũng trở về rồi.Tôi trưởng không còn gặp lại cậu nữa."Dịp Thiếu vui sướng nói.
"Vui cũng phải từ từ ,chỗ này đông người bỏ ra."
Dịp Thiếu nghe mấy câu này như dội nước lạnh.Lập tức buông tay.Mặt ai oán.
"Cậu đã gặp Tử Quân chưa!."
"Rồi! ."
Dịp Thiếu:" Cô ấy có nói gì không."
"Không cô ấy chỉ chà đạp tôi xong.Quẳng lại một cái thẻ rồi chạy mất."
Dịp Thiếu biểu tình tràn ngập cau mài nói:" Sao cậu có thể làm ra loại chuyện này chứ.Gặp thì nói chuyện bình thường không được à.Phải lên giường mới nói chuyện được ."
Boss:" Cậu đang cáu gì vậy chứ.Tôi với cô ấy là vợ chồng làm chuyện vợ chồng nên làm.Phật ý cậu sao."
"Hừ ... tôi lười nói với cậu.Nói đi mấy năm qua đi đâu làm gì.Để tôi còn giúp hộ."
Anh đem chuyện bị Lâm Tuệ biến thành người thực vật suốt ba năm kể cho Dịp Thiếu nghe.Không biết nói gì mà cậu ta có vẻ rất khó chịu.
Dịp Thiếu:" Người đàn ông của tôi ,mà cô ta cũng dám đụng đúng là chán sống.Cực khổ cho cậu rồi.Sắp tới dự tính như thế nào.Không ấy gả cho tôi đi,dù sao bây giờ Tử Quân cũng có con rồi.Cô ấy không cần cậu nữa đâu."
"Gả cho anh .Anh sẽ bao nuôi cậu cả đời."
Nại Hà lẳng lặng không nói gì đứng dậy đi thẳng.
Dịp Thiếu lót cót chạy theo nói:"Nè gả cho tôi đi.Tôi chờ cậu 10 mấy năm rồi . Không ấy sẵn tiện tôi chở cậu đi xem áo cưới nha."
Boss vẫn không có hành động gì ngoài móc điện thoại ra gọi 1120 .
"Alo! Viện tâm thần hả.Báo cáo có người trốn viện."
Sau khi nói chuyện với Dịp Thiếu thu xắp một lát anh mới biết.Chuyện anh mất tích không đơn thuần như vậy.
Công ty và cổ phần của anh bị người ta thu mua hết phân nửa.Chức Chủ tịch của Tử Quân hiện tại nếu không có Dịp Gia hi sinh một ít cổ phần e rằng đã sớm có người thay thế.Nói về Tử Quân thành ra như hiện tại nhìn đâu cũng là tiền nhìn đâu cũng là công việc.
Chủ tịch tập đoàn Cố Thị dâm ô với cả cướp.Không biết lúc này mặt mũi cô để đâu .Cô ôm mặt khẽ nhìn người đàn ông đang trần truồng như nhộng kia.
Trực tiếp cầm thẻ đặt nhanh xuống bàn" pass là 1298."Sau đó lao nhanh ra khỏi phòng.
Gương mặt anh khẽ nở nụ cười bi quan:" Em muốn chơi tôi xong .Bỏ chạy sao,nhớ đó cho tôi."
Sau đó,anh nhấc điện thoại bàn.Gọi một số nào đó không biết . Chỉ biết là đầu dây bên kia vui chỉ thiếu điều nhảy lò cò thôi.
Tại một quán nước~
"Ôi cục cưng của tôi.Cuối cùng cậu cũng trở về rồi.Tôi trưởng không còn gặp lại cậu nữa."Dịp Thiếu vui sướng nói.
"Vui cũng phải từ từ ,chỗ này đông người bỏ ra."
Dịp Thiếu nghe mấy câu này như dội nước lạnh.Lập tức buông tay.Mặt ai oán.
"Cậu đã gặp Tử Quân chưa!."
"Rồi! ."
Dịp Thiếu:" Cô ấy có nói gì không."
"Không cô ấy chỉ chà đạp tôi xong.Quẳng lại một cái thẻ rồi chạy mất."
Dịp Thiếu biểu tình tràn ngập cau mài nói:" Sao cậu có thể làm ra loại chuyện này chứ.Gặp thì nói chuyện bình thường không được à.Phải lên giường mới nói chuyện được ."
Boss:" Cậu đang cáu gì vậy chứ.Tôi với cô ấy là vợ chồng làm chuyện vợ chồng nên làm.Phật ý cậu sao."
"Hừ ... tôi lười nói với cậu.Nói đi mấy năm qua đi đâu làm gì.Để tôi còn giúp hộ."
Anh đem chuyện bị Lâm Tuệ biến thành người thực vật suốt ba năm kể cho Dịp Thiếu nghe.Không biết nói gì mà cậu ta có vẻ rất khó chịu.
Dịp Thiếu:" Người đàn ông của tôi ,mà cô ta cũng dám đụng đúng là chán sống.Cực khổ cho cậu rồi.Sắp tới dự tính như thế nào.Không ấy gả cho tôi đi,dù sao bây giờ Tử Quân cũng có con rồi.Cô ấy không cần cậu nữa đâu."
"Gả cho anh .Anh sẽ bao nuôi cậu cả đời."
Nại Hà lẳng lặng không nói gì đứng dậy đi thẳng.
Dịp Thiếu lót cót chạy theo nói:"Nè gả cho tôi đi.Tôi chờ cậu 10 mấy năm rồi . Không ấy sẵn tiện tôi chở cậu đi xem áo cưới nha."
Boss vẫn không có hành động gì ngoài móc điện thoại ra gọi 1120 .
"Alo! Viện tâm thần hả.Báo cáo có người trốn viện."
Sau khi nói chuyện với Dịp Thiếu thu xắp một lát anh mới biết.Chuyện anh mất tích không đơn thuần như vậy.
Công ty và cổ phần của anh bị người ta thu mua hết phân nửa.Chức Chủ tịch của Tử Quân hiện tại nếu không có Dịp Gia hi sinh một ít cổ phần e rằng đã sớm có người thay thế.Nói về Tử Quân thành ra như hiện tại nhìn đâu cũng là tiền nhìn đâu cũng là công việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.