Chương 13: Thao chết vợ yêu [1](H+)
Mứt Cam
04/01/2021
Tử Quân :"thoát nạn rồi. Có thể an tân mà ngủ .kkkk. "
1 tiếng sau~
Cốc cốc ~
Tử Quân:" Tên Cố Nại Hà đáng chết mở cửa ra. Mở cửa ra. "
Boss:" Vợ à! Có phải thiếu chồng ngủ không ngon , lại chạy đến đây rồi. "
Tử Quân:" Tôi nóng quá... Hươm. "
Boss:" Vợ à không được cởi ở đây được đâu. Vào phòng đã. "
Tử Quân :" Tôi nóng.... Lắm biết không! tên khốn kiếp. "
Boss:" Chồng có một Cách để giúp vợ. Nhưng vợ phải cầu xin chồng. "
Tử Quân:" Cách gì chứ. Nói nhanh lên người tôi nóng , bứt rứt. Khó chịu quá.... Hươm. "
Boss:" Nói cầu xin chồng thao vợ đi. Chồng sẽ giúp vợ. "
" Hình như có cái gì không phải. Nhưng mình sắp hết chịu nổi rồi. "
Tử Quân:" Xin anh đó. "
Boss:" Em không nói tôi sẽ không giúp em đâu. "
Tử Quân:" Được rồi. Xin anh đó. Hãy thao tôi đi. "
" Là em tự dẫn hỏa thiêu thân. Đừng trách tôi. "
Hắn nhanh chóng đem ngoại y xé ra. Sau đó lưỡi nhỏ điêu luyện không ngừng cắn mút môi anh đào của nó .
Boss:" Bà xã anh làm tốt chứ. "
Tử Quân đầu óc lúc này đã hoàn toàn bị xuân dược khống chế. Một mạch làm theo.
" Tốt lắm. Tốt. "
" Vậy anh... Sẽ giúp em thoải mái hơn. Có được không. "
Hắn nhanh đem đại chùy to tướng tiến vào u cốc nhỏ.
Ahhhh~
" Không. Sao đau quá vậy còn có máu nữa. Nại Hà anh là đồ khốn. "Hươm
Boss:" Nếu em thấy tôi khốn kiếp vậy thì tôi sẽ không giúp em nữa. "
Hắn đem đại chùy kéo ra ngoài. Nhưng không thu lại. Cố tình đâm chọc nhè nhẹ từ ngoài vào.
Tử Quân:" Không được. Giúp tôi đi.. "
" Em nói tôi khốn kiếp mà. "
Tử Quân:" anh rất khốn kiếp. Nhưng tôi muốn anh. Thao tôi đi. "
Hắn không ngờ người ưu nhã như nó lại nói ra những lời này.
Boss:" Tiểu yêu nữ à. Em đúng là hồ ly mấy lời này cũng có thể nói ra. Nhưng tôi thích. "
Hắn trực tiếp đem đại nhục nóng bỏng trực tiếp đâm mạnh vào khiến nó sóng không bằng chết. "
" Aaah.... Ươm.... Nó uốn người theo từng nhịp ra vào mạnh bạo của hắn. "
Hắn thích thú ra vào càng lúc càng nhanh. Đẩy mạnh đại chùy vào ngay hoa tâm của nó. Khiến nó điến người.
" Ư.... Ươm. Ơ.. Ơ... Ahhuuu. Á.. Á.. Á. Đâm mạnh.. Lên... tôi ...muốn hơn ....thế nữa.... Á. "
Hắn nghe thấy những lời này càng thích thú mà cợt nhã nó.
" Em rên lớn hơn một chút thì tôi sẽ đâm mạnh một chút. "
" Không..... Ươm.... Aaaah... "
" Gọi tên tôi đi. Tôi sẽ thoả mãn em. "
Tử Quân:" Cố.... Á.... Nại.... Ươm..... Hà... Cầu.. Xin anh thao Chết... Tôi đi. "
Lời nói vừa dứt. Thì hắn như thú vồ mồi. Gì sát mông nó lại. Mà tăng động ra vào không ngừng ma sát.
Mỗi đợt ra vào. Là mỗi đợt kèm theo chất dịch nhờn nóng đưa vào cơ thể nó. Ma sát không ngừng.
"ahhh. Ươm... aaaaaaaaa.... Á á á á. Đừng mà đừng có..
Á.. "
Cuối cùng nó và hắn cũng đạt đến cao trào.
Không biết nó và hắn đã lên đỉnh bao nhiêu lần. Nòng nọc của hắn đã tràn đầy trong hoa nguyệt của cô Nhưng hắn vẫn chưa có dấu hiệu muốn dùng lại.
Khối u hình trụ nọ vẫn ở trong u cốc nhỏ. Mà không ngừng thao túng. Dâm thuỷ cùng dịch tinh đã chảy ra khá nhiều tạo thành một mãng nhầy nhụa.
Tử Quân lúc này đã mệt đến nỗi ngất đi.
Boss:" Bà xã. Anh vẫn chưa thỏa mãn cho anh thao em thêm vài lần nữa nhé!. "
1 tiếng sau~
Cốc cốc ~
Tử Quân:" Tên Cố Nại Hà đáng chết mở cửa ra. Mở cửa ra. "
Boss:" Vợ à! Có phải thiếu chồng ngủ không ngon , lại chạy đến đây rồi. "
Tử Quân:" Tôi nóng quá... Hươm. "
Boss:" Vợ à không được cởi ở đây được đâu. Vào phòng đã. "
Tử Quân :" Tôi nóng.... Lắm biết không! tên khốn kiếp. "
Boss:" Chồng có một Cách để giúp vợ. Nhưng vợ phải cầu xin chồng. "
Tử Quân:" Cách gì chứ. Nói nhanh lên người tôi nóng , bứt rứt. Khó chịu quá.... Hươm. "
Boss:" Nói cầu xin chồng thao vợ đi. Chồng sẽ giúp vợ. "
" Hình như có cái gì không phải. Nhưng mình sắp hết chịu nổi rồi. "
Tử Quân:" Xin anh đó. "
Boss:" Em không nói tôi sẽ không giúp em đâu. "
Tử Quân:" Được rồi. Xin anh đó. Hãy thao tôi đi. "
" Là em tự dẫn hỏa thiêu thân. Đừng trách tôi. "
Hắn nhanh chóng đem ngoại y xé ra. Sau đó lưỡi nhỏ điêu luyện không ngừng cắn mút môi anh đào của nó .
Boss:" Bà xã anh làm tốt chứ. "
Tử Quân đầu óc lúc này đã hoàn toàn bị xuân dược khống chế. Một mạch làm theo.
" Tốt lắm. Tốt. "
" Vậy anh... Sẽ giúp em thoải mái hơn. Có được không. "
Hắn nhanh đem đại chùy to tướng tiến vào u cốc nhỏ.
Ahhhh~
" Không. Sao đau quá vậy còn có máu nữa. Nại Hà anh là đồ khốn. "Hươm
Boss:" Nếu em thấy tôi khốn kiếp vậy thì tôi sẽ không giúp em nữa. "
Hắn đem đại chùy kéo ra ngoài. Nhưng không thu lại. Cố tình đâm chọc nhè nhẹ từ ngoài vào.
Tử Quân:" Không được. Giúp tôi đi.. "
" Em nói tôi khốn kiếp mà. "
Tử Quân:" anh rất khốn kiếp. Nhưng tôi muốn anh. Thao tôi đi. "
Hắn không ngờ người ưu nhã như nó lại nói ra những lời này.
Boss:" Tiểu yêu nữ à. Em đúng là hồ ly mấy lời này cũng có thể nói ra. Nhưng tôi thích. "
Hắn trực tiếp đem đại nhục nóng bỏng trực tiếp đâm mạnh vào khiến nó sóng không bằng chết. "
" Aaah.... Ươm.... Nó uốn người theo từng nhịp ra vào mạnh bạo của hắn. "
Hắn thích thú ra vào càng lúc càng nhanh. Đẩy mạnh đại chùy vào ngay hoa tâm của nó. Khiến nó điến người.
" Ư.... Ươm. Ơ.. Ơ... Ahhuuu. Á.. Á.. Á. Đâm mạnh.. Lên... tôi ...muốn hơn ....thế nữa.... Á. "
Hắn nghe thấy những lời này càng thích thú mà cợt nhã nó.
" Em rên lớn hơn một chút thì tôi sẽ đâm mạnh một chút. "
" Không..... Ươm.... Aaaah... "
" Gọi tên tôi đi. Tôi sẽ thoả mãn em. "
Tử Quân:" Cố.... Á.... Nại.... Ươm..... Hà... Cầu.. Xin anh thao Chết... Tôi đi. "
Lời nói vừa dứt. Thì hắn như thú vồ mồi. Gì sát mông nó lại. Mà tăng động ra vào không ngừng ma sát.
Mỗi đợt ra vào. Là mỗi đợt kèm theo chất dịch nhờn nóng đưa vào cơ thể nó. Ma sát không ngừng.
"ahhh. Ươm... aaaaaaaaa.... Á á á á. Đừng mà đừng có..
Á.. "
Cuối cùng nó và hắn cũng đạt đến cao trào.
Không biết nó và hắn đã lên đỉnh bao nhiêu lần. Nòng nọc của hắn đã tràn đầy trong hoa nguyệt của cô Nhưng hắn vẫn chưa có dấu hiệu muốn dùng lại.
Khối u hình trụ nọ vẫn ở trong u cốc nhỏ. Mà không ngừng thao túng. Dâm thuỷ cùng dịch tinh đã chảy ra khá nhiều tạo thành một mãng nhầy nhụa.
Tử Quân lúc này đã mệt đến nỗi ngất đi.
Boss:" Bà xã. Anh vẫn chưa thỏa mãn cho anh thao em thêm vài lần nữa nhé!. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.