Chương 1
Hạ Tiểu Chính
21/11/2022
Mặt trời mọc rất cao, Tống Tiêu đang đứng bên cửa chuẩn bị gõ thì quay đầu lại, tức giận gọi hắn. "Tống Cún Con, em còn chưa chạy lại?"
Tống Tuần đứng dưới nắng, ấp úng không muốn đi, còn chưa mở miệng liền thấy cửa mở, Lý Thời Trữ nhìn hai người bọn họ cười, "Ồ, Tiêu Tiêu, Cún Con, vào đi."
Tống Tuần từ lúc mới sinh có vận khí không tốt, mới lấy một cái tên xấu xấu cho dễ nuôi, người nhà cậu đều là dân trí thức, thật sự không nỡ mở miệng gọi như thế, chỉ có thể lấy tên Tống Tuần, thêm vào một cái tên ở nhà là Cún Con, nghe vẫn có chút nho nhã.
Vào trong nhà, Lý Thời Trữ lấy đồ uống cho hai đứa, Tống Tiêu quay đầu, cười hì hì nhìn lén hắn, lại nhìn đến Tống Tuần ngồi đối diện đang vui vẻ vô cùng, nhướn mày.
Tống Tiêu chưa đầy mười lăm đã ra dáng một thiếu nữ xinh xắn, con gái thường dậy thì rất sớm, eo nhỏ chân dài, so với Tống Tuần còn cao hơn nửa cái đầu, lúc cười lên nhìn vô cùng hoạt bát, khiến người ta yêu thích. Cô bé đang tuổi mới lớn, thật tình có giấu chút tâm tư với hàng xóm Lý Thời Trữ nhà bên cạnh, nhân lúc nghỉ Đoan ngọ mới lấy cớ muốn học thêm, ăn sáng xong liền tóm Tống Tuần theo, đến gõ cửa nhà Lý Thời Trữ.
Lý Thời Trữ bưng đồ uống lại, vừa vặn đối diện khuôn mặt Tống Tuần, Lý Thời Trữ cười với cậu làm bé con kia sợ đến mức cúi gằm đầu xuống.
Tống Tiêu là con gái, lại đang tuổi ăn tuổi lớn, Lý Thời Trữ sống một mình, nghĩ đi nghĩ lại cũng không thể đến nhà hắn một mình như thế, đương nhiên phải gọi Tống Tuần cùng đến.
Lý Thời Trữ ngồi bên cạnh Tống Tuần khiến cậu vô cùng mất tự nhiên, lòng bàn tay đều là mồ hôi, nhấp nhỉnh hồi hộp không chịu nổi, đành phải cắm cúi uống nước. Cậu rất sợ Lý Thời Trữ, chỉ riêng chuyện diện mạo Lý Thời Trữ rất tốt, còn chưa tính hắn học Đại học tốt nhất nước, đối nhân xử thế vừa ôn hòa vừa lễ phép, một mình sống trong một căn nhà lớn như vậy, gia thế nhất định cực tốt. Người như hắn ghê gớm đến mức người ta nhìn tới liền thấy xấu hổ, ngay cả cha mẹ Tống Tuần cũng khen hắn không dứt miệng. Nhưng Tống Tuần sợ hắn, từ năm mười hai tuổi lần đầu tiên nhìn thấy liền sợ, cũng không phải, là mỗi lần nhìn thấy Lý Thời Trữ cậu đều lạnh cả sống lưng.
Nước trong tay hết liên tục, Lý Thời Trữ tỏ vẻ ảo não cúi đầu nhìn cậu, một giây ánh mắt hai người giao nhau, Tống Tuần sợ tới mức cả người đều dựa vào lưng ghế. Lý Thời Trữ cười, "Cún Con lúc nào đến chơi cũng không mở miệng với anh ha."
Tống Tiêu lập tức phồng miệng mắng, "Tống Cún Con, không được vô lễ."
Cậu cắn ống hút, cười lên, lại nói với Lý Thời Trữ, "Là do Thời Trữ ca ca làm em sợ."
Lý Thời Trữ nói với Tống Tiêu, "Cũng may Tiêu Tiêu nhà chúng ta rất hiểu chuyện."
Tống Tiêu ngồi đối diện đắc ý phồng miệng, bọn họ nói chuyện một lúc bắt đầu giải bài tập.
Thật ra, Tống Tiêu căn bản không cần nhờ hắn dạy, cô bé rất thông minh, thành tích cũng tốt, kỳ thi lên cấp ba với cô bé chẳng qua để tuỳ tiện tìm một cái trường tốt mà thôi, chính yếu là tìm cớ tiếp cận Lý Thời Trữ. Tống Tuần ngược lại mới cần, tính cậu thành thật ngây ngô, nhìn qua có vẻ ngốc ngốc, thành tích không cao không thấp, có lẽ phải cố gắng một phen mới có thể vượt qua thời điểm mấu chốt này.
Lý Thời Trữ nói rất chậm, còn hay liếc mắt đến chỗ Tống Tuần, Tống Tuần thật không biết nên cảm kích hay là thấy xấu hổ với loại chăm sóc này.
Lúc giảng đề xong, Lý Thời Trữ hỏi, "Ngày mai hai đứa có muốn học thêm một buổi không, còn hai đề hình chưa giải đến."
Tống Tiêu cau mày đầy ảo não, "Ngày mai em không đến được, em phải đến Thành Tây."
"Vậy còn Cún Con?"
"Em ấy không bận, rất rảnh, Thời Trữ ca ngày mai dạy kèm em ấy được không, nhóc này còn kém lắm."
"Chị, mỗi ngày em đều dắt chị đến Thành Tây đó nha."
"Chị không thèm đâu à, em ngoan ngoãn học bù đi, Ngô Dịch Kỳ muốn thi vào Tụng Ngôn đó, em còn không mau lo?"
"Chị đừng nói linh tinh, em có gì phải lo chứ?"
"Chị không nói bậy, em lâu nay vẫn thích Ngô Dịch Kỳ còn gì? Cô nhóc đó còn cao hơn em nữa."
Tống Tuần xấu hổ đẩy cô bé, không kịp chào tạm biệt Lý Thời Trữ đã chạy về mất.
--
*Tên tiểu Tuần cũng như tựa truyện là Cẩu cẩu, nghĩa là cẩu thả cũng có nghĩa là chó, mình dịch là cún con cho dễ thương thôi...
**Song tính là vừa có bộ phận sd của nam vừa có của nữ, không hợp khẩu vị click back vẫn kịp đó ạ...
Tống Tuần đứng dưới nắng, ấp úng không muốn đi, còn chưa mở miệng liền thấy cửa mở, Lý Thời Trữ nhìn hai người bọn họ cười, "Ồ, Tiêu Tiêu, Cún Con, vào đi."
Tống Tuần từ lúc mới sinh có vận khí không tốt, mới lấy một cái tên xấu xấu cho dễ nuôi, người nhà cậu đều là dân trí thức, thật sự không nỡ mở miệng gọi như thế, chỉ có thể lấy tên Tống Tuần, thêm vào một cái tên ở nhà là Cún Con, nghe vẫn có chút nho nhã.
Vào trong nhà, Lý Thời Trữ lấy đồ uống cho hai đứa, Tống Tiêu quay đầu, cười hì hì nhìn lén hắn, lại nhìn đến Tống Tuần ngồi đối diện đang vui vẻ vô cùng, nhướn mày.
Tống Tiêu chưa đầy mười lăm đã ra dáng một thiếu nữ xinh xắn, con gái thường dậy thì rất sớm, eo nhỏ chân dài, so với Tống Tuần còn cao hơn nửa cái đầu, lúc cười lên nhìn vô cùng hoạt bát, khiến người ta yêu thích. Cô bé đang tuổi mới lớn, thật tình có giấu chút tâm tư với hàng xóm Lý Thời Trữ nhà bên cạnh, nhân lúc nghỉ Đoan ngọ mới lấy cớ muốn học thêm, ăn sáng xong liền tóm Tống Tuần theo, đến gõ cửa nhà Lý Thời Trữ.
Lý Thời Trữ bưng đồ uống lại, vừa vặn đối diện khuôn mặt Tống Tuần, Lý Thời Trữ cười với cậu làm bé con kia sợ đến mức cúi gằm đầu xuống.
Tống Tiêu là con gái, lại đang tuổi ăn tuổi lớn, Lý Thời Trữ sống một mình, nghĩ đi nghĩ lại cũng không thể đến nhà hắn một mình như thế, đương nhiên phải gọi Tống Tuần cùng đến.
Lý Thời Trữ ngồi bên cạnh Tống Tuần khiến cậu vô cùng mất tự nhiên, lòng bàn tay đều là mồ hôi, nhấp nhỉnh hồi hộp không chịu nổi, đành phải cắm cúi uống nước. Cậu rất sợ Lý Thời Trữ, chỉ riêng chuyện diện mạo Lý Thời Trữ rất tốt, còn chưa tính hắn học Đại học tốt nhất nước, đối nhân xử thế vừa ôn hòa vừa lễ phép, một mình sống trong một căn nhà lớn như vậy, gia thế nhất định cực tốt. Người như hắn ghê gớm đến mức người ta nhìn tới liền thấy xấu hổ, ngay cả cha mẹ Tống Tuần cũng khen hắn không dứt miệng. Nhưng Tống Tuần sợ hắn, từ năm mười hai tuổi lần đầu tiên nhìn thấy liền sợ, cũng không phải, là mỗi lần nhìn thấy Lý Thời Trữ cậu đều lạnh cả sống lưng.
Nước trong tay hết liên tục, Lý Thời Trữ tỏ vẻ ảo não cúi đầu nhìn cậu, một giây ánh mắt hai người giao nhau, Tống Tuần sợ tới mức cả người đều dựa vào lưng ghế. Lý Thời Trữ cười, "Cún Con lúc nào đến chơi cũng không mở miệng với anh ha."
Tống Tiêu lập tức phồng miệng mắng, "Tống Cún Con, không được vô lễ."
Cậu cắn ống hút, cười lên, lại nói với Lý Thời Trữ, "Là do Thời Trữ ca ca làm em sợ."
Lý Thời Trữ nói với Tống Tiêu, "Cũng may Tiêu Tiêu nhà chúng ta rất hiểu chuyện."
Tống Tiêu ngồi đối diện đắc ý phồng miệng, bọn họ nói chuyện một lúc bắt đầu giải bài tập.
Thật ra, Tống Tiêu căn bản không cần nhờ hắn dạy, cô bé rất thông minh, thành tích cũng tốt, kỳ thi lên cấp ba với cô bé chẳng qua để tuỳ tiện tìm một cái trường tốt mà thôi, chính yếu là tìm cớ tiếp cận Lý Thời Trữ. Tống Tuần ngược lại mới cần, tính cậu thành thật ngây ngô, nhìn qua có vẻ ngốc ngốc, thành tích không cao không thấp, có lẽ phải cố gắng một phen mới có thể vượt qua thời điểm mấu chốt này.
Lý Thời Trữ nói rất chậm, còn hay liếc mắt đến chỗ Tống Tuần, Tống Tuần thật không biết nên cảm kích hay là thấy xấu hổ với loại chăm sóc này.
Lúc giảng đề xong, Lý Thời Trữ hỏi, "Ngày mai hai đứa có muốn học thêm một buổi không, còn hai đề hình chưa giải đến."
Tống Tiêu cau mày đầy ảo não, "Ngày mai em không đến được, em phải đến Thành Tây."
"Vậy còn Cún Con?"
"Em ấy không bận, rất rảnh, Thời Trữ ca ngày mai dạy kèm em ấy được không, nhóc này còn kém lắm."
"Chị, mỗi ngày em đều dắt chị đến Thành Tây đó nha."
"Chị không thèm đâu à, em ngoan ngoãn học bù đi, Ngô Dịch Kỳ muốn thi vào Tụng Ngôn đó, em còn không mau lo?"
"Chị đừng nói linh tinh, em có gì phải lo chứ?"
"Chị không nói bậy, em lâu nay vẫn thích Ngô Dịch Kỳ còn gì? Cô nhóc đó còn cao hơn em nữa."
Tống Tuần xấu hổ đẩy cô bé, không kịp chào tạm biệt Lý Thời Trữ đã chạy về mất.
--
*Tên tiểu Tuần cũng như tựa truyện là Cẩu cẩu, nghĩa là cẩu thả cũng có nghĩa là chó, mình dịch là cún con cho dễ thương thôi...
**Song tính là vừa có bộ phận sd của nam vừa có của nữ, không hợp khẩu vị click back vẫn kịp đó ạ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.