Chương 21: Cậu tức giận thật đáng sợ!
My x Ly
12/10/2017
Đôi mắt cậu tối sầm lại cầm tay nó kéo mạnh vào trong phòng cậu mặc tiếng la hét dữ dội của nó:
-Cậu...Mau buông em ra...ư
-Yaaa...có ai không cứu với!
-Cậu...cậu chủ...
Tiếng la hét của nó làm mọi người bừng tỉnh khỏi giấc ngủ, từ người hầu cho đến ông bà chủ đã cố ngăn cậu lại nhưng cậu không thèm nghe, càng siết chặt đôi bàn tay đỏ ửng của nó.
-Hiếu bình tĩnh đi con! Ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện!
-Buông con Minh Như ra đi! Con kéo nó như vậy thì sao mà được!
-Cậu ơi! Cậu hạ hỏa đi!
-Anh hai mau dừng lại!
Tất cả... Tất cả... Những lời khuyên can đó của mọi người càng làm trái tim cậu đau nhói hơn, nó vừa định đi ra khỏi nhà này đấy! Nó định rời bỏ cậu đấy! Nó định làm người hầu ở chỗ khác đấy! Cái nhà này có thứ gì không có mà nó dám đi ra khỏi đây khi chưa có sự cho phép của cậu chứ!
Đến phòng của cậu,cậu đẩy nó xuống giường một cách không thương tiếc rồi khóa trái cửa phòng lại, đến đây mọi người đã không còn cách nào khác lẳng lặng đi về phòng vì khi cậu đã khóa trái cửa rồi thì không ai có thể cản nổi.
-Nói mày định đi đâu! Thân thể to lớn của cậu đè lên nó khiến nó đến thở cũng khó nói chi cử động.
-Ư...Nó cố gắng trườn ra khỏi cơ thể cậu nhưng đã sớm được cậu tinh ý nhìn thấy trước.
-Nói! Cậu trườn tay xuống hông nó cởi khóa váy ra khiến nó nổi hết cả da gà.
-Cậu...cậu...là em không tốt!
-Thân không có lấy một đồng xu thì định đi đâu! Cậu trườn tay vào bộ ngực đẫy đà của nó vẻ mặt lộ rõ vẻ tức giận
-Em...sẽ làm thêm! Chỉ cần cậu và cô Anger hạnh phúc em sẽ làm bất cứ điều gì!
Câu nói của nó như ngàn cây kim đâm vào trái tim cậu, cậu đã rơi lệ, thực sự đã rơi lệ! Cậu đã đùa quá trớn và khiến nó nghĩ quẩn trốn khỏi nhà.
Cậu nhẹ nhành mặc lại quần áo cho nó. Lúc nãy cậu dữ tợn bao nhiêu thì bây giờ nhẹ nhành, hiền dịu bấy nhiêu khiến trái tim nó lại đập không nguôi.
Cậu vứt cho nó cái khăn bông gần đó rồi lẳng lặng đi ra ngoài nói:
-Hôm nay trời lạnh ngủ phòng cậu ấm hơn!
Tự nhiên hai má nó đỏ hồng lên, chỉ cần một câu nói nhẹ nhành của cậu thôi là nó đã vui đến chừng nào! Hai mắt nó nhắm lại rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Lúc ngủ nó còn cảm nhận được một người đang ôm nó từ phía sau một cách thật ấm áp, thật trìu mến, ngày hôm nay thật tuyệt nha!
-Cậu...Mau buông em ra...ư
-Yaaa...có ai không cứu với!
-Cậu...cậu chủ...
Tiếng la hét của nó làm mọi người bừng tỉnh khỏi giấc ngủ, từ người hầu cho đến ông bà chủ đã cố ngăn cậu lại nhưng cậu không thèm nghe, càng siết chặt đôi bàn tay đỏ ửng của nó.
-Hiếu bình tĩnh đi con! Ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện!
-Buông con Minh Như ra đi! Con kéo nó như vậy thì sao mà được!
-Cậu ơi! Cậu hạ hỏa đi!
-Anh hai mau dừng lại!
Tất cả... Tất cả... Những lời khuyên can đó của mọi người càng làm trái tim cậu đau nhói hơn, nó vừa định đi ra khỏi nhà này đấy! Nó định rời bỏ cậu đấy! Nó định làm người hầu ở chỗ khác đấy! Cái nhà này có thứ gì không có mà nó dám đi ra khỏi đây khi chưa có sự cho phép của cậu chứ!
Đến phòng của cậu,cậu đẩy nó xuống giường một cách không thương tiếc rồi khóa trái cửa phòng lại, đến đây mọi người đã không còn cách nào khác lẳng lặng đi về phòng vì khi cậu đã khóa trái cửa rồi thì không ai có thể cản nổi.
-Nói mày định đi đâu! Thân thể to lớn của cậu đè lên nó khiến nó đến thở cũng khó nói chi cử động.
-Ư...Nó cố gắng trườn ra khỏi cơ thể cậu nhưng đã sớm được cậu tinh ý nhìn thấy trước.
-Nói! Cậu trườn tay xuống hông nó cởi khóa váy ra khiến nó nổi hết cả da gà.
-Cậu...cậu...là em không tốt!
-Thân không có lấy một đồng xu thì định đi đâu! Cậu trườn tay vào bộ ngực đẫy đà của nó vẻ mặt lộ rõ vẻ tức giận
-Em...sẽ làm thêm! Chỉ cần cậu và cô Anger hạnh phúc em sẽ làm bất cứ điều gì!
Câu nói của nó như ngàn cây kim đâm vào trái tim cậu, cậu đã rơi lệ, thực sự đã rơi lệ! Cậu đã đùa quá trớn và khiến nó nghĩ quẩn trốn khỏi nhà.
Cậu nhẹ nhành mặc lại quần áo cho nó. Lúc nãy cậu dữ tợn bao nhiêu thì bây giờ nhẹ nhành, hiền dịu bấy nhiêu khiến trái tim nó lại đập không nguôi.
Cậu vứt cho nó cái khăn bông gần đó rồi lẳng lặng đi ra ngoài nói:
-Hôm nay trời lạnh ngủ phòng cậu ấm hơn!
Tự nhiên hai má nó đỏ hồng lên, chỉ cần một câu nói nhẹ nhành của cậu thôi là nó đã vui đến chừng nào! Hai mắt nó nhắm lại rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Lúc ngủ nó còn cảm nhận được một người đang ôm nó từ phía sau một cách thật ấm áp, thật trìu mến, ngày hôm nay thật tuyệt nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.