Cậu Chủ Lưu Manh Và Osin Quái Quỷ
Chương 29: Ghen!
Yulnasu
05/10/2017
Ngọc Lan từ phòng họp trở về lớp, thấy hai cô em gái của mình đang trò chuyện vui vẻ liền vào góp vui:
- Trâm, tạp chí 3K vừa ra tin mới em muốn nghe thử không?
- Có gì hót không chị?- Quỳnh Trâm quay sang hỏi, dạo gần đây cô hay quan tâm tới mấy cái tin này lắm, nhất là mấy nội dung liên quan tới Khải Minh.
- Có nhiều lắm. Chẳng hạn như vụ dằn mặt hôm trước giữa Thanh Trúc với bạn lớp bên vì Khải Minh nèk. Hay là lịch sử tình trường giữa Khải Minh với mấy cô nàng nổi tiếng. Còn nữa nha, trong tạp chí 3K còn có ảnh ghi lại cảnh hẹn hò giữa Khải Minh và một chị lớp diễn viên nữa đó.
Ngọc Lan nhiệt tình đem gần như toàn bộ nội dung tạp chí kể ra.
Quỳnh Trâm chép miệng ngẫm nghĩ tới Khải Minh. Anh ta chẳng khác gì nhân vật công chúng cả, ngày nào cũng là tiêu điểm bàn tán của mọi người. Chậc chậc, mà cái tên kia trẻ không tha già không thương ha, ngay cả đàn chị cũng dám tán tỉnh hẹn hò, hết nói nổi luôn. Mải ngẫm nghĩ về Khải Minh, lúc sau cô mới nhận ra có cái gì đó không đúng thì phải.
- Chị Ngọc Lan! Sao chị nói với em toàn chuyện của Khải Minh làm gì vậy?- Đúng ha, cô chợt thấy nãy giờ chị toàn kể về Khải Minh thôi àk.
- Ờ thì chị chỉ nói tới cậu chủ yêu quý của em thôi mà.- Ngọc Lan tỉnh bơ nói.
- Ai nói anh ta là cậu chủ yêu yêu quý của em?- Quỳnh Trâm phụng phịu phản bác.
- Cứ giả vờ, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén biết không? Chẳng hạn sau này em với Khải Minh lại thành một đôi thì sao? Chị nói đúng không Anh Thi?- Ngọc Lan lôi kéo đồng minh về phía mình.
- Dạ, chị nói gì cũng đúng ạk!- Anh Thi gật đầu như giã tỏi công nhận.
Quỳnh Trâm nghẹn lời không biết nói sao, hai người hợp lại bắt nạt cô nha. Chị Ngọc Lan rất giỏi nhất là việc trêu chọc cô, cô thầm than sao ông trời không đánh rớt xuống đây một ai đó có thể đối đầu ngang với chị Ngọc Lan. Như vậy cô sẽ kéo người đó về phe mình để đấu lại chị Ngọc Lan.
- Chị, nói em nghe mẫu con trai mà chị thích đi.- Quỳnh Trâm đề nghị, hỏi trước để còn biết đường tìm kiếm người. Haha...!
Ngọc Lan quay sang nhìn cô em gái tốt 3giây rồi di tầm mắt đi.
- Không có.- Cô trả lời dứt khoát.
- Sao lại không có? Hay để em đoán thử xem.- Cô ngẫm nghĩ một lát chợt reo vang.-A đó là người con trai đẹp đẹp đẹp...thật đẹp.
Ở dưới bàn cô ngầm đá chân Anh Thi ra hiệu cô nàng cho ý kiến.
- Là người con trai nghiêm túc.- Anh Thi chậm chạp đưa ra câu trả lời.
- Người đó phải tài năng.
- Ngoài ra phải yêu thương mình.
- Biết chăm lo cho người yêu.
-....
Quỳnh Trâm, Anh Thi hai cô nàng chống má mơ màng tìm kiếm hoàng tử trong mơ hợp với Ngọc Lan. Ở đâu có người con trai như vậy nhỉ, đây mới là vấn đề đau đầu nhất. Con trai tốt như vậy mà còn thì được coi là động vật quý hiếm cần được bảo tồn rồi. Đâu thể nói kiếm được là xuất hiện luôn.
- Thôi đi hai cô nương, đừng có mơ mộng tới bạch mã hoàng tử xa vời ấy nữa. Nhìn thấy đống bài tập trên bàn không?- Ngọc Lan kéo tai hai cô em tốt để cho chúng tỉnh mộng bớt mơ đi.
- Ai...za.... Rồi em sẽ tìm thấy bạch mã hoàng tử cho chị.- Quỳnh Trâm xoa xoa tai âm thầm quyết tâm vậy.
Quay trở lại với đống sách vở trên bàn, mọi người bắt đầu chăm chú vào làm bài tập.
"Tít..."
Điện thoại báo có tin nhắn tới, Quỳnh Trâm mở ra xem.
" Nghỉ trưa hẹn em ở thư viện.
~Nam ca"
Đọc xong tin nhắn Quỳnh Trâm cười tủm tỉm, có chút gì đó ấm áp vô cùng. Cô mong nhanh tới giờ nghỉ chưa quá, gặp Nam ca sẽ có rất nhiều chuyện để nói đây.
- Ái chà, cô gái nhỏ đang tương tư tới người tình.- Ngọc Lan bóng gió trêu ghẹo.
- Chị thật là....- Quỳnh Trâm hờn giận đánh Ngọc Lan một cái rồi quay trở lại làm bài tập, nếu cô mà phản bác hay giải thích câu nào đảm bảo chị ấy sẽ có cớ trêu chọc cô nhiều hơn nữa.
~ Thư viện.
Chuông vừa reo đến giờ nghỉ trưa Quỳnh Trâm đã vội vàng chạy tới thư viện.
- Nam ca em tới rồi.- Cô vui vẻ gọi to.
- Bé Su lại đây.- Nam từ bàn phía xa vẫy tay gọi.
Quỳnh Trâm liền chạy tới chỗ Nam, cô khá bất nhờ vì trên bàn toàn là thức ăn ngon nhất là món cơm gà khoái khẩu của cô.
- Nam ca, nhìn thức ăn ngon quá đi.- Cô reo lên khen ngợi.
- Ngồi xuống ăn đi, tất cả đều chuẩn bị cho em đấy.- Nam kéo cô gái bé bỏng ngồi xuống bàn, đồ ăn này là tự tay anh làm dùng tất cả tâm huyết và tình cảm của mình vào trong đó chỉ mong đổi được nụ cười vui vẻ của cô bây giờ.
- Yêu Nam ca nhất.- Cô cười tít mắt cầm đũa lên bắt đầu công kích thích ăn. Một buổi học qua đi cô thực sự rất đói, mà thức ăn ngon này cứ như đang mời gọi cô vậy.
Mải miết ăn ăn cô không hề biết Nam vẫn ngắm nhìn cô nãy giờ. Đối với anh không có gì hạnh phúc bằng việc nhìn bé Su dễ thương này. Anh có thể ngắm nhìn cô cả ngày không biết chán, cô giống như là một thứ mị lực hút anh vào không thể tách rời, anh nhận ra mình càng ngày càng tham lam muốn ở cạnh cô gái bé nhỏ này.
- Nam ca không ăn sao?- Cô bất chợt ngửng lên hỏi.
- Nếu anh nói sắc đẹp thay cơm thì em có tin không?- Anh cười xoà, đưa tay lên lau vệt thức ăn dính trên khoé môi cô.
Quỳnh Trâm không e thẹn hay rụt rè né tránh, đối với cô thì đây chỉ là một hành động nhỏ của người anh trai đối với em gái.
(Yul: Chị ngây thơ quá
- Trâm, tạp chí 3K vừa ra tin mới em muốn nghe thử không?
- Có gì hót không chị?- Quỳnh Trâm quay sang hỏi, dạo gần đây cô hay quan tâm tới mấy cái tin này lắm, nhất là mấy nội dung liên quan tới Khải Minh.
- Có nhiều lắm. Chẳng hạn như vụ dằn mặt hôm trước giữa Thanh Trúc với bạn lớp bên vì Khải Minh nèk. Hay là lịch sử tình trường giữa Khải Minh với mấy cô nàng nổi tiếng. Còn nữa nha, trong tạp chí 3K còn có ảnh ghi lại cảnh hẹn hò giữa Khải Minh và một chị lớp diễn viên nữa đó.
Ngọc Lan nhiệt tình đem gần như toàn bộ nội dung tạp chí kể ra.
Quỳnh Trâm chép miệng ngẫm nghĩ tới Khải Minh. Anh ta chẳng khác gì nhân vật công chúng cả, ngày nào cũng là tiêu điểm bàn tán của mọi người. Chậc chậc, mà cái tên kia trẻ không tha già không thương ha, ngay cả đàn chị cũng dám tán tỉnh hẹn hò, hết nói nổi luôn. Mải ngẫm nghĩ về Khải Minh, lúc sau cô mới nhận ra có cái gì đó không đúng thì phải.
- Chị Ngọc Lan! Sao chị nói với em toàn chuyện của Khải Minh làm gì vậy?- Đúng ha, cô chợt thấy nãy giờ chị toàn kể về Khải Minh thôi àk.
- Ờ thì chị chỉ nói tới cậu chủ yêu quý của em thôi mà.- Ngọc Lan tỉnh bơ nói.
- Ai nói anh ta là cậu chủ yêu yêu quý của em?- Quỳnh Trâm phụng phịu phản bác.
- Cứ giả vờ, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén biết không? Chẳng hạn sau này em với Khải Minh lại thành một đôi thì sao? Chị nói đúng không Anh Thi?- Ngọc Lan lôi kéo đồng minh về phía mình.
- Dạ, chị nói gì cũng đúng ạk!- Anh Thi gật đầu như giã tỏi công nhận.
Quỳnh Trâm nghẹn lời không biết nói sao, hai người hợp lại bắt nạt cô nha. Chị Ngọc Lan rất giỏi nhất là việc trêu chọc cô, cô thầm than sao ông trời không đánh rớt xuống đây một ai đó có thể đối đầu ngang với chị Ngọc Lan. Như vậy cô sẽ kéo người đó về phe mình để đấu lại chị Ngọc Lan.
- Chị, nói em nghe mẫu con trai mà chị thích đi.- Quỳnh Trâm đề nghị, hỏi trước để còn biết đường tìm kiếm người. Haha...!
Ngọc Lan quay sang nhìn cô em gái tốt 3giây rồi di tầm mắt đi.
- Không có.- Cô trả lời dứt khoát.
- Sao lại không có? Hay để em đoán thử xem.- Cô ngẫm nghĩ một lát chợt reo vang.-A đó là người con trai đẹp đẹp đẹp...thật đẹp.
Ở dưới bàn cô ngầm đá chân Anh Thi ra hiệu cô nàng cho ý kiến.
- Là người con trai nghiêm túc.- Anh Thi chậm chạp đưa ra câu trả lời.
- Người đó phải tài năng.
- Ngoài ra phải yêu thương mình.
- Biết chăm lo cho người yêu.
-....
Quỳnh Trâm, Anh Thi hai cô nàng chống má mơ màng tìm kiếm hoàng tử trong mơ hợp với Ngọc Lan. Ở đâu có người con trai như vậy nhỉ, đây mới là vấn đề đau đầu nhất. Con trai tốt như vậy mà còn thì được coi là động vật quý hiếm cần được bảo tồn rồi. Đâu thể nói kiếm được là xuất hiện luôn.
- Thôi đi hai cô nương, đừng có mơ mộng tới bạch mã hoàng tử xa vời ấy nữa. Nhìn thấy đống bài tập trên bàn không?- Ngọc Lan kéo tai hai cô em tốt để cho chúng tỉnh mộng bớt mơ đi.
- Ai...za.... Rồi em sẽ tìm thấy bạch mã hoàng tử cho chị.- Quỳnh Trâm xoa xoa tai âm thầm quyết tâm vậy.
Quay trở lại với đống sách vở trên bàn, mọi người bắt đầu chăm chú vào làm bài tập.
"Tít..."
Điện thoại báo có tin nhắn tới, Quỳnh Trâm mở ra xem.
" Nghỉ trưa hẹn em ở thư viện.
~Nam ca"
Đọc xong tin nhắn Quỳnh Trâm cười tủm tỉm, có chút gì đó ấm áp vô cùng. Cô mong nhanh tới giờ nghỉ chưa quá, gặp Nam ca sẽ có rất nhiều chuyện để nói đây.
- Ái chà, cô gái nhỏ đang tương tư tới người tình.- Ngọc Lan bóng gió trêu ghẹo.
- Chị thật là....- Quỳnh Trâm hờn giận đánh Ngọc Lan một cái rồi quay trở lại làm bài tập, nếu cô mà phản bác hay giải thích câu nào đảm bảo chị ấy sẽ có cớ trêu chọc cô nhiều hơn nữa.
~ Thư viện.
Chuông vừa reo đến giờ nghỉ trưa Quỳnh Trâm đã vội vàng chạy tới thư viện.
- Nam ca em tới rồi.- Cô vui vẻ gọi to.
- Bé Su lại đây.- Nam từ bàn phía xa vẫy tay gọi.
Quỳnh Trâm liền chạy tới chỗ Nam, cô khá bất nhờ vì trên bàn toàn là thức ăn ngon nhất là món cơm gà khoái khẩu của cô.
- Nam ca, nhìn thức ăn ngon quá đi.- Cô reo lên khen ngợi.
- Ngồi xuống ăn đi, tất cả đều chuẩn bị cho em đấy.- Nam kéo cô gái bé bỏng ngồi xuống bàn, đồ ăn này là tự tay anh làm dùng tất cả tâm huyết và tình cảm của mình vào trong đó chỉ mong đổi được nụ cười vui vẻ của cô bây giờ.
- Yêu Nam ca nhất.- Cô cười tít mắt cầm đũa lên bắt đầu công kích thích ăn. Một buổi học qua đi cô thực sự rất đói, mà thức ăn ngon này cứ như đang mời gọi cô vậy.
Mải miết ăn ăn cô không hề biết Nam vẫn ngắm nhìn cô nãy giờ. Đối với anh không có gì hạnh phúc bằng việc nhìn bé Su dễ thương này. Anh có thể ngắm nhìn cô cả ngày không biết chán, cô giống như là một thứ mị lực hút anh vào không thể tách rời, anh nhận ra mình càng ngày càng tham lam muốn ở cạnh cô gái bé nhỏ này.
- Nam ca không ăn sao?- Cô bất chợt ngửng lên hỏi.
- Nếu anh nói sắc đẹp thay cơm thì em có tin không?- Anh cười xoà, đưa tay lên lau vệt thức ăn dính trên khoé môi cô.
Quỳnh Trâm không e thẹn hay rụt rè né tránh, đối với cô thì đây chỉ là một hành động nhỏ của người anh trai đối với em gái.
(Yul: Chị ngây thơ quá
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.