Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp

Chương 147

[email protected]

20/02/2020

– Ông thấy chứ? Qua từ lúc ông gọi thì giờ này đợi đấy mà tôi đi giúp ông.

– Anh cũng quên mất. Mà cũng hay thật, mới ngồi uống với cậu có một buổi mà.

– Anh hiểu làm sao được, 6 tiếng ngồi uống nó khác nhiều với gặp một lần chào hỏi lắm.

– Rồi, anh chịu. Giờ chuẩn bị lên đường.

Mãi mới sắp xếp xong rồi lại chờ giờ đẹp. Mãi rồi cũng xuất phát.

Ngồi trên xe rồi mà cũng không yên, Linh cũng nhảy lên đòi đi cùng.

– Bắt đền anh P đó.

– Sao ạ?

– Bố mẹ em bắt em phải tìm được người như anh mới cho cưới.

– Thì sao? Đâu có thiếu.

– Thiếu á, em mà không tìm được thì bắt anh cưới em.

– Ok, nhưng em làm vợ mấy?

– Hứ, vợ cả. Ứ chịu làm bé đâu.

– Cho làm bồ.

– Hông.

– Vậy thôi, anh chịu. @@

– Mày mà chịu rước nó cho làm cô 6 cô 7 cũng được. Ông Chiến

– Em gái anh mà anh hạ giá vậy ạ. Linh

– Vậy là được giá rồi đấy cô ạ, P nó chả chịu gánh nặng như cô đâu. @@

– Anh Chiến nói đúng nói bé thôi. Tôi vào

– Ghét cả hai người, ứ thèm nói chuyện nữa.

– Làm giá nữa kìa P, quả này ế đến già.

– Linh xinh gái mà, bớt đỏng đảnh với chăm chỉ lên chút thì ối anh chết.

– Thế anh P?

– Anh á?

– Dạ.

– Chắc anh là thằng sống.

– Hứ, vừa khen em xong mà.

– Đó là nhận xét cô ạ.

– Chả cần.

– Thôi, chuẩn bị tác chiến hai đứa.

– Đội hình nhà gái ghê quá anh, quân mình có chịu được không?

– Đã bảo vào giữ đội hình cho anh, lát lại mất mặt chết.

– Hai anh nói gì vậy ạ? Linh ngơ ngác

– Chuyện người lớn.



– Em lớn rồi mà.

– Vâng ạ. Cả hai thằng đồng thanh.

– Hai anh toàn bắt nạt em, ứ chịu đâu.

– Ngồi im xem nào. P, lát ra giữ đội hình cho anh. @@

– Đấm, đá, bạt tai…..

– Thoải mái đi, nhưng nhẹ tay thôi.

– Ok.

– Nhưng hai anh nói chuyện gì vậy ạ?

– Lên đi P.

Éo sai mà, đội nam bên mình toàn đơ với đứng hình hết.

Mịa, bưng cháp éo gì, bà cho đi thi hoa hậu thì có.

Ly, Lan nhỏ Mai và mấy cô nữa nhưng không quen, được cái tuyển toàn gái xinh.

Gái đã xinh rồi tóc dài quăn nhẹ đuôi xoã dài đồng bộ lại cho đồng bộ áo dài cách tân khoe dáng. Mà con gái Việt với áo dài, sinh ra là cho nhau rồi hay sao ý. Trấn chỉnh đội hình xong cũng mất mộ lúc, làm mặt lạnh hết cỡ “hộ tống” mấy cu này.

Đến lúc bà chị dâu ra thì tôi lại chuyển vị chí ngay sang bên cạnh véo chú rể. @@

– Êy, ông anh.

– Thiên thần của anh.

– Nay mai nữa thôi, ông tỉnh lên xem nào.

– Nhưng vợ anh xinh quá.

– Kệ mẹ của con anh. @@ Nghiêm túc.

– Ok.

Vậy là buổi dẫn dầu diễn ra với cảnh tôi chạy “xô” liên tục. @@

Đến khi xong lễ ngồi uống nước thì đến hài cảnh quân nam đơ hết cmnl vì đội nữ giữ nguyên phục trang ra ngồi cùng.

Giờ thì kệ mịa chúng, mình giờ muốn nhanh nhanh còn về chuẩn bị uống mà.

– Hai ơi.

– Dạ.

– Bọn Ly xinh không?

– Xinh.

– Sao nhìn hai….

– Đau bụng. @@

– Hứ.

– Thôi hai chịu rồi, xinh hết, ai cũng xinh, mà Ly xinh nhất được chưa ạ.

– Hì hì.

– Này, uống đi chứ nhìn mặt cậu như bị sao ý. Ông Chiến tạm được, vẫn biết đường thủ cho một chai ken.

– Hứ, hai thấy bia còn hơn thấy gái xinh là sao?



– Hai thuộc cái giới tính yêu bia rượu ý. @@

– Yêu bia rượu? Vậy uống được bao nhiêu mà yêu. Một nhỏ lạ

– Ai vậy Ly?

– Hai không biết nữa hả?

– Sắp biết.

– Bạn mới của em, mới chuyển đến lớp em tháng trươc đó.

– Ờ, thế thì hai biết mới lạ.

– Mà hai không uống nữa.

– Ờ, nhưng không uống mất mặt chết. @@

Vẫn cách cũ, một hơi.

– Học cùng Ly thì gọi anh nhé.

-….

– Thôi chào nhá, về với chú Q đây Ly.

– Hai lại uống với chú và Bác hả?

– Tình yêu của hai mà.

– Anh ý uống ghê vậy à Ly? Thấy nhỏ hỏi nhỏ Ly.

– Anh ý uống với ba mình hơn 6 tiếng xong vẫn làm hết ca tối ở quán coffee được mà. Linh khoe

– Mình đi xe một vòng đoạn đường 500m anh ý uống hết hơn chục chai bia kìa.

– Hix, mà sao anh ấy cứ lạnh lùng kiểu gì ý.

– Hai hâm nên vậy đó.

– Này này, các cô nói thầm hay cố ý cho tôi nghe vậy?

– Vậy anh tên gì vậy ạ?

– Phong.

– Phong ạ? Hồi 20 – 11 anh có vào Đà Lạt không ạ?

-…..

– Vậy đúng anh ngày hôm ấy. Cả cái chị tên Nhi nữa.

-….

– Nhưng em nghe anh ở HN vào thăm chị ấy mà ạ.

– Chắc em nhầm người rồi.

– Đúng mà, hôm đó em có ở đó nhưng chỉ nhìn thoáng qua nên khi nãy chưa dám khẳng định là anh.

– Vậy à? Thấy anh làm trò có đáng cười không?

– Em…

– Sao chứ? Anh cũng thấy nực cười mà.

Rồi bỏ ra xe trước. Sao chứ? Đang vui mà, tươi lên nào.

Thời gian còn lại là ngồi uống cùng hai sếp có khách khứa nhưng chủ yếu là ba người. Đến mãi khuya mới giải tán. Nhưng vẫn đau chuyện cũ khi bị khơi lại. Nhưng giờ càng đau càng nhớ Nhi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook