Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp
Chương 158
01/03/2020
Sáng ra dậy tập tành tý đã. Mấy ngày không tập nay tập lại thấy dãn cơ thật.
Vậy mà mới tập xong vẫn sáng sớm đã thấy hai đứa Ly Lan sang rồi.
– Gì vậy hai cô?
– Bọn em qua dọn phụ hai này.
– Thế cơ á?
– Hứ, giúp hai lại còn, hai mở cửa cho bọn em vào, dọn nhanh còn đi học đây.
– Xong rồi hai cô ạ, thôi cứ đi học trước đi.
– Thiệt á hai ?
– Ơ hay.
– Ai dọn vậy hai?
– Ai nữa?
– Hai dọn khi nào vậy?
– Hỏi nhiều, phù mỏ giờ?
– Hai xạooooooo. Bừa ra kìa.
– Lát tôi dọn được không?
– Không khiến bọn em hả?
– Chính xác, cho hai cô vào dọn mệt hơn.
– Hai hâm, phụ giúp cũng không cần.
– Tôi dọn mỗi vậy đâu, xong tôi dọn chuẩn bị đón tết luôn mà.
– Vậy muộn học sao hai?
– Hết chương trình năm con rồng qua rồi, giờ tôi chờ năm lịch học năm con rắn thôi. @@
– HAI LẠI NGHỈ HỌC HẢ?
– Ai bảo thế?
– Hai.
– Tôi nghỉ tết sớm. @@
– Đi học nốt đi đã hai, ngày kia nghỉ tết bọn em qua phụ.
– Lúc ấy đợi đấy mà tìm tôi nhá.
– Hai đi đâu ạ?
– Việc của tôi. Hờ hờ.
– Cho em theo với?
– Ok.
– Hả? Sao hai đồng ý nhanh vậy? Đâu vậy hai?
– Sang Trung Quốc chơi, dắt cô theo nhỡ thiếu tiền bán luôn. Tiện quá chứ nị. @@
– Hai lại trêu em.
– Thích.
– Sao hai cứ trêu với bắt nạy em hoài vậy?
– Tưởng ai cũng vậy được chắc? Quý cô lắm đấy.
– Hai không quý kiểu khác được ạ?
– À có, quý mới nhắc hai đứa là muộn học rồi nhá? Nhất hai cô. @@
– Sao hai không nhắc từ nãy, chết em rồi.
– Cho xe vào sân, nay làm xe ôm free một buổi cho cô. Được chưa ạ?
– Vậy là hai đi học ạ?
– Ai nói vậy?
– Hai đưa bọn em đi mà.
– Đưa đi và đi học dễ lầm vậy à?
– Vậy nhanh lên hai.
– Giá cả đã thương lượng vài lần Lan nhỉ?@@
– Ơ, hai vừa bảo free?
– Dục nhiều chán rồi.
– Haiiiiiiiii.
– Ừ nhỉ? Hai người gấp đôi. @@
– Hai bắt nạt bọn em.
– Thích.
– Hứ, ứ đi học nữa luôn đấy.
– A láo nhỉ?
– Thích.
– Đi không thì bảo?
– Hông, ở đây dọn giúp hai luôn.
– Thế Lan? Tưởng nàng học cao hơn chơi ai ngờ đâu cũng theo phe Ly.
– Tui cũng nghỉ.
– Vậy éo mở cửa nữa, cho cả hai ở ngoài. Hờ hờ.
– Chở em đi học đi hai.
– Rồi sao?
– Kí sổ nha hai?
– Được rồi, thế tên kia?
– Tui cũng vậy.
– Tưởng thế nào. Ha ha ha
Vậy là phải kẹp ba chở hai nàng đi học.
Xong lại chạy về nhà dọn dẹp bãi chiến trường cộng thêm dọn nhà đón tết.
Biết tôi tìm được cái gì không? Cái tấm hình bị xé đôi từ ngày bỏ đi, từ khi chuyển nhà cũng quên béng đi nó. Chả hiẻu sao mà chỉ vậy cũng cho tôi ngồi thừ người ra nhìn tấm hình cả tiếng.
“Không biết bây giờ em nơi đó ra sao? Có giữ lời mà em nói?”
Còn mình ở đây vẫn chỉ là thằng bỏ đi, chả dám đương đầu đối diện.
Đang ngồi đần thối ra như vậy thì có điện thoại. Nhỏ Liên. ????
– Có chuyện rồi P.
– Không nói cũng biết. Trình bày.
– Mai bị đám Hùng lên lớp gây chuyện, đánh cả Huân kìa.
– Ờ cái này thì đúng là chuyện này, tại tôi chưa chấm dứt hoàn toàn.
– Giờ sao đây?
– Như thế nào rồi?
– Bọn nó vẫn đang làm loạn trong lớp, tôi chạy ra gọi ông này.
– Gọi cho cu Lâm đi không nó lại trách tôi, còn lát tôi tới ngay.
– Nhanh lên nha.
– Ok.
Dù gì cũng bật tường vào nên vẫn diễn quần ngố thun thêm cái cộc tay đen cơ bản phi luôn đi.
Đúng đến đoạn gần trường gặp cu Lâm.
– Nay hết nhá. Tôi
– Em cay nó lâu rồi.
– Lát là hết.
– Ờ, thằng lol này thì….
– Cũng vừa tay thôi, trong trường đấy.
– Ok thôi.
Dizz mịa, bật vào chạy ngay lên khu lớp thì bọn nó vẫn đang làm loạn lên trong đó.
– D…. Chưa kịp hét thì thằng lol Lâm đã nhảy thẳng vào chơi thằng Hùng rồi.
Bọn kia thấy thằng Hùng bị đánh thì cũng định quây lại nhưng còn mình cơ mà nhỉ?@@
– Êy, đánh tao này, cho hai thằng nó một một.
Bọn nó quay sang nhìn tôi. Dm lạ huắc
– Bọn mày đéo phải học sinh trường này.
– Thì sao? Bọn tao thích đến đây làm loạn đấy.
– Run vãi. Ha ha
– DCM. Chơi nó.
– Ha ha, từ từ. Tao cho hai đáp án, một là cút hai là tao tiễn. Chọn nhanh rồi chơi. @@
– Bọn tao chờ mày tiễn này. Nó doạ tao kìa….. Hự. Lên gối và lấy đà khá xa lên cu em đi luôn. @@
– Vậy là đáp án B. Nhưng câu trả lời của chương trình lại khác.
Bọn kia giờ hơi bất ngờ lên vẫn đơ.
– SẮP TẾT RỒI, HẾT MÌNH ĐÊ MẤY THẰNG. @@
Xong tôi lôi luôn đôi baton ra và cho nó thoả sức tất tay. Công nhận tỉnh táo hơn đánh vẫn sướng hơn thật. @@
– Ơ hết rồi à?@@
– Dm, anh đánh cmn cả thằng Hùng rồi. Cu Lâm
– Sr, đang xung. @@
– Bọn này quân trường khác hết thật anh ạ.
– Ờ, càng bớt liên quan.
– Nhưng cũng máu anh nhỉ? Vào tận lớp của trường khác mà làm loạn.
– Nay anh nghỉ mà. @@
– Có mà tại hai gây chuyện thì có. Ly ở đâu chui ra.
– Ừ lần này không chối.
– Cũng có lúc hai chịu chấp nhận mình sai à?
– Có lúc nào là đúng.
– Em sẽ mách bác.
– Cứ tự nhiên.
– Hứ.
– Mà cậu em rể quý hoá đâu rồi?
– Đâu kệ người ta.
– Êy, tôi đang tìm cu Huân nhá.
– Ơ.
– Dizz, phù hết mỏ mày ạ. Tôi quay nói với cu Lâm.
– Chịu thôi, em rể mình rồi mà.
– Khổ thân. Ha ha ha
– Ơ, đuôi của anh kìa.
– Who?
– Kia kìa. Nó hất hất chỉ nhỏ Mai.
– Đánh cả con gái à? Lâm đâu bonus cho nó một đạp.
– PPPPPPPPPPPPPP. Nhỏ ngân dài rồi nhào vào ôm tôi.
Né luôn và ngay.
– Làm gì vậy?
– Tại ai mà tôi bị như vậy hả? Có rỉ chút máu chỗ khoé môi.
– Nó nó, là nó. Tôi không liên quan. Tôi chỉ thằng Hùng. @@
– P còn định tránh tôi đến bao giờ nữa?
– Đến khi nào cô thôi ám tôi.
– Tôi ám cả đời đó.
– Vậy cứ xin phép vợ tôi nhá.
– Ai chứ?
– Ai nữa? Xem ảnh cưới không?
– TÔI KHÔNG TIN. P VÀ CÔ ẤY CHIA TAY RỒI. CÔ ẤY ĐÂU CÓ TỐT ĐẸP GÌ.
– Ai nói vậy? Tốt hay không tôi không cần ai nói hết tự tôi biết cô ấy tốt hay không.
-…..
– Chỉ là chúng tôi cần chút thời gian. Chỉ là do tôi. Cô hiểu chứ? Vậy nên đừng bao giờ nói xấu hay suy nghĩ khác về cô ấy.
-….
– Ngoài cô ấy ra thì chả ai khác có quyền nói chúng tôi chia tay cả.
-…..
– Nếu cô ấy vẫn cần đến tình yêu của tôi thì tôi vẫn sẽ chỉ của duy nhất cô ấy. Cô hiểu chứ?
Không ngờ mình lại nói như vậy. Lại nói trước mọi người, nhưng giờ đây tôi vẫn không muốn thấy ai nói xấu “em”
Của tôi. Giờ tôi muốn lại một lần mạnh mẽ nhận em về bản than tôi.
– Cô ấy là người tôi yêu thương.
Tôi chốt nốt câu rồi biến luôn.
Chả có gì giúp tôi thư giãn hơn bây giờ ngoài việc có một nơi yên tĩnh thoáng đãng và có thêm ly coffee. Và có vẻ đó lại là quán nước của thằng Lâm, biển nắng cát sóng và gió. Yên tĩnh và thư thái. Và chỗ đó đã chứa và giúp cho tôi thoải mái hơn hết ngày.
Tối về dọn dẹp thêm lúc rồi lăn vào ngủ luôn.
Tôi sẽ gặp em lần này, nhưng không biết dũng khí hiẹn tại có thể tồn tại được bao lâu?
Vậy mà mới tập xong vẫn sáng sớm đã thấy hai đứa Ly Lan sang rồi.
– Gì vậy hai cô?
– Bọn em qua dọn phụ hai này.
– Thế cơ á?
– Hứ, giúp hai lại còn, hai mở cửa cho bọn em vào, dọn nhanh còn đi học đây.
– Xong rồi hai cô ạ, thôi cứ đi học trước đi.
– Thiệt á hai ?
– Ơ hay.
– Ai dọn vậy hai?
– Ai nữa?
– Hai dọn khi nào vậy?
– Hỏi nhiều, phù mỏ giờ?
– Hai xạooooooo. Bừa ra kìa.
– Lát tôi dọn được không?
– Không khiến bọn em hả?
– Chính xác, cho hai cô vào dọn mệt hơn.
– Hai hâm, phụ giúp cũng không cần.
– Tôi dọn mỗi vậy đâu, xong tôi dọn chuẩn bị đón tết luôn mà.
– Vậy muộn học sao hai?
– Hết chương trình năm con rồng qua rồi, giờ tôi chờ năm lịch học năm con rắn thôi. @@
– HAI LẠI NGHỈ HỌC HẢ?
– Ai bảo thế?
– Hai.
– Tôi nghỉ tết sớm. @@
– Đi học nốt đi đã hai, ngày kia nghỉ tết bọn em qua phụ.
– Lúc ấy đợi đấy mà tìm tôi nhá.
– Hai đi đâu ạ?
– Việc của tôi. Hờ hờ.
– Cho em theo với?
– Ok.
– Hả? Sao hai đồng ý nhanh vậy? Đâu vậy hai?
– Sang Trung Quốc chơi, dắt cô theo nhỡ thiếu tiền bán luôn. Tiện quá chứ nị. @@
– Hai lại trêu em.
– Thích.
– Sao hai cứ trêu với bắt nạy em hoài vậy?
– Tưởng ai cũng vậy được chắc? Quý cô lắm đấy.
– Hai không quý kiểu khác được ạ?
– À có, quý mới nhắc hai đứa là muộn học rồi nhá? Nhất hai cô. @@
– Sao hai không nhắc từ nãy, chết em rồi.
– Cho xe vào sân, nay làm xe ôm free một buổi cho cô. Được chưa ạ?
– Vậy là hai đi học ạ?
– Ai nói vậy?
– Hai đưa bọn em đi mà.
– Đưa đi và đi học dễ lầm vậy à?
– Vậy nhanh lên hai.
– Giá cả đã thương lượng vài lần Lan nhỉ?@@
– Ơ, hai vừa bảo free?
– Dục nhiều chán rồi.
– Haiiiiiiiii.
– Ừ nhỉ? Hai người gấp đôi. @@
– Hai bắt nạt bọn em.
– Thích.
– Hứ, ứ đi học nữa luôn đấy.
– A láo nhỉ?
– Thích.
– Đi không thì bảo?
– Hông, ở đây dọn giúp hai luôn.
– Thế Lan? Tưởng nàng học cao hơn chơi ai ngờ đâu cũng theo phe Ly.
– Tui cũng nghỉ.
– Vậy éo mở cửa nữa, cho cả hai ở ngoài. Hờ hờ.
– Chở em đi học đi hai.
– Rồi sao?
– Kí sổ nha hai?
– Được rồi, thế tên kia?
– Tui cũng vậy.
– Tưởng thế nào. Ha ha ha
Vậy là phải kẹp ba chở hai nàng đi học.
Xong lại chạy về nhà dọn dẹp bãi chiến trường cộng thêm dọn nhà đón tết.
Biết tôi tìm được cái gì không? Cái tấm hình bị xé đôi từ ngày bỏ đi, từ khi chuyển nhà cũng quên béng đi nó. Chả hiẻu sao mà chỉ vậy cũng cho tôi ngồi thừ người ra nhìn tấm hình cả tiếng.
“Không biết bây giờ em nơi đó ra sao? Có giữ lời mà em nói?”
Còn mình ở đây vẫn chỉ là thằng bỏ đi, chả dám đương đầu đối diện.
Đang ngồi đần thối ra như vậy thì có điện thoại. Nhỏ Liên. ????
– Có chuyện rồi P.
– Không nói cũng biết. Trình bày.
– Mai bị đám Hùng lên lớp gây chuyện, đánh cả Huân kìa.
– Ờ cái này thì đúng là chuyện này, tại tôi chưa chấm dứt hoàn toàn.
– Giờ sao đây?
– Như thế nào rồi?
– Bọn nó vẫn đang làm loạn trong lớp, tôi chạy ra gọi ông này.
– Gọi cho cu Lâm đi không nó lại trách tôi, còn lát tôi tới ngay.
– Nhanh lên nha.
– Ok.
Dù gì cũng bật tường vào nên vẫn diễn quần ngố thun thêm cái cộc tay đen cơ bản phi luôn đi.
Đúng đến đoạn gần trường gặp cu Lâm.
– Nay hết nhá. Tôi
– Em cay nó lâu rồi.
– Lát là hết.
– Ờ, thằng lol này thì….
– Cũng vừa tay thôi, trong trường đấy.
– Ok thôi.
Dizz mịa, bật vào chạy ngay lên khu lớp thì bọn nó vẫn đang làm loạn lên trong đó.
– D…. Chưa kịp hét thì thằng lol Lâm đã nhảy thẳng vào chơi thằng Hùng rồi.
Bọn kia thấy thằng Hùng bị đánh thì cũng định quây lại nhưng còn mình cơ mà nhỉ?@@
– Êy, đánh tao này, cho hai thằng nó một một.
Bọn nó quay sang nhìn tôi. Dm lạ huắc
– Bọn mày đéo phải học sinh trường này.
– Thì sao? Bọn tao thích đến đây làm loạn đấy.
– Run vãi. Ha ha
– DCM. Chơi nó.
– Ha ha, từ từ. Tao cho hai đáp án, một là cút hai là tao tiễn. Chọn nhanh rồi chơi. @@
– Bọn tao chờ mày tiễn này. Nó doạ tao kìa….. Hự. Lên gối và lấy đà khá xa lên cu em đi luôn. @@
– Vậy là đáp án B. Nhưng câu trả lời của chương trình lại khác.
Bọn kia giờ hơi bất ngờ lên vẫn đơ.
– SẮP TẾT RỒI, HẾT MÌNH ĐÊ MẤY THẰNG. @@
Xong tôi lôi luôn đôi baton ra và cho nó thoả sức tất tay. Công nhận tỉnh táo hơn đánh vẫn sướng hơn thật. @@
– Ơ hết rồi à?@@
– Dm, anh đánh cmn cả thằng Hùng rồi. Cu Lâm
– Sr, đang xung. @@
– Bọn này quân trường khác hết thật anh ạ.
– Ờ, càng bớt liên quan.
– Nhưng cũng máu anh nhỉ? Vào tận lớp của trường khác mà làm loạn.
– Nay anh nghỉ mà. @@
– Có mà tại hai gây chuyện thì có. Ly ở đâu chui ra.
– Ừ lần này không chối.
– Cũng có lúc hai chịu chấp nhận mình sai à?
– Có lúc nào là đúng.
– Em sẽ mách bác.
– Cứ tự nhiên.
– Hứ.
– Mà cậu em rể quý hoá đâu rồi?
– Đâu kệ người ta.
– Êy, tôi đang tìm cu Huân nhá.
– Ơ.
– Dizz, phù hết mỏ mày ạ. Tôi quay nói với cu Lâm.
– Chịu thôi, em rể mình rồi mà.
– Khổ thân. Ha ha ha
– Ơ, đuôi của anh kìa.
– Who?
– Kia kìa. Nó hất hất chỉ nhỏ Mai.
– Đánh cả con gái à? Lâm đâu bonus cho nó một đạp.
– PPPPPPPPPPPPPP. Nhỏ ngân dài rồi nhào vào ôm tôi.
Né luôn và ngay.
– Làm gì vậy?
– Tại ai mà tôi bị như vậy hả? Có rỉ chút máu chỗ khoé môi.
– Nó nó, là nó. Tôi không liên quan. Tôi chỉ thằng Hùng. @@
– P còn định tránh tôi đến bao giờ nữa?
– Đến khi nào cô thôi ám tôi.
– Tôi ám cả đời đó.
– Vậy cứ xin phép vợ tôi nhá.
– Ai chứ?
– Ai nữa? Xem ảnh cưới không?
– TÔI KHÔNG TIN. P VÀ CÔ ẤY CHIA TAY RỒI. CÔ ẤY ĐÂU CÓ TỐT ĐẸP GÌ.
– Ai nói vậy? Tốt hay không tôi không cần ai nói hết tự tôi biết cô ấy tốt hay không.
-…..
– Chỉ là chúng tôi cần chút thời gian. Chỉ là do tôi. Cô hiểu chứ? Vậy nên đừng bao giờ nói xấu hay suy nghĩ khác về cô ấy.
-….
– Ngoài cô ấy ra thì chả ai khác có quyền nói chúng tôi chia tay cả.
-…..
– Nếu cô ấy vẫn cần đến tình yêu của tôi thì tôi vẫn sẽ chỉ của duy nhất cô ấy. Cô hiểu chứ?
Không ngờ mình lại nói như vậy. Lại nói trước mọi người, nhưng giờ đây tôi vẫn không muốn thấy ai nói xấu “em”
Của tôi. Giờ tôi muốn lại một lần mạnh mẽ nhận em về bản than tôi.
– Cô ấy là người tôi yêu thương.
Tôi chốt nốt câu rồi biến luôn.
Chả có gì giúp tôi thư giãn hơn bây giờ ngoài việc có một nơi yên tĩnh thoáng đãng và có thêm ly coffee. Và có vẻ đó lại là quán nước của thằng Lâm, biển nắng cát sóng và gió. Yên tĩnh và thư thái. Và chỗ đó đã chứa và giúp cho tôi thoải mái hơn hết ngày.
Tối về dọn dẹp thêm lúc rồi lăn vào ngủ luôn.
Tôi sẽ gặp em lần này, nhưng không biết dũng khí hiẹn tại có thể tồn tại được bao lâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.