Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp
Chương 164
06/03/2020
– Chỉ có thế thôi á? Thằng Lâm chốt câu sau khi nghe tôi kể lại mọi chuyện.
– Có thế thôi? Ý mày là sao?
– Sao anh không từ từ nghe giải thích?
– Còn gì để từ từ?
– Biết đâu….
– “Biết đâu” hả? Tao cũng mong lắm nhưng chứng kiến rõ hết mà.
– Cứ coi như vậy đi, giờ anh tính sao?
– Tạm thời ở nhờ ở quán này đã.
– Tạm gì nữa, anh chứ ai, anh cứ ở đây luôn đi, bớt đi lo chỗ ở.
– Được thằng em…
– 500K 1 tháng.
– Dm thằng em.
– Công anh trông quán.
– Dm nữa, mày nghĩ gì vậy?
– Anh định sống sao nếu không có tiền?
– Vậy thì không phải lo cho anh đâu, anh có cách để sống mà.
– Anh chê tiền em à?
– Tiền thì ai chê, nhưng không nhận không.
– Anh trông quán giúp em mà.
– Vậy tao ở free chắc?
– Em cho anh ở free.
– Thôi coi như tao trông trả tiền nhà đi.
– Vậy cũng được, nhưng cần thì phải bảo em đấy.
– Ừ, mà tạm thời không nói với ai tao ở đây đấy.
– Ừ. Tạm vậy nhớ, em về đây.
– Ok.
Vậy là ba ngày tiếp theo chỉ ăn ngủ và trông quán cho nó, chả có hứng mà đi đâu nữa.
Cho đến hôm nay. Sau mấy nhày nó vứt quán cho và mất tích thì tự nhiên thấy hớt ha hớt hải chạy ra.
– Chuyện gì? Từ từ trình bày.
– Bố mẹ anh đến tìm kìa.
– Gì?
– HAI BÁC ĐẾN TÌM ANH KÌA.
– Vậy cơ à?
– Anh làm gì vậy? Sao không về gặp à?
– Không biết nữa, nhưng không thích lắm.
– Hai bác từ ngoài đó vào thăm anh….
– Tao từ đây ra đấy rồi bị đuổi thì sao?
– Nhưng là do anh mà.
– Ờ nhỉ, nên gặp không nhờ?
– Nhanh đi gặp đi còn gì nữa? Hai bác đang ở nhà em đấy.
– Ờ….
– Nhanh đi còn gì?
– Thì đi đây, mà mày có nhận gì không mà tận tình vậy?
– Còn đùa được nữa, đi đi ạ.
Thế là tôi lại phải lết thân đi gặp.
Nhưng đến nơi có gì đâu, ngoài em… Ex của tôi thôi.
Và người đưa tin ra, bố mẹ thằng Lâm.
– Bố mẹ mày về rồi, lại có chuyện gì vậy P?
– Chuyện vặt mà chú.
– Ừ “chuyện vặt” bố mẹ mày gửi xe đấy với thư đây này.
– Lại còn thư nữa ạ?
– Đọc đi, mà chìa khoá này. Chắc mày không thèm vào nhà cô chú đâu phải không? Từ hôm về đây có thấy mặt mũi đâu đâu?
– Cháu có việc mà ạ, xin lỗi cô chú.
– Giờ xin lỗi tôi hả? Tối biết đường tự đến ăn bữa tối với chúng tôi đấy.
– Dạ.
– Mà cả hộp gì nữa này.
– Vâng. Thôi cháu xin phép đã ạ.
Tôi ôm đồ rồi ra lấy xe chuồn luôn. Chạy ra bờ biển ngồi dở thư đọc.
“Mày giỏi lắm con trai ạ, mẹ chịu mày rồi, bố mẹ vào đây chủ yếu xem mày sao rồi thôi mà cũng không chịu gặp. Giờ thì tự lo đấy, chuyện học hành tao xem kết quả vừa rồi rồi đấy, liệu đi………………
Còn xe kia để ở nhà cũng không ai đi, mày có chê vì của hai thân già này thì cũng giữ lấy mà đi, không tao cung vứt mà. Cái điện thoại đấy, giữ sim hay không tuỳ mày nhưng lấy cái mà sử dụng, mà liên lạc. ”
(Thư dài quá, vắn tát vậy thôi)
Vậy là bảo cho tự lập nhưng vẫn lo cho mấy cái này, mẹ đúng là….. Mà chắc khi nãy ở đâu gần đấy nhìn thôi là cái chắc, có khi hai sếp sợ gặp nói chuyện lại gặp thằng P cách đây mấy hôm quá.
Bố mẹ mình vẫn là nhất.
Chạy về chỗ “tạm trú”.
– Anh lại ở đâu ra xe vậy?
– Xe mày đấy, cô chú bảo mới mua cho mày kêu anh mang ra cho mày luôn.
– Ha ha, biết mà. Em nài từ lâu lắm rồi.
– Sắp có em ạ, xe anh mới được chuyển từ ngoài kia vào đấy.
– Dmdm.
– Anh nghĩ kĩ rồi.
– Chuyện gì nghiêm túc vậy?
– Tập trung học hành.
– CÁI GÌ? Em nghe không rõ?
– Tập trung học hành lấy lại kiến thức.
– Uầy.
– Và…..
– Cái này mới là chính đúng không?
– Mày giúp anh đi.
– Anh nói ngon vler, dễ lắm ý.
– Cũng sơ sơ thôi mà.
– Sơ sơ là như thế nào?
– Có…. Toàn bộ lớp 10 và phần 11 thôi.
– “Sơ sơ”????
– Dizz, giúp anh đê, điểm thi cuối kì vừa rồi mà không có đợt đấu võ thì nhỏm luôn đấy.
– Vậy anh muốn giúp thế nào?
– Kèm anh học, dm.
– Anh thì cũng như em rồi, đéo có thời gian. Vậy chắc tối đến đêm thôi.
– Ok.
– 21H30′ tơi 23h.
– Ok.
– Nhưng phải xem lại kiến thức của anh đã…..
Ba hôm, đúng ba hôm nó đã kiểm tra xong kiến thức của tôi.
– ANH HỌC HÀNH CÁI KIỂU GÌ VẬY? NGOÀI ANH VỚI TOÁN THÌ BẰNG KHÔNG HẾT VẬY?
– Thế mới nhờ giúp này.
– Mình em đéo kham hết được đâu.
– Vậy giờ sao?
– Thêm người.
– Ai?
– Em rể.
– Được không?
– Em học chuyên nhưng thực chất lực học vẫn thua nó.
– Ừ.
…
– KÈM GIÚP ANH HỌC Á? Nó hét toáng lên trong lớp.
– Mày hét to nữa lên….. Dm giúp anh đi.
– Nhưng….
– Mày giúp anh ngày nghỉ thôi, còn lại anh nhờ thằng Lâm rồi.
– Mình giúp P nha? Nhỏ Mai ở đâu chui vào
– Tôi đâu có…..
Cu Huân bịt miệng kéo ngay tôi ra góc lớp thì thầm.
– Từ đã anh, Mai học thì khỏi chê đó anh.
– Không quan tâm.
– Anh muốn học hay bảo thủ mãi vậy?
– Dm, nhưng nhỏ….
– Mai có lực học tốt thật sự đấy, chẳng qua về đây vì….
– Vì anh P đó. Nhỏ lại chen vào
– Lịch sự? Hiểu không? Tôi hét vào mặt nhỏ
– Hiểu á? Nhưng…. Cất ở nhà rồi. @@
Cu Huân nhìn tôi gật gật ra hiệu.
– Được rồi, thử vậy.
– Hura, vậy nha P, mình giúp P. Nhỏ phởn lên
– Được rồi, cuối tuần giúp giống Huân hộ tôi.
– Hiểu rồi, vậy nha.
– Có thế thôi? Ý mày là sao?
– Sao anh không từ từ nghe giải thích?
– Còn gì để từ từ?
– Biết đâu….
– “Biết đâu” hả? Tao cũng mong lắm nhưng chứng kiến rõ hết mà.
– Cứ coi như vậy đi, giờ anh tính sao?
– Tạm thời ở nhờ ở quán này đã.
– Tạm gì nữa, anh chứ ai, anh cứ ở đây luôn đi, bớt đi lo chỗ ở.
– Được thằng em…
– 500K 1 tháng.
– Dm thằng em.
– Công anh trông quán.
– Dm nữa, mày nghĩ gì vậy?
– Anh định sống sao nếu không có tiền?
– Vậy thì không phải lo cho anh đâu, anh có cách để sống mà.
– Anh chê tiền em à?
– Tiền thì ai chê, nhưng không nhận không.
– Anh trông quán giúp em mà.
– Vậy tao ở free chắc?
– Em cho anh ở free.
– Thôi coi như tao trông trả tiền nhà đi.
– Vậy cũng được, nhưng cần thì phải bảo em đấy.
– Ừ, mà tạm thời không nói với ai tao ở đây đấy.
– Ừ. Tạm vậy nhớ, em về đây.
– Ok.
Vậy là ba ngày tiếp theo chỉ ăn ngủ và trông quán cho nó, chả có hứng mà đi đâu nữa.
Cho đến hôm nay. Sau mấy nhày nó vứt quán cho và mất tích thì tự nhiên thấy hớt ha hớt hải chạy ra.
– Chuyện gì? Từ từ trình bày.
– Bố mẹ anh đến tìm kìa.
– Gì?
– HAI BÁC ĐẾN TÌM ANH KÌA.
– Vậy cơ à?
– Anh làm gì vậy? Sao không về gặp à?
– Không biết nữa, nhưng không thích lắm.
– Hai bác từ ngoài đó vào thăm anh….
– Tao từ đây ra đấy rồi bị đuổi thì sao?
– Nhưng là do anh mà.
– Ờ nhỉ, nên gặp không nhờ?
– Nhanh đi gặp đi còn gì nữa? Hai bác đang ở nhà em đấy.
– Ờ….
– Nhanh đi còn gì?
– Thì đi đây, mà mày có nhận gì không mà tận tình vậy?
– Còn đùa được nữa, đi đi ạ.
Thế là tôi lại phải lết thân đi gặp.
Nhưng đến nơi có gì đâu, ngoài em… Ex của tôi thôi.
Và người đưa tin ra, bố mẹ thằng Lâm.
– Bố mẹ mày về rồi, lại có chuyện gì vậy P?
– Chuyện vặt mà chú.
– Ừ “chuyện vặt” bố mẹ mày gửi xe đấy với thư đây này.
– Lại còn thư nữa ạ?
– Đọc đi, mà chìa khoá này. Chắc mày không thèm vào nhà cô chú đâu phải không? Từ hôm về đây có thấy mặt mũi đâu đâu?
– Cháu có việc mà ạ, xin lỗi cô chú.
– Giờ xin lỗi tôi hả? Tối biết đường tự đến ăn bữa tối với chúng tôi đấy.
– Dạ.
– Mà cả hộp gì nữa này.
– Vâng. Thôi cháu xin phép đã ạ.
Tôi ôm đồ rồi ra lấy xe chuồn luôn. Chạy ra bờ biển ngồi dở thư đọc.
“Mày giỏi lắm con trai ạ, mẹ chịu mày rồi, bố mẹ vào đây chủ yếu xem mày sao rồi thôi mà cũng không chịu gặp. Giờ thì tự lo đấy, chuyện học hành tao xem kết quả vừa rồi rồi đấy, liệu đi………………
Còn xe kia để ở nhà cũng không ai đi, mày có chê vì của hai thân già này thì cũng giữ lấy mà đi, không tao cung vứt mà. Cái điện thoại đấy, giữ sim hay không tuỳ mày nhưng lấy cái mà sử dụng, mà liên lạc. ”
(Thư dài quá, vắn tát vậy thôi)
Vậy là bảo cho tự lập nhưng vẫn lo cho mấy cái này, mẹ đúng là….. Mà chắc khi nãy ở đâu gần đấy nhìn thôi là cái chắc, có khi hai sếp sợ gặp nói chuyện lại gặp thằng P cách đây mấy hôm quá.
Bố mẹ mình vẫn là nhất.
Chạy về chỗ “tạm trú”.
– Anh lại ở đâu ra xe vậy?
– Xe mày đấy, cô chú bảo mới mua cho mày kêu anh mang ra cho mày luôn.
– Ha ha, biết mà. Em nài từ lâu lắm rồi.
– Sắp có em ạ, xe anh mới được chuyển từ ngoài kia vào đấy.
– Dmdm.
– Anh nghĩ kĩ rồi.
– Chuyện gì nghiêm túc vậy?
– Tập trung học hành.
– CÁI GÌ? Em nghe không rõ?
– Tập trung học hành lấy lại kiến thức.
– Uầy.
– Và…..
– Cái này mới là chính đúng không?
– Mày giúp anh đi.
– Anh nói ngon vler, dễ lắm ý.
– Cũng sơ sơ thôi mà.
– Sơ sơ là như thế nào?
– Có…. Toàn bộ lớp 10 và phần 11 thôi.
– “Sơ sơ”????
– Dizz, giúp anh đê, điểm thi cuối kì vừa rồi mà không có đợt đấu võ thì nhỏm luôn đấy.
– Vậy anh muốn giúp thế nào?
– Kèm anh học, dm.
– Anh thì cũng như em rồi, đéo có thời gian. Vậy chắc tối đến đêm thôi.
– Ok.
– 21H30′ tơi 23h.
– Ok.
– Nhưng phải xem lại kiến thức của anh đã…..
Ba hôm, đúng ba hôm nó đã kiểm tra xong kiến thức của tôi.
– ANH HỌC HÀNH CÁI KIỂU GÌ VẬY? NGOÀI ANH VỚI TOÁN THÌ BẰNG KHÔNG HẾT VẬY?
– Thế mới nhờ giúp này.
– Mình em đéo kham hết được đâu.
– Vậy giờ sao?
– Thêm người.
– Ai?
– Em rể.
– Được không?
– Em học chuyên nhưng thực chất lực học vẫn thua nó.
– Ừ.
…
– KÈM GIÚP ANH HỌC Á? Nó hét toáng lên trong lớp.
– Mày hét to nữa lên….. Dm giúp anh đi.
– Nhưng….
– Mày giúp anh ngày nghỉ thôi, còn lại anh nhờ thằng Lâm rồi.
– Mình giúp P nha? Nhỏ Mai ở đâu chui vào
– Tôi đâu có…..
Cu Huân bịt miệng kéo ngay tôi ra góc lớp thì thầm.
– Từ đã anh, Mai học thì khỏi chê đó anh.
– Không quan tâm.
– Anh muốn học hay bảo thủ mãi vậy?
– Dm, nhưng nhỏ….
– Mai có lực học tốt thật sự đấy, chẳng qua về đây vì….
– Vì anh P đó. Nhỏ lại chen vào
– Lịch sự? Hiểu không? Tôi hét vào mặt nhỏ
– Hiểu á? Nhưng…. Cất ở nhà rồi. @@
Cu Huân nhìn tôi gật gật ra hiệu.
– Được rồi, thử vậy.
– Hura, vậy nha P, mình giúp P. Nhỏ phởn lên
– Được rồi, cuối tuần giúp giống Huân hộ tôi.
– Hiểu rồi, vậy nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.