Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp
Chương 32
27/11/2019
Sáng ra dậy chuẩn bị như thường, nhưng đến trường thì đúng là bất thường, chắc do trận bóng chiều qua.
Đi trong trường thì cũng bình thường, thi thoảng bị chỉ trỏ rồi cũng nghe qua loa.
– P 10a2 đó. Giỏi võ, đẹp trai, đá bóng giỏi….
– Giỏi cái gì? Loại nhà nghèo nó.
– Nó chỉ là loại bốc đồng thích đánh nhau thôi.
– Bla… Bla nghe khen thì ít mà chê thì lắm vler. Mình mang tiếng xấu vậy sao?
Vào lớp thì bọn nó loạn hết nên hò hét như khỉ.
– Qua không có mày chắc là loại luôn thì mất mặt quá.
– Á quân năm ngoái đó. Bọn mày chỉ bị 2 – 0 là quá rự hào rồi.
– Ừ. Nhưng may là có thêm mày.
– Thì may là xong chuyện sớm nên té vào xem.
– Mà mày xăm lắm thế? Bố mẹ không nói gì à?
– Chót ngu thôi. Đừng ham hố gì, mang tiếng lắm.
– Chắc bọn nó nhìn thế nên hãi quá không dám thắng à.
– Mày đá hay thế sao không tham gia mà chỉ dự bị là sao?
– Thì cũng sơ sơ, mà chân gỗ nên kiến tạo thôi.
– Vậy giờ chuyển lên đội hình chính nha mày?
– Tao không hứng lắm, nhưng cần thiết thì sẽ tham gia sau.
– Ok. Nếu bình thường bọn tao sẽ tự lo.
Xong tự dưng nghe phía ngoài lớp ồn ào. Là Nguyệt.
Nguyệt đến lớp với tay phải băng bó cả bàn, chân thì tập tễnh, đi đến đâu gây chú ý đến đó. Nhưng đích đến không phải là chỗ ngồi mà là chỗ mình, nói như hét:
– 31 Người bị gãy xương, còn lại bầm tím cũng không nhẹ, anh Chiến gãy hai tay, dập phổi, gãy 3 xương sườn… Anh vừa ý rồi chứ?
– Giờ sao? Ăn vạ hay đòi đền bù? Đã tham gia thì không hối hận.
– Anh…
Thiệt hại khá đáng kể nhỉ. Mà sư phụ cũng chơi hơi ác, kêu thằng võ thực chiến suốt ngày đi đánh bọn võ thể dục biểu diễn kia. Đen cho bọn nó thôi, mình có làm gì sai đâu…
Nguyện vẫn gằn giọng:
– Chỉ là cá cược sao anh lại làm thế?
– Vào trận đánh không có chỗ cho những trò chơi.
– Vậy cũng…
– Tôi đã chấp. Không khoan nhượng.
Vậy là Nguyệt im re, bỏ về chỗ.
Bọn kia thì nhìn mình e dè, bọn “lục” quay ngay ra chất vấn.
– Cái gì vậy P. Bọn tao nghe không hiểu gì hết?
– Hôm qua có việc. Thấy tao nghỉ cả buổi chứ? Mà chắc Nguyệt cũng vậy.
– Sao lại có cả Nguyệt?
– Hôm qua vẫn là kẻ thù đó.
– Mà nãy tao nghe 31 gì?
– Thằng bị tao chơi. Cả N và thằng kia là 33
– Mày có chém không? Mà bên mày bao nhiêu? Bên kia nhiêu?
– Bên kia 67 đứa.
– Vậy mà làm hơn nửa. Mà bên mày
– 3.
– Cái gì?
– Chắc vậy. 67 – 3 Mà.
– Mày đánh cả con gái….
– Thì hỏi Nguyệt xem tao đã nói trước và nhả như thế nào. Tao cũng trọng danh dự chứ.
– Kể bọn tao nghe xem nào?
Vậy là kể sơ qua về cuộc chơi hôm qua của em.
– Solo dữ bay.
– Bảo là bọn nó đánh nhau như múa mà.
– Nhưng Nguyệt kìa?
– Tao kể mày chưa nghe rõ à?
– Nhưng.
– Là cuộc chiến, không phải cuộc chơi.
– Ừ.
Cô chủ nhiệm vào lớp. Nhìn mặt cô có vẻ hình sư nên lớp im re. Nhưng đi đến ngay chính giữa lớp chợt cô cười tươi hô:
– Chúc mừng đội bóng chúng ta thắng trận đầu nhé.
– Vì tự hào 10a2 mà cô. Hậu ml, định mệnh xít nữa hại lớp thua mà dám nói câu đấy.
– Vậy các em cố gắng hết mình cho đợt thi lần này nhé.
– Nhưng ai sẽ thi nấu ăn thưa cô. Hậu ml
– Chưa cử được ai sao?
– Dạ. Tại có nhiều bạn đăng kí quá ạ.
– Vậy chúng ta sẽ thi để tìm xem ai là người đại diện.
– Cả lớp có ai có ý kiến gì khác không?
– Không ạ.
– Vậy sẽ thi thử tay nghề nấu ăn xem ai sẽ đại diện 10a2 chúng ta đi thi nhé. Chiều nay ai đăng kí đến nhà cô, các bạn khác đến cùng góp vui nha.
– Dạ thưa cô, em bị thương không thể tham gia được, cả phần thi nam nữ sinh thanh lịch nữa, mong cô thông cảm. Nguyệt xin phép.
– Em bị sao mà nặng vậy? Cả lớp nhìn mình
– Em bị ngã xe thôi ạ.
– Ừ, em cứ nghỉ ngơi đi.
– Vậy giờ cặp cùng Nguyệt là Hậu hả?
– Vâng.
– Vậy sẽ ghép cặp khác.
– Cô cho em cùng cặp với bạn Nhi đi. Hậu ml
– Vậy để xem. Nhi. Em thấy thế nào.
– Dạ cũng được cô ạ.
– Ừ. Cũng được, nhưng còn bạn P, cùng cặp với Nhi mà.
– Em không ý kiến.
– Vậy cô sẽ ghép cho em bạn khác. Nhìn mình
– Vẫn phải tham gia cơ cô?
– Em lại có ý kiến gì à?
– Không.
– Vậy P sẽ cùng cặp với…..
Chưa nghe hết mình cắm luôn tai nghe vào và ngủ luôn.
Từ lúc ấy thì ngủ chả quan tâm gì nữa. Hết buổi sách đít à nhầm cặp lên và về.
Đang ngủ trưa thì mẹ gọi. Hét thủng cả màng nhĩ mình.
– MÀY CÓ NHỚ ĐẾN QUÁN COFFE CỦA MÀY KHÔNG ĐẤY……. ?????
Bỏ mẹ. Từ hôm đó đến giờ hơn chục hôm chứ ít à. Phải xem lại thôi.
Bây giờ mẹ nhắc mới hoảng, nhưng xem đã:
– Mẹ đợi con 5′.
Gọi ngay ông L.
– Việc mà hôm trước nhờ anh giờ sao rồi?
– Anh lo xong hết từ 5 hôm trước rồi. Tại mày dục gấp thế mà.
– He he tks ông anh. Anh vừa cứu em một phát đấy.
– Vậy một chầu nhậu và chuẩn bị 1 – 12 này ra bưng lễ cho anh.
– Ok ok. Mà nhanh dữ vậy anh?
– Chú kêu gấp mà.
– Không. Hết muốn tự do rồi à?
– Thì anh đã bị quản từ lâu rồi mà.
– Em sẽ mách chị.
– Ấy chú đừng có giết anh. Vừa kêu là nhờ có anh mà.
– Vậy thôi nhá. Mà vậy mai khai trương đuọc rồi chứ?
– Bất cứ lúc nào.
– Mai dự khai trương của em nhá.
– Ok.
– Thôi chào, em báo cáo đã.
Ngon, may mà nhờ ông L từ ngay hôm ông bà già thông báo, chứ không chắc hai ông bà ý làm thịt mình mất.
Gọi ngay và luôn cho mẹ.
– Xong hết rồi mẹ.
– Chắc không đấy? Mà cần gì nữa không?
– Mẹ khỏi lo. Mà mẹ gửi quản lí lên cho con.
– Ừ. Ngày kia nó lên mẹ sẽ cho số. Mà nhân viên quán thì thế nào rồi?
– Đã xong hết rồi.
– Ừ lần này khá.
– Con mà lại. Muốn là làm được ngay.
– Bố anh. Từ giờ thì có trách nhiệm vào nhớ.
– À mà mẹ cho con số của kĩ sư làm quán đi.
– Làm gì?
– Thì có việc thôi ạ. Chẳng nhẽ bảo chưa đến xem thế nào giờ phải hỏi thiết kế chắc.
– Mà bố mẹ có lên khai trương với con không? Con định mai khai trương luôn.
– Không đâu. Cho mày tự lo hết.
– Vâng. Vậy thôi ạ.
Gọi cho ông kĩ sư:
– Anh là V thiết kế quán coffe cho bố mẹ em phải không?
– Đó là cho cậu chứ.
– Thì cứ cho là vậy đi. Tình hình sao rồi ?
– Đã xong hết rồi, tôi đã giao quán cho L mà cậu bảo đó.
– Anh nói qua xem nào?
– Ba tầng, tầng một là kính, trang trí theo phong cách teen. 24 Bàn một sân khấu mini. Tầng hai thoáng hơn 36 bàn, trang trí theo phong cách khá cổ điển và có lẽ hợp với những người muốn có chỗ im lặng để thả hồn. Tầng ba thì làm một nửa trong nhà một nửa ngoài trời, 32 bàn. Theo kiểu gần gũi với thiên nhiên, thêm cây cối khá thoáng đãng. Có thêm hai tầng hầm, Tầng một chia làm hai khoang. Một khoang để xe và khoang nhỏ hơn là kho chứa. Tầng hai thì đợi cậu quyết định.
– Ok, để em tới xem.
Đúng theo anh V đã nói, mình cũng khá ưng thiết kế này. Còn thích nhất là cái tầng hầm, giờ có căn cứ bí mật rồi.
Chuẩn bị lại, gọi nhân viên trang trí với chuẩn bị luôn các thứ cần thiết cho khai trương. Xong về ăn uống tắm rửa chuẩn bị cho ngày mai.
Đi trong trường thì cũng bình thường, thi thoảng bị chỉ trỏ rồi cũng nghe qua loa.
– P 10a2 đó. Giỏi võ, đẹp trai, đá bóng giỏi….
– Giỏi cái gì? Loại nhà nghèo nó.
– Nó chỉ là loại bốc đồng thích đánh nhau thôi.
– Bla… Bla nghe khen thì ít mà chê thì lắm vler. Mình mang tiếng xấu vậy sao?
Vào lớp thì bọn nó loạn hết nên hò hét như khỉ.
– Qua không có mày chắc là loại luôn thì mất mặt quá.
– Á quân năm ngoái đó. Bọn mày chỉ bị 2 – 0 là quá rự hào rồi.
– Ừ. Nhưng may là có thêm mày.
– Thì may là xong chuyện sớm nên té vào xem.
– Mà mày xăm lắm thế? Bố mẹ không nói gì à?
– Chót ngu thôi. Đừng ham hố gì, mang tiếng lắm.
– Chắc bọn nó nhìn thế nên hãi quá không dám thắng à.
– Mày đá hay thế sao không tham gia mà chỉ dự bị là sao?
– Thì cũng sơ sơ, mà chân gỗ nên kiến tạo thôi.
– Vậy giờ chuyển lên đội hình chính nha mày?
– Tao không hứng lắm, nhưng cần thiết thì sẽ tham gia sau.
– Ok. Nếu bình thường bọn tao sẽ tự lo.
Xong tự dưng nghe phía ngoài lớp ồn ào. Là Nguyệt.
Nguyệt đến lớp với tay phải băng bó cả bàn, chân thì tập tễnh, đi đến đâu gây chú ý đến đó. Nhưng đích đến không phải là chỗ ngồi mà là chỗ mình, nói như hét:
– 31 Người bị gãy xương, còn lại bầm tím cũng không nhẹ, anh Chiến gãy hai tay, dập phổi, gãy 3 xương sườn… Anh vừa ý rồi chứ?
– Giờ sao? Ăn vạ hay đòi đền bù? Đã tham gia thì không hối hận.
– Anh…
Thiệt hại khá đáng kể nhỉ. Mà sư phụ cũng chơi hơi ác, kêu thằng võ thực chiến suốt ngày đi đánh bọn võ thể dục biểu diễn kia. Đen cho bọn nó thôi, mình có làm gì sai đâu…
Nguyện vẫn gằn giọng:
– Chỉ là cá cược sao anh lại làm thế?
– Vào trận đánh không có chỗ cho những trò chơi.
– Vậy cũng…
– Tôi đã chấp. Không khoan nhượng.
Vậy là Nguyệt im re, bỏ về chỗ.
Bọn kia thì nhìn mình e dè, bọn “lục” quay ngay ra chất vấn.
– Cái gì vậy P. Bọn tao nghe không hiểu gì hết?
– Hôm qua có việc. Thấy tao nghỉ cả buổi chứ? Mà chắc Nguyệt cũng vậy.
– Sao lại có cả Nguyệt?
– Hôm qua vẫn là kẻ thù đó.
– Mà nãy tao nghe 31 gì?
– Thằng bị tao chơi. Cả N và thằng kia là 33
– Mày có chém không? Mà bên mày bao nhiêu? Bên kia nhiêu?
– Bên kia 67 đứa.
– Vậy mà làm hơn nửa. Mà bên mày
– 3.
– Cái gì?
– Chắc vậy. 67 – 3 Mà.
– Mày đánh cả con gái….
– Thì hỏi Nguyệt xem tao đã nói trước và nhả như thế nào. Tao cũng trọng danh dự chứ.
– Kể bọn tao nghe xem nào?
Vậy là kể sơ qua về cuộc chơi hôm qua của em.
– Solo dữ bay.
– Bảo là bọn nó đánh nhau như múa mà.
– Nhưng Nguyệt kìa?
– Tao kể mày chưa nghe rõ à?
– Nhưng.
– Là cuộc chiến, không phải cuộc chơi.
– Ừ.
Cô chủ nhiệm vào lớp. Nhìn mặt cô có vẻ hình sư nên lớp im re. Nhưng đi đến ngay chính giữa lớp chợt cô cười tươi hô:
– Chúc mừng đội bóng chúng ta thắng trận đầu nhé.
– Vì tự hào 10a2 mà cô. Hậu ml, định mệnh xít nữa hại lớp thua mà dám nói câu đấy.
– Vậy các em cố gắng hết mình cho đợt thi lần này nhé.
– Nhưng ai sẽ thi nấu ăn thưa cô. Hậu ml
– Chưa cử được ai sao?
– Dạ. Tại có nhiều bạn đăng kí quá ạ.
– Vậy chúng ta sẽ thi để tìm xem ai là người đại diện.
– Cả lớp có ai có ý kiến gì khác không?
– Không ạ.
– Vậy sẽ thi thử tay nghề nấu ăn xem ai sẽ đại diện 10a2 chúng ta đi thi nhé. Chiều nay ai đăng kí đến nhà cô, các bạn khác đến cùng góp vui nha.
– Dạ thưa cô, em bị thương không thể tham gia được, cả phần thi nam nữ sinh thanh lịch nữa, mong cô thông cảm. Nguyệt xin phép.
– Em bị sao mà nặng vậy? Cả lớp nhìn mình
– Em bị ngã xe thôi ạ.
– Ừ, em cứ nghỉ ngơi đi.
– Vậy giờ cặp cùng Nguyệt là Hậu hả?
– Vâng.
– Vậy sẽ ghép cặp khác.
– Cô cho em cùng cặp với bạn Nhi đi. Hậu ml
– Vậy để xem. Nhi. Em thấy thế nào.
– Dạ cũng được cô ạ.
– Ừ. Cũng được, nhưng còn bạn P, cùng cặp với Nhi mà.
– Em không ý kiến.
– Vậy cô sẽ ghép cho em bạn khác. Nhìn mình
– Vẫn phải tham gia cơ cô?
– Em lại có ý kiến gì à?
– Không.
– Vậy P sẽ cùng cặp với…..
Chưa nghe hết mình cắm luôn tai nghe vào và ngủ luôn.
Từ lúc ấy thì ngủ chả quan tâm gì nữa. Hết buổi sách đít à nhầm cặp lên và về.
Đang ngủ trưa thì mẹ gọi. Hét thủng cả màng nhĩ mình.
– MÀY CÓ NHỚ ĐẾN QUÁN COFFE CỦA MÀY KHÔNG ĐẤY……. ?????
Bỏ mẹ. Từ hôm đó đến giờ hơn chục hôm chứ ít à. Phải xem lại thôi.
Bây giờ mẹ nhắc mới hoảng, nhưng xem đã:
– Mẹ đợi con 5′.
Gọi ngay ông L.
– Việc mà hôm trước nhờ anh giờ sao rồi?
– Anh lo xong hết từ 5 hôm trước rồi. Tại mày dục gấp thế mà.
– He he tks ông anh. Anh vừa cứu em một phát đấy.
– Vậy một chầu nhậu và chuẩn bị 1 – 12 này ra bưng lễ cho anh.
– Ok ok. Mà nhanh dữ vậy anh?
– Chú kêu gấp mà.
– Không. Hết muốn tự do rồi à?
– Thì anh đã bị quản từ lâu rồi mà.
– Em sẽ mách chị.
– Ấy chú đừng có giết anh. Vừa kêu là nhờ có anh mà.
– Vậy thôi nhá. Mà vậy mai khai trương đuọc rồi chứ?
– Bất cứ lúc nào.
– Mai dự khai trương của em nhá.
– Ok.
– Thôi chào, em báo cáo đã.
Ngon, may mà nhờ ông L từ ngay hôm ông bà già thông báo, chứ không chắc hai ông bà ý làm thịt mình mất.
Gọi ngay và luôn cho mẹ.
– Xong hết rồi mẹ.
– Chắc không đấy? Mà cần gì nữa không?
– Mẹ khỏi lo. Mà mẹ gửi quản lí lên cho con.
– Ừ. Ngày kia nó lên mẹ sẽ cho số. Mà nhân viên quán thì thế nào rồi?
– Đã xong hết rồi.
– Ừ lần này khá.
– Con mà lại. Muốn là làm được ngay.
– Bố anh. Từ giờ thì có trách nhiệm vào nhớ.
– À mà mẹ cho con số của kĩ sư làm quán đi.
– Làm gì?
– Thì có việc thôi ạ. Chẳng nhẽ bảo chưa đến xem thế nào giờ phải hỏi thiết kế chắc.
– Mà bố mẹ có lên khai trương với con không? Con định mai khai trương luôn.
– Không đâu. Cho mày tự lo hết.
– Vâng. Vậy thôi ạ.
Gọi cho ông kĩ sư:
– Anh là V thiết kế quán coffe cho bố mẹ em phải không?
– Đó là cho cậu chứ.
– Thì cứ cho là vậy đi. Tình hình sao rồi ?
– Đã xong hết rồi, tôi đã giao quán cho L mà cậu bảo đó.
– Anh nói qua xem nào?
– Ba tầng, tầng một là kính, trang trí theo phong cách teen. 24 Bàn một sân khấu mini. Tầng hai thoáng hơn 36 bàn, trang trí theo phong cách khá cổ điển và có lẽ hợp với những người muốn có chỗ im lặng để thả hồn. Tầng ba thì làm một nửa trong nhà một nửa ngoài trời, 32 bàn. Theo kiểu gần gũi với thiên nhiên, thêm cây cối khá thoáng đãng. Có thêm hai tầng hầm, Tầng một chia làm hai khoang. Một khoang để xe và khoang nhỏ hơn là kho chứa. Tầng hai thì đợi cậu quyết định.
– Ok, để em tới xem.
Đúng theo anh V đã nói, mình cũng khá ưng thiết kế này. Còn thích nhất là cái tầng hầm, giờ có căn cứ bí mật rồi.
Chuẩn bị lại, gọi nhân viên trang trí với chuẩn bị luôn các thứ cần thiết cho khai trương. Xong về ăn uống tắm rửa chuẩn bị cho ngày mai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.