Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp
Chương 70
30/12/2019
Thời gian sau mọi việc lại trở lại bình thường, không có sự việc gì quan trọng cả. Thoáng chốc đã đến tết âm lịch rồi. Hôm nay bắt đầu nghỉ tết. Đáng nhẽ theo dự kiến thì hôm nay mới là ngày tôi phải xa em. Nhưng ngày ấy đã xảy ra được hơn tháng nay rồi.
Làm gì bây giờ nhỉ? Về quê với hai sếp? Không, tết ở nhà chưa bao giờ thực sự vui vì họ dành thời gian chủ yếu cho bạn làm ăn rồi. Còn ở đây, chẳng nhẽ một mình đón tết?
Đang chưa biết sẽ sao thì có điện thoại, là Nhi.
– Ck hả?
– Không, ông hàng xóm này.
– Hứ. Đấm chết giờ.
– Đang muốn được vk đấm đây.
– Vậy mở cửa đi, vk có bất ngờ cho ck.
– Đừng đùa nha, đang nhớ vk mà buồn thối ruột đây.
– Cứ ra đi mà.
Và tôi ra mở cửa, thực sự đó là em. Người con gái của tôi. Em chắc cũng giống tôi nhỉ? Em nhào vào ôm tôi. Hai đứa hâm lại cứ như vậy ôm nhau mãi một lúc.
– Ck ơiiiii. Vk nhớ ck lắm lắm
– Thế tưởng tôi không nhớ chắc?
– Hì.
– Sao vk ở đây?
– Vk ở đây hông được à? Hay ck hông thích?
– Không được, tôi đang nhớ Nhi của tôi, cô ra đi.
– Hứ nãy ôm người ta.
– Ai ôm trước hả?
– Ckkk hấpppppppp.
– Ừm, mà nhớ ck quá trốn về đây hả?
– Vk về quê nội đón tết này mà.
– Vk lại đi một mình hả?
– Hông. Ck chuẩn bị tinh thần đi là vừa.
– Chuyện gì?
– Hai hôm nữa bố mẹ vk cũng ra.
– Gặp bố mẹ vk á?
– Chứ sao?
– Bố mẹ vk như thế nào?
– Bố mẹ vừa nghiêm vừa dữ, ck cẩn thận. Vâng nàng nói dối nhưng nhìn uqa biết ngay.
– Ừ. Vk hông biết nói dối đâu.
– Hứ ck hông giả vờ tin được hả?
– Rồi rồi, ck tin. Giờ sợ quá cho ôm cái xem.
– Ck hấp. Bố mẹ vk cũng dễ lắm, như bố mẹ ck ý.
– Ờ nhớ, tới hôm gặp bố mẹ ck thì đừng có lo nhớ?
– Ứ thèm lo, mẹ quý vk mà.
– Đấy là dẫn về chơi, còn về ra mắt mà.
– Sao ạ ck?
– Mẹ bảo…. “Tao nuôi ngần ấy năm được thằng con trai, nay không lỡ…. Gả nó đi lên sẽ tìm một đứa con gái thật tốt để gửi gắm”@@
– Vậy á? Mà…. Ck lại trêu vk. Hứ
– Thôi chấp nhận đi chú. Số bọn đàn ông mình là khổ vì đàn bà mà.
– Chắc phải tập dần thôi.
– Chú chưa phải chờ gái à?
– Toàn vk em ra cổng chờ.
– Vk chú hiếm có đấy.
– Chắc vì vậy nên làm em không thể thiếu.
– Hai người nói xấu gì bọn tôi vậy? Chị dâu
– Chị à? Anh L đang kể lấy vk khổ lắm này.
– Ơ chua đừng có mô kích nhớ, vk ơi đừng có nghe đài địch.
– Nội dán của vk đó. Chị dâu
– Thôi ông anh, tại anh may lắm mới có cậu em như em thôi. Tôi nói nhỏ vào tai ông L.
– Vk ơi, anh nào dám.
– Xem xét sau. Chị cũng vui đấy
– Mà vk em đâu rồi chị.
– Hai cô nương sắp ra rồi đấy.
Vừa nói hết thì Vi bước ra.
– Haiiiiiiiiiiiiiii.
– Gì nữa đây?
– Lát trả công út nha.
– Công gì?
Vi không trả lời quay vào vẫy….. Và Nhi bước ra. Ngày thường không trang điểm em đã là thiên thần trong lòng tôi, giờ em trang điểm vào nữa….
– Sao rồi hai?
– Hai bắt đền út.
– Ơ sao lại bắt đền?
– Vk hai xinh như thế kia hai nào muốn cho ra đường.
– Dạ.
– Ra rồi bọn nó tổ chức cướp vk hai à?
Nhi thì chỉ tủm tỉm cười.
– Vk.
– Dạ.
– Xinh vậy sao giờ mới cho ck ngắm.
– Thế trước ck chê vk không xinh à?
– Không, trước vk chỉ xinh thôi, giờ quá xinh như vậy hả?
– Hai thích không? Vi
– Ơ hai yêu nị, thích cái gì?
– Nhưng vk.
– Dạ. Vk tôi
– Chỉ trang điểm khi có ck ở bên thôi nhớ.
– Dạ.
– Kinh kinh, giữ chằm chặp. Chị dâu nhảy vào
– Chuyện, vk em mà.
– Thôi lên đường. Ông L
– Ờ. Nhưng anh chở luôn vk em nhớ.
– Sao nữa?
– Vk em thế này, không lỡ cho ngồi hóng gió hứng bụi.
– Anh hiểu chú rồi. Em dâu lên cùng Vi luôn.
– Dạ. Vk em đó, vẫn lễ phép như trẻ con luôn.
Và rồi khởi hành, nhưng cứ đi gần bên xe ông L, ông hiểu vì sao nên càng đi chậm lại. Bực quá đi ngang gõ cửa xe.
– Sao vậy cậu em?
– Ông anh chơi đẹp đi.
– Sao nữa?
– Ông còn giả ngơ.
– Ta vẫn ôm hận mối thù bán rẻ ta. Ông nói giọng phim trưởng nữa chứ.
– Vậy cho thành oán luôn nhớ. Xong quay vào nhòm chị dâu. Lúc này ông lại tái mặt.
– Ơ kìa cậu em P đẹp trai, anh chỉ đùa vui chút thôi mà.
– Nhanh, thái độ nữa thì đừng trách ta vô tình. Ha ha
– Ta hận, ta hận.
– Tại số nhà ngươi khổ thôi. Ha ha ha
Xong ông đi lại bình thường, rồi cũng về đến nhà.
– Nhà lại có khách à?
– Anh chịu.
– Anh có báo là về không?
– Có.
– Có bảo cùng em không?
– Có luôn.
– Đã hiểu.
Quay ra với Nhi.
– Vk.
– Dạ.
– Chắc hôm nay sẽ có một số chuyện xảy ra, nhưng luôn nhớ là có ck bên cạnh nhớ.
– Dạ, vk biết mà. Nhưng chuyện gì vậy ck?
– Chuyện để giữ ck đấy.
– Dạ, Thuý ạ?
– Ừ. Lát cứ bình thường thôi, có gì thì bảo ck.
– Dạ.
– Chú cần vậy không? Hay anh gọi lấy đồ cho vk chú luôn nhá?
– Ông anh ra kia với chị đi.
Vi với chị dâu thì vẫn chưa biết gì, chị dâu lại nổi hứng.
– Lần trước bé Vi về….. Ha ha. Chị kể chuyện em troll hôm trước, Cả đám lại cười, và Nhi trông đã ổn định hơn.
– Nào vào thôi. Ông L
Chưa kịp dứt lời thì trong nhà có người đi ra, éo ngạc nhiên. Nhỏ Thuý.
Nhưng ngược lại hoàn toàn là vẻ ngạc nhiên đến hài của nhỏ Thuý khi nhìn thấy Nhi.
– Chào mọi người. Nhỏ gượng
– Chào. Tôi
– Chào em. Vk ck ông L
– Chào bạn. Vi
– Chào hẳn bạn là Thuý? Vk tôi, phủ đầu luôn à vk?
Bốn lời chào với bốn giọng điệu khác nhau, nhỏ tuýp thì im lặng mất vài giây.
– Ừ, chào bạn. Bạn là…
– Vk tôi đó. Hai người làm quen đi. Phải hỗ trợ vk chứ nhỉ?
Lúc đó thì bà già tôi ra.
– Sao mọi người về muộn vậy?
– À Nhi hả con, về khi nào vậy?
– Dạ con chào…. Bác.
– Ơ hay, bảo thế nào rồi.
– Dạ, con chào mẹ.
– Thế có phải ngoan không? Thôi xong, hết phim hay. Tưởng… Hoá ra hai người họ vẫn hợp nhau quá mà. Nguy hiểm cho mình rồi.
– Dạ, con về hồi sáng.
– Thế là về rồi thăm mẹ luôn hả?
– Bắt con đưa về gặp mẹ luôn đấy.
– Tránh ra mẹ con tao nói chuyện. Bà già bỏ ngơ mình với mọi người luôn, ôm mất vk tôi vào nhà.
Ông L đi lên vỗ vai.
– Không phải lo cho nó nữa nhớ, giờ anh thấy chú phải tự lo đi.
– Hai đại ca này mà hợp sức thì từ nay tên em đi vào lịch sử.
– Hiển nhiên. Trước mắt rồi kìa.
– Thôi vào nào mọi người, ông hò mọi người vào.
Tôi là người bước sau cùng, nhưng vừa bước lên cửa thì.
– Cô ấy xinh thật đấy, bảo sao anh yêu cô ấy như vậy.
– Vẻ bên ngoài đâu tồn tại mãi. Tôi yêu con người của cô ấy chứ đâu phải vẻ bên ngoài.
– Vậy con người em có gì không tốt?
– Cô rất tốt, nhưng không phải là với tôi.
– Chỉ vì một số chuyện đó ư?
– Cô nghĩ tôi là kẻ thù dai vậy à?
– Anh tin mình chọn đúng?
– Tôi không tin, tôi chắc chắn vậy.
– Nó có như với Ngọc?
– Quá khứ.
– Và em cũng chỉ là quá khứ?
– Có lẽ và có thể là một phần trong tương lai. Làm bạn nếu có thể
– Khi Nhi là quá khứ?
– Không bao giờ đâu.
– Đâu ai nói trước được điều gì.
– Quá khứ đã qua, hiện tại đang diễn ra. Còn tương lai là do ta vẽ lên.
– Cho em một phần trong bức tranh đó.
– Xin lỗi, nhưng phần chính của bức tranh đó đã có nhân vật rồi.
– Chỉ có Nhi thôi sao?
– Không nếu cô chịu làm bạn.
– Bạn ư? Em không chấp nhận được.
– Tuỳ cô.
Hơi bực thật, nhưng bước vào nhà vẫn phải tỏ ra bình thường. Vẫn ông bà già nhỏ tuýp ở đó cùng ông già tôi và anh L.
– Con chào bố, cháu chào cô chú.
– Ừ chào cháu.
– Con zai chịu về với lão già này rồi hả?
– Mới một thời gian mà bố.
– Hơn một tháng đấy.
– Thế bố nhớ con zai thế à?
– Tao sợ mày rồi.
– Con có làm gì đâu.
– Mày cứ im im thế là tao sợ à.
– Thế bố muốn con có chuyện gì à?
– Ừ, thỉnh thoảng thế còn nghe tin mày.
– Vâng, bố cháu đấy. Mình nhìn ông T cười.
– Hai bố con anh cũng vui quá.
– Hai bố con nó lại làm trò à? Hai cô chú thông cảm nhớ. Bà già tôi
– Ơ hay cái bà này, làm trò gì?
– Hay là lại nói chuyện đàn ông? Bà già tôi mỉa
– Thì là chuyện người lớn. Biết mà, ông già chả bao giờ đấu lại bà già cả.
– Sắp có cơm ăn rồi. Bà già tôi
– Con giúp mẹ. Xung phong luôn
– Giúp gì?
– Dọn ra.
– Tôi không khiến, nay hai con dâu tôi cả Vi và Linh với hai cô giúp việc làm rồi.
– Vâng vâng. Ra rìa rồi anh L.
– Anh cũng đoán từ lâu rồi. Mẹ chỉ trọng nữ khinh nam thôi. Bất công lắm.
– Nhà này nữ quyền con ạ. Ông già tôi
– Bao năm bố chịu áp bức ư? Tôi troll
– Ừ, không có cơ hội khởi nghĩa hay thương lượng đâu.
– Tôi làm gì ông hả? Bà già lên tiếng
– Hai thằng này nữa mà? Ông chỉ hai thằng tôi.
– Con không ý kiến gì. Tôi giả ngu
– Con cùng ý kiến với P. Ông L
– Hai thằng này, tao nuôi bọn mày giờ lâm nguy thì bỏ tao à?
– Lâm nguy hả? Bà già tôi
– Con không thấy gì đâu mẹ. Tôi
– Con cũng thế. Ông L
Và bà già nhìn ông già âu yếm. Ông già thấy nguy
– Nhà có khách kìa.
– Chúng tôi cũng không thấy gì đâu. Chú T
Bà già nhẹ đặt tay lên tay ông già. Và….
– Con mời mọi người vào ăn cơm. Vâng, vk tôi đã cứu ông già một phen. Nhưng giờ ánh mắt cảm kích của ông già lại hướng về hai thằng tôi. Ơ nhưng không có thằng con này thì làm gì có chuyện Nhi cứu bố. @@
Rồi mọi người vào ăn. Nhi và chị dâu vẫn bận rộn nốt vài thứ cùng hai chị giúp việc. Tôi lựa lúc Nhi đi qua kéo xuống ghế ngồi cạnh tôi luôn. Ông L thấy vậy cũng kéo bà chị dâu xuống.
– Hai thằng lỏi này, nhanh nhỉ? Bà già tôi
– Kìa ck, để vk làm nốt. Nhi nói nhỏ
– Ngồi im, hôn chết giờ. Có hai chị làm rồi.
– Nhưng mà….
– Xong việc rồi mà mẹ. Tôi nói to
– Vâng được rồi, cho mượn con dâu tôi đó. Linh, Vi hai đứa ngồi xuống đi.
– Còn hai cháu cũng ngồi ăn luôn đi. Bà già nói với hai chị giúp việc. Mới thuê mình cũng éo quen lắm chứ không bảo từ nãy rồi.
– Anh L ơi, mẹ tịch thu vk hai anh em mình rồi.
– Chịu rồi, hai cô này về phe mẹ cơ.
– Thế hai thằng có ý kiến gì?
– Con đâu dám. Ông L
– Dạ không. Là tôi đấy, đâu phải mỗi ông già phải chịu áp bức từ bà già đâu.
Rồi vào bữa ăn, hôm nay không uống. Ông L cũng thế nên hai ông già cũng uống ít. Cuối bữa, người duy nhất say là…. Nhỏ tuýp. Chắc ai cũng hiểu vì sao nên mọi người để cho nhỏ uống. Tới trưa thì cả bốn nàng dìu nhỏ về và năm nàng ngủ cùng nhau luôn.
Điều tất yếu, hai thằng tôi phải ngủ chung phòng.
– Cậu với anh, vk đàng hoàng, giờ phải ôm nhau ngủ là sao?
– Bất công. Tôi hậm hực y sì ông L.
Xong ngủ đến chiều. Tối đến là một bữa cơm gia đình thực sự. Khi mẹ cho hai chị giúp việc nghỉ và không có nhà nhỏ tuýp.
– Nấu đi P. Ông L
– Never, em còn đưa vk em đi chợ tết.
– Thế còn anh, anh cũng phải đưa vk đi mà.
– Em đi trước rồi về nấu, ok.
– Cậu đi rồi mất dạng luôn à?
– Anh nghĩ em như anh ý.
– Thì sao?
– Thì biết thế là tốt. Ha ha
– Bây giờ ai ra cổng trước thì đi. Ok. Xong vùng chạy tước
Thế là hai thằng tranh nhau chạy từ tầng ba xuống nhà và vì ông ý chạy trước nên tôi thua.
– Ở nhà nha cậu em. Ông hớn hở
Thế là lại lủi thủi đi sau người chiến thắng vào nhà. Nhưng vui không? Chả có ai ở nhà hết. Vừa lúc ấy thì bà già gọi về.
– Con nghe mẹ.
– Bố mày đi làm rồi. 5 Người đẹp bọn tao đi chuẩn bị tết. Hai thằng mày ở nhà biết đường thì chuẩn bị cơm nước nghe không?
– Nhưng….. Vk con.
– Con dâu tao, nghe chưa?
– Vâng. Chắc không thể ỉu hơn
Và thế là hai thằng phải ở nhà làm việc nội trợ cho phái đẹp đi hưởng thụ.
– Cậu định làm gì?
– Trời này hợp nhất là ăn lẩu.
– Hợp lí.
– Chặt xương nấu nước đi đã.
– Còn lại cậu lo à?
– Cho anh thêm chân nhặt rau và củ. Ok
Và thế là hai thằng chuẩn bị một bữa kha khá. 5H chiều có thêm ông già về và đến 7h tối chưa thấy nàng nào cả.
Ông già sốt ruột gọi bà già bao nhiêu lần đều “sắp về”.
Vâng và giờ tôi đã thấu hiểu cảm giác chờ phái đẹp đi làm đẹp. Đúng 7h12′ các nàng mới chịu hiện diện ở nhà.
Ông già không nói gì
Ông L cũng đứng hình
Ông “tôi” thì choáng luôn.
Vâng, các nàng đi tổng trang lại toàn bộ, tóc tai áo quần….. Riêng Nhi, khi sáng mới hơi trang điểm thôi tôi đã choáng rồi, bây giờ thì thật sự nàng đã phô ra vẻ đẹp của bản thân.
– L cấu bố một cái.
– P cấu anh.
– Bố cấu con xem nào.
Tới phiên bây giờ mấy “nàng” mới lên tiếng.
Bà già tôi mở đầu.
– Hôm nay 5 mẹ con tôi đi có đầu tư, thấy lợi nhuận thế nào.
Tới chị dâu.
– Hình như vk được làm cô dâu lần nữa ý.
Nhưng ba nàng bắn tôi.
– Vk xinh không?
– Út xinh không?
– Bé xinh không?
Tôi ông L và cả ông già.
– Đẹp.
Một buổi chiều ở nhà chuẩn bị cơm nước có hiệu quả đấy chứ.
Và bữa tối diễn ra ấm cúng thật sự và thoải mái. Hạnh phúc là đây chứ đâu, kiếm tìm xa xôi làm gì khi nó ngay bên cạnh.
Làm gì bây giờ nhỉ? Về quê với hai sếp? Không, tết ở nhà chưa bao giờ thực sự vui vì họ dành thời gian chủ yếu cho bạn làm ăn rồi. Còn ở đây, chẳng nhẽ một mình đón tết?
Đang chưa biết sẽ sao thì có điện thoại, là Nhi.
– Ck hả?
– Không, ông hàng xóm này.
– Hứ. Đấm chết giờ.
– Đang muốn được vk đấm đây.
– Vậy mở cửa đi, vk có bất ngờ cho ck.
– Đừng đùa nha, đang nhớ vk mà buồn thối ruột đây.
– Cứ ra đi mà.
Và tôi ra mở cửa, thực sự đó là em. Người con gái của tôi. Em chắc cũng giống tôi nhỉ? Em nhào vào ôm tôi. Hai đứa hâm lại cứ như vậy ôm nhau mãi một lúc.
– Ck ơiiiii. Vk nhớ ck lắm lắm
– Thế tưởng tôi không nhớ chắc?
– Hì.
– Sao vk ở đây?
– Vk ở đây hông được à? Hay ck hông thích?
– Không được, tôi đang nhớ Nhi của tôi, cô ra đi.
– Hứ nãy ôm người ta.
– Ai ôm trước hả?
– Ckkk hấpppppppp.
– Ừm, mà nhớ ck quá trốn về đây hả?
– Vk về quê nội đón tết này mà.
– Vk lại đi một mình hả?
– Hông. Ck chuẩn bị tinh thần đi là vừa.
– Chuyện gì?
– Hai hôm nữa bố mẹ vk cũng ra.
– Gặp bố mẹ vk á?
– Chứ sao?
– Bố mẹ vk như thế nào?
– Bố mẹ vừa nghiêm vừa dữ, ck cẩn thận. Vâng nàng nói dối nhưng nhìn uqa biết ngay.
– Ừ. Vk hông biết nói dối đâu.
– Hứ ck hông giả vờ tin được hả?
– Rồi rồi, ck tin. Giờ sợ quá cho ôm cái xem.
– Ck hấp. Bố mẹ vk cũng dễ lắm, như bố mẹ ck ý.
– Ờ nhớ, tới hôm gặp bố mẹ ck thì đừng có lo nhớ?
– Ứ thèm lo, mẹ quý vk mà.
– Đấy là dẫn về chơi, còn về ra mắt mà.
– Sao ạ ck?
– Mẹ bảo…. “Tao nuôi ngần ấy năm được thằng con trai, nay không lỡ…. Gả nó đi lên sẽ tìm một đứa con gái thật tốt để gửi gắm”@@
– Vậy á? Mà…. Ck lại trêu vk. Hứ
– Thôi chấp nhận đi chú. Số bọn đàn ông mình là khổ vì đàn bà mà.
– Chắc phải tập dần thôi.
– Chú chưa phải chờ gái à?
– Toàn vk em ra cổng chờ.
– Vk chú hiếm có đấy.
– Chắc vì vậy nên làm em không thể thiếu.
– Hai người nói xấu gì bọn tôi vậy? Chị dâu
– Chị à? Anh L đang kể lấy vk khổ lắm này.
– Ơ chua đừng có mô kích nhớ, vk ơi đừng có nghe đài địch.
– Nội dán của vk đó. Chị dâu
– Thôi ông anh, tại anh may lắm mới có cậu em như em thôi. Tôi nói nhỏ vào tai ông L.
– Vk ơi, anh nào dám.
– Xem xét sau. Chị cũng vui đấy
– Mà vk em đâu rồi chị.
– Hai cô nương sắp ra rồi đấy.
Vừa nói hết thì Vi bước ra.
– Haiiiiiiiiiiiiiii.
– Gì nữa đây?
– Lát trả công út nha.
– Công gì?
Vi không trả lời quay vào vẫy….. Và Nhi bước ra. Ngày thường không trang điểm em đã là thiên thần trong lòng tôi, giờ em trang điểm vào nữa….
– Sao rồi hai?
– Hai bắt đền út.
– Ơ sao lại bắt đền?
– Vk hai xinh như thế kia hai nào muốn cho ra đường.
– Dạ.
– Ra rồi bọn nó tổ chức cướp vk hai à?
Nhi thì chỉ tủm tỉm cười.
– Vk.
– Dạ.
– Xinh vậy sao giờ mới cho ck ngắm.
– Thế trước ck chê vk không xinh à?
– Không, trước vk chỉ xinh thôi, giờ quá xinh như vậy hả?
– Hai thích không? Vi
– Ơ hai yêu nị, thích cái gì?
– Nhưng vk.
– Dạ. Vk tôi
– Chỉ trang điểm khi có ck ở bên thôi nhớ.
– Dạ.
– Kinh kinh, giữ chằm chặp. Chị dâu nhảy vào
– Chuyện, vk em mà.
– Thôi lên đường. Ông L
– Ờ. Nhưng anh chở luôn vk em nhớ.
– Sao nữa?
– Vk em thế này, không lỡ cho ngồi hóng gió hứng bụi.
– Anh hiểu chú rồi. Em dâu lên cùng Vi luôn.
– Dạ. Vk em đó, vẫn lễ phép như trẻ con luôn.
Và rồi khởi hành, nhưng cứ đi gần bên xe ông L, ông hiểu vì sao nên càng đi chậm lại. Bực quá đi ngang gõ cửa xe.
– Sao vậy cậu em?
– Ông anh chơi đẹp đi.
– Sao nữa?
– Ông còn giả ngơ.
– Ta vẫn ôm hận mối thù bán rẻ ta. Ông nói giọng phim trưởng nữa chứ.
– Vậy cho thành oán luôn nhớ. Xong quay vào nhòm chị dâu. Lúc này ông lại tái mặt.
– Ơ kìa cậu em P đẹp trai, anh chỉ đùa vui chút thôi mà.
– Nhanh, thái độ nữa thì đừng trách ta vô tình. Ha ha
– Ta hận, ta hận.
– Tại số nhà ngươi khổ thôi. Ha ha ha
Xong ông đi lại bình thường, rồi cũng về đến nhà.
– Nhà lại có khách à?
– Anh chịu.
– Anh có báo là về không?
– Có.
– Có bảo cùng em không?
– Có luôn.
– Đã hiểu.
Quay ra với Nhi.
– Vk.
– Dạ.
– Chắc hôm nay sẽ có một số chuyện xảy ra, nhưng luôn nhớ là có ck bên cạnh nhớ.
– Dạ, vk biết mà. Nhưng chuyện gì vậy ck?
– Chuyện để giữ ck đấy.
– Dạ, Thuý ạ?
– Ừ. Lát cứ bình thường thôi, có gì thì bảo ck.
– Dạ.
– Chú cần vậy không? Hay anh gọi lấy đồ cho vk chú luôn nhá?
– Ông anh ra kia với chị đi.
Vi với chị dâu thì vẫn chưa biết gì, chị dâu lại nổi hứng.
– Lần trước bé Vi về….. Ha ha. Chị kể chuyện em troll hôm trước, Cả đám lại cười, và Nhi trông đã ổn định hơn.
– Nào vào thôi. Ông L
Chưa kịp dứt lời thì trong nhà có người đi ra, éo ngạc nhiên. Nhỏ Thuý.
Nhưng ngược lại hoàn toàn là vẻ ngạc nhiên đến hài của nhỏ Thuý khi nhìn thấy Nhi.
– Chào mọi người. Nhỏ gượng
– Chào. Tôi
– Chào em. Vk ck ông L
– Chào bạn. Vi
– Chào hẳn bạn là Thuý? Vk tôi, phủ đầu luôn à vk?
Bốn lời chào với bốn giọng điệu khác nhau, nhỏ tuýp thì im lặng mất vài giây.
– Ừ, chào bạn. Bạn là…
– Vk tôi đó. Hai người làm quen đi. Phải hỗ trợ vk chứ nhỉ?
Lúc đó thì bà già tôi ra.
– Sao mọi người về muộn vậy?
– À Nhi hả con, về khi nào vậy?
– Dạ con chào…. Bác.
– Ơ hay, bảo thế nào rồi.
– Dạ, con chào mẹ.
– Thế có phải ngoan không? Thôi xong, hết phim hay. Tưởng… Hoá ra hai người họ vẫn hợp nhau quá mà. Nguy hiểm cho mình rồi.
– Dạ, con về hồi sáng.
– Thế là về rồi thăm mẹ luôn hả?
– Bắt con đưa về gặp mẹ luôn đấy.
– Tránh ra mẹ con tao nói chuyện. Bà già bỏ ngơ mình với mọi người luôn, ôm mất vk tôi vào nhà.
Ông L đi lên vỗ vai.
– Không phải lo cho nó nữa nhớ, giờ anh thấy chú phải tự lo đi.
– Hai đại ca này mà hợp sức thì từ nay tên em đi vào lịch sử.
– Hiển nhiên. Trước mắt rồi kìa.
– Thôi vào nào mọi người, ông hò mọi người vào.
Tôi là người bước sau cùng, nhưng vừa bước lên cửa thì.
– Cô ấy xinh thật đấy, bảo sao anh yêu cô ấy như vậy.
– Vẻ bên ngoài đâu tồn tại mãi. Tôi yêu con người của cô ấy chứ đâu phải vẻ bên ngoài.
– Vậy con người em có gì không tốt?
– Cô rất tốt, nhưng không phải là với tôi.
– Chỉ vì một số chuyện đó ư?
– Cô nghĩ tôi là kẻ thù dai vậy à?
– Anh tin mình chọn đúng?
– Tôi không tin, tôi chắc chắn vậy.
– Nó có như với Ngọc?
– Quá khứ.
– Và em cũng chỉ là quá khứ?
– Có lẽ và có thể là một phần trong tương lai. Làm bạn nếu có thể
– Khi Nhi là quá khứ?
– Không bao giờ đâu.
– Đâu ai nói trước được điều gì.
– Quá khứ đã qua, hiện tại đang diễn ra. Còn tương lai là do ta vẽ lên.
– Cho em một phần trong bức tranh đó.
– Xin lỗi, nhưng phần chính của bức tranh đó đã có nhân vật rồi.
– Chỉ có Nhi thôi sao?
– Không nếu cô chịu làm bạn.
– Bạn ư? Em không chấp nhận được.
– Tuỳ cô.
Hơi bực thật, nhưng bước vào nhà vẫn phải tỏ ra bình thường. Vẫn ông bà già nhỏ tuýp ở đó cùng ông già tôi và anh L.
– Con chào bố, cháu chào cô chú.
– Ừ chào cháu.
– Con zai chịu về với lão già này rồi hả?
– Mới một thời gian mà bố.
– Hơn một tháng đấy.
– Thế bố nhớ con zai thế à?
– Tao sợ mày rồi.
– Con có làm gì đâu.
– Mày cứ im im thế là tao sợ à.
– Thế bố muốn con có chuyện gì à?
– Ừ, thỉnh thoảng thế còn nghe tin mày.
– Vâng, bố cháu đấy. Mình nhìn ông T cười.
– Hai bố con anh cũng vui quá.
– Hai bố con nó lại làm trò à? Hai cô chú thông cảm nhớ. Bà già tôi
– Ơ hay cái bà này, làm trò gì?
– Hay là lại nói chuyện đàn ông? Bà già tôi mỉa
– Thì là chuyện người lớn. Biết mà, ông già chả bao giờ đấu lại bà già cả.
– Sắp có cơm ăn rồi. Bà già tôi
– Con giúp mẹ. Xung phong luôn
– Giúp gì?
– Dọn ra.
– Tôi không khiến, nay hai con dâu tôi cả Vi và Linh với hai cô giúp việc làm rồi.
– Vâng vâng. Ra rìa rồi anh L.
– Anh cũng đoán từ lâu rồi. Mẹ chỉ trọng nữ khinh nam thôi. Bất công lắm.
– Nhà này nữ quyền con ạ. Ông già tôi
– Bao năm bố chịu áp bức ư? Tôi troll
– Ừ, không có cơ hội khởi nghĩa hay thương lượng đâu.
– Tôi làm gì ông hả? Bà già lên tiếng
– Hai thằng này nữa mà? Ông chỉ hai thằng tôi.
– Con không ý kiến gì. Tôi giả ngu
– Con cùng ý kiến với P. Ông L
– Hai thằng này, tao nuôi bọn mày giờ lâm nguy thì bỏ tao à?
– Lâm nguy hả? Bà già tôi
– Con không thấy gì đâu mẹ. Tôi
– Con cũng thế. Ông L
Và bà già nhìn ông già âu yếm. Ông già thấy nguy
– Nhà có khách kìa.
– Chúng tôi cũng không thấy gì đâu. Chú T
Bà già nhẹ đặt tay lên tay ông già. Và….
– Con mời mọi người vào ăn cơm. Vâng, vk tôi đã cứu ông già một phen. Nhưng giờ ánh mắt cảm kích của ông già lại hướng về hai thằng tôi. Ơ nhưng không có thằng con này thì làm gì có chuyện Nhi cứu bố. @@
Rồi mọi người vào ăn. Nhi và chị dâu vẫn bận rộn nốt vài thứ cùng hai chị giúp việc. Tôi lựa lúc Nhi đi qua kéo xuống ghế ngồi cạnh tôi luôn. Ông L thấy vậy cũng kéo bà chị dâu xuống.
– Hai thằng lỏi này, nhanh nhỉ? Bà già tôi
– Kìa ck, để vk làm nốt. Nhi nói nhỏ
– Ngồi im, hôn chết giờ. Có hai chị làm rồi.
– Nhưng mà….
– Xong việc rồi mà mẹ. Tôi nói to
– Vâng được rồi, cho mượn con dâu tôi đó. Linh, Vi hai đứa ngồi xuống đi.
– Còn hai cháu cũng ngồi ăn luôn đi. Bà già nói với hai chị giúp việc. Mới thuê mình cũng éo quen lắm chứ không bảo từ nãy rồi.
– Anh L ơi, mẹ tịch thu vk hai anh em mình rồi.
– Chịu rồi, hai cô này về phe mẹ cơ.
– Thế hai thằng có ý kiến gì?
– Con đâu dám. Ông L
– Dạ không. Là tôi đấy, đâu phải mỗi ông già phải chịu áp bức từ bà già đâu.
Rồi vào bữa ăn, hôm nay không uống. Ông L cũng thế nên hai ông già cũng uống ít. Cuối bữa, người duy nhất say là…. Nhỏ tuýp. Chắc ai cũng hiểu vì sao nên mọi người để cho nhỏ uống. Tới trưa thì cả bốn nàng dìu nhỏ về và năm nàng ngủ cùng nhau luôn.
Điều tất yếu, hai thằng tôi phải ngủ chung phòng.
– Cậu với anh, vk đàng hoàng, giờ phải ôm nhau ngủ là sao?
– Bất công. Tôi hậm hực y sì ông L.
Xong ngủ đến chiều. Tối đến là một bữa cơm gia đình thực sự. Khi mẹ cho hai chị giúp việc nghỉ và không có nhà nhỏ tuýp.
– Nấu đi P. Ông L
– Never, em còn đưa vk em đi chợ tết.
– Thế còn anh, anh cũng phải đưa vk đi mà.
– Em đi trước rồi về nấu, ok.
– Cậu đi rồi mất dạng luôn à?
– Anh nghĩ em như anh ý.
– Thì sao?
– Thì biết thế là tốt. Ha ha
– Bây giờ ai ra cổng trước thì đi. Ok. Xong vùng chạy tước
Thế là hai thằng tranh nhau chạy từ tầng ba xuống nhà và vì ông ý chạy trước nên tôi thua.
– Ở nhà nha cậu em. Ông hớn hở
Thế là lại lủi thủi đi sau người chiến thắng vào nhà. Nhưng vui không? Chả có ai ở nhà hết. Vừa lúc ấy thì bà già gọi về.
– Con nghe mẹ.
– Bố mày đi làm rồi. 5 Người đẹp bọn tao đi chuẩn bị tết. Hai thằng mày ở nhà biết đường thì chuẩn bị cơm nước nghe không?
– Nhưng….. Vk con.
– Con dâu tao, nghe chưa?
– Vâng. Chắc không thể ỉu hơn
Và thế là hai thằng phải ở nhà làm việc nội trợ cho phái đẹp đi hưởng thụ.
– Cậu định làm gì?
– Trời này hợp nhất là ăn lẩu.
– Hợp lí.
– Chặt xương nấu nước đi đã.
– Còn lại cậu lo à?
– Cho anh thêm chân nhặt rau và củ. Ok
Và thế là hai thằng chuẩn bị một bữa kha khá. 5H chiều có thêm ông già về và đến 7h tối chưa thấy nàng nào cả.
Ông già sốt ruột gọi bà già bao nhiêu lần đều “sắp về”.
Vâng và giờ tôi đã thấu hiểu cảm giác chờ phái đẹp đi làm đẹp. Đúng 7h12′ các nàng mới chịu hiện diện ở nhà.
Ông già không nói gì
Ông L cũng đứng hình
Ông “tôi” thì choáng luôn.
Vâng, các nàng đi tổng trang lại toàn bộ, tóc tai áo quần….. Riêng Nhi, khi sáng mới hơi trang điểm thôi tôi đã choáng rồi, bây giờ thì thật sự nàng đã phô ra vẻ đẹp của bản thân.
– L cấu bố một cái.
– P cấu anh.
– Bố cấu con xem nào.
Tới phiên bây giờ mấy “nàng” mới lên tiếng.
Bà già tôi mở đầu.
– Hôm nay 5 mẹ con tôi đi có đầu tư, thấy lợi nhuận thế nào.
Tới chị dâu.
– Hình như vk được làm cô dâu lần nữa ý.
Nhưng ba nàng bắn tôi.
– Vk xinh không?
– Út xinh không?
– Bé xinh không?
Tôi ông L và cả ông già.
– Đẹp.
Một buổi chiều ở nhà chuẩn bị cơm nước có hiệu quả đấy chứ.
Và bữa tối diễn ra ấm cúng thật sự và thoải mái. Hạnh phúc là đây chứ đâu, kiếm tìm xa xôi làm gì khi nó ngay bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.