Chương 2:
Sưu Tầm
23/06/2022
MÃI MÃI TUỔI 21
Em 16, anh 18
Anh như một vệ thần đang chơi trong nhà đa năng, trường mình đạt giải ba thành phố, em từ cậu bé lớp 10 xung phong đi lau sân thi đấu để nhìn anh nhiều hơn trở thành cậu bé may mắn được anh tặng lại chiếc áo đấu.
Em 17, anh 18
Lớp 10 và 11 làm lễ chia tay khối 12, em viết giấy note thổ lộ với anh trên bảng tin cuối khoá viết thì viết vậy chứ em đâu nghĩ ai sẽ đọc được đâu. Bất ngờ là anh đã nhận được tờ giấy note màu cam năm ấy. Em cũng phải cảm ơn thầy tổng phụ trách đội đã đọc note của em, chỉ có điều anh không biết người viết là em.
Em 18, anh 19
Anh đậu *** rồi, anh là động lực duy nhất khiến em thức đến 3h khuya mỗi ngày để luyện đề, nhất quyết đậu *** cho bằng được mong rằng một cơ hội nào đó em sẽ được gặp anh.
Em 18, anh 20
Em đạt 26 lận, giấy báo trúng tuyển vào cùng trường, cùng khoa anh làm em cười mỉm tủm tỉm. Sốt ruột chờ đến tháng 8 đi nhập học.
Em 19, anh 20
Anh trả lại mảnh giấy note màu cam năm ấy cho em kèm một mảnh note màu xanh dương đi kèm. Note viết "Mình hẹn hò được không?!". Đến giờ em vẫn cất 2 mảnh giấy note ấy vào hũ thuỷ tinh trên kệ sách.
Em 19, anh 21
Anh đi thực tập tại Singapore, trước khi đi anh đưa Bún qua cho em nuôi đúng lúc nó rụng lông, em vẫn facetime với anh hôm em đưa nó đi spa cạo sạch lông, hai đứa vẫn cười típ mắt.
Thế rồi, ANH KHÔNG VỀ NỮA!
Người ta nói anh cứu đứa bé qua đường nên chiếc xe cứu thương đập vào phổi của anh. Ba mẹ anh tốn cả núi tiền để mang anh về nằm lại vào đất mẹ. Hôm ấy Hà Nội trở lạnh như cắt, ai cũng co lại vì cái rét tháng 1, em thì không!
Em 20, anh 21
Mỗi một ngày em viết một câu về anh vào hũ thuỷ tinh đầu giường, cái hũ em đựng hai mảnh giấy note cam và xanh ấy. Lần nào viết em cũng nghĩ về anh hết, nhưng cũng lạ vì em không thể khóc được.
Em 21, anh 21
Sinh nhật năm nay em bằng tuổi anh rồi này, anh bảo khi nào em 21 anh sẽ cầu hôn em vậy mà anh lại thất hứa. Tại anh thích Sing, mà người Sing quan niệm là 21 mới đủ tuổi trưởng thành cơ mà. Em tự mình đến Sing, nơi mà hai đứa đập ống heo đi du lịch cùng nhau sau 3 tháng yêu. Hồi ý đi máy bay giá rẻ chân anh thì dài đâu có nhét vừa cái ghế đâu, phải ngồi chéo qua chân em làm mấy người đi cùng cứ nhìn hai đứa chằm chằm. Em ngượng mém xỉu!
Em 22, anh 21
Hũ đủ 1000 ngôi sao rồi, cũng đầy ăm ắp luôn, em dừng việc gấp đã trở thành thói quen của em gần ba năm qua. Hôm nay em tốt nghiệp, GPA 8.8 lận, cao hơn anh ngày ấy 0.3 điểm nhé. Lễ tốt nghiệp kết thúc, em đã mang bó hoa kỉ yếu đến khoe anh, mộ anh đã xanh, khóm bát tiên em trồng cũng nở thêm một nhánh mới, có đôi có cặp... chỉ còn mình em vẫn ở đó bơ vơ. Em vẫn không thể khóc.
Em 23, anh 21
Kỳ nghỉ Xuân 1 tháng, bạn em đều đi làm thêm vì năm tới bọn em phải đóng thêm tiền chứng minh tài chính. Còn em thì chọn về Việt Nam dọn mộ anh anh thật sạch, em muốn tự mình làm việc ấy cho anh. Nhìn anh nằm ấy một mình, liêu xiêu mưa xuân, bó hoa cúc em mua co lại vì buồn vầy mà em vẫn không thể khóc.
Em 24, anh 21
Nghỉ hè này em lại về thăm anh, mẹ anh nói anh sắp được chuyển qua chỗ mới cùng dãy của ông bà. Bác gái gửi em cái hộp đựng trà cũ kĩ, trong ấy là cặp nhẫn anh mua từ trước lúc anh đi Sing với bức ảnh em của gần 10 năm trước, khệ nệ máy tính, bút nháp vào phòng thi lên cấp 3 trường mình còn anh thì là chàng tình nguyện viên năm ấy. Sau bức ảnh là nét chữ anh viết cho em "Em chắc không biết rằng anh đã thích em trước khi em thích anh đúng không, em chắc không biết anh đã đọc từng tờ note trên bảng tin để tìm giấy note em viết cho anh đúng không, em chắc không biết anh đâu thích nuôi mèo, anh mua tặng em sẽ không lấy... nên anh phải nuôi để cho hợp thức hoá việc tặng em..."
Tạm biệt anh - cả một thanh xuân của em.
Em 16, anh 18
Anh như một vệ thần đang chơi trong nhà đa năng, trường mình đạt giải ba thành phố, em từ cậu bé lớp 10 xung phong đi lau sân thi đấu để nhìn anh nhiều hơn trở thành cậu bé may mắn được anh tặng lại chiếc áo đấu.
Em 17, anh 18
Lớp 10 và 11 làm lễ chia tay khối 12, em viết giấy note thổ lộ với anh trên bảng tin cuối khoá viết thì viết vậy chứ em đâu nghĩ ai sẽ đọc được đâu. Bất ngờ là anh đã nhận được tờ giấy note màu cam năm ấy. Em cũng phải cảm ơn thầy tổng phụ trách đội đã đọc note của em, chỉ có điều anh không biết người viết là em.
Em 18, anh 19
Anh đậu *** rồi, anh là động lực duy nhất khiến em thức đến 3h khuya mỗi ngày để luyện đề, nhất quyết đậu *** cho bằng được mong rằng một cơ hội nào đó em sẽ được gặp anh.
Em 18, anh 20
Em đạt 26 lận, giấy báo trúng tuyển vào cùng trường, cùng khoa anh làm em cười mỉm tủm tỉm. Sốt ruột chờ đến tháng 8 đi nhập học.
Em 19, anh 20
Anh trả lại mảnh giấy note màu cam năm ấy cho em kèm một mảnh note màu xanh dương đi kèm. Note viết "Mình hẹn hò được không?!". Đến giờ em vẫn cất 2 mảnh giấy note ấy vào hũ thuỷ tinh trên kệ sách.
Em 19, anh 21
Anh đi thực tập tại Singapore, trước khi đi anh đưa Bún qua cho em nuôi đúng lúc nó rụng lông, em vẫn facetime với anh hôm em đưa nó đi spa cạo sạch lông, hai đứa vẫn cười típ mắt.
Thế rồi, ANH KHÔNG VỀ NỮA!
Người ta nói anh cứu đứa bé qua đường nên chiếc xe cứu thương đập vào phổi của anh. Ba mẹ anh tốn cả núi tiền để mang anh về nằm lại vào đất mẹ. Hôm ấy Hà Nội trở lạnh như cắt, ai cũng co lại vì cái rét tháng 1, em thì không!
Em 20, anh 21
Mỗi một ngày em viết một câu về anh vào hũ thuỷ tinh đầu giường, cái hũ em đựng hai mảnh giấy note cam và xanh ấy. Lần nào viết em cũng nghĩ về anh hết, nhưng cũng lạ vì em không thể khóc được.
Em 21, anh 21
Sinh nhật năm nay em bằng tuổi anh rồi này, anh bảo khi nào em 21 anh sẽ cầu hôn em vậy mà anh lại thất hứa. Tại anh thích Sing, mà người Sing quan niệm là 21 mới đủ tuổi trưởng thành cơ mà. Em tự mình đến Sing, nơi mà hai đứa đập ống heo đi du lịch cùng nhau sau 3 tháng yêu. Hồi ý đi máy bay giá rẻ chân anh thì dài đâu có nhét vừa cái ghế đâu, phải ngồi chéo qua chân em làm mấy người đi cùng cứ nhìn hai đứa chằm chằm. Em ngượng mém xỉu!
Em 22, anh 21
Hũ đủ 1000 ngôi sao rồi, cũng đầy ăm ắp luôn, em dừng việc gấp đã trở thành thói quen của em gần ba năm qua. Hôm nay em tốt nghiệp, GPA 8.8 lận, cao hơn anh ngày ấy 0.3 điểm nhé. Lễ tốt nghiệp kết thúc, em đã mang bó hoa kỉ yếu đến khoe anh, mộ anh đã xanh, khóm bát tiên em trồng cũng nở thêm một nhánh mới, có đôi có cặp... chỉ còn mình em vẫn ở đó bơ vơ. Em vẫn không thể khóc.
Em 23, anh 21
Kỳ nghỉ Xuân 1 tháng, bạn em đều đi làm thêm vì năm tới bọn em phải đóng thêm tiền chứng minh tài chính. Còn em thì chọn về Việt Nam dọn mộ anh anh thật sạch, em muốn tự mình làm việc ấy cho anh. Nhìn anh nằm ấy một mình, liêu xiêu mưa xuân, bó hoa cúc em mua co lại vì buồn vầy mà em vẫn không thể khóc.
Em 24, anh 21
Nghỉ hè này em lại về thăm anh, mẹ anh nói anh sắp được chuyển qua chỗ mới cùng dãy của ông bà. Bác gái gửi em cái hộp đựng trà cũ kĩ, trong ấy là cặp nhẫn anh mua từ trước lúc anh đi Sing với bức ảnh em của gần 10 năm trước, khệ nệ máy tính, bút nháp vào phòng thi lên cấp 3 trường mình còn anh thì là chàng tình nguyện viên năm ấy. Sau bức ảnh là nét chữ anh viết cho em "Em chắc không biết rằng anh đã thích em trước khi em thích anh đúng không, em chắc không biết anh đã đọc từng tờ note trên bảng tin để tìm giấy note em viết cho anh đúng không, em chắc không biết anh đâu thích nuôi mèo, anh mua tặng em sẽ không lấy... nên anh phải nuôi để cho hợp thức hoá việc tặng em..."
Tạm biệt anh - cả một thanh xuân của em.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.