Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta
Chương 8
Thù Thiến
01/01/2017
Đã mười ngày kể từ khi Quan Hướng Tình bị bắt về nhà, khoảng thời gian
này, Quan gia đã bắt đầu hành động, chỉ cần tìm được đối tượng thích
hợp, liền khuyên cô đi tham gia tiệc rượu, để lộ mặt ra, dù sao nếu bản
thân cô mà không xuất hiện, làm sao có thể khiến người khác coi trọng
được?
"Thế nào rồi? Yến hội buổi tối ngày mai thật sự có thể tổ chức được không?" Chủ của Quan gia - Quan Lạc Kỳ ngồi ở trên ghế salông, hỏi vợ của mình.
"Không có vấn đề gì, chỉ là hình như con bé kia còn chưa có phối hợp cùng thôi, Hướng Phượng đang nghĩ biện pháp ở trên lầu."
"Đúng rồi, Triều Dương, con đã điều tra ra thân phận cùng bối cảnh của người đàn ông đi cùng với Hướng Tình hôm đó chưa?"
"Hướng Phượng dùng điện thoại chụp được hình rồi nhưng không rõ lắm, thực sự rất khó để tìm được một người mà chỉ dựa vào bức ảnh mơ hồ đó, nhưng mà con đã tìm được người để giải quyết cái khó khăn này rồi."
Quan Triều Dương là tổng giám đốc của công ty Quan thị, khuôn mặt anh tuấn, tao nhã lại phong độ nhanh nhẹn, vóc người cao gầy, hai mắt mê người lấp lánh ánh sáng tinh nhuệ, lại bị cặp kính màu vàng che khuất, lúc nào cũng nở một nụ cười ôn hòa nhưng đầy xa cách.
Từ nhỏ anh đã là một quý công tử, đương nhiên sẽ toát ra hơi thở cao quý, nếu chỉ nhìn qua, sẽ cảm thấy anh không mang lại nguy hiểm gì lớn cả, trên thực tế, nếu đánh giá thấp anh, sợ là đến mình chết như thế nào cũng không biết.
Hiện tại vẫn là Quan Lạc Kỳ làm chủ công ty Quan thị, việc anh yêu thích là nắm tất cả quyền hành, hơn nữa rất thích làm việc lớn, nếu không phải là công ty Quan thị cần anh về giúp đỡ, thì anh thích đầu tư ở nước Mỹ hơn.
Từ lúc còn nhỏ cho tới nay, Quan Triều Dương biết rõ trong mắt cha mẹ của mình chỉ có quyền thế cùng lợi ích, đối với bọn họ, anh vốn là con trai độc nhất của Quan gia, nhất định phải có năng lực hơn người, phải cống hiến tài năng cho công ty của gia đình, mà còn nhất định phải kết hôn với một cô gái môn đăng hộ đối có thể giúp trong việc kinh doanh.
Đối với những chuyện này, anh đều không có ý kiến gì, không phải là bởi vì anh hiếu thuận, mà là anh luôn luôn kiêu căng tự mãn, vẫn chưa có cô gái mà mình thích, nếu cha mẹ đã tìm cho anh một người vợ, thì anh sẽ xem xem.
Trải qua hai năm cuộc sống hôn nhân, vợ của anh khiến cho anh rất yêu thích, đối với chức vụ đóng vai vợ của anh thì vô cùng xứng đáng, hai người kết hôn không phải bởi vì yêu, mà bởi vì để hoàn thành nhu cầu của hai bên gia đình.
Nhưng mà anh vô cùng phàn đối cách mà cha mẹ đối xử với hai cô em gái của anh, anh có thể cố gắng kết hôn với người có thể giúp đỡ công ty của gia đình mình, nhưng mà đến cả hai cô em gái cũng phải kết hôn với người mà cha mẹ chọn thì hơi quá đáng rồi.
Chuyện năm đó Hướng Phượng đính hôn rất ồn ào, cô ấy đã có người đàn ông mà mình thích, chỉ là người đàn ông kia có bố là một công chức, mẹ là giúp việc của một gia đình khá giả, so với những gia đình giàu có mà cha mẹ mong đợi cách biệt quá xa, nên họ đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu để đưa Hướng Phượng lên giường của người đàn ông nghe nói rất chơi bời và lăng nhăng kia, khiến cho cô ấy không thể không từ bỏ ý định, ngoan ngoãn đính hôn.
Hiện nay bọn họ lại muốn giở trò cũ, tìm đối tượng mà bọn họ vừa ý, bỏ thuốc với Hướng Tình, để gạo nấu thành cơm.
Quan Triều Dương nắm chặt nắm đấm, đáy mắt thoáng hiện qua sự lạnh lẽo, liền lập tức biến mất không còn tăm hơi, khiến cho người khác không thể nhìn thấu ý nghĩ của anh.
Thời điểm phát sinh sự việc của Hướng Phượng, anh đang chuẩn bị về nước, hoàn toàn không biết chuyện, sau khi biết được, anh vô cùng tức giận, muốn tìm cha mẹ để cãi nhau, lại sợ bọn họ sẽ đề phòng anh, khiến cho Hướng Tình còn đang học đại học bị liên lụy.
Quả nhiên, lo lắng lúc đó của anh là đúng, anh rất bình tĩnh, sau đó nghe lời bọn họ cưới vợ, cũng khiến cho họ yên tâm với anh hơn, trong nhà có chuyện gì muốn làm, họ cũng không giấu anh, giúp cho anh có thể biết trước được nhiều chuyện hơn.
Lần này, chắc chắn anh sẽ không để bi kịch như của Hướng Phượng xảy ra, cho dù đồng ý giúp cha mẹ điều tra về người đàn ông kia đi nữa, cũng sẽ không tìm cách đối phó với anh ta hoặc là chia rẽ hai người bọn họ, mà là kiểm tra thay Hướng Tình, sợ em ấy bị lừa.
" Tình huống bây giờ ra sao?" Cả người Hà Tuyết Phượng mặc quần áo đẹp đẽ, đặt câu hỏi: "Thân phận của người đàn ông kia đã tra ra được chưa? Có phải là một nhân vật nhỏ thôi đúng không? Nếu không là đã hỏi thăm được về thân phận của con bé ở nơi nào đó rồi, muốn dụ dỗ nó, lấy được lợi ích từ nó, đúng không?"
"Nếu như con điều tra không sai thì người đàn ông kia hẳn là có xuất thân tốt, hơn nữa cũng là người trên thương trường, có điều rốt cuộc thân phận như thế nào, còn phải điều tra kỹ lại đã, anh ta có chút thần bí, trong quá trình điều tra luôn luôn bị một sức mạnh thần bí nào đó ngăn cản, không thể khinh thường."
Quan Lạc Kỳ chau mày: "Triều Dương, lời nói có thể tùy tiện nói lung tung sao? Sức mạnh thần bí gì? Hừ, nếu người đàn ông kia thật sự là một nhân vật lớn, có muốn đi lại với Hướng Tình, đầu tiên nên đến ra mắt chúng ta trước mới phải?"
"Đúng đấy! Với lại con nói anh ta cũng là người trên thương trường, sao lại thần bí như vậy, ít nhất cũng phải biết anh ta tên là gì chứ, đúng không?"
" Biết thì biết, nhưng người trùng tên trùng họ cũng không phải là không có, hơn nữa khi con nghe được tên của anh ta thì, con có chút không thể tin được, dù sao thì cũng chưa có ai nhìn thấy diện mạo của anh ta, cũng không biết thực hư ra làm sao, vì thế nên con cần nhiều thời gian hơn."
Thật ra trong một tuần lễ anh đã điều tra ra rồi, nhưng mà chỉ biết anh ta là bá chủ thần bí trên thương trường cũng như là một người tài giỏi trong giới thương mại thì đã làm sao? Chuyện anh muốn biết chính là, anh ta có thật lòng thật dạ đối xử với Hướng Tình không, hay chỉ là vui đùa một chút mà thôi?
Anh còn điều tra được lịch sử chơi bời của anh ta ba năm trước trước khi bị tai nạn, nhưng sau đó anh ta bỗng trở thành một người cuồng công việc, nguyên nhân tại sao, thì anh không rõ, nhưng lại càng lo lắng cho Hướng Tình, bởi vì tính cách của nó đơn thuần thiện lương, biết quan tâm lại ngọt ngào, khiến cho trái tim luôn luôn lạnh lẽo cứng rắn của anh không khỏi trở nên mềm mại.
Cô có thể khiến người khác không kìm lòng được mà muốn bảo vệ cô, anh biết, nếu như anh nói ra sự thật với cha mẹ, chắc chắn bọn họ sẽ không ngăn cản nữa, mà ngược lại sẽ cố gắng thúc đẩy chuyện hôn sự này.
Nhưng mà anh không muốn để cho hạnh phúc của Hướng Tình cùng lợi ích gia đình ở cùng một chỗ, như vậy sẽ khiến cô không có tôn nghiêm cùng mặt mũi khi đứng trước mặt Cảnh Quân Uy, không có địa vị cũng như lập trường, làm sao cô có thể có công bằng cùng phần thắng trong trận chiến tình ái này được?
Nếu cha mẹ định giở trò cũ, vào thời khắc mấu chốt anh cũng sẽ có biện pháp để bảo vệ Hướng Tình, đưa cô trốn đến một chỗ an toàn nào đó, điều hiện tại anh sợ chính là, nếu như Cảnh Quân Uy thực sự yêu mến Hướng Tình, thì bằng với tài lực cùng quyền thế của anh, làm sao có thể đưa Hướng Tình đi được?
Đương nhiên cha mẹ anh không biết những suy nghĩ nay của anh, nếu không chỉ sợ là đã sớm trở mặt với anh rồi.
Quan Lạc Kỳ cau mày: "Bỏ đi, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là về vấn đề tài chính của công ty, vì thế nên Hướng Tình nhất định phải lập tức kết hôn với con trai gia đình có thể giúp đỡ cho công ty của chúng ta."
"Cha, cha đã tìm được người thích hợp rồi sao? Vậy cha định dùng phương pháp gì để khiến Hướng Tình đồng ý gặp mặt người kia?"
"Năm đó công ty không bị khủng hoảng như bây giờ, mà chỉ là Hướng Phượng đã đến tuổi kết hôn, mà vẫn u mê không chịu tỉnh, muốn qua lại với một nhân vật nhỏ nhoi, chúng ta không còn cách nào khác, mới thay nó tìm một thiếu gia của một công ty bách hóa thôi. Đàn ông mà! Nhiều tiền một chút thì sẽ lăng nhăng, chuyện này cũng chẳng to lớn gì, hơn nữa đối tượng mà chúng ta thay nó tìm cũng coi như là môn đăng hộ đối, bằng tuổi nhau, cũng xem như là một mối hôn nhân tốt rồi."
"Vậy hai người cũng định đối xử với Hướng Tình như thế sao?" Quan Triều Dương trào phúng nhếch khóe miệng. Cái gì gọi là mối hôn nhân tốt chứ?
"Chuyện này...Trước đây công ty chưa xảy xa việc gì, người ta cũng vui vẻ kết thông gia với gia đình chúng ta, nhưng mà bây giờ không thể không thể so với ngày trước, coi như chúng ta không hé răng nửa lời, người biết chuyện cũng không nhiều, nhưng mà muốn nói chuyện hôn sự với người khác, người ta có thể sẽ không tùy tiện mà đồng ý nữa, muốn tìm một đối tượng có tuổi xấp xỉ con bé, cũng có chút khó khăn."
"Cho nên?" Đột nhiên Quan Triều Dương có dự cảm xấu, tuy rằng mặt không chút biến sắc, thế nhưng lông mày lặng lẽ nhăn vào.
"Triều Dương, chắc là con còn nhớ căn biệt thự mới xây của chúng ta, đều là mượn tiền của Triệu Vinh Hoa chứ?"
"Tất nhiên là con nhớ, tất cả quy trình cùng tiền bạc của dự án đó đều do con giám sát mà." Đầu óc Quan Triều Dương hiện lên tài liệu cá nhân về tổng giám đốc Triệu Vinh Hoa đã sắp năm mươi tuổi, cùng với những nhận xét của những người trong ngành về hắn ta, bỗng chốc lo lắng không yên, không dám tin nhìn cha mẹ: "Sẽ không phải là hai người muốn gả Hướng Tình cho lão già Triệu Vinh Hoa kia chứ?"
"Lão già gì chứ? Năm nay người ta mới có bốn mươi tám tuổi, còn là một người trung niên đấy! Mặc dù ông ta đã kết hôn rồi, nhưng mà vợ ông ta đã chết, căn bản là chẳng có chuyện gì phải lo nữa, quan trọng nhất chính là, ông ta đồng ý giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó này vô điều kiện."
"Cha, mẹ, ông ta hơn Hướng Tình hai mươi mấy tuổi, còn có cả con gái rồi, hai người...thật sự là rất quá đáng đấy!"
Bị con trai nói như vậy, sắc mặt Quan Lạc Kỳ đỏ lên, lập tức cây ngay không sợ chết đứng nói: "Không có cách nào khác mà! Lỗ hổng tài chính lên đến ba trăm triệu liền! Người ta chịu hỗ trợ, điều kiện duy nhất chỉ là muốn kết hôn cùng với Hướng Tình, còn nói là đã gặp con bé rồi, vô cùng yêu thích tích cách ngoan ngoãn cùng đơn thuần của nó, chúng ta còn có thể làm gì sao?"
"Nhưng..."
Quan Lạc Kỳ đưa tay ra, ngăn cản Quan Triều Dương nói tiếp.
"Được rồi, không nói gì nữa, mọi chuyện quyết định như vậy đi. Ngày cưới sẽ vào đầu tháng sau, Triệu tổng đã đưa 50 triệu cho chúng ta trước rồi, chúng ta nhất định phải giữ đúng lời hứa, thời gia đến ngày cưới còn không đầy một tháng, con chỉ cần quan tâm đến chuyện của công ty thôi, chuyện kết hôn này sẽ do cha cùng với mẹ con chịu trách nhiệm."
Nhìn thái độ kiên quyết của cha mẹ, Quan Triều Dương quyết định đi tìm Cảnh Quân Uy.
Quan gia muốn mở tiệc rượu, muốn tuyên bố với trước mặt mọi người tin tức Triệu Vinh Hoa sắp đính hôn cùng với Quan Hướng Tình.
Tin tức này rất nhanh đã lan truyền ra ngoài, còn bị giới truyền thông bới móc ra, thậm chí cả việc Triệu Vinh Hoa cưới vợ vì có điều kiện đều được đưa lên mặt báo.
Quan Lạc Kỳ cùng với Hà Tuyết Phượng thực sự là tức muốn chết, nhưng mà vẫn không thay đổi quyết định của mình, bời vì tiệc rượu này là để khiến cho Triệu Vinh Hoa yên tâm hơn thôi.
Triệu Vinh Hoa cũng không có ý muốn dùng tiền để mua vợ, mà ngược lại rất muốn được kết hôn với Quan Hướng Tình, cô gái mà hắn đã gặp mặt khi đến Quan gia chơi, nếu như làm vợ của hắn, mang ra ngoài chẳng phải là rất có mặt mũi hay sao?
Hơn nữa khi hắn nhìn thấy dáng vẻ thanh thuần của cô, thì rất muốn chiếm giữ lấy cô, nhưng lại biết được thân phận của cô không thể động vào, cơ hội lần này là tự động tìm đến, đương nhiên là hắn sẽ không ngốc mà từ chối.
Tuy rằng tốn không ít tiền, nhưng mà hắn đã mong muốn mấy năm rồi, nhìn thấy cô gái này ở gần ngay trước mắt rồi, làm sao lại không nắm chặt lấy được cơ chứ?
Vì lẽ đó mà hắn muốn Quan gia cho hắn một câu trả lời.
Vào ngày tổ chức tiệc rượu, dưới sự trợ giúp của Quan Triều Dương, Cảnh Quân Uy cùng với Á Lịch thuận lợi tiến vào hội trường, vốn là bọn họ định trực tiếp cứu Quan Hướng Tình từ trong phòng ra, nhưng mà để thực hiện được thì cũng có chút khó khăn.
Quan Triều Dương vẫn chưa dám trở mặt với cha mẹ, chỉ có thể trợ giúp anh ở trong bóng tối, không cách nào có thể quang minh chính đại mà giúp anh được.
Cảnh Quân Uy cũng có dự định của chính mình, vì thế nên anh chỉ yêu cần Quan Triều Dương giúp anh tiến vào hội trường là được rồi.
Quan Triều Dương đã từng nói, bởi vì tiệc rượu này Hướng Tình không tự nguyện tham gia, họ rất sợ sẽ xảy ra vấn đề gì, nên cho người canh giữ rất nghiêm ngặt, cũng có rất nhiều nhân viên tuần tra, vì thế nên cậu ta muốn bọn họ chú ý một chút.
Cảnh Quân Uy là một người làm việc cẩn thận lại có tâm tư kín đáo, đương nhiên sẽ không thể chỉ mang theo một mình Á Lịch đến Quan gia, từ lâu anh đã điều động toàn bộ người của anh đến, tùy thời mà hành động.
Hơn nữa anh là một nhân vật vô cùng có lai lịch ở xã hội thượng lưu, chỉ cần anh nói ra thân phận, tình hình tất nhiên sẽ phát triển theo hướng có lợi vói anh, anh không sợ Quan Lạc Kỳ sẽ đuổi anh ra ngoài một chút nào, ngược lại khéo ông ta còn quay ra nịnh nọt anh ấy chứ.
Mặc dù rất có thể vì chuyện anh thích Hướng Tình mà Quan Lạc Kỳ sẽ ra điều kiện với anh, nhưng mà vì cô, tất cả những thứ này đều đáng giá!
Anh đều đã có chuẩn bị nên mới đến, quan trọng nhất chính là, anh mang theo tất cả người đến là để phòng trừ, một khi thân phận của anh bị lộ ra ánh sáng, sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho anh, điều đầu tiên cần đề phòng chính là cánh phóng viên.
Căn bản là anh không xem tiệc rượu náo nhiệt này trong mắt, cũng không để ý mọi người liếc mắt cùng xì xào bàn tán đối với anh, thậm chí là phỏng đoán, anh giả vờ thảnh thơi lười biếng, ngón tay thon dài cầm lấy ly rượu, nhếch môi mỏng khiêu gợi, tất cả sự chú ý đều đặt ở trên đầu cầu thang.
Á Lịch cao to khôi ngô đứng ở phía sau, nhạy bén cùng cẩn thận, hai mắt nhìn bốn phương tám hướng, hết sức bảo vệ cấp trên, nếu như phóng viên phát hiện ra thân phận của cấp trên, muốn tiến lên phỏng vấn, anh cũng không sợ, bởi vì chỉ cần anh ra lệnh một tiếng, thì chắc chắn tất cả người đang đứng trong bóng tối kia sẽ lấy tốc độ nhanh nhất mà chạy tới.
Lúc này, ba người phụ nữ mặc lễ phục xuất hiện ở đầu cầu thang, gây nên rối loạn.
Quan Hướng Tình mặc lễ phục trông như một bông hoa ly tươi mát, ngoài ra hai người phụ nữ kia vây chặt lấy cô, tóm chặt lấy hai cánh tay trắng nõn non mềm của cô.
Cảnh Quân Uy đứng thẳng tắp, ánh mắt lóe lên ánh lửa nguy hiểm.
Á Lịch đứng ngay sau lưng anh, hết sức hạ thấp giọng: "Boss?"
"Tìm cách đến gần bọn họ đi."
"Vâng. Boss, vừa nãy Quan tiên sinh lét lút truyền tin cho tôi, nói cô gái cả người mặc lễ phục màu xanh nước biển là vợ của cậu ta, muốn chúng ta ra tay từ chỗ của cô ta, chắc là cậu ta đã nói mọi chuyện với vợ của cậu ta rồi, vợ cậu ta cũng đồng ý giúp đỡ, còn cô gái khác bên người Hướng Tình tiểu thư là chị gái của cô ấy, không dễ đối phó chút nào, muốn chúng ta tùy cơ ứng biến."
"Hừm, Quan Triều Dương muốn đối phó với cha mẹ của cậu ta, Quan Hướng Phượng giao cho cậu đấy, Hướng Tình giao cho tôi, còn người mà chúng ta sắp xếp nữa, bọn họ đã chuẩn bị xong chưa?"
"Không thành vấn đề, chỉ cần Quan tiên sinh phối hợp với chúng ta, lặng lẽ cho phép, sẽ không có vấn đề gì đâu, dù sao tiệc rượu này cũng do cậu ta chịu trách nhiệm mà."
"Ừ, chúng ta hành động thôi."
"Thế nào rồi? Yến hội buổi tối ngày mai thật sự có thể tổ chức được không?" Chủ của Quan gia - Quan Lạc Kỳ ngồi ở trên ghế salông, hỏi vợ của mình.
"Không có vấn đề gì, chỉ là hình như con bé kia còn chưa có phối hợp cùng thôi, Hướng Phượng đang nghĩ biện pháp ở trên lầu."
"Đúng rồi, Triều Dương, con đã điều tra ra thân phận cùng bối cảnh của người đàn ông đi cùng với Hướng Tình hôm đó chưa?"
"Hướng Phượng dùng điện thoại chụp được hình rồi nhưng không rõ lắm, thực sự rất khó để tìm được một người mà chỉ dựa vào bức ảnh mơ hồ đó, nhưng mà con đã tìm được người để giải quyết cái khó khăn này rồi."
Quan Triều Dương là tổng giám đốc của công ty Quan thị, khuôn mặt anh tuấn, tao nhã lại phong độ nhanh nhẹn, vóc người cao gầy, hai mắt mê người lấp lánh ánh sáng tinh nhuệ, lại bị cặp kính màu vàng che khuất, lúc nào cũng nở một nụ cười ôn hòa nhưng đầy xa cách.
Từ nhỏ anh đã là một quý công tử, đương nhiên sẽ toát ra hơi thở cao quý, nếu chỉ nhìn qua, sẽ cảm thấy anh không mang lại nguy hiểm gì lớn cả, trên thực tế, nếu đánh giá thấp anh, sợ là đến mình chết như thế nào cũng không biết.
Hiện tại vẫn là Quan Lạc Kỳ làm chủ công ty Quan thị, việc anh yêu thích là nắm tất cả quyền hành, hơn nữa rất thích làm việc lớn, nếu không phải là công ty Quan thị cần anh về giúp đỡ, thì anh thích đầu tư ở nước Mỹ hơn.
Từ lúc còn nhỏ cho tới nay, Quan Triều Dương biết rõ trong mắt cha mẹ của mình chỉ có quyền thế cùng lợi ích, đối với bọn họ, anh vốn là con trai độc nhất của Quan gia, nhất định phải có năng lực hơn người, phải cống hiến tài năng cho công ty của gia đình, mà còn nhất định phải kết hôn với một cô gái môn đăng hộ đối có thể giúp trong việc kinh doanh.
Đối với những chuyện này, anh đều không có ý kiến gì, không phải là bởi vì anh hiếu thuận, mà là anh luôn luôn kiêu căng tự mãn, vẫn chưa có cô gái mà mình thích, nếu cha mẹ đã tìm cho anh một người vợ, thì anh sẽ xem xem.
Trải qua hai năm cuộc sống hôn nhân, vợ của anh khiến cho anh rất yêu thích, đối với chức vụ đóng vai vợ của anh thì vô cùng xứng đáng, hai người kết hôn không phải bởi vì yêu, mà bởi vì để hoàn thành nhu cầu của hai bên gia đình.
Nhưng mà anh vô cùng phàn đối cách mà cha mẹ đối xử với hai cô em gái của anh, anh có thể cố gắng kết hôn với người có thể giúp đỡ công ty của gia đình mình, nhưng mà đến cả hai cô em gái cũng phải kết hôn với người mà cha mẹ chọn thì hơi quá đáng rồi.
Chuyện năm đó Hướng Phượng đính hôn rất ồn ào, cô ấy đã có người đàn ông mà mình thích, chỉ là người đàn ông kia có bố là một công chức, mẹ là giúp việc của một gia đình khá giả, so với những gia đình giàu có mà cha mẹ mong đợi cách biệt quá xa, nên họ đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu để đưa Hướng Phượng lên giường của người đàn ông nghe nói rất chơi bời và lăng nhăng kia, khiến cho cô ấy không thể không từ bỏ ý định, ngoan ngoãn đính hôn.
Hiện nay bọn họ lại muốn giở trò cũ, tìm đối tượng mà bọn họ vừa ý, bỏ thuốc với Hướng Tình, để gạo nấu thành cơm.
Quan Triều Dương nắm chặt nắm đấm, đáy mắt thoáng hiện qua sự lạnh lẽo, liền lập tức biến mất không còn tăm hơi, khiến cho người khác không thể nhìn thấu ý nghĩ của anh.
Thời điểm phát sinh sự việc của Hướng Phượng, anh đang chuẩn bị về nước, hoàn toàn không biết chuyện, sau khi biết được, anh vô cùng tức giận, muốn tìm cha mẹ để cãi nhau, lại sợ bọn họ sẽ đề phòng anh, khiến cho Hướng Tình còn đang học đại học bị liên lụy.
Quả nhiên, lo lắng lúc đó của anh là đúng, anh rất bình tĩnh, sau đó nghe lời bọn họ cưới vợ, cũng khiến cho họ yên tâm với anh hơn, trong nhà có chuyện gì muốn làm, họ cũng không giấu anh, giúp cho anh có thể biết trước được nhiều chuyện hơn.
Lần này, chắc chắn anh sẽ không để bi kịch như của Hướng Phượng xảy ra, cho dù đồng ý giúp cha mẹ điều tra về người đàn ông kia đi nữa, cũng sẽ không tìm cách đối phó với anh ta hoặc là chia rẽ hai người bọn họ, mà là kiểm tra thay Hướng Tình, sợ em ấy bị lừa.
" Tình huống bây giờ ra sao?" Cả người Hà Tuyết Phượng mặc quần áo đẹp đẽ, đặt câu hỏi: "Thân phận của người đàn ông kia đã tra ra được chưa? Có phải là một nhân vật nhỏ thôi đúng không? Nếu không là đã hỏi thăm được về thân phận của con bé ở nơi nào đó rồi, muốn dụ dỗ nó, lấy được lợi ích từ nó, đúng không?"
"Nếu như con điều tra không sai thì người đàn ông kia hẳn là có xuất thân tốt, hơn nữa cũng là người trên thương trường, có điều rốt cuộc thân phận như thế nào, còn phải điều tra kỹ lại đã, anh ta có chút thần bí, trong quá trình điều tra luôn luôn bị một sức mạnh thần bí nào đó ngăn cản, không thể khinh thường."
Quan Lạc Kỳ chau mày: "Triều Dương, lời nói có thể tùy tiện nói lung tung sao? Sức mạnh thần bí gì? Hừ, nếu người đàn ông kia thật sự là một nhân vật lớn, có muốn đi lại với Hướng Tình, đầu tiên nên đến ra mắt chúng ta trước mới phải?"
"Đúng đấy! Với lại con nói anh ta cũng là người trên thương trường, sao lại thần bí như vậy, ít nhất cũng phải biết anh ta tên là gì chứ, đúng không?"
" Biết thì biết, nhưng người trùng tên trùng họ cũng không phải là không có, hơn nữa khi con nghe được tên của anh ta thì, con có chút không thể tin được, dù sao thì cũng chưa có ai nhìn thấy diện mạo của anh ta, cũng không biết thực hư ra làm sao, vì thế nên con cần nhiều thời gian hơn."
Thật ra trong một tuần lễ anh đã điều tra ra rồi, nhưng mà chỉ biết anh ta là bá chủ thần bí trên thương trường cũng như là một người tài giỏi trong giới thương mại thì đã làm sao? Chuyện anh muốn biết chính là, anh ta có thật lòng thật dạ đối xử với Hướng Tình không, hay chỉ là vui đùa một chút mà thôi?
Anh còn điều tra được lịch sử chơi bời của anh ta ba năm trước trước khi bị tai nạn, nhưng sau đó anh ta bỗng trở thành một người cuồng công việc, nguyên nhân tại sao, thì anh không rõ, nhưng lại càng lo lắng cho Hướng Tình, bởi vì tính cách của nó đơn thuần thiện lương, biết quan tâm lại ngọt ngào, khiến cho trái tim luôn luôn lạnh lẽo cứng rắn của anh không khỏi trở nên mềm mại.
Cô có thể khiến người khác không kìm lòng được mà muốn bảo vệ cô, anh biết, nếu như anh nói ra sự thật với cha mẹ, chắc chắn bọn họ sẽ không ngăn cản nữa, mà ngược lại sẽ cố gắng thúc đẩy chuyện hôn sự này.
Nhưng mà anh không muốn để cho hạnh phúc của Hướng Tình cùng lợi ích gia đình ở cùng một chỗ, như vậy sẽ khiến cô không có tôn nghiêm cùng mặt mũi khi đứng trước mặt Cảnh Quân Uy, không có địa vị cũng như lập trường, làm sao cô có thể có công bằng cùng phần thắng trong trận chiến tình ái này được?
Nếu cha mẹ định giở trò cũ, vào thời khắc mấu chốt anh cũng sẽ có biện pháp để bảo vệ Hướng Tình, đưa cô trốn đến một chỗ an toàn nào đó, điều hiện tại anh sợ chính là, nếu như Cảnh Quân Uy thực sự yêu mến Hướng Tình, thì bằng với tài lực cùng quyền thế của anh, làm sao có thể đưa Hướng Tình đi được?
Đương nhiên cha mẹ anh không biết những suy nghĩ nay của anh, nếu không chỉ sợ là đã sớm trở mặt với anh rồi.
Quan Lạc Kỳ cau mày: "Bỏ đi, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là về vấn đề tài chính của công ty, vì thế nên Hướng Tình nhất định phải lập tức kết hôn với con trai gia đình có thể giúp đỡ cho công ty của chúng ta."
"Cha, cha đã tìm được người thích hợp rồi sao? Vậy cha định dùng phương pháp gì để khiến Hướng Tình đồng ý gặp mặt người kia?"
"Năm đó công ty không bị khủng hoảng như bây giờ, mà chỉ là Hướng Phượng đã đến tuổi kết hôn, mà vẫn u mê không chịu tỉnh, muốn qua lại với một nhân vật nhỏ nhoi, chúng ta không còn cách nào khác, mới thay nó tìm một thiếu gia của một công ty bách hóa thôi. Đàn ông mà! Nhiều tiền một chút thì sẽ lăng nhăng, chuyện này cũng chẳng to lớn gì, hơn nữa đối tượng mà chúng ta thay nó tìm cũng coi như là môn đăng hộ đối, bằng tuổi nhau, cũng xem như là một mối hôn nhân tốt rồi."
"Vậy hai người cũng định đối xử với Hướng Tình như thế sao?" Quan Triều Dương trào phúng nhếch khóe miệng. Cái gì gọi là mối hôn nhân tốt chứ?
"Chuyện này...Trước đây công ty chưa xảy xa việc gì, người ta cũng vui vẻ kết thông gia với gia đình chúng ta, nhưng mà bây giờ không thể không thể so với ngày trước, coi như chúng ta không hé răng nửa lời, người biết chuyện cũng không nhiều, nhưng mà muốn nói chuyện hôn sự với người khác, người ta có thể sẽ không tùy tiện mà đồng ý nữa, muốn tìm một đối tượng có tuổi xấp xỉ con bé, cũng có chút khó khăn."
"Cho nên?" Đột nhiên Quan Triều Dương có dự cảm xấu, tuy rằng mặt không chút biến sắc, thế nhưng lông mày lặng lẽ nhăn vào.
"Triều Dương, chắc là con còn nhớ căn biệt thự mới xây của chúng ta, đều là mượn tiền của Triệu Vinh Hoa chứ?"
"Tất nhiên là con nhớ, tất cả quy trình cùng tiền bạc của dự án đó đều do con giám sát mà." Đầu óc Quan Triều Dương hiện lên tài liệu cá nhân về tổng giám đốc Triệu Vinh Hoa đã sắp năm mươi tuổi, cùng với những nhận xét của những người trong ngành về hắn ta, bỗng chốc lo lắng không yên, không dám tin nhìn cha mẹ: "Sẽ không phải là hai người muốn gả Hướng Tình cho lão già Triệu Vinh Hoa kia chứ?"
"Lão già gì chứ? Năm nay người ta mới có bốn mươi tám tuổi, còn là một người trung niên đấy! Mặc dù ông ta đã kết hôn rồi, nhưng mà vợ ông ta đã chết, căn bản là chẳng có chuyện gì phải lo nữa, quan trọng nhất chính là, ông ta đồng ý giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó này vô điều kiện."
"Cha, mẹ, ông ta hơn Hướng Tình hai mươi mấy tuổi, còn có cả con gái rồi, hai người...thật sự là rất quá đáng đấy!"
Bị con trai nói như vậy, sắc mặt Quan Lạc Kỳ đỏ lên, lập tức cây ngay không sợ chết đứng nói: "Không có cách nào khác mà! Lỗ hổng tài chính lên đến ba trăm triệu liền! Người ta chịu hỗ trợ, điều kiện duy nhất chỉ là muốn kết hôn cùng với Hướng Tình, còn nói là đã gặp con bé rồi, vô cùng yêu thích tích cách ngoan ngoãn cùng đơn thuần của nó, chúng ta còn có thể làm gì sao?"
"Nhưng..."
Quan Lạc Kỳ đưa tay ra, ngăn cản Quan Triều Dương nói tiếp.
"Được rồi, không nói gì nữa, mọi chuyện quyết định như vậy đi. Ngày cưới sẽ vào đầu tháng sau, Triệu tổng đã đưa 50 triệu cho chúng ta trước rồi, chúng ta nhất định phải giữ đúng lời hứa, thời gia đến ngày cưới còn không đầy một tháng, con chỉ cần quan tâm đến chuyện của công ty thôi, chuyện kết hôn này sẽ do cha cùng với mẹ con chịu trách nhiệm."
Nhìn thái độ kiên quyết của cha mẹ, Quan Triều Dương quyết định đi tìm Cảnh Quân Uy.
Quan gia muốn mở tiệc rượu, muốn tuyên bố với trước mặt mọi người tin tức Triệu Vinh Hoa sắp đính hôn cùng với Quan Hướng Tình.
Tin tức này rất nhanh đã lan truyền ra ngoài, còn bị giới truyền thông bới móc ra, thậm chí cả việc Triệu Vinh Hoa cưới vợ vì có điều kiện đều được đưa lên mặt báo.
Quan Lạc Kỳ cùng với Hà Tuyết Phượng thực sự là tức muốn chết, nhưng mà vẫn không thay đổi quyết định của mình, bời vì tiệc rượu này là để khiến cho Triệu Vinh Hoa yên tâm hơn thôi.
Triệu Vinh Hoa cũng không có ý muốn dùng tiền để mua vợ, mà ngược lại rất muốn được kết hôn với Quan Hướng Tình, cô gái mà hắn đã gặp mặt khi đến Quan gia chơi, nếu như làm vợ của hắn, mang ra ngoài chẳng phải là rất có mặt mũi hay sao?
Hơn nữa khi hắn nhìn thấy dáng vẻ thanh thuần của cô, thì rất muốn chiếm giữ lấy cô, nhưng lại biết được thân phận của cô không thể động vào, cơ hội lần này là tự động tìm đến, đương nhiên là hắn sẽ không ngốc mà từ chối.
Tuy rằng tốn không ít tiền, nhưng mà hắn đã mong muốn mấy năm rồi, nhìn thấy cô gái này ở gần ngay trước mắt rồi, làm sao lại không nắm chặt lấy được cơ chứ?
Vì lẽ đó mà hắn muốn Quan gia cho hắn một câu trả lời.
Vào ngày tổ chức tiệc rượu, dưới sự trợ giúp của Quan Triều Dương, Cảnh Quân Uy cùng với Á Lịch thuận lợi tiến vào hội trường, vốn là bọn họ định trực tiếp cứu Quan Hướng Tình từ trong phòng ra, nhưng mà để thực hiện được thì cũng có chút khó khăn.
Quan Triều Dương vẫn chưa dám trở mặt với cha mẹ, chỉ có thể trợ giúp anh ở trong bóng tối, không cách nào có thể quang minh chính đại mà giúp anh được.
Cảnh Quân Uy cũng có dự định của chính mình, vì thế nên anh chỉ yêu cần Quan Triều Dương giúp anh tiến vào hội trường là được rồi.
Quan Triều Dương đã từng nói, bởi vì tiệc rượu này Hướng Tình không tự nguyện tham gia, họ rất sợ sẽ xảy ra vấn đề gì, nên cho người canh giữ rất nghiêm ngặt, cũng có rất nhiều nhân viên tuần tra, vì thế nên cậu ta muốn bọn họ chú ý một chút.
Cảnh Quân Uy là một người làm việc cẩn thận lại có tâm tư kín đáo, đương nhiên sẽ không thể chỉ mang theo một mình Á Lịch đến Quan gia, từ lâu anh đã điều động toàn bộ người của anh đến, tùy thời mà hành động.
Hơn nữa anh là một nhân vật vô cùng có lai lịch ở xã hội thượng lưu, chỉ cần anh nói ra thân phận, tình hình tất nhiên sẽ phát triển theo hướng có lợi vói anh, anh không sợ Quan Lạc Kỳ sẽ đuổi anh ra ngoài một chút nào, ngược lại khéo ông ta còn quay ra nịnh nọt anh ấy chứ.
Mặc dù rất có thể vì chuyện anh thích Hướng Tình mà Quan Lạc Kỳ sẽ ra điều kiện với anh, nhưng mà vì cô, tất cả những thứ này đều đáng giá!
Anh đều đã có chuẩn bị nên mới đến, quan trọng nhất chính là, anh mang theo tất cả người đến là để phòng trừ, một khi thân phận của anh bị lộ ra ánh sáng, sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho anh, điều đầu tiên cần đề phòng chính là cánh phóng viên.
Căn bản là anh không xem tiệc rượu náo nhiệt này trong mắt, cũng không để ý mọi người liếc mắt cùng xì xào bàn tán đối với anh, thậm chí là phỏng đoán, anh giả vờ thảnh thơi lười biếng, ngón tay thon dài cầm lấy ly rượu, nhếch môi mỏng khiêu gợi, tất cả sự chú ý đều đặt ở trên đầu cầu thang.
Á Lịch cao to khôi ngô đứng ở phía sau, nhạy bén cùng cẩn thận, hai mắt nhìn bốn phương tám hướng, hết sức bảo vệ cấp trên, nếu như phóng viên phát hiện ra thân phận của cấp trên, muốn tiến lên phỏng vấn, anh cũng không sợ, bởi vì chỉ cần anh ra lệnh một tiếng, thì chắc chắn tất cả người đang đứng trong bóng tối kia sẽ lấy tốc độ nhanh nhất mà chạy tới.
Lúc này, ba người phụ nữ mặc lễ phục xuất hiện ở đầu cầu thang, gây nên rối loạn.
Quan Hướng Tình mặc lễ phục trông như một bông hoa ly tươi mát, ngoài ra hai người phụ nữ kia vây chặt lấy cô, tóm chặt lấy hai cánh tay trắng nõn non mềm của cô.
Cảnh Quân Uy đứng thẳng tắp, ánh mắt lóe lên ánh lửa nguy hiểm.
Á Lịch đứng ngay sau lưng anh, hết sức hạ thấp giọng: "Boss?"
"Tìm cách đến gần bọn họ đi."
"Vâng. Boss, vừa nãy Quan tiên sinh lét lút truyền tin cho tôi, nói cô gái cả người mặc lễ phục màu xanh nước biển là vợ của cậu ta, muốn chúng ta ra tay từ chỗ của cô ta, chắc là cậu ta đã nói mọi chuyện với vợ của cậu ta rồi, vợ cậu ta cũng đồng ý giúp đỡ, còn cô gái khác bên người Hướng Tình tiểu thư là chị gái của cô ấy, không dễ đối phó chút nào, muốn chúng ta tùy cơ ứng biến."
"Hừm, Quan Triều Dương muốn đối phó với cha mẹ của cậu ta, Quan Hướng Phượng giao cho cậu đấy, Hướng Tình giao cho tôi, còn người mà chúng ta sắp xếp nữa, bọn họ đã chuẩn bị xong chưa?"
"Không thành vấn đề, chỉ cần Quan tiên sinh phối hợp với chúng ta, lặng lẽ cho phép, sẽ không có vấn đề gì đâu, dù sao tiệc rượu này cũng do cậu ta chịu trách nhiệm mà."
"Ừ, chúng ta hành động thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.