Chương 31: Biển 2
Tôi Thích Đồ Ngọt
22/05/2024
“ Có khi nào đang đi cá mập đâm vào làm lủng thuyền của chúng ta không? “
“…”
Bốn người thuê một chiếc thuyền quanh biển một đích là ngắm cá hay những sinh vật nhỏ ngoài biển, bắt gặp được cá heo thì càng tốt còn cô thì.
“ Ủa sao nãy giờ không thấy con cá mập nào hết vậy? “
“ Ê hay mình đi kiếm cá voi sát thủ đi “
“ Ý sao nãy giờ không thấy con rắn biển nào hết “
“…”
Bộ cô chê bản thân mình sống lâu quá hả.
“ Có bắt gặp mấy con đó là tao liện mày xuống biển liền. Đm “
“ Pé con à cá voi sát thủ mà xuất hiện là chúng ta ngủm luôn đấy “
“ Nguyệt Nguyệt cá voi sát thủ đi săn theo bầy đấy “
“…”
“ Thì tôi nói cá mập với rắn biển mà “
“ Mấy con đó cũng không được “
Cả ba ngán ngẫm chả còn lời nào muốn nói với cô nữa. Nguyên một ngày hôm đó họ ở trên thuyền vui chơi, tắm biển. Chỉ có hắn và cậu ta dám xuống tắm thôi chứ cô sợ gặp mấy con mà cô nghỉ tới lắm, còn cậu chỉ tắm một lát rồi lại lên thuyền sợ để cô trên đó một mình buồn chán lại phá phách nữa thì mệt.
“ Nu ba ca chi “
“…”
Ngày lại trôi, mọi thứ vẫn yên bình như vậy. Tiếc thật là nguyên một ngày trời lại chả gặp được con nào mà cô thích, không gặp thì càng tốt chứ gặp cho chết sớm hay gì.
“ Hoàng tử nhỏ của tôi ơi “
“ Có ai lén đổi Nguyệt Nguyệt lúc trước hả?”
“ Tin tôi nhai đầu cầu không? “
Ai biểu lúc trước thì bày đặt lạnh với chả lùng bây giờ yêu vào rồi thì cứ như con dở hơi lúc khùng lúc điên.Cô thích cậu thì ai cũng biết chỉ có cậu là không biết này có phải nghiệp kiếp trước không nhỉ? mà cần chi nghiệp kiếp trước kiếp này trả còn chưa hết mà.
“ Hoàng tử nhỏ có thích tôi không? Nói không tôi liền văng cậu xuống biển “
“…”
Thể hiện rõ vậy rồi mà cậu không biết chỉ có cố tình hoặc cậu ngốc thật và tất nhiên cô sẽ tin rằng cậu ngốc thật. Ngắm hoàng hôn ở giữa biển có vẻ đẹp hơn nhỉ? xung quanh bao trùm là nước chỉ có một bóng dáng của hoàng hôn và ánh nắng chiếu rọi.
“ Tối rồi mau điều khiển thuyền về đi “
“ Từ từ về chưa thấy cá mập mà “
“ Mày ở lại đây luôn đi “
Cả một ngày cô chỉ việc ở trên thuyền ăn rồi ngủ, đồ ăn thức uống thì được dâng tận miệng cũng chả thèm xuống biển vậy mà vừa đặt chân xuống đất liền lại mệt mỏi đi không nỗi nên cậu phải cõng cô về.
“ Tự nhiên cái mỏ tao nó giựt giựt “
Hai người nhìn mà chả biết làm gì chỉ muốn đấm cô một phát cho bỏ tức, nguyên một ngày họ phải hầu cô từ thức ăn tới đồ uống bây giờ về lại có người cõng về, đã vậy thì im đi còn quay lại khiêu khích họ nữa chứ. Anh em nhà này công nhận vui thật.
“ Con kia bước đi tắm đến hay để nó tắm cho mày luôn “
“ Nếu được vậy thì càng tốt “
Cô vừa nói vừa nhìn cậu, nói xong còn không quên nháy mắt. Cậu vừa nghe dứt câu mặt liền đỏ lên, cô thì lấy tay chọt vào má cậu mà cười khúc khích.
“ NGUYỄN MINH NGUYỆT “
Mặt của cô cũng dày quá rồi đấy chứ, cái này mà chia cho cậu được một chút thì cũng được. Cậu cũng có thể chia cô một ít liêm sỉ chứ cô càng ngày càng vô liêm sỉ rồi.
“ Chẹp chẹp. Mặt pé con hình như được đổ nhựa đường thì phải? “
“ Như vậy còn để chứ mặt nó là phải dày hơn nữa “
Từ nãy tới giờ cậu vẫn ngồi im đó không nói gì mặt vẫn đỏ chót. Da mặt mỏng thật.
“ Hay để tôi nói pé con chia cho cậu sự mặt dày chứ tôi thấy mặt cậu mỏng quá rồi đấy “
“…”
“ Em lên phòng “
Thông cảm đi giờ mặt mỏng thì chịu thôi chứ cậu cũng có muốn đâu. Cậu về phòng đóng cửa leo lên giường nghĩ về lời cô nói lúc nãy kèm theo cái biểu cảm đó nữa, cậu lại đỏ mặt ôm gối lăn qua lăn lại.
“…”
Bốn người thuê một chiếc thuyền quanh biển một đích là ngắm cá hay những sinh vật nhỏ ngoài biển, bắt gặp được cá heo thì càng tốt còn cô thì.
“ Ủa sao nãy giờ không thấy con cá mập nào hết vậy? “
“ Ê hay mình đi kiếm cá voi sát thủ đi “
“ Ý sao nãy giờ không thấy con rắn biển nào hết “
“…”
Bộ cô chê bản thân mình sống lâu quá hả.
“ Có bắt gặp mấy con đó là tao liện mày xuống biển liền. Đm “
“ Pé con à cá voi sát thủ mà xuất hiện là chúng ta ngủm luôn đấy “
“ Nguyệt Nguyệt cá voi sát thủ đi săn theo bầy đấy “
“…”
“ Thì tôi nói cá mập với rắn biển mà “
“ Mấy con đó cũng không được “
Cả ba ngán ngẫm chả còn lời nào muốn nói với cô nữa. Nguyên một ngày hôm đó họ ở trên thuyền vui chơi, tắm biển. Chỉ có hắn và cậu ta dám xuống tắm thôi chứ cô sợ gặp mấy con mà cô nghỉ tới lắm, còn cậu chỉ tắm một lát rồi lại lên thuyền sợ để cô trên đó một mình buồn chán lại phá phách nữa thì mệt.
“ Nu ba ca chi “
“…”
Ngày lại trôi, mọi thứ vẫn yên bình như vậy. Tiếc thật là nguyên một ngày trời lại chả gặp được con nào mà cô thích, không gặp thì càng tốt chứ gặp cho chết sớm hay gì.
“ Hoàng tử nhỏ của tôi ơi “
“ Có ai lén đổi Nguyệt Nguyệt lúc trước hả?”
“ Tin tôi nhai đầu cầu không? “
Ai biểu lúc trước thì bày đặt lạnh với chả lùng bây giờ yêu vào rồi thì cứ như con dở hơi lúc khùng lúc điên.Cô thích cậu thì ai cũng biết chỉ có cậu là không biết này có phải nghiệp kiếp trước không nhỉ? mà cần chi nghiệp kiếp trước kiếp này trả còn chưa hết mà.
“ Hoàng tử nhỏ có thích tôi không? Nói không tôi liền văng cậu xuống biển “
“…”
Thể hiện rõ vậy rồi mà cậu không biết chỉ có cố tình hoặc cậu ngốc thật và tất nhiên cô sẽ tin rằng cậu ngốc thật. Ngắm hoàng hôn ở giữa biển có vẻ đẹp hơn nhỉ? xung quanh bao trùm là nước chỉ có một bóng dáng của hoàng hôn và ánh nắng chiếu rọi.
“ Tối rồi mau điều khiển thuyền về đi “
“ Từ từ về chưa thấy cá mập mà “
“ Mày ở lại đây luôn đi “
Cả một ngày cô chỉ việc ở trên thuyền ăn rồi ngủ, đồ ăn thức uống thì được dâng tận miệng cũng chả thèm xuống biển vậy mà vừa đặt chân xuống đất liền lại mệt mỏi đi không nỗi nên cậu phải cõng cô về.
“ Tự nhiên cái mỏ tao nó giựt giựt “
Hai người nhìn mà chả biết làm gì chỉ muốn đấm cô một phát cho bỏ tức, nguyên một ngày họ phải hầu cô từ thức ăn tới đồ uống bây giờ về lại có người cõng về, đã vậy thì im đi còn quay lại khiêu khích họ nữa chứ. Anh em nhà này công nhận vui thật.
“ Con kia bước đi tắm đến hay để nó tắm cho mày luôn “
“ Nếu được vậy thì càng tốt “
Cô vừa nói vừa nhìn cậu, nói xong còn không quên nháy mắt. Cậu vừa nghe dứt câu mặt liền đỏ lên, cô thì lấy tay chọt vào má cậu mà cười khúc khích.
“ NGUYỄN MINH NGUYỆT “
Mặt của cô cũng dày quá rồi đấy chứ, cái này mà chia cho cậu được một chút thì cũng được. Cậu cũng có thể chia cô một ít liêm sỉ chứ cô càng ngày càng vô liêm sỉ rồi.
“ Chẹp chẹp. Mặt pé con hình như được đổ nhựa đường thì phải? “
“ Như vậy còn để chứ mặt nó là phải dày hơn nữa “
Từ nãy tới giờ cậu vẫn ngồi im đó không nói gì mặt vẫn đỏ chót. Da mặt mỏng thật.
“ Hay để tôi nói pé con chia cho cậu sự mặt dày chứ tôi thấy mặt cậu mỏng quá rồi đấy “
“…”
“ Em lên phòng “
Thông cảm đi giờ mặt mỏng thì chịu thôi chứ cậu cũng có muốn đâu. Cậu về phòng đóng cửa leo lên giường nghĩ về lời cô nói lúc nãy kèm theo cái biểu cảm đó nữa, cậu lại đỏ mặt ôm gối lăn qua lăn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.