Chương 26
Tịch Ân
05/06/2023
Bà Diệu đi sang nơi khác , Bạch Thiên Dạ liếc bà Diệu sau đó khẽ mỉm cười.Mục đích của anh ta đã hoàn thành rút điếu thuốc từ trong bao ra sờ túi quần tìm bật lửa
Chẳng biết Tiểu Mai ở đâu ra đi tới trên tay cầm một chiếc bật lửa ,cô ả kiễng chân lên muốn châm cho Bạch Thiên Dạ nhưng bị anh ta né tránh xoay người đi nơi khác
Diệu Hàn đi xuống nhà thấy Bạch Thiên Dạ tay đang cầm điếu thuốc , cô thấy ông ta định hút thì lên tiếng: " ông tìm bật lửa? "
Bạch Thiên Dạ gật đầu với cô , Diệu Hàn xoay người đi vào bên trong lấy bật lửa cho Bạch Thiên Dạ.Cầm bật lửa đưa đến trước mặt Bạch Thiên Dạ
- " châm cho tôi " Nói xong liền cúi xuống để cho cô châm điếu thuốc cho mình, Diệu Hàn nhìn sau đó châm điếu thuốc cho Bạch Thiên Dạ.Ngửi thấy mùi thuốc lá, Diệu Hàn liền đi nhanh ra ngoài vườn đến nơi bà Diệu để cho ông ta hút thuốc rồi đi đâu thì đi.Trước khi đi cô không quên nhắc nhở: " ông nên hút ít thuốc thôi"
Lần đầu tiên cô đến nhà , Bạch Thiên Dạ cũng hút thuốc mấy lần, ở nhà cô cũng vậy.Nghe Thiệu Huy nói thì mỗi khi tâm trạng của Bạch Thiên Dạ không tốt đều sẽ hút thuốc.Cô chẳng hiểu thuốc nó có vị ngon hay không nhưng cô chỉ biết hút thuốc không tốt cho sức khỏe
Hắn nhìn cô từ từ đi xa tự dưng cảm thấy điếu thuốc không còn có vị gì ném điếu thuốc xuống đất dập tắt rồi đi cùng về phía cô nơi mọi người đang chuẩn bị nướng thịt làm bữa trưa
Thiệu Huy đang cùng Tiểu Quân chất bếp lửa để tí nướng thịt nhưng bản thân vốn dĩ là công tử nhà giàu nên mấy việc này Thiệu Huy khá lúng túng .Diệu Hàn đang cho thịt vào vỉ nướng khẽ ngẩng lên nhìn về người đang ngồi ung dung uống nước với ba của cô
Bạch Thiên Dạ đột nhiên quay lại , ánh mắt hai người chạm nhau vài giây sau đó anh ta quay đi tiếp tục nói chuyện với ông Diệu
Bà Diệu đang phụ giúp Diệu Hàn, bà đang chìm trong suy nghĩ riêng của mình không cẩn thận bị đứt tay.
- " mẹ!! Mẹ bị thương rồi!! Mau đi xử lý vết thương đi để con làm việc còn lại cho"
Bà Diệu nhìn vết thương ở tay rồi gật đầu , bà vô thức tập trung vào suy nghĩ quá nên không cẩn thận bị thương.Đi sang một bên để xử lí vết thương, Diệu Hàn lúc này cũng đi theo bà để phụ giúp
Bà Diệu lưỡng lự một lúc sau đó nói nhỏ : " con....với ông Bạch không có gì đúng không? "
Diệu Hàn nghe xong thì hơi giật mình , cô len lén liếc nhìn bà Diệu sau đó lại cúi xuống nhìn đôi bàn tay của mình.Chẳng lẽ Bạch Thiên Dạ đã nói gì với mẹ cô làm cho bây giờ bà nghi ngờ hỏi về bọn họ sao?
Bà Diệu lúc này cũng không nhìn cô bà cúi xuống.Bầu không khí của hai mẹ con lúc này rất yên tĩnh đan xen một chút bối rối, Diệu Hàn không thể nói sự thật cho bà nên cô chỉ có thể nói dối : " k.. không có chuyện gì đâu ạ "
Cô mỉm cười cầm lấy băng gạt cẩn thận xé nó ra, bà Diệu thở phào nhẹ nhõm.Bà không mong con gái có mối quan hệ gì với ba của bạn trai nên khi nhận được câu trả lời trong lòng bà đã vơi chút phiền muộn
- " sao tự dưng mẹ lại hỏi vậy chứ? " Diệu Hàn mỉm cười,cô cố gắng tỏ vẻ bản thân mình bình tĩnh nhất mức có thể để tránh bị bà Diệu phát hiện ra
- " Thật ra...mẹ..." Bà Diệu đang định nói thì Ông Diệu ở bên kia gọi cô tới, Diệu Hàn nhanh chóng đi đến bên cạnh ông
- " ba gọi con có việc gì sao? "
- " ông Bạch nói ở con suối kia có cá!! Ba muốn câu! Con cùng ông Bạch về nhà lấy, mở kho lấy hai cái cần câu hộ ba nhé? "
Diệu Hàn liếc Bạch Thiên Dạ đang ngồi ở bên cạnh, hắn ta khẽ mỉm cười nhìn cô.Diệu Hàn không còn cách nào để từ chối nên cô phải cùng Bạch Thiên Dạ quay trở về nhà để lấy cần câu
Ngồi ở ghế sau , cô có thể cảm nhận được ánh mắt của ông ta thỉnh thoảng lại quay lại và nhìn cô một lúc
- " ông có thể tập trung lái xe đi được không? "
Bạch Thiên Dạ liếc gương chiếu hậu sau đó mỉm cười: " con dâu của ta có chuyện gì không vui sao? "
Diệu Hàn đen mặt,cô lập tức hỏi ông ta về chuyện vừa rồi : " ông nói gì hay sao khiến cho mẹ tôi nghi ngờ mối quan hệ của tôi và ông chứ?"
Bạch Thiên Dạ nhún vai: " ta chưa nói gì cả!! "
Diệu Hàn đen mặt cô rất muốn đấu khẩu với ông ta.Nếu ông ta không làm gì thì sao mẹ cô lại nghi ngờ về hai người cơ chứ!! Bạch Thiên Dạ khẽ mỉm cười, đơn giản vì tất cả mọi việc xảy ra đều nằm trong kế hoạch của hắn
Chẳng biết Tiểu Mai ở đâu ra đi tới trên tay cầm một chiếc bật lửa ,cô ả kiễng chân lên muốn châm cho Bạch Thiên Dạ nhưng bị anh ta né tránh xoay người đi nơi khác
Diệu Hàn đi xuống nhà thấy Bạch Thiên Dạ tay đang cầm điếu thuốc , cô thấy ông ta định hút thì lên tiếng: " ông tìm bật lửa? "
Bạch Thiên Dạ gật đầu với cô , Diệu Hàn xoay người đi vào bên trong lấy bật lửa cho Bạch Thiên Dạ.Cầm bật lửa đưa đến trước mặt Bạch Thiên Dạ
- " châm cho tôi " Nói xong liền cúi xuống để cho cô châm điếu thuốc cho mình, Diệu Hàn nhìn sau đó châm điếu thuốc cho Bạch Thiên Dạ.Ngửi thấy mùi thuốc lá, Diệu Hàn liền đi nhanh ra ngoài vườn đến nơi bà Diệu để cho ông ta hút thuốc rồi đi đâu thì đi.Trước khi đi cô không quên nhắc nhở: " ông nên hút ít thuốc thôi"
Lần đầu tiên cô đến nhà , Bạch Thiên Dạ cũng hút thuốc mấy lần, ở nhà cô cũng vậy.Nghe Thiệu Huy nói thì mỗi khi tâm trạng của Bạch Thiên Dạ không tốt đều sẽ hút thuốc.Cô chẳng hiểu thuốc nó có vị ngon hay không nhưng cô chỉ biết hút thuốc không tốt cho sức khỏe
Hắn nhìn cô từ từ đi xa tự dưng cảm thấy điếu thuốc không còn có vị gì ném điếu thuốc xuống đất dập tắt rồi đi cùng về phía cô nơi mọi người đang chuẩn bị nướng thịt làm bữa trưa
Thiệu Huy đang cùng Tiểu Quân chất bếp lửa để tí nướng thịt nhưng bản thân vốn dĩ là công tử nhà giàu nên mấy việc này Thiệu Huy khá lúng túng .Diệu Hàn đang cho thịt vào vỉ nướng khẽ ngẩng lên nhìn về người đang ngồi ung dung uống nước với ba của cô
Bạch Thiên Dạ đột nhiên quay lại , ánh mắt hai người chạm nhau vài giây sau đó anh ta quay đi tiếp tục nói chuyện với ông Diệu
Bà Diệu đang phụ giúp Diệu Hàn, bà đang chìm trong suy nghĩ riêng của mình không cẩn thận bị đứt tay.
- " mẹ!! Mẹ bị thương rồi!! Mau đi xử lý vết thương đi để con làm việc còn lại cho"
Bà Diệu nhìn vết thương ở tay rồi gật đầu , bà vô thức tập trung vào suy nghĩ quá nên không cẩn thận bị thương.Đi sang một bên để xử lí vết thương, Diệu Hàn lúc này cũng đi theo bà để phụ giúp
Bà Diệu lưỡng lự một lúc sau đó nói nhỏ : " con....với ông Bạch không có gì đúng không? "
Diệu Hàn nghe xong thì hơi giật mình , cô len lén liếc nhìn bà Diệu sau đó lại cúi xuống nhìn đôi bàn tay của mình.Chẳng lẽ Bạch Thiên Dạ đã nói gì với mẹ cô làm cho bây giờ bà nghi ngờ hỏi về bọn họ sao?
Bà Diệu lúc này cũng không nhìn cô bà cúi xuống.Bầu không khí của hai mẹ con lúc này rất yên tĩnh đan xen một chút bối rối, Diệu Hàn không thể nói sự thật cho bà nên cô chỉ có thể nói dối : " k.. không có chuyện gì đâu ạ "
Cô mỉm cười cầm lấy băng gạt cẩn thận xé nó ra, bà Diệu thở phào nhẹ nhõm.Bà không mong con gái có mối quan hệ gì với ba của bạn trai nên khi nhận được câu trả lời trong lòng bà đã vơi chút phiền muộn
- " sao tự dưng mẹ lại hỏi vậy chứ? " Diệu Hàn mỉm cười,cô cố gắng tỏ vẻ bản thân mình bình tĩnh nhất mức có thể để tránh bị bà Diệu phát hiện ra
- " Thật ra...mẹ..." Bà Diệu đang định nói thì Ông Diệu ở bên kia gọi cô tới, Diệu Hàn nhanh chóng đi đến bên cạnh ông
- " ba gọi con có việc gì sao? "
- " ông Bạch nói ở con suối kia có cá!! Ba muốn câu! Con cùng ông Bạch về nhà lấy, mở kho lấy hai cái cần câu hộ ba nhé? "
Diệu Hàn liếc Bạch Thiên Dạ đang ngồi ở bên cạnh, hắn ta khẽ mỉm cười nhìn cô.Diệu Hàn không còn cách nào để từ chối nên cô phải cùng Bạch Thiên Dạ quay trở về nhà để lấy cần câu
Ngồi ở ghế sau , cô có thể cảm nhận được ánh mắt của ông ta thỉnh thoảng lại quay lại và nhìn cô một lúc
- " ông có thể tập trung lái xe đi được không? "
Bạch Thiên Dạ liếc gương chiếu hậu sau đó mỉm cười: " con dâu của ta có chuyện gì không vui sao? "
Diệu Hàn đen mặt,cô lập tức hỏi ông ta về chuyện vừa rồi : " ông nói gì hay sao khiến cho mẹ tôi nghi ngờ mối quan hệ của tôi và ông chứ?"
Bạch Thiên Dạ nhún vai: " ta chưa nói gì cả!! "
Diệu Hàn đen mặt cô rất muốn đấu khẩu với ông ta.Nếu ông ta không làm gì thì sao mẹ cô lại nghi ngờ về hai người cơ chứ!! Bạch Thiên Dạ khẽ mỉm cười, đơn giản vì tất cả mọi việc xảy ra đều nằm trong kế hoạch của hắn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.